Tôi Cùng Sáu Alpha Trùng Khớp 100%
Chương 11: Tặng cho anh
Cố Tranh
14/03/2022
Tóm tắt
Đó là món đồ trân quý nhất của tôi
==================================
Chu Dịch Kình nắm chặt tay bàn tay lại.
Lớp vỏ cơ giới quấn chặt lấy ngón tay hắn, rồi từ từ biến mất, ẩn vào trong cơ thể hắn.
Đây là khả năng độc nhất vô nhị của Alpha đỉnh cấp——
Họ có thể hợp nhất với cơ giáp của mình.
Bằng cách này, máu thịt của bọn họ cũng có thể chuyển hóa thành nguồn năng lượng của cơ giáp.
Khi nguồn năng lượng chính thống của cơ giáp bị cạn hết thì bọn họ vẫn có thể thống trị chiến trường bằng nguồn năng lượng dự phòng này.
Đó là lý do tại sao, cả thế giới đều chấp nhất với việc hai AO có độ trùng khớp cao kết hôn.
Bởi vì chỉ khi hai người họ kết hợp lại, mới có thể sinh ra một Alpha đỉnh cấp cường đại như vậy.
Những người đã từng thấy qua cảnh tượng này chỉ bình tĩnh thu hồi tầm mắt, chỉ có những binh lính Beta ở Phan Đạt Tinh Cầu chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy mới há mồm lộ ra vẻ kinh hãi.
Kỷ Dương cau mày, lấy ra khăn tay đưa cho Chu Dịch Kình: " Ngài lau tay? "
Chu Dịch Kình cầm lấy cái khăn, nhưng bàn tay lại không nhúc nhích.
Hắn cũng không có thói quen sạch sẽ.
Dù ngay cả với công nghệ tiên tiến nhất, bọn họ cũng không thể giữ cho bản thân sạch sẽ mọi lúc khi ở trên chiến trường được. Dính nhiều máu và đổ nhiều mồ hôi là điều rất bình thường.
" Thượng tướng, bây giờ đem hắn chôn trở lại sao? " Binh lính hỏi.
Chu Dịch Kình cúi đầu liếc nhìn: " Có một loài chủng tộc đã dung hợp gen của một loại thực vật nào đó vào trong cơ thể. Cho dù thân thể của hắn bị vỡ thành nhiều mảnh, vẫn có trường hợp có khả năng chữa trị lại. "
Những tên lính •người nhà quê• của Phan Đạt Tinh Cầu đã vô cùng sửng sốt khi hay tin.
Trên đời còn có loại người như vậy sao?
Chu Dịch Kình nói: " Đốt đi. "
Người lính đáp: " Vâng. "
Cơ thể Quách Khai đã sớm ở nằm dưới dòng ion, nhanh chóng nóng lên, rồi hóa thành một đống tro tàn.
Kỷ Dương liếc nhìn rồi nói: " Một tên tội phạm bị truy nã phải chạy trốn khắp nơi như hắn, thật sự không đáng để chôn xuống mồ. " ( Ý là cho chết không có chỗ chôn.)
Chu Dịch Kình: " Ừ."
Quách Khai khá nổi tiếng trong bản danh sách tội phạm bị truy nã gắt gao nhất tinh tế.
Gã chỉ từng là một Beta không hơn không kém, nhưng lúc mười tám tuổi, gã ngoài ý muốn lại phân hóa thành một Alpha. Và từ đó trở đi, gã lại thành một người nằm trong chủ nghĩa ghét cay ghét đắng Beta. Gã đã hoàn toàn quên mất rằng bản thân mình đã từng là một Beta và luôn lấy thân phận Alpha của mình ra tự hào.
Nếu gã gặp bất kì một Beta nào đó thì sẽ lập tức giết ngay. Nhưng nếu gặp phải một nữ Beta đủ xinh đẹp, gã sẽ ôm đối phương vào lòng mà chơi đùa. Chờ cho đến khi chơi chán thì sẽ giết chết.
Sau này, gã thậm chí còn bắt đầu thèm muốn những Alpha nữ và Omega nam xinh đẹp, có thể nói là gã cực kỳ cuồng vọng.
Hành vi của gã hoàn toàn đã xúc phạm đến luật pháp của các quốc gia khác.
