[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Chương 45: Đùa Giỡn Thất Đức, Sao Không Bưng Cái Lu Đi Luôn Đi 1
Tông tịch
12/09/2024
"Không xong rồi, tiền lẻ của mình... với cả tài liệu học tập mình để trong phòng nữa, tất cả đều không còn nữa rồi!" Không lâu sau, Lê Tuyết Bình chạy về phòng mình kiểm tra thì cũng cuống cuồng mà nói, sắc mặt đầy hoảng loạn.
Số tài liệu học tập kia còn có cả những ghi chép của cô ấy, đồ trang sức nhỏ nhỏ mất đi thì cùng lắm chỉ thấy đáng tiếc một tí nhưng tài liệu học hành của cô ấy thì... sang năm cô ấy còn phải tham gia thi lên đại học nữa, tài liệu học cô ấy đã đọc chỉ mới trong một năm thôi, phải làm sao bây giờ?
"Đồ đạc trong phòng của tôi cũng mất hết rồi." Lê Hân chỉ chỉ vào trong phòng của mình.
Bên trong phòng cô hoàn toàn không có đồ vật gì quan trọng, đồ dùng trong phòng đều là những thứ cũ kĩ, chiếc giưỡng gãy và cái tủ mà mọi người không dùng nữa, ngay cả cái bàn nhỏ cũng vậy.
Đến nổi quần áo cũng là đồ Lê Tuyết Bình từng mặc rồi giờ không mặc nữa, tiền cũng không có, đến nỗi dù có ăn trộm đi vào thì hắn ta còn muốn quyên góp cho cô một đồng nữa.
Nhưng nếu đồ đạc của mọi người trong nhà đều bị ăn trộm mà đồ trong phòng cô không mất thì lại lộ liễu quá.
"Cái chăn của tôi cũng bị lấy đi rồi, với lại vài miếng lót giày trước đây đã thêu xong cũng không còn nữa." Lê Hân mấp máy môi, nói với vẻ có chút tủi thân.
"Những thứ đó của em đều không quan trọng!!!" Lê Tuyết Bình dậm chân giận dữ nói: "Chị mới tổn thất lớn đây này, rốt cuộc là ai mà lại thất đức như thế chứ? Ngay cả tài liệu học tập cũng lấy đi! Trộm đi có xài được không!"
Lê Tuyết Bình thật sự tức sắp phát điên rồi!
Ngoài trừ mình ra thì còn có ai biết sang năm cô ấy sẽ quay lại thi lên đại học chứ?
Trương Hồng Mai đang hôn mê nghe thấy tiếng đập đồ đạc vang lên bên tai, còn có cả một mảnh gỗ nhỏ đập vào mặt khiến bà ta có chút đau nhói. Bà ta mơ hồ tỉnh dậy, mặt đất lạnh như bằng khiến bà ta run lẩy bẩy.
Bà ta ngồi dậy bình tĩnh lại một lúc, tầm mắt bắt đầu đảo một vòng nhìn xung quanh, vỏ gối trên gối đã bị xé ra, nhìn thoáng qua có thể biết bên trong nhất định không có giấu thứ gì.
Tiền bị lấy mất rồi sao?
Trương Hồng Mai hít một hơi thật sau rồi nhanh chóng đi kiểm tra tủ quần áo liền phát hiện tủ quần áo cũng bị mở toang hoác.
Số tài liệu học tập kia còn có cả những ghi chép của cô ấy, đồ trang sức nhỏ nhỏ mất đi thì cùng lắm chỉ thấy đáng tiếc một tí nhưng tài liệu học hành của cô ấy thì... sang năm cô ấy còn phải tham gia thi lên đại học nữa, tài liệu học cô ấy đã đọc chỉ mới trong một năm thôi, phải làm sao bây giờ?
"Đồ đạc trong phòng của tôi cũng mất hết rồi." Lê Hân chỉ chỉ vào trong phòng của mình.
Bên trong phòng cô hoàn toàn không có đồ vật gì quan trọng, đồ dùng trong phòng đều là những thứ cũ kĩ, chiếc giưỡng gãy và cái tủ mà mọi người không dùng nữa, ngay cả cái bàn nhỏ cũng vậy.
Đến nổi quần áo cũng là đồ Lê Tuyết Bình từng mặc rồi giờ không mặc nữa, tiền cũng không có, đến nỗi dù có ăn trộm đi vào thì hắn ta còn muốn quyên góp cho cô một đồng nữa.
Nhưng nếu đồ đạc của mọi người trong nhà đều bị ăn trộm mà đồ trong phòng cô không mất thì lại lộ liễu quá.
"Cái chăn của tôi cũng bị lấy đi rồi, với lại vài miếng lót giày trước đây đã thêu xong cũng không còn nữa." Lê Hân mấp máy môi, nói với vẻ có chút tủi thân.
"Những thứ đó của em đều không quan trọng!!!" Lê Tuyết Bình dậm chân giận dữ nói: "Chị mới tổn thất lớn đây này, rốt cuộc là ai mà lại thất đức như thế chứ? Ngay cả tài liệu học tập cũng lấy đi! Trộm đi có xài được không!"
Lê Tuyết Bình thật sự tức sắp phát điên rồi!
Ngoài trừ mình ra thì còn có ai biết sang năm cô ấy sẽ quay lại thi lên đại học chứ?
Trương Hồng Mai đang hôn mê nghe thấy tiếng đập đồ đạc vang lên bên tai, còn có cả một mảnh gỗ nhỏ đập vào mặt khiến bà ta có chút đau nhói. Bà ta mơ hồ tỉnh dậy, mặt đất lạnh như bằng khiến bà ta run lẩy bẩy.
Bà ta ngồi dậy bình tĩnh lại một lúc, tầm mắt bắt đầu đảo một vòng nhìn xung quanh, vỏ gối trên gối đã bị xé ra, nhìn thoáng qua có thể biết bên trong nhất định không có giấu thứ gì.
Tiền bị lấy mất rồi sao?
Trương Hồng Mai hít một hơi thật sau rồi nhanh chóng đi kiểm tra tủ quần áo liền phát hiện tủ quần áo cũng bị mở toang hoác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.