Chương 972: Chương 1012: Suy nghĩ của Tô Tín (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Trái lại Tô Minh Viễn chuyên tâm phòng ngự Thương Tâm Tiểu Tiễn, với tư cách đối thủ của hắn, Độc Cô Diêm tự nhiên không bỏ qua.
Cho nên Tô Tín cùng Độc Cô Diêm song trọng vây giết, Tô Minh Viễn dần dần lâm vào tình thế vô cùng nguy hiểm.
Lúc này Độc Cô Diêm đang làm chậm thế công của Tô Minh Viễn, ánh mắt mang theo không hiểu.
Lần này hắn tới đây không phải vì giết Tô Minh Viễn, mà là vì tranh đoạt Phượng huyết.
Hiện tại đã có Tô Tín kiềm chế Tô Minh Viễn, vì sao hắn phải tử đấu ở đây, trực tiếp thoát thân cướp Phượng huyết không được sao?
Tô Tín nhìn thấy động tác của Độc Cô Diêm liền nhìn ra hắn nghĩ gì, người Bắc Nguyên Độc Cô thị rất láu cá, lần trước lão tổ Độc Cô thị liền hãm hại hắn một lần, hiện tại Độc Cô Diêm lại muốn nửa đường rút đi sao?
Tô Tín nói với Độc Cô Diêm:
- Độc Cô gia chủ, chẳng lẻ ngươi không muốn báo thù cho nhi tử của mình sao?
Độc Cô Diêm thản nhiên nói:
- Giết con của ta cũng không phải Tô Minh Viễn, ta là người ân oán rõ ràng, trong Tô gia ta chỉ muốn mạng của Tô Trọng Viễn cùng Tô Tử Ngọc, ta không liên lụy tới kẻ khác.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Độc Cô gia chủ, suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi không biết tình huống của Tô gia như thế nào sao? Cho dù Tô Trọng Viễn hay Tô Tử Ngọc đều là huyết mạch dòng chính Tô gia bọn họ, là tồn tại vô cùng trân quý.
- Ngươi muốn lấy tính mạng của hai huyết mạch dòng chính Tô gia, ngươi cho rằng Tô gia sẽ đáp ứng sao?
- Cho nên phương thức tốt nhất hiện tại chính là giết Tô Minh Viễn, từ đó suy yếu lực lượng Tô gia thật lớn, như vậy ngươi mới có cơ hội báo thù.
- Huống chi nhiều thêm ngươi tranh giành Phượng huyết không nhiều lắm, ít đi ngươi cũng không ít, cho dù Độc Cô gia chủ ngươi là Dung Thần Cảnh, ngươi cho rằng ngươi có tư cách tới gần trung tâm tranh đoạt hay sao?
Độc Cô Diêm nhìn sang phía Phượng huyết, quả nhiên tranh đoạt bên kia tới tình trạng gay cấn, năm tên võ giả Dương Thần Cảnh công phạt không dứt, những người còn lại muốn chiếm tiện nghi, ai hơi tiến lên một bước sẽ bị nhiều người vây công.
Độc Cô Diêm cũng quyết định thật nhanh, nếu trong khoảng thời gian ngắn không thể đoạt được Phượng huyết, vậy trước tiên giết Tô Minh Viễn đã.
Về từ, đúng như Tô Tín nói, hắn đã không có khả năng từ trong tay Tô gia muốn tính mạng hai tên huyết mạch dòng chính, như vậy phải suy yếu lực lượng Tô gia, ngày sau chờ Tô gia triệt để suy bại lại báo thù, dù sao hắn đang tráng niên, hắn còn chờ được.
Về công, Tô gia đã có ý định dừng chân tại Bắc Nguyên đạo, cho dù Tô gia có ít xuất hiện và không đối địch với Độc Cô thị, hiện tại giết Tô Minh Viễn suy yếu Tô gia mới có lợi với Độc Cô thị.
Cho nên Độc Cô Diêm lập tức nói:
- Giết Tô Minh Viễn có thể, không cần ngươi đứng ở xa quấy rối, vạn nhất Tô Minh Viễn muốn liều chết đánh cược một lần, đầu tiên gặp nạn sẽ là ta.
- Đừng nói lực lượng của ngươi không đủ, có thể đứng trước sáu mươi trên Địa Bảng tuyệt đối có thực lực sát thương võ giả Dung Thần Cảnh.
Tô Tín cười cười không có trả lời, hắn dùng hành động nói tất cả.
Giẫm chận tới gần, Tô Tín phất tay bộc phát cả ngàn đạo kiếm khí, hóa thành một tòa kiếm ngục khủng bố bao phủ Tô Minh Viễn.
Tô Minh Viễn trọng thương nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay một âm một dương, lực lượng hai cực xuất hiện và đánh tới, nó giống như cối xay lớn nghiền nát Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín!
Độc Cô Diêm kinh nghi nói:
- Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn, thậm chí Tô gia cũng có công pháp thất truyền nguy hiểm như vậy, không hổ là thế gia vạn năm.
Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn chính là vũ kỹ cực kỳ nguy hiểm thời thượng cổ, uẩn dưỡng âm dương nhị khí trong người.
Công pháp này uẩn dưỡng âm dương nhị khí cũng không phải tương sinh, mà là mượn lực lượng âm dương tương khắc xoắn giết, gây chuyện không tốt sẽ bị quá trình tu luyện cắn trả mà chết.