Vì vậy, tên của gã liền nằm trong danh sách những tội phạm bị truy nã gắt gao nhất.
Nhưng sớm nhất là mấy năm trước, không ai gặp lại gã.
Cho đến ngày hôm nay.
Chu Dịch Kình và Kỷ Dương biết rất rõ Quách Khai chính là loại rác rưởi cặn bã.
Nhưng càng biết rõ, Chu Dịch Kình không khỏi nghĩ đến tình cảnh tệ nhất của Omega nhỏ kia.
Tần Ý đúng là rất thông minh, nhưng giữa Omega và Alpha vẫn có khoảng cách chênh lệch về sức mạnh rất lớn.
Ai biết được cậu ấy sẽ xảy ra chuyện gì khi ở cạnh Quách Khai chứ?
Kỷ Dương cẩn thận nhìn vẻ mặt của Chu Dịch Kình, không nhịn được hỏi: " Thượng tướng, ngài lo lắng cho vị hôn thê của mình sao? "
Chu Dịch Kình im lặng một chút, sau đó đáp: " Không phải là vị hôn thê của ta. "
Ngay từ đầu, Chu Dịch Kình chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với Tần Ý.
Nhưng nguyên nhân khiến đối phương rơi vào tình cảnh này là do hắn.
Khi nghĩ đến vấn đề này, Chu Dịch Kình cảm thấy vô cùng khó chịu, đến mức không thể chịu được.
Một Omega vì hắn mà gặp phải mọi loại chuyện nguy hiểm.
Vốn dĩ là Omega này nên được thoải mái vui vẻ sống trong ngôi nhà của mình thay vì phải bị gửi đến tận Đế quốc xa xôi, sau đó còn phải đối mặt với mấy tên tội phạm như Quách Khai.
" Kỳ Lợi Á là tên giả. " Chu Dịch Kình nói.
Sở dĩ Quách Khai có thể ẩn náu ở đây nhiều năm, hiển nhiên là trong tay gã phải sở hữu một loại vũ khí lợi hại nào đó.
Vũ khí này có thể đã bị lấy đi bởi một nam nhân gọi là " Kỳ Lợi Á. "
Đồng thời, " Kỳ Lợi Á " cũng đã đưa Tần Ý rời đi.
" Kiểm tra xem có dấu vết nào cho thấy phi thuyền của Hall và Lục Tế đi ngang qua đây không. " Chu Dịch Kình nhanh chóng ra lệnh.
Kỷ Dương kinh ngạc nhìn hắn: " Ngài nghi ngờ bọn họ... "
" Quách Khai đã trốn thoát nhiều năm như vậy, trong tay cũng có một số bản lĩnh. Không phải ai cũng có thể dễ dàng cướp lấy người từ trong tay hắn ta. 'Kỳ Lợi Á' kia nhất định phải là một Alpha, hơn nữa còn phải là một Alpha đủ mạnh. " Khi Chu Dịch Kình nói điều này, trong lòng bất giác có điểm phiền muộn.
Đối với một Alpha cường đại, khao khát xâm chiếm gần như là bản năng.
Tần Ý rơi vào trong tay đối phương, chẳng qua là từ trong hang cọp này nhảy vào trong hang cọp khác.
- ---------
Thanh niên trẻ nhìn thấy lão đại mình đang lái một chiếc phi thuyền cũ nát, từ từ tiến đến hạm đội của họ.
Anh không khỏi mở to miệng ngạc nhiên.
" Sao lại thế này? Không phải là các ngươi lái phi thuyền đi đón lão đại sao? " Người thanh niên hỏi.
Anh ta là phó thủ đắc lực của Kỳ Lợi Á.
Tên là Lục Tinh.
Những người còn lại trên kênh trò chuyện trả lời: " Chiếc phi thuyền đó là của người khác. "
" Là của một Omega. "
" Đúng đúng, hình như là bị Quách Khai bắt, cho nên lão đại liền đi giúp hắn... "
Lục Tinh há hốc mồm.
Omega?
Kia chính là cái Omega có độ trùng khớp hơn 50% với lão đại, lớn lên có bề ngoài xinh đẹp và là một Omega chủ động sao?
Lục Tinh ngay lập tức mở kết nối kênh trò chuyện của hạm đội lên.
