Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Chương 314: Sở Tỉnh Gây Chuyện
Ngã Tối Bạch
07/03/2023
“Bài hát này không được xếp hạng cao là vì khúc phụ Sở tỉnh ra tay, ta cảm thấy sau này bảng xếp hạng âm nhạc sẽ càng lúc càng kinh khủng, nhưng ta tin tưởng rất nhanh thôi nhạc của Tần Tề lại chiếm lĩnh bảng xếp hạng.”
Trong khu bình luận còn có một số khán giả đến từ Sở tỉnh, đám người này thậm chí còn chạy tới trang Bộ Lạc của Tiện Ngư để thổ lộ: “Sau khi thống nhất, đại lão đầu tiên của Tần Tề mà chúng ta biết chính là Tiện Ngư, vội vàng chạy tới Bộ Lạc để chiêm ngưỡng dung nhan đại lão.”
Không chỉ có Tiện Ngư, dưới khu bình luận của Sở Cuồng và Ảnh Tử cũng có rất nhiều tin nhắn của người Sở tỉnh.
Trong năm qua, trang mạng xã hội của Bộ Lạc đã đại chiến 300 hiệp với các trang blog của Tề tỉnh, thắng bại rõ ràng, Bộ Lạc chiếm thế thượng phong, thành công chiếm lĩnh 70% thị trường Tần Tề. Cho nên sau khi Sở tỉnh gia nhập cũng có rất nhiều người Sở tỉnh hoan nghênh trang mạng xã hội của Bộ Lạc.
Đến kỳ nghỉ mùa xuân.
Các công ty lớn còn chưa có đi làm nhưng người trong nghề đều đã chú ý tới tình hình mùa giải âm nhạc năm nay. Khi thấy bảng xếp hạng ca khúc, đám người trong nghề bắt đầu thảo luận.
“Sở tỉnh thật là khí thế hung hăng nha.”
“Để cho hai vị khúc phụ ra tay mới sợ chứ.”
“Không ngờ bọn họ chiếm hết cả top 3.”
“Ta bắt đầu chờ mong đến cảnh khúc phụ loạn chiến rồi. Lão Sở vừa đến đã muốn cướp thị trường, tháng sau Tần Tề nhất định sẽ phản kích, nhất là Tần tỉnh được xem là quê hương của âm nhạc, sao có thể chấp nhận bị áp chế như vậy?”
Tuy đã thống nhất nhưng quan niệm về lãnh địa vẫn thâm căn cố đế trong lòng người dân, người của mỗi tỉnh vẫn rất trung thành và tự hào về tỉnh của mình, việc Sở tỉnh vừa gia nhập đã bao trọn top 3 bảng xếp hạng âm nhạc khiến rất nhiều người Sở tỉnh cảm thấy tự hào.
Có lẽ vì thế nên rất nhiều báo chí Sở tỉnh bắt đầu tuyên truyền, tuy dùng câu từ khá uyển chuyển nhưng nội dung vẫn là âm nhạc của Sở tỉnh dẫn đầu mùa giải âm nhạc, áp chế Tần Tề. Điều này khiến rất nhiều người Tần Tề khó chịu.
“Người Sở tỉnh làm quá rồi nha.”
“Còn viết báo nói cái gì mà áp chế nền âm nhạc của Tần Tề. Dám coi thường âm nhạc của Tần tỉnh chúng ta sao? Chưa bị Tần tỉnh doạ sợ nên mới gáy to như thế phải không? Rõ ràng là thừa dịp chúng ta không hề coi trọng bảng xếp hạng tháng Giêng nên mới trộm thắng.”
“Còn có báo đưa tin nhắm vào Tiện Ngư.”
Đúng là có báo của Sở tỉnh cố ý nhằm vào Tiện Ngư, nói rằng Tiện Ngư là nhạc sĩ trứ dánh của Tần Tề nhưng trên bảng xếp hạng lại thua người Sở tỉnh, có thể thấy âm nhạc của Sở tỉnh là hàng đầu thế giới. Đây là lần đầu tiên có người dám đạp lên Tiện Ngư để trèo cao.
Tin tức này tạo ra ảnh hưởng không nhỏ.
