Chương 107: Đông Sơn Lực Sĩ Ngư
Khuyết Danh
18/03/2013
“Ừm, mắc câu rồi.”
Tần Thiên chậm rãi kéo dây lên, dây câu khẽ động giống như trong hiện thực, dây dưa năm sáu phút. Một đầu cá chép vàng chói trồi lên mặt nước, một cổ lực lượng khổng lồ truyền đến.
“Thiên ca ca, con cá muốn thoát câu.”
“Mơ tưởng!” Tần Thiên vận khởi lực lượng.
Vì đã đạt tới ngư dân cấp 6 nên khi hắn kéo mạnh cần câu, may mắn bộc phát, tiên khí cần câu Lam Sóng cuộn sóng lập loè, một con cá chép màu vàng kim, dưới ánh trăng ôn nhu bị Tần Thiên kéo ra khỏi mặt nước.
“Phần phật.” Từng tầng từng tầng lớp sóng xinh đẹp cuồn cuộn nổi lên .
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, ngươi câu được tiên cấp Đông Sơn Lực Sĩ Ngư, đẳng cấp ngư dân tăng lên, hiện tại đạt cấp 7.”
Cạc cạc, đây chính là thực lực.
“Thiên ca ca, nhanh.” Tiểu mỹ nữ Tô Kha, vui sướng ôm lấy cá chép màu vàng kim chói lóa.
Đông Sơn Lực Sĩ Ngư: Tiên Ngư cấp ba. Ở sâu trong mạch nước ngầm Đông Đại Sơn, Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, là một loại cá vảy màu vàng, hấp thu Đông Sơn thần lực, biến thành Tiên Ngư có thiên phú về lực lượng.
Công hiệu: để vào trong nước chưng nấu, sẽ biến ảo thành Đông Sơn lực sĩ châu trong truyền thuyết.
Trạng thái: Đông Sơn Lực Sĩ Ngư này đã bị nhiệm vụ phong ấn, phải đưa cho Điền lão ngư dân ở Đông Sơn thôn.
“Thiên ca ca, Đông Sơn lực sĩ châu là vật gì?”
Tần Thiên gãi gãi đầu:”Ta, ta cũng không rõ lắm.”
“Căn cứ Điền lão gia miêu tả, còn có hiệu quả nhận được thiên phú lực lượng của Đông Sơn Lực Sĩ Ngư, hẳn là bảo châu gia tăng lực lượng.”
“Ca là kỵ sĩ, không phải cần lực lượng sao? Thiên ca ca, nhanh, tiếp tục thả câu.”
“Tốt!” Tần Thiên đương nhiên muốn thả câu tiếp.
Để Đông Sơn Lực Sĩ Ngư vào trong vạc, chuẩn bị lấy ra Đông Sơn thiên niên trùng thứ hai, hệ thống truyền đến nhắc nhở:”Đinh đông, Kỵ sĩ Cô Phong, độ mệt nhọc của ngươi giảm xuống đến mức thấp nhất...”
Tô Kha cũng truyền đến nhắc nhở:”Đinh đông, Mục sư Kha Kha, độ mết nhọc của ngươi giảm đến mức thấp nhất...”
“A, đã là mười hai giờ tối rồi.”
Thả câu Đông Sơn Lực Sĩ Ngư cần năm sáu giờ, thời gian còn lại không đủ thả câu, Tô Kha cùng Tần Thiên chỉ có thể phiền muộn rời khỏi trò chơi nghỉ ngơi.
Rời khỏi trò chơi, Tần Thiên chuẩn bị tắm rửa, tu luyện « Nhật Nguyệt Bí Đồ » để khôi phục mỏi mệt, tiếp tục tiến vào trò chơi thả câu.
Vừa mới mặc vào áo tắm tiến đến phòng tắm, chuông cửa”Đinh đông đinh đông” vang lên.
“Nửa đêm rồi mà ai rảnh thế này.”
Tần Thiên đi thẳng ra cửa, mắt nhìn ra ngoài, không ngờ lại là Tô Kha.
“Kha nhi, sao muội tới đây thế.” Tần Thiên mở cửa phòng. Dưới ánh đèn hành lang, Tô Kha một thân áo ngủ màu hồng phấn thêu hình Tiểu Hùng , xinh đẹp đáng yêu lại lộ ra một cổ hương vị mê người.