Anh chờ đợi đối phương đăng nhập vào.
Bên kia, Kỳ Lợi Á vẫn đang thấp giọng nói chuyện với Tần Ý.
Không phải là hắn không muốn đăng nhập vào kênh trò chuyện của hạm đội, mà là do chiếc phi thuyền cũ kỹ này hoàn toàn không có chức năng đó.
" Nó thực sự đòi hỏi nhiều thao tác bằng tay, hơn nữa có rất nhiều nút đã bị hỏng. Bản đồ thì đã không được cập nhật trong vòng nhiều năm... Làm thế quái nào mà cậu lại có thể ngồi trên nó mà bình an I7 tinh cầu vậy? " Kỳ Lợi Á hỏi.
Omega nhỏ thật sự là thường xuyên khiến hắn cảm thấy mệnh của đối phương mong manh yếu ớt đến đáng sợ.
" Ngẫu nhiên thôi. " Tần Ý nói.
Tần Ý vẫn mặc bộ quần áo mà Quách Khai chuẩn bị cho cậu.
Cậu không thích đồ của Quách Khai, nên vừa đáp lời hắn xong liền xoay người đi thay thành bộ đồ ngủ mà cậu đã mặc trước đó.
Bộ đồ ngủ đã được xử lý qua, khôi phục trạng thái sạch sẽ.
" Tôi sẽ đưa cậu vào hạm đội, đã sẵn sàng chưa? Bây giờ có hối hận thì cũng không kịp đâu. " Kỳ Lợi Á nói, quay đầu lại, sau đó liền bắt gặp phải Tần Ý đã thay xong đồ ngủ, đang chậm rãi bước ra.
Thật giống như một lời mời ẩn dụ.
Kỳ Lợi Á thầm nghĩ.
Mặc dù không có kinh nghiệm trong chuyện yêu đương, nhưng hắn đã vô số lần nhìn thấy mấy loại tình tiết kiểu này trong các kịch bản khác nhau.
" Ừm. " Tần Ý thản nhiên đáp: " Đi đi. Dù sao thì tôi vẫn chưa nghĩ tới rằng sẽ đi đâu tiếp theo. "
Liền để mấy người kia coi như là cậu đã bị bắt cóc đi.
Với lại cậu cũng đỡ tốn sức phải chạy khắp nơi.
Khi Kỳ Lợi Á nghe thấy câu trả lời, không biết vì sao mà hắn cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút.
Môi hắn câu lên thành một đường cong nhẹ, sau đó đứng lên rời khỏi bàn điều khiển, nói: " Tôi đã giúp cậu lấy lại phi thuyền rồi, cậu định sẽ trả ơn tôi như thế nào đây? "
Tần Ý suy nghĩ một chút: " Ngô, tài sản duy nhất trên người của tôi đã giao cho Quách Khai rồi. "
Lúc này Kỳ Lợi Á mới nhớ đến viên đá quý màu hồng.
Hắn cau mày: " Sớm biết vậy thì tôi đã lấy nó ra khỏi thi thể Quách Khai rồi. "
Hẳn là giờ đã có người lấy nó ra rồi.
Tần Ý nói thầm trong lòng.
Sau khi đoán được mang máng về thân phận của Quách Khai, gã có thể là một tên tội phạm nào đó đang bị truy nã và phải trốn ở một tinh cầu lạc hậu, cậu liền cảm thấy ở đây không được an toàn cho lắm.
Đặc biệt là vì Kỳ Lợi Á còn muốn cướp đoạt lấy thứ gì đó từ Quách Khai nữa.
Một khi hai Alpha giao đấu với nhau, nhất định sẽ tạo ra một cơn chấn động lớn.
Không sớm thì muộn, tinh cầu này cũng sẽ bị chú ý đến.
Việc này không hề an toàn cho cậu.
Thế nên cậu đã đưa viên đá quý màu hồng cho Quách Khai, một là để cho đám người Chu Dịch Kình tưởng rằng cậu đã bị Quách Khai giết chết, còn không thì để cho bọn họ nghĩ rằng cậu đã bị bắt cóc thêm một lần nữa.
Không cần biết là bọn họ nghĩ tới khả năng nào.
Nhưng nó đều sẽ làm sai lệch đi phán đoán của bọn họ ở một mức độ nào đó.
