Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện
Chương 27: Nghi Ngờ 2
Khanh Lê
06/07/2024
Nói xong, Tô Bắc Bắc hơi mỉm cười với Phong Việt, cô cảm thấy những gì mình nói vừa rồi rất lễ phép lại thoả đáng, nhất định có thể để lại một ấn tượng tốt với Phong Việt.
Một mối quan hệ hoàn hảo cần một khởi đầu tốt, Tô Bắc Bắc vui vẻ nghĩ.
Vốn Lý Thục Phân lo lắng sau khi hai người gặp nhau Tô Bắc Bắc sẽ chọc giận Phong Việt, nhưng bà không ngờ sau khi hai người thực sự gặp nhau, bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược với những gì bà tưởng tượng.
Thậm chí bà còn nghĩ rằng những gì mình nói trước khi rời đi sau bữa tối đã khiến Tô Bắc Bắc hiểu ra.
Tuy nhiên chưa đợi bà vui mừng thì Tô Bắc Bắc đã lập tức thể hiện ý định thực sự của mình.
Tô Bắc Bắc nói với Phong Việt, đối với việc anh giúp đỡ cô chỉ cảm ơn anh và để bày tỏ lòng biết ơn của mình, sau khi cô hồi phục cô sẽ đích thân đến cửa thăm hỏi.
Ngoài điều đó ra, cô không có suy nghĩ nào khác với anh.
Lý Thục Phân sợ Phong Việt sẽ cảm thấy không thoải mái, cho nên vội vàng lên tiếng để chuyển hướng sự việc.
“Bắc Bắc, con xem Tiểu Phong còn mang quà đến cho con.”
Sau khi Lý Thục Phân nói xong lập tức đưa món quà trong tay Phong Nguyệt đến cho Tô Bắc Bắc.
Tô Bắc Bắc nhận lấy, thấy bên trong có một chiếc khăn len quàng cổ dày.
Chiếc khăn này khá đắt tiền, là hàng nhập khẩu, nó được mẹ Phong Việt và ba Phong Việt mua khi ông ấy còn sống, có giá mấy chục tệ, nhưng mẹ Phong Việt vẫn không nỡ quàng.
Trong trí nhớ của Tô Bắc Bắc, sau khi nguyên chủ nhận được chiếc khăn này, cô không những không vui mà còn mỉa mai Phong Việt gửi cho cô một chiếc khăn quàng cổ lỗi thời.
Cảm nhận được sự mềm mại xù xù của lông thú dưới lòng bàn tay, Tô Bắc Bắc nhẹ giọng nói: “Chiếc khăn quàng cổ này quá giá trị, tôi không thể nhận được.”
Phong Việt thờ ơ đáp: “Đây là quà mẹ tôi đưa cho cô, nếu cô có thể nhận thì bà ấy sẽ rất vui.”
Thật ra Phong Việt không muốn đưa chiếc khăn này cho Tô Bắc Bắc.
Mẹ anh coi chiếc khăn này như một báu vật, ngày thường bà chỉ lấy nó ra nhìn cái, từ trước tới nay chưa từng mang. Bà ấy để sau này tặng cho con dâu tương lai như một món quà.
Nhưng Tô Bắc Bắc không quý trọng nó.
Tối nay trước khi lên đến nhà họ Tô, anh đã cố ý nói rằng chiếc khăn quàng cổ quá giá trị, đợi đến khi nhà họ Tô đồng ý thì tặng cũng không muộn.
Một mối quan hệ hoàn hảo cần một khởi đầu tốt, Tô Bắc Bắc vui vẻ nghĩ.
Vốn Lý Thục Phân lo lắng sau khi hai người gặp nhau Tô Bắc Bắc sẽ chọc giận Phong Việt, nhưng bà không ngờ sau khi hai người thực sự gặp nhau, bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược với những gì bà tưởng tượng.
Thậm chí bà còn nghĩ rằng những gì mình nói trước khi rời đi sau bữa tối đã khiến Tô Bắc Bắc hiểu ra.
Tuy nhiên chưa đợi bà vui mừng thì Tô Bắc Bắc đã lập tức thể hiện ý định thực sự của mình.
Tô Bắc Bắc nói với Phong Việt, đối với việc anh giúp đỡ cô chỉ cảm ơn anh và để bày tỏ lòng biết ơn của mình, sau khi cô hồi phục cô sẽ đích thân đến cửa thăm hỏi.
Ngoài điều đó ra, cô không có suy nghĩ nào khác với anh.
Lý Thục Phân sợ Phong Việt sẽ cảm thấy không thoải mái, cho nên vội vàng lên tiếng để chuyển hướng sự việc.
“Bắc Bắc, con xem Tiểu Phong còn mang quà đến cho con.”
Sau khi Lý Thục Phân nói xong lập tức đưa món quà trong tay Phong Nguyệt đến cho Tô Bắc Bắc.
Tô Bắc Bắc nhận lấy, thấy bên trong có một chiếc khăn len quàng cổ dày.
Chiếc khăn này khá đắt tiền, là hàng nhập khẩu, nó được mẹ Phong Việt và ba Phong Việt mua khi ông ấy còn sống, có giá mấy chục tệ, nhưng mẹ Phong Việt vẫn không nỡ quàng.
Trong trí nhớ của Tô Bắc Bắc, sau khi nguyên chủ nhận được chiếc khăn này, cô không những không vui mà còn mỉa mai Phong Việt gửi cho cô một chiếc khăn quàng cổ lỗi thời.
Cảm nhận được sự mềm mại xù xù của lông thú dưới lòng bàn tay, Tô Bắc Bắc nhẹ giọng nói: “Chiếc khăn quàng cổ này quá giá trị, tôi không thể nhận được.”
Phong Việt thờ ơ đáp: “Đây là quà mẹ tôi đưa cho cô, nếu cô có thể nhận thì bà ấy sẽ rất vui.”
Thật ra Phong Việt không muốn đưa chiếc khăn này cho Tô Bắc Bắc.
Mẹ anh coi chiếc khăn này như một báu vật, ngày thường bà chỉ lấy nó ra nhìn cái, từ trước tới nay chưa từng mang. Bà ấy để sau này tặng cho con dâu tương lai như một món quà.
Nhưng Tô Bắc Bắc không quý trọng nó.
Tối nay trước khi lên đến nhà họ Tô, anh đã cố ý nói rằng chiếc khăn quàng cổ quá giá trị, đợi đến khi nhà họ Tô đồng ý thì tặng cũng không muộn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.