Toà báo đăng tin tức này chỉ là tờ báo nhỏ, lời này rõ ràng là có ý đồ cọ nhiệt độ, nhưng xem ra mục đích của bọn hắn đã thành công. Bên dưới phần bình luận Bộ Lạc của Tiện Ngư đã có không ít fan căm phẫn nói:
(Chú thích: cọ nhiệt là dựa hơi vào việc gì đó để gia tăng danh tiếng cho bản thân)
“Tiện Ngư mau vả mặt truyền thông của Sở tỉnh đi!”
“Đám người này phải được giáo dục cho một trận mới được!”
“Dám dùng nền âm nhạc của Tần Tề làm đá kê chân cho bọn họ, chẳng qua là thắng mùa giải mà chúng ta không coi trọng nhất thôi, bọn hắn lại điều động hai vị khúc phụ, bên phía chúng ta còn chưa có khúc phụ nào ra tay đâu!”
“Sao không đi mà so với Mặt Trời Đỏ ấy?”
“Lấy ra một tác phẩm chất lượng tầm trung của Tiện Ngư lão sư rồi đem ra so sánh đùa giỡn lưu manh? Nếu Mặt Trời Đỏ phát hành vào tháng này thì đám khúc phụ Sở tỉnh cũng chưa chắc giành được hạng nhất đâu.”
Tuy do truyền thông đổ dầu vào lửa, nhưng đám fan âm nhạc của Sở tỉnh ít nhiều gì cũng nghĩ như vậy. Tựa như khi Tề tỉnh mới thống nhất với Tần tỉnh cũng từng gây hấn tương tự, đây là bệnh trạng thường gặp không có gì lạ.
Lâm Uyên không hề cảm thấy mình bị mạo phạm gì.
Đâu phải nhắm vào hắn, Sở tỉnh chỉ muốn tự đề cao bản thân, bọn họ nhắm vào nền âm nhạc của Tần Tề, đến tháng sau e là lại bị Tần Tề vả mặt thôi. Cho nên Lâm Uyên chẳng những không đáp lại việc này mà còn tỉnh bơ tuyên truyền về bộ phim điện ảnh mới Andhadhun.
Phần hậu kỳ được chế tác rất nhanh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tháng 2 hoặc tháng 3 năm nay bộ phim Andhadhun sẽ công chiếu. Lâm Uyên đang nghĩ xem nên quảng cáo cho bộ phim này như thế nào, bởi vì nhạc trong phim…
Hơi bị lợi hại.
Sở dĩ lúc này bắt đầu tuyên truyền là vì Andhadhun có thể chế tác xong phần hậu kỳ trong tháng Giêng. Các bộ phim khác chế tác lâu là vì phải xử lý và sắp xếp lại rất nhiều phân cảnh, nhưng kịch bản của Tiện Ngư đều đã thể hiện rất kỹ càng việc này, công tác biên tập hậu kỳ chỉ là làm cho nó ngay ngắn và gọn gàng lại mà thôi, sau đó phối nhạc phối âm này nọ…
Tóm lại quá trình hậu kỳ sẽ rất đơn giản dễ dàng, tốc độ nhanh như đang chế tác một bộ phim mì ăn liền.
Lâm Uyên vốn tưởng cơn sóng gió về bảng xếp hạng âm nhạc tháng Giêng sẽ trôi qua, nhưng hắn không ngờ được là biến chứng về căn bệnh tự mãn của các tỉnh hình như càng lúc càng nghiêm trọng.
Mấy ngày sau đó.
Sở tỉnh lại càng thêm quá quắt, thậm chí có nhạc sĩ nổi tiếng của Sở tỉnh công khai tuyên bố âm nhạc của Sở tỉnh không hề kém hơn Tần tỉnh. Mấy nhà truyền thông lớn của Sở tỉnh không ngừng đánh trống trợ trận, phân tích đủ mọi góc độ về nền âm nhạc của Sở tỉnh. Vì vậy tiểu khúc phụ Tiện Ngư vô cùng nổi tiếng trong năm qua lại bị báo chí Sở tỉnh đem ra làm đá kê chân.
Trong lúc nhất thời, tình hình trở nên nghiêm trọng.
Đây thật sự không phải là nhằm vào Tiện Ngư mà là vấn đề về nền âm nhạc của Lam Tinh. Tần tỉnh trước giờ vẫn được giới âm nhạc công nhận là kẻ thống trị, phàm là cái gì xếp thứ nhất thì cũng sẽ có cái xếp thứ hai, mà Sở tỉnh chính là nơi được đánh giá có nền âm nhạc đứng thứ hai Lam Tinh, chỉ sau Tần tỉnh.