Còn nếu thực sự Quách Khai còn chưa chết.
Thì viên đá quý này cũng có thể đảm bảo rằng Quách Khai sẽ càng chết thảm hơn.
Quách Khai là một người có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi, nếu không chết đi thì chỉ chuốc thêm thù hận.
" Không nhất thiết phải là đá quý, những thứ khác đều được. " Giọng nói của Kỳ Lợi Á lại vang lên.
Suy nghĩ của Tần Ý bị kéo lại.
Tần Ý:?
Muốn lấy tấm thẻ ID sao?
Không cho.
Tần Ý nhớ lại mấy món đồ mà mình đang sở hữu.
Tất cả đều do cậu dùng tiền đổi lấy.
Không muốn cho.
Trừ khi người này đứng về phía kế hoạch của cậu, thì người này mới có thể lấy được những gì mà cậu đang có trong tay.
Cuối cùng Tần Ý đã rất gian nan để nhớ ra được một thứ rất vô giá trị từ trong trí nhớ của mình.
" Chờ đã, tôi có một thứ rất quý giá cho anh. " Tần Ý cười nói.
Kỳ Lợi Á không khỏi cảm thấy có chút mong đợi.
Hắn rũ nhẹ mắt xuống, hàng mi dài che đi đáy mắt sáng ngời của hắn.
Kỳ Lợi Á đáp: " Ừ. "
Omega nhỏ trước mặt này, khi bị chọc giận, thì thật sự có thể làm cho người khác tức chết.
Nhưng khi cậu đã mở lời dỗ dành thì sẽ làm cho người khác đặc biệt cảm thấy vui vẻ thõa mãn.
Tần Ý nhanh chóng xoay người đi ra.
Cậu cầm trong tay một chiếc máy chiếu phim cũ kỹ và lỗi thời.
Khóe mắt cậu khẽ rũ xuống, trên khuôn mặt mềm mại xinh đẹp hiện lên một chút u sầu khó phát hiện.
Tần Ý tâm sự: " Khoảng thời gian trong lúc chạy trốn, tôi đã toàn dựa vào cái này để niềm vui cho bản thân. Nó là món ăn tinh thần, là nơi gửi gắm tình cảm và là món đồ trân quý nhất của tôi. Bây giờ, tôi đem nó tặng cho anh. Nhất định anh cũng sẽ thích nó. "
Kỳ Lợi Á cảm giác trên đầu ngón tay có điểm ngứa.
Ngay cả lưỡi kiếm sắc bén ở phía dưới dường như cũng có chút mất kiểm soát.
Hóa ra sức hút của Omega đối với Alpha lại cao như vậy, ngay cả khi hắn đứng cách xa đối phương tận ba mét.
Hắn muốn vuốt ve khóe mắt của Omega nhỏ.
Lúc này, người máy giơ cánh tay máy móc lên, cầm lấy chiếc máy chiếu rồi từ từ đến bên cạnh Kỳ Lợi Á, đưa cho hắn.
Kỳ Lợi Á nhấn vào cái nút ở kế bên màn hình máy chiếu.
Nó liền bắt đầu tự động phát lên đoạn video đầu tiên.
Trong ống kính máy quay, một nam nhân mặc y phục cẩm y vệ của thời địa cầu cổ đại đang chậm rãi quay đầu lại.
Một đôi mắt đào hoa, đa tình làm say đắm lòng người.
Đó là một cảnh quay trong bộ phim được bán chạy nhất.
...Thật là một phân đoạn quen thuộc.
Lông mày Kỳ Lợi Á khẽ giật mạnh một cái, hắn nắm chặt máy chiếu trong tay, gần như bị kinh hãi, tim đập kịch liệt không chút kiểm soát, nhanh chóng nhìn về phía thiếu niên Omega cách đó không xa.
" Đây là...thứ trân quý nhất của cậu sao? " Giọng nói Kỳ Lợi Á hơi khàn khàn.
Tần Ý nói dối không chớp mắt.
Cậu nhẹ nhàng đáp: " Ân, đúng vậy. Anh có thích nó không? "
Kỳ Lợi Á bỗng nhiên cười lên một tiếng, ánh mắt thâm trầm.
Hắn nói: " Tôi rất thích nó. "
Cũng giống như là cậu thích tôi.
