[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Chương 26: Nếu Em Dám Đi Tè Thì Chị Cắt Con Chíp Chíp Của Em Đi Đấy! 1
Tông tịch
12/09/2024
Ở trong sách, Lê Chí Sâm không thích đi học, mà Trương Hồng Mai cũng cảm thấy thi vào đại học cũng vô dụng, thay vì đọc mấy quyển sách quái quỷ gì đó thì chi bằng chăm học cách trồng trọt thì hơn. Nhưng Lê Chí Sâm này không chỉ không thích đi học mà cũng không thích lao động.
Hơn nữa có hai người chị Lê Hân và Lê Tuyết Bình được gả cho nhà tốt, có hai anh rể chống lưng nên Lê Chí Sâm lại càng như con cá ươn mặc kệ sự đời, giao du với mấy tên côn đồ cắc ké ở trong thôn, rảnh rỗi thì hút thuốc lêu lổng ở trong thôn, sau đó bởi vì thích đánh nhau nên phải ngồi tù.
Lê Tuyết Bình trùng sinh kiếp này không muốn để cho em trai mình trở thành tên côn đồ cho nên đã ép buộc kêu người trong nhà đưa cậu ấy tới trường đi học.
Nhưng Lê Hân lại cảm thấy con người vốn bản tính khó thay đổi, mặc dù Lê Chí Sâm tuổi vẫn còn nhỏ nhưng bản tính đã xấu nết thì trong xương rồi!
Cô thậm chí còn nghi ngờ Lê Chí Sâm mắc phải hội chứng siêu nam nữa.
Lê Chí Sâm bởi vì không cần lao động làm việc nên cũng không ít lần khi dễ Lê Hân. Cô ở trong nhà này giống như một nô lệ vậy, ai cũng có thể sai bảo cô.
"Ê, chị nhanh lên chút đi, nếu không thì em sẽ đè ra thật đấy!" Lê Chí Sâm lại đạp vào cửa hai cái.
Lê Hân ở trong phòng chau mày lại, trong trí nhớ của cô vẫn còn ấn tượng về chuyện thế này, dường như chuyện cậu ấy đi tè ở cửa phòng cô không phải là chuyện Lê Chí Sâm lần đầu làm.
Trong căn phòng nhỏ này của cô không thông thoáng gió, cho nên sau khi bị Lê Chí Sâm làm như thế thì trong phòng liền sẽ ngập tràn mùi nước tiểu, mùi xông lên như mùi trong nhà vệ sinh vậy.
Mỗi lần như thế đều phải tốn rất nhiều thời gian để lau dọn, nhưng cái mũi này vẫn sẽ còn lại ở trong phòng, phải mất khoảng nửa ngày thì mới có thể tản đi bớt.
Ở cửa vẫn vang lên tiếng sột soạt, Lê Chí Sâm đợi đến nỗi thấy bực bội rồi nên đang cởi quần ra.
Lê Hân cầm một cây kéo lên nhanh chóng đi tới mở cửa phòng ra.
"!!!" Lê Chí Sâm ở ngoài cửa đã cởi quần ngoài xong rồi, bên trong vẫn còn mặc một cái quần giữ nhiệt, đang chuẩn bị cởi xuống.
Cậu ấy thậm chí đã chuẩn bị xong tinh thần Lê Hân sẽ không mở cửa nên không ngờ tới cô thế mà lại đột nhiên mở cửa ra. Cái tay đang nắm lấy cái quần giữ nhiệt liền dừng lại, cậu ấy hơi bị dọa cho hoảng sợ, ngơ ngác nhìn Lê Hân.
Hơn nữa có hai người chị Lê Hân và Lê Tuyết Bình được gả cho nhà tốt, có hai anh rể chống lưng nên Lê Chí Sâm lại càng như con cá ươn mặc kệ sự đời, giao du với mấy tên côn đồ cắc ké ở trong thôn, rảnh rỗi thì hút thuốc lêu lổng ở trong thôn, sau đó bởi vì thích đánh nhau nên phải ngồi tù.
Lê Tuyết Bình trùng sinh kiếp này không muốn để cho em trai mình trở thành tên côn đồ cho nên đã ép buộc kêu người trong nhà đưa cậu ấy tới trường đi học.
Nhưng Lê Hân lại cảm thấy con người vốn bản tính khó thay đổi, mặc dù Lê Chí Sâm tuổi vẫn còn nhỏ nhưng bản tính đã xấu nết thì trong xương rồi!
Cô thậm chí còn nghi ngờ Lê Chí Sâm mắc phải hội chứng siêu nam nữa.
Lê Chí Sâm bởi vì không cần lao động làm việc nên cũng không ít lần khi dễ Lê Hân. Cô ở trong nhà này giống như một nô lệ vậy, ai cũng có thể sai bảo cô.
"Ê, chị nhanh lên chút đi, nếu không thì em sẽ đè ra thật đấy!" Lê Chí Sâm lại đạp vào cửa hai cái.
Lê Hân ở trong phòng chau mày lại, trong trí nhớ của cô vẫn còn ấn tượng về chuyện thế này, dường như chuyện cậu ấy đi tè ở cửa phòng cô không phải là chuyện Lê Chí Sâm lần đầu làm.
Trong căn phòng nhỏ này của cô không thông thoáng gió, cho nên sau khi bị Lê Chí Sâm làm như thế thì trong phòng liền sẽ ngập tràn mùi nước tiểu, mùi xông lên như mùi trong nhà vệ sinh vậy.
Mỗi lần như thế đều phải tốn rất nhiều thời gian để lau dọn, nhưng cái mũi này vẫn sẽ còn lại ở trong phòng, phải mất khoảng nửa ngày thì mới có thể tản đi bớt.
Ở cửa vẫn vang lên tiếng sột soạt, Lê Chí Sâm đợi đến nỗi thấy bực bội rồi nên đang cởi quần ra.
Lê Hân cầm một cây kéo lên nhanh chóng đi tới mở cửa phòng ra.
"!!!" Lê Chí Sâm ở ngoài cửa đã cởi quần ngoài xong rồi, bên trong vẫn còn mặc một cái quần giữ nhiệt, đang chuẩn bị cởi xuống.
Cậu ấy thậm chí đã chuẩn bị xong tinh thần Lê Hân sẽ không mở cửa nên không ngờ tới cô thế mà lại đột nhiên mở cửa ra. Cái tay đang nắm lấy cái quần giữ nhiệt liền dừng lại, cậu ấy hơi bị dọa cho hoảng sợ, ngơ ngác nhìn Lê Hân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.