Trong khu bình luận còn có một số khán giả đến từ Sở tỉnh, đám người này thậm chí còn chạy tới trang Bộ Lạc của Tiện Ngư để thổ lộ: “Sau khi thống nhất, đại lão đầu tiên của Tần Tề mà chúng ta biết chính là Tiện Ngư, vội vàng chạy tới Bộ Lạc để chiêm ngưỡng dung nhan đại lão.”
Không chỉ có Tiện Ngư, dưới khu bình luận của Sở Cuồng và Ảnh Tử cũng có rất nhiều tin nhắn của người Sở tỉnh.
Trong năm qua, trang mạng xã hội của Bộ Lạc đã đại chiến 300 hiệp với các trang blog của Tề tỉnh, thắng bại rõ ràng, Bộ Lạc chiếm thế thượng phong, thành công chiếm lĩnh 70% thị trường Tần Tề. Cho nên sau khi Sở tỉnh gia nhập cũng có rất nhiều người Sở tỉnh hoan nghênh trang mạng xã hội của Bộ Lạc.
Đến kỳ nghỉ mùa xuân.
Các công ty lớn còn chưa có đi làm nhưng người trong nghề đều đã chú ý tới tình hình mùa giải âm nhạc năm nay. Khi thấy bảng xếp hạng ca khúc, đám người trong nghề bắt đầu thảo luận.
“Sở tỉnh thật là khí thế hung hăng nha.”
“Để cho hai vị khúc phụ ra tay mới sợ chứ.”
“Không ngờ bọn họ chiếm hết cả top 3.”
“Ta bắt đầu chờ mong đến cảnh khúc phụ loạn chiến rồi. Lão Sở vừa đến đã muốn cướp thị trường, tháng sau Tần Tề nhất định sẽ phản kích, nhất là Tần tỉnh được xem là quê hương của âm nhạc, sao có thể chấp nhận bị áp chế như vậy?”
Tuy đã thống nhất nhưng quan niệm về lãnh địa vẫn thâm căn cố đế trong lòng người dân, người của mỗi tỉnh vẫn rất trung thành và tự hào về tỉnh của mình, việc Sở tỉnh vừa gia nhập đã bao trọn top 3 bảng xếp hạng âm nhạc khiến rất nhiều người Sở tỉnh cảm thấy tự hào.
Có lẽ vì thế nên rất nhiều báo chí Sở tỉnh bắt đầu tuyên truyền, tuy dùng câu từ khá uyển chuyển nhưng nội dung vẫn là âm nhạc của Sở tỉnh dẫn đầu mùa giải âm nhạc, áp chế Tần Tề. Điều này khiến rất nhiều người Tần Tề khó chịu.
“Người Sở tỉnh làm quá rồi nha.”
“Còn viết báo nói cái gì mà áp chế nền âm nhạc của Tần Tề. Dám coi thường âm nhạc của Tần tỉnh chúng ta sao? Chưa bị Tần tỉnh doạ sợ nên mới gáy to như thế phải không? Rõ ràng là thừa dịp chúng ta không hề coi trọng bảng xếp hạng tháng Giêng nên mới trộm thắng.”
“Còn có báo đưa tin nhắm vào Tiện Ngư.”
Đúng là có báo của Sở tỉnh cố ý nhằm vào Tiện Ngư, nói rằng Tiện Ngư là nhạc sĩ trứ dánh của Tần Tề nhưng trên bảng xếp hạng lại thua người Sở tỉnh, có thể thấy âm nhạc của Sở tỉnh là hàng đầu thế giới. Đây là lần đầu tiên có người dám đạp lên Tiện Ngư để trèo cao.
Tin tức này tạo ra ảnh hưởng không nhỏ.
Toà báo đăng tin tức này chỉ là tờ báo nhỏ, lời này rõ ràng là có ý đồ cọ nhiệt độ, nhưng xem ra mục đích của bọn hắn đã thành công. Bên dưới phần bình luận Bộ Lạc của Tiện Ngư đã có không ít fan căm phẫn nói:
(Chú thích: cọ nhiệt là dựa hơi vào việc gì đó để gia tăng danh tiếng cho bản thân)
“Tiện Ngư mau vả mặt truyền thông của Sở tỉnh đi!”