Kỳ Lợi Á...à không, Lục Tế nghĩ thầm.
==================================
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~
Đó là món đồ trân quý nhất của tôi
==================================
Chu Dịch Kình nắm chặt tay bàn tay lại.
Lớp vỏ cơ giới quấn chặt lấy ngón tay hắn, rồi từ từ biến mất, ẩn vào trong cơ thể hắn.
Đây là khả năng độc nhất vô nhị của Alpha đỉnh cấp——
Họ có thể hợp nhất với cơ giáp của mình.
Bằng cách này, máu thịt của bọn họ cũng có thể chuyển hóa thành nguồn năng lượng của cơ giáp.
Khi nguồn năng lượng chính thống của cơ giáp bị cạn hết thì bọn họ vẫn có thể thống trị chiến trường bằng nguồn năng lượng dự phòng này.
Đó là lý do tại sao, cả thế giới đều chấp nhất với việc hai AO có độ trùng khớp cao kết hôn.
Bởi vì chỉ khi hai người họ kết hợp lại, mới có thể sinh ra một Alpha đỉnh cấp cường đại như vậy.
Những người đã từng thấy qua cảnh tượng này chỉ bình tĩnh thu hồi tầm mắt, chỉ có những binh lính Beta ở Phan Đạt Tinh Cầu chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy mới há mồm lộ ra vẻ kinh hãi.
Kỷ Dương cau mày, lấy ra khăn tay đưa cho Chu Dịch Kình: " Ngài lau tay? "
Chu Dịch Kình cầm lấy cái khăn, nhưng bàn tay lại không nhúc nhích.
Hắn cũng không có thói quen sạch sẽ.
Dù ngay cả với công nghệ tiên tiến nhất, bọn họ cũng không thể giữ cho bản thân sạch sẽ mọi lúc khi ở trên chiến trường được. Dính nhiều máu và đổ nhiều mồ hôi là điều rất bình thường.
" Thượng tướng, bây giờ đem hắn chôn trở lại sao? " Binh lính hỏi.
Chu Dịch Kình cúi đầu liếc nhìn: " Có một loài chủng tộc đã dung hợp gen của một loại thực vật nào đó vào trong cơ thể. Cho dù thân thể của hắn bị vỡ thành nhiều mảnh, vẫn có trường hợp có khả năng chữa trị lại. "
Những tên lính •người nhà quê• của Phan Đạt Tinh Cầu đã vô cùng sửng sốt khi hay tin.
Trên đời còn có loại người như vậy sao?
Chu Dịch Kình nói: " Đốt đi. "
Người lính đáp: " Vâng. "
Cơ thể Quách Khai đã sớm ở nằm dưới dòng ion, nhanh chóng nóng lên, rồi hóa thành một đống tro tàn.
Kỷ Dương liếc nhìn rồi nói: " Một tên tội phạm bị truy nã phải chạy trốn khắp nơi như hắn, thật sự không đáng để chôn xuống mồ. " ( Ý là cho chết không có chỗ chôn.)
Chu Dịch Kình: " Ừ."
Quách Khai khá nổi tiếng trong bản danh sách tội phạm bị truy nã gắt gao nhất tinh tế.
Gã chỉ từng là một Beta không hơn không kém, nhưng lúc mười tám tuổi, gã ngoài ý muốn lại phân hóa thành một Alpha. Và từ đó trở đi, gã lại thành một người nằm trong chủ nghĩa ghét cay ghét đắng Beta. Gã đã hoàn toàn quên mất rằng bản thân mình đã từng là một Beta và luôn lấy thân phận Alpha của mình ra tự hào.
Nếu gã gặp bất kì một Beta nào đó thì sẽ lập tức giết ngay. Nhưng nếu gặp phải một nữ Beta đủ xinh đẹp, gã sẽ ôm đối phương vào lòng mà chơi đùa. Chờ cho đến khi chơi chán thì sẽ giết chết.
Sau này, gã thậm chí còn bắt đầu thèm muốn những Alpha nữ và Omega nam xinh đẹp, có thể nói là gã cực kỳ cuồng vọng.
Hành vi của gã hoàn toàn đã xúc phạm đến luật pháp của các quốc gia khác.
Vì vậy, tên của gã liền nằm trong danh sách những tội phạm bị truy nã gắt gao nhất.