Công pháp nguy hiểm như vậy cực kỳ có danh tiếng vào thời thượng cổ, nhưng bởi vì quá mức nguy hiểm cho nên người tu luyện càng ngày càng ít, cuối cùng trực tiếp thất truyền, không nghĩ tới Tô gia vẫn lưu truyền, hơn nữa Tô Minh Viễn còn luyện thành.
Thân thể Tô Tín lui lại cực nhanh, Bất Tử Ấn Pháp hướng tử mà sinh, âm dương nhị khí xoắn giết bị Tô Tín chuyển hóa thành sinh tử, không ngừng lưu chuyển trong tay hắn và biến mất.
Lực lượng âm dương quá mạnh, mạnh đến mức Bất Tử Ấn Pháp của Tô Tín cũng không thể trực tiếp thu nạp, chỉ có thể tan rã.
Tô Tín lui lại phía sau, nhìn xem Độc Cô Diêm nói:
- Độc Cô gia chủ, ngươi chuẩn bị đứng xem hay sao?
Độc Cô Diêm hừ lạnh một tiếng, trường đao màu đỏ ra khỏi vỏ, trong nháy mắt hỏa diễm quét qua tất cả, đao thế cuồng bạo nhuộm đỏ cả bầu trời và điên cuồng tấn công Tô Minh Viễn.
Võ giả cùng giai dễ dàng đánh bại đối phương, nhưng muốn giết đối phương là chuyện không dễ dàng.
Thân là tồn tại Dung Thần Cảnh, mỗi võ giả đều có một ít át chủ bài, võ giả tầm thường cũng như thế, càng không nói thế gia truyền thừa vạn năm, trong tộc có vô số công pháp như Tô gia.
Cho nên trước kia Độc Cô Diêm không cho Tô Tín quấy rối từ xa, mà là cùng hắn vây công đối chiến với Tô Minh Viễn, phòng bị Tô Minh Viễn sắp chết dốc sức liều mạng, bởi như vậy Tô Tín ở xa, nhưng hắn sẽ thừa nhận áp lực một kích liều chết của Tô Minh Viễn.
Cho nên Tô Tín cùng Độc Cô Diêm song trọng vây giết, Tô Minh Viễn dần dần lâm vào tình thế vô cùng nguy hiểm.
Lúc này Độc Cô Diêm đang làm chậm thế công của Tô Minh Viễn, ánh mắt mang theo không hiểu.
Lần này hắn tới đây không phải vì giết Tô Minh Viễn, mà là vì tranh đoạt Phượng huyết.
Hiện tại đã có Tô Tín kiềm chế Tô Minh Viễn, vì sao hắn phải tử đấu ở đây, trực tiếp thoát thân cướp Phượng huyết không được sao?
Tô Tín nhìn thấy động tác của Độc Cô Diêm liền nhìn ra hắn nghĩ gì, người Bắc Nguyên Độc Cô thị rất láu cá, lần trước lão tổ Độc Cô thị liền hãm hại hắn một lần, hiện tại Độc Cô Diêm lại muốn nửa đường rút đi sao?
Tô Tín nói với Độc Cô Diêm:
- Độc Cô gia chủ, chẳng lẻ ngươi không muốn báo thù cho nhi tử của mình sao?
Độc Cô Diêm thản nhiên nói:
- Giết con của ta cũng không phải Tô Minh Viễn, ta là người ân oán rõ ràng, trong Tô gia ta chỉ muốn mạng của Tô Trọng Viễn cùng Tô Tử Ngọc, ta không liên lụy tới kẻ khác.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Độc Cô gia chủ, suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi không biết tình huống của Tô gia như thế nào sao? Cho dù Tô Trọng Viễn hay Tô Tử Ngọc đều là huyết mạch dòng chính Tô gia bọn họ, là tồn tại vô cùng trân quý.
- Ngươi muốn lấy tính mạng của hai huyết mạch dòng chính Tô gia, ngươi cho rằng Tô gia sẽ đáp ứng sao?
- Cho nên phương thức tốt nhất hiện tại chính là giết Tô Minh Viễn, từ đó suy yếu lực lượng Tô gia thật lớn, như vậy ngươi mới có cơ hội báo thù.
- Huống chi nhiều thêm ngươi tranh giành Phượng huyết không nhiều lắm, ít đi ngươi cũng không ít, cho dù Độc Cô gia chủ ngươi là Dung Thần Cảnh, ngươi cho rằng ngươi có tư cách tới gần trung tâm tranh đoạt hay sao?
Độc Cô Diêm nhìn sang phía Phượng huyết, quả nhiên tranh đoạt bên kia tới tình trạng gay cấn, năm tên võ giả Dương Thần Cảnh công phạt không dứt, những người còn lại muốn chiếm tiện nghi, ai hơi tiến lên một bước sẽ bị nhiều người vây công.
Độc Cô Diêm cũng quyết định thật nhanh, nếu trong khoảng thời gian ngắn không thể đoạt được Phượng huyết, vậy trước tiên giết Tô Minh Viễn đã.
Về từ, đúng như Tô Tín nói, hắn đã không có khả năng từ trong tay Tô gia muốn tính mạng hai tên huyết mạch dòng chính, như vậy phải suy yếu lực lượng Tô gia, ngày sau chờ Tô gia triệt để suy bại lại báo thù, dù sao hắn đang tráng niên, hắn còn chờ được.
Về công, Tô gia đã