[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Chương 23: Tối Hôm Qua Có Ăn Trộm Sao? 2
Tông tịch
12/09/2024
Cánh cửa phòng cả ngày nay đều đóng chặc bị người nào đó đẩy ra..
Một luồng ánh sáng rực rỡ phát ra từ phía bên trong cánh cửa đang mở, Lê Hân bước ra với một chiếc đèn pin nhỏ chế tạp xong lúc sáng.
Lê Hân bật chiếc đèn pin nhỏ lên rồi cẩn thận đi vào trong phòng bếp. Chiếc cửa của phòng bếp kia chỉ khép hờ lại và cũng không hề khóa lại, nhà cửa ở nông thôn gần như đều có một cái sân nhỏ, chỉ cần cổng ở bên ngoài có khóa còn cửa trong nhà thì sao cũng được.
Dù sao cũng không có ai vào canh ba nửa đêm lại vào bếp để ăn trộm đúng không?
Ngoại trừ cô.
Lê Kiến Bình trước kia nhận được sính lễ của Hạ Bắc Thần liền lập tức mua rất nhiều thứ tốt cho gia đình, vì muốn cải thiện chuyện ăn uống cho gia đình nên trong bếp có rất nhiều thịt và rau củ.
Cô nhìn ngóng xung quanh thử, cô biết người trong niên đại này rất coi trọng thịt, nếu mất cả một miếng thịt thì lại quá lộ liễu.
Vậy nên Lê Hân chỉ cắt một miếng nhỏ rồi cầm thêm một ít rau và trứng gà, cô còn gói gém một ít gia vị như nước tương và muối, vân vân, lấy thêm cả một ít gạo rồi nhanh chóng ôm những thứ này quay về phòng.
"Tam Mao, nhanh đi nấu cơm đi!" Lê Hân vừa quay về không gian liền trực tiếp giao những thứ này cho Tam Mao.
Lúc đang nghiên cứu Tam Mao, Lê Hân đã nhập dữ liệu hàng ngàn thực đơn vào trong con chip của nó, không chỉ có món trung và còn có các loại đồ ăn vặy và các món ăn của các quốc gia.
Dù sao cũng là người máy nội trợ nên phải phù hợp với khẩu vị của mọi người ở các người khác nhau.
"Vâng ạ, chủ nhân ~" Tam Mao nhận lấy đồ đạc, màn hình hiển thị lên vẻ hớn hở rồi đi nấu ăn.
Kỹ năng nấu nướng của Tam Mao đã đạt đến trình độ tốt thượng, rất nhanh chóng đã nấu được ba món chính và một món canh, Lê Hân bị đói cả một ngày liền được ăn đến no nê.
"Có thể nói là được sống lại một lần nữa rồi." Lê Hân ngồi phịch xuống trên ghế, cô xoa xoa chiếc bụng tròn ủm, mặt đầy thỏa mãn.
*
"Lê Hân, mày đi ra đây cho tao!"
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, cửa phòng Lê Hân đã bị gõ đến nỗi sắp bung ra rồi.
Trương Hồng Mai đang gào thét trước cửa.
"Có chuyện gì?" Lê Hân ngáp dài đi ra mở cửa.
Một luồng ánh sáng rực rỡ phát ra từ phía bên trong cánh cửa đang mở, Lê Hân bước ra với một chiếc đèn pin nhỏ chế tạp xong lúc sáng.
Lê Hân bật chiếc đèn pin nhỏ lên rồi cẩn thận đi vào trong phòng bếp. Chiếc cửa của phòng bếp kia chỉ khép hờ lại và cũng không hề khóa lại, nhà cửa ở nông thôn gần như đều có một cái sân nhỏ, chỉ cần cổng ở bên ngoài có khóa còn cửa trong nhà thì sao cũng được.
Dù sao cũng không có ai vào canh ba nửa đêm lại vào bếp để ăn trộm đúng không?
Ngoại trừ cô.
Lê Kiến Bình trước kia nhận được sính lễ của Hạ Bắc Thần liền lập tức mua rất nhiều thứ tốt cho gia đình, vì muốn cải thiện chuyện ăn uống cho gia đình nên trong bếp có rất nhiều thịt và rau củ.
Cô nhìn ngóng xung quanh thử, cô biết người trong niên đại này rất coi trọng thịt, nếu mất cả một miếng thịt thì lại quá lộ liễu.
Vậy nên Lê Hân chỉ cắt một miếng nhỏ rồi cầm thêm một ít rau và trứng gà, cô còn gói gém một ít gia vị như nước tương và muối, vân vân, lấy thêm cả một ít gạo rồi nhanh chóng ôm những thứ này quay về phòng.
"Tam Mao, nhanh đi nấu cơm đi!" Lê Hân vừa quay về không gian liền trực tiếp giao những thứ này cho Tam Mao.
Lúc đang nghiên cứu Tam Mao, Lê Hân đã nhập dữ liệu hàng ngàn thực đơn vào trong con chip của nó, không chỉ có món trung và còn có các loại đồ ăn vặy và các món ăn của các quốc gia.
Dù sao cũng là người máy nội trợ nên phải phù hợp với khẩu vị của mọi người ở các người khác nhau.
"Vâng ạ, chủ nhân ~" Tam Mao nhận lấy đồ đạc, màn hình hiển thị lên vẻ hớn hở rồi đi nấu ăn.
Kỹ năng nấu nướng của Tam Mao đã đạt đến trình độ tốt thượng, rất nhanh chóng đã nấu được ba món chính và một món canh, Lê Hân bị đói cả một ngày liền được ăn đến no nê.
"Có thể nói là được sống lại một lần nữa rồi." Lê Hân ngồi phịch xuống trên ghế, cô xoa xoa chiếc bụng tròn ủm, mặt đầy thỏa mãn.
*
"Lê Hân, mày đi ra đây cho tao!"
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, cửa phòng Lê Hân đã bị gõ đến nỗi sắp bung ra rồi.
Trương Hồng Mai đang gào thét trước cửa.
"Có chuyện gì?" Lê Hân ngáp dài đi ra mở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.