Nhưng sớm nhất là mấy năm trước, không ai gặp lại gã.
Cho đến ngày hôm nay.
Chu Dịch Kình và Kỷ Dương biết rất rõ Quách Khai chính là loại rác rưởi cặn bã.
Nhưng càng biết rõ, Chu Dịch Kình không khỏi nghĩ đến tình cảnh tệ nhất của Omega nhỏ kia.
Tần Ý đúng là rất thông minh, nhưng giữa Omega và Alpha vẫn có khoảng cách chênh lệch về sức mạnh rất lớn.
Ai biết được cậu ấy sẽ xảy ra chuyện gì khi ở cạnh Quách Khai chứ?
Kỷ Dương cẩn thận nhìn vẻ mặt của Chu Dịch Kình, không nhịn được hỏi: " Thượng tướng, ngài lo lắng cho vị hôn thê của mình sao? "
Chu Dịch Kình im lặng một chút, sau đó đáp: " Không phải là vị hôn thê của ta. "
Ngay từ đầu, Chu Dịch Kình chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với Tần Ý.
Nhưng nguyên nhân khiến đối phương rơi vào tình cảnh này là do hắn.
Khi nghĩ đến vấn đề này, Chu Dịch Kình cảm thấy vô cùng khó chịu, đến mức không thể chịu được.
Một Omega vì hắn mà gặp phải mọi loại chuyện nguy hiểm.
Vốn dĩ là Omega này nên được thoải mái vui vẻ sống trong ngôi nhà của mình thay vì phải bị gửi đến tận Đế quốc xa xôi, sau đó còn phải đối mặt với mấy tên tội phạm như Quách Khai.
" Kỳ Lợi Á là tên giả. " Chu Dịch Kình nói.
Sở dĩ Quách Khai có thể ẩn náu ở đây nhiều năm, hiển nhiên là trong tay gã phải sở hữu một loại vũ khí lợi hại nào đó.
Vũ khí này có thể đã bị lấy đi bởi một nam nhân gọi là " Kỳ Lợi Á. "
Đồng thời, " Kỳ Lợi Á " cũng đã đưa Tần Ý rời đi.
" Kiểm tra xem có dấu vết nào cho thấy phi thuyền của Hall và Lục Tế đi ngang qua đây không. " Chu Dịch Kình nhanh chóng ra lệnh.
Kỷ Dương kinh ngạc nhìn hắn: " Ngài nghi ngờ bọn họ... "
" Quách Khai đã trốn thoát nhiều năm như vậy, trong tay cũng có một số bản lĩnh. Không phải ai cũng có thể dễ dàng cướp lấy người từ trong tay hắn ta. 'Kỳ Lợi Á' kia nhất định phải là một Alpha, hơn nữa còn phải là một Alpha đủ mạnh. " Khi Chu Dịch Kình nói điều này, trong lòng bất giác có điểm phiền muộn.
Đối với một Alpha cường đại, khao khát xâm chiếm gần như là bản năng.
Tần Ý rơi vào trong tay đối phương, chẳng qua là từ trong hang cọp này nhảy vào trong hang cọp khác.
- ---------
Thanh niên trẻ nhìn thấy lão đại mình đang lái một chiếc phi thuyền cũ nát, từ từ tiến đến hạm đội của họ.
Anh không khỏi mở to miệng ngạc nhiên.
" Sao lại thế này? Không phải là các ngươi lái phi thuyền đi đón lão đại sao? " Người thanh niên hỏi.
Anh ta là phó thủ đắc lực của Kỳ Lợi Á.
Tên là Lục Tinh.
Những người còn lại trên kênh trò chuyện trả lời: " Chiếc phi thuyền đó là của người khác. "
" Là của một Omega. "
" Đúng đúng, hình như là bị Quách Khai bắt, cho nên lão đại liền đi giúp hắn... "
Lục Tinh há hốc mồm.
Omega?
Kia chính là cái Omega có độ trùng khớp hơn 50% với lão đại, lớn lên có bề ngoài xinh đẹp và là một Omega chủ động sao?
Lục Tinh ngay lập tức mở kết nối kênh trò chuyện của hạm đội lên.
Anh chờ đợi đối phương đăng nhập vào.