“Kha nhi muốn ngủ, nhưng nằm lỳ ở trên giường, lại nghĩ đến thu hoạch Tiên Ngư hôm nay, hưng phấn ngủ không yên.”
" Nên chạy tới tìm Thiên ca tâm sự.”
“Thiên ca ca, ca thì sao?”
Nhìn Tần Thiên mặc áo tắm màu xanh da trời:”Ca muốn tắm rửa sao?”
“Ta ngất, mười hai giờ rồi đó, tắm rửa nhanh rồi ngủ đi.”
“Buổi chiều tan học về nhà, Kha nhi đã tắm rửa qua rồi, thu hoạch Đông Sơn Lực Sĩ Ngư làm cho Kha nhi ngủ không được.”
Tô Kha lắc đầu, đi vào phòng:”Thiên ca, ca tắm rửa, Kha nhi cùng ca nói chuyện một chút. Chờ ca tắm rửa xong, Kha nhi lại trở lại đi ngủ.”
Ai, bất đắc dĩ.
Tần Thiên đi vào phòng tắm tắm rửa, Tô Kha ngồi trong phòng khách lớn tiếng cùng Tần Thiên chém gió, sau một hồi, không còn nghe thấy thanh âm của Tô Kha nữa.
“Này, Kha nhi, Kha nhi.”
Tần Thiên hô hai tiếng không có hồi âm, vội vàng nhanh vận khởi « Nhật Nguyệt Bí Đồ ». Âm dương chân khí giống như mây mù, xuyên thấu qua vách tường nhìn thấy tiểu mỹ nữ Tô Kha đang nằm trên ghế sa lon ngọt ngào tiến vào mộng đẹp.
Buổi sáng đi học, buổi chiều về nhà lại chơi trò chơi, đúng là phải sớm mệt mỏi.
Tần Thiên tắm rửa xong, vận « Nhật Nguyệt Bí Đồ » Liệt Hỏa chưng làm bọt nước, mặc vào áo ngủ đi ra khỏi phòng tắm. Tiểu mỹ nữ Tô Kha nằm sấp trên ghế sa lon trong phòng khách, chẳng những ngủ điềm mật, ngọt ngào, bên trong áo ngủ màu hồng phấn in hình Tiểu Hùng lộ ra da thịt trắng noãn như ngọc cùng với những đường cong như ẩn như hiện.
Thật là một tiểu mỹ nữ xinh đẹp, tản ra sự hấp dẫn trí mạng khó mà cưỡng lại nổi.
Nhớ tới lúc hai người vô tình gặp nhau, nhớ tới lúc cùng tiểu mỹ nữ dây dưa, tâm tình cô độc của Tần Thiên bỗng trở nên ôn hòa, mảnh băng trong nội tâm phảng phất như tan ra từng chút, cảm thấy ưa thích tiểu mỹ nữ Tô Kha, đột nhiên cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa nóng bốc lên.
“Đúng là tiểu yêu tinh mà.”
Thở dài một tiếng,Tần Thiên nhẹ nhàng kêu hai tiếng:”Kha nhi, Kha nhi.”
“A, Tần Thiên ca ca.”
Tô Kha mê mê mang mang mở to mắt nói:”Tần Thiên ca ca, ngày mai tiếp tục thả câu Đông Sơn Lực Sĩ Ngư nha.”
Một thân trắng noãn, đồn điền căng tròn, lại ngọt ngào tiến nhập trong lúc ngủ mơ.
Tần Thiên bất đắc dĩ, cũng không nỡ đánh thức tiểu mỹ nữ. Khẽ khom người, ôm lấy tiểu mỹ nữ đã tiến vào giấc mộng, ngửi mùi thơm say lòng người của tiểu mỹ nữ, ôm nàng tiến vào phòng ngủ, đặt trên giường lớn của mình.
Chuẩn bị đứng dậy đi khỏi gian phòng, Tần Thiên chợt nhìn lại tiểu mỹ nữ ngọt ngào, đột nhiên loáng thoáng, cảm giác Tô Kha cùng nữ hài nào đó có chút tương tự.