“Đám người này phải được giáo dục cho một trận mới được!”
“Dám dùng nền âm nhạc của Tần Tề làm đá kê chân cho bọn họ, chẳng qua là thắng mùa giải mà chúng ta không coi trọng nhất thôi, bọn hắn lại điều động hai vị khúc phụ, bên phía chúng ta còn chưa có khúc phụ nào ra tay đâu!”
“Sao không đi mà so với Mặt Trời Đỏ ấy?”
“Lấy ra một tác phẩm chất lượng tầm trung của Tiện Ngư lão sư rồi đem ra so sánh đùa giỡn lưu manh? Nếu Mặt Trời Đỏ phát hành vào tháng này thì đám khúc phụ Sở tỉnh cũng chưa chắc giành được hạng nhất đâu.”
Tuy do truyền thông đổ dầu vào lửa, nhưng đám fan âm nhạc của Sở tỉnh ít nhiều gì cũng nghĩ như vậy. Tựa như khi Tề tỉnh mới thống nhất với Tần tỉnh cũng từng gây hấn tương tự, đây là bệnh trạng thường gặp không có gì lạ.
Lâm Uyên không hề cảm thấy mình bị mạo phạm gì.
Đâu phải nhắm vào hắn, Sở tỉnh chỉ muốn tự đề cao bản thân, bọn họ nhắm vào nền âm nhạc của Tần Tề, đến tháng sau e là lại bị Tần Tề vả mặt thôi. Cho nên Lâm Uyên chẳng những không đáp lại việc này mà còn tỉnh bơ tuyên truyền về bộ phim điện ảnh mới Andhadhun.
Phần hậu kỳ được chế tác rất nhanh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tháng 2 hoặc tháng 3 năm nay bộ phim Andhadhun sẽ công chiếu. Lâm Uyên đang nghĩ xem nên quảng cáo cho bộ phim này như thế nào, bởi vì nhạc trong phim…
Hơi bị lợi hại.
Sở dĩ lúc này bắt đầu tuyên truyền là vì Andhadhun có thể chế tác xong phần hậu kỳ trong tháng Giêng. Các bộ phim khác chế tác lâu là vì phải xử lý và sắp xếp lại rất nhiều phân cảnh, nhưng kịch bản của Tiện Ngư đều đã thể hiện rất kỹ càng việc này, công tác biên tập hậu kỳ chỉ là làm cho nó ngay ngắn và gọn gàng lại mà thôi, sau đó phối nhạc phối âm này nọ…
Tóm lại quá trình hậu kỳ sẽ rất đơn giản dễ dàng, tốc độ nhanh như đang chế tác một bộ phim mì ăn liền.
Lâm Uyên vốn tưởng cơn sóng gió về bảng xếp hạng âm nhạc tháng Giêng sẽ trôi qua, nhưng hắn không ngờ được là biến chứng về căn bệnh tự mãn của các tỉnh hình như càng lúc càng nghiêm trọng.
Mấy ngày sau đó.
Sở tỉnh lại càng thêm quá quắt, thậm chí có nhạc sĩ nổi tiếng của Sở tỉnh công khai tuyên bố âm nhạc của Sở tỉnh không hề kém hơn Tần tỉnh. Mấy nhà truyền thông lớn của Sở tỉnh không ngừng đánh trống trợ trận, phân tích đủ mọi góc độ về nền âm nhạc của Sở tỉnh. Vì vậy tiểu khúc phụ Tiện Ngư vô cùng nổi tiếng trong năm qua lại bị báo chí Sở tỉnh đem ra làm đá kê chân.
Trong lúc nhất thời, tình hình trở nên nghiêm trọng.
Đây thật sự không phải là nhằm vào Tiện Ngư mà là vấn đề về nền âm nhạc của Lam Tinh. Tần tỉnh trước giờ vẫn được giới âm nhạc công nhận là kẻ thống trị, phàm là cái gì xếp thứ nhất thì cũng sẽ có cái xếp thứ hai, mà Sở tỉnh chính là nơi được đánh giá có nền âm nhạc đứng thứ hai Lam Tinh, chỉ sau Tần tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.