Bên kia, Kỳ Lợi Á vẫn đang thấp giọng nói chuyện với Tần Ý.
Không phải là hắn không muốn đăng nhập vào kênh trò chuyện của hạm đội, mà là do chiếc phi thuyền cũ kỹ này hoàn toàn không có chức năng đó.
" Nó thực sự đòi hỏi nhiều thao tác bằng tay, hơn nữa có rất nhiều nút đã bị hỏng. Bản đồ thì đã không được cập nhật trong vòng nhiều năm... Làm thế quái nào mà cậu lại có thể ngồi trên nó mà bình an I7 tinh cầu vậy? " Kỳ Lợi Á hỏi.
Omega nhỏ thật sự là thường xuyên khiến hắn cảm thấy mệnh của đối phương mong manh yếu ớt đến đáng sợ.
" Ngẫu nhiên thôi. " Tần Ý nói.
Tần Ý vẫn mặc bộ quần áo mà Quách Khai chuẩn bị cho cậu.
Cậu không thích đồ của Quách Khai, nên vừa đáp lời hắn xong liền xoay người đi thay thành bộ đồ ngủ mà cậu đã mặc trước đó.
Bộ đồ ngủ đã được xử lý qua, khôi phục trạng thái sạch sẽ.
" Tôi sẽ đưa cậu vào hạm đội, đã sẵn sàng chưa? Bây giờ có hối hận thì cũng không kịp đâu. " Kỳ Lợi Á nói, quay đầu lại, sau đó liền bắt gặp phải Tần Ý đã thay xong đồ ngủ, đang chậm rãi bước ra.
Thật giống như một lời mời ẩn dụ.
Kỳ Lợi Á thầm nghĩ.
Mặc dù không có kinh nghiệm trong chuyện yêu đương, nhưng hắn đã vô số lần nhìn thấy mấy loại tình tiết kiểu này trong các kịch bản khác nhau.
" Ừm. " Tần Ý thản nhiên đáp: " Đi đi. Dù sao thì tôi vẫn chưa nghĩ tới rằng sẽ đi đâu tiếp theo. "
Liền để mấy người kia coi như là cậu đã bị bắt cóc đi.
Với lại cậu cũng đỡ tốn sức phải chạy khắp nơi.
Khi Kỳ Lợi Á nghe thấy câu trả lời, không biết vì sao mà hắn cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút.
Môi hắn câu lên thành một đường cong nhẹ, sau đó đứng lên rời khỏi bàn điều khiển, nói: " Tôi đã giúp cậu lấy lại phi thuyền rồi, cậu định sẽ trả ơn tôi như thế nào đây? "
Tần Ý suy nghĩ một chút: " Ngô, tài sản duy nhất trên người của tôi đã giao cho Quách Khai rồi. "
Lúc này Kỳ Lợi Á mới nhớ đến viên đá quý màu hồng.
Hắn cau mày: " Sớm biết vậy thì tôi đã lấy nó ra khỏi thi thể Quách Khai rồi. "
Hẳn là giờ đã có người lấy nó ra rồi.
Tần Ý nói thầm trong lòng.
Sau khi đoán được mang máng về thân phận của Quách Khai, gã có thể là một tên tội phạm nào đó đang bị truy nã và phải trốn ở một tinh cầu lạc hậu, cậu liền cảm thấy ở đây không được an toàn cho lắm.
Đặc biệt là vì Kỳ Lợi Á còn muốn cướp đoạt lấy thứ gì đó từ Quách Khai nữa.
Một khi hai Alpha giao đấu với nhau, nhất định sẽ tạo ra một cơn chấn động lớn.
Không sớm thì muộn, tinh cầu này cũng sẽ bị chú ý đến.
Việc này không hề an toàn cho cậu.
Thế nên cậu đã đưa viên đá quý màu hồng cho Quách Khai, một là để cho đám người Chu Dịch Kình tưởng rằng cậu đã bị Quách Khai giết chết, còn không thì để cho bọn họ nghĩ rằng cậu đã bị bắt cóc thêm một lần nữa.
Không cần biết là bọn họ nghĩ tới khả năng nào.
Nhưng nó đều sẽ làm sai lệch đi phán đoán của bọn họ ở một mức độ nào đó.
Còn nếu thực sự Quách Khai còn chưa chết.