“A, đúng, đúng.”
Đột nhiên nghĩ tới:”Cổ Trúc và Cổ Lan.”
Ẩn ẩn cùng Cổ Trúc và Cổ Lan giống nhau, tinh khiết thật đáng yêu cùng với dung mạo xinh đẹp, hơn nữa còn đặc biệt tương tự với tính cách hoạt bát của Cổ Lan. Vừa nhớ tới Cổ Lan, Tần Thiên cũng không khỏi nhớ tới cảnh bên trong hốc cây , cùng Cổ Lan nhẹ nhàng hôn môi.
“Thiên ca ca, Thiên ca ca, ngày mai tiếp tục Đông Sơn Lực Sĩ Ngư nha.”
Tiểu mỹ nữ Tô Kha nghiêng người, đè lên cánh tay Tần Thiên, cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, chẳng những có thể làm lòng người yêu say đắm, càng giống như Vũ Đấu gia Cổ Lan.
“A!”
Tần Thiên cũng không phải là loại người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng không hiểu nổi tâm tình Tần Thiên ngày cành nóng lên, kìm không được lén lút hôn lên đôi môi đáng yêu của Tô Kha.
Trong nội tâm càng thêm ưa thích, chẳng những không bỏ đi, bản tính trời sinh cùng nhiệt huyết, tính cách nam tử hán, phảng phất dần dần khôi phục.
Trong cơ thể « Nhật Nguyệt Bí Đồ », phảng phất bị tiểu mỹ nữ mỹ lệ hấp dẫn, cũng khó có thể khống chế , kích động bắt đầu đứng dậy.
“Kha nhi.” ,
Chậm rãi nằm trên giường đi, ôm tiểu mỹ nữ đáng yêu đến say lòng người, lại để cho Tô Kha gối lên cánh tay của mình, cùng Tô Kha cùng một chỗ tiến nhập mộng đẹp.
Ấm áp, một cổ cảm giác ấm áp trong lòng lan tràn ra.
Từ khi mẫu thân qua đời, mảng băng đã nhiều năm nay lại một lần cảm thấy ôn hòa ấm áp, tại nơi này trên người tiểu mỹ nữ tinh khiết thật đáng yêu.
Sáng ngày thứ hai, lúc sáu giờ đồng hồ,Tần Thiên theo thói quen sớm tỉnh dậy, mông lung mở to mắt.
Trong ngực, một dung mạo tuyệt mỹ, hồn nhiên và xinh đẹp, đáng yêu và hấp dẫn, mặc áo ngủ màu hồng phấn, ngọt ngào nằm sấp ở bên trong bộ ngực của mình, gối lên cánh tay của mình,
“A, Tô Kha.”
“Ta.”
Nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua:”Ta, ta vậy mà lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ôm Tô Kha một đêm.”
“Ừm, ừm.” Tô Kha chậm rãi mở to mắt, hiển nhiên muốn tỉnh lại.
“A.” Tần Thiên vội vàng trốn ra khỏi giường, nhanh chóng chạy ra phòng khách.
“Nơi này là chỗ nào, ta ở nơi nào?”
Tô Kha mở to mắt mông lung, chậm rãi nghĩ tới:”Thiên ca ca, là phòng ngủ của Thiên ca ca, đêm qua mệt mỏi ngủ ở tại đây.”
“Thiên ca ca.” Kéo áo ngủ màu hồng phấn in hình Tiểu Hùng, đi ra khỏi phòng ngủ.
“A, a, Kha nhi, muội thức dậy rồi à.” Tần Thiên vừa mới chạy đến trong phòng khách, cố gắng bảo trì trấn định nói.
“Thiên ca ca, Kha nhi hôm nay có khóa học, buổi chiều về nhà, tiếp tục cùng thả câu Đông Sơn Lực Sĩ Ngư nha.”
“Ừm, tốt.”
Cùng Tô Kha đi đến nhà hàng ăn điểm tâm rồi tiễn Tô Kha đi học, Tần Thiên lại về nhà tiến vào trò chơi.
“Hét uy.”
Vung tiên khí cần câu Lam Sóng lên, Tần Thiên tiếp tục thả câu Đông Sơn Lực Sĩ Ngư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.