Thì viên đá quý này cũng có thể đảm bảo rằng Quách Khai sẽ càng chết thảm hơn.
Quách Khai là một người có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi, nếu không chết đi thì chỉ chuốc thêm thù hận.
" Không nhất thiết phải là đá quý, những thứ khác đều được. " Giọng nói của Kỳ Lợi Á lại vang lên.
Suy nghĩ của Tần Ý bị kéo lại.
Tần Ý:?
Muốn lấy tấm thẻ ID sao?
Không cho.
Tần Ý nhớ lại mấy món đồ mà mình đang sở hữu.
Tất cả đều do cậu dùng tiền đổi lấy.
Không muốn cho.
Trừ khi người này đứng về phía kế hoạch của cậu, thì người này mới có thể lấy được những gì mà cậu đang có trong tay.
Cuối cùng Tần Ý đã rất gian nan để nhớ ra được một thứ rất vô giá trị từ trong trí nhớ của mình.
" Chờ đã, tôi có một thứ rất quý giá cho anh. " Tần Ý cười nói.
Kỳ Lợi Á không khỏi cảm thấy có chút mong đợi.
Hắn rũ nhẹ mắt xuống, hàng mi dài che đi đáy mắt sáng ngời của hắn.
Kỳ Lợi Á đáp: " Ừ. "
Omega nhỏ trước mặt này, khi bị chọc giận, thì thật sự có thể làm cho người khác tức chết.
Nhưng khi cậu đã mở lời dỗ dành thì sẽ làm cho người khác đặc biệt cảm thấy vui vẻ thõa mãn.
Tần Ý nhanh chóng xoay người đi ra.
Cậu cầm trong tay một chiếc máy chiếu phim cũ kỹ và lỗi thời.
Khóe mắt cậu khẽ rũ xuống, trên khuôn mặt mềm mại xinh đẹp hiện lên một chút u sầu khó phát hiện.
Tần Ý tâm sự: " Khoảng thời gian trong lúc chạy trốn, tôi đã toàn dựa vào cái này để niềm vui cho bản thân. Nó là món ăn tinh thần, là nơi gửi gắm tình cảm và là món đồ trân quý nhất của tôi. Bây giờ, tôi đem nó tặng cho anh. Nhất định anh cũng sẽ thích nó. "
Kỳ Lợi Á cảm giác trên đầu ngón tay có điểm ngứa.
Ngay cả lưỡi kiếm sắc bén ở phía dưới dường như cũng có chút mất kiểm soát.
Hóa ra sức hút của Omega đối với Alpha lại cao như vậy, ngay cả khi hắn đứng cách xa đối phương tận ba mét.
Hắn muốn vuốt ve khóe mắt của Omega nhỏ.
Lúc này, người máy giơ cánh tay máy móc lên, cầm lấy chiếc máy chiếu rồi từ từ đến bên cạnh Kỳ Lợi Á, đưa cho hắn.
Kỳ Lợi Á nhấn vào cái nút ở kế bên màn hình máy chiếu.
Nó liền bắt đầu tự động phát lên đoạn video đầu tiên.
Trong ống kính máy quay, một nam nhân mặc y phục cẩm y vệ của thời địa cầu cổ đại đang chậm rãi quay đầu lại.
Một đôi mắt đào hoa, đa tình làm say đắm lòng người.
Đó là một cảnh quay trong bộ phim được bán chạy nhất.
...Thật là một phân đoạn quen thuộc.
Lông mày Kỳ Lợi Á khẽ giật mạnh một cái, hắn nắm chặt máy chiếu trong tay, gần như bị kinh hãi, tim đập kịch liệt không chút kiểm soát, nhanh chóng nhìn về phía thiếu niên Omega cách đó không xa.
" Đây là...thứ trân quý nhất của cậu sao? " Giọng nói Kỳ Lợi Á hơi khàn khàn.
Tần Ý nói dối không chớp mắt.
Cậu nhẹ nhàng đáp: " Ân, đúng vậy. Anh có thích nó không? "
Kỳ Lợi Á bỗng nhiên cười lên một tiếng, ánh mắt thâm trầm.
Hắn nói: " Tôi rất thích nó. "
Cũng giống như là cậu thích tôi.
Kỳ Lợi Á...à không, Lục Tế nghĩ thầm.
==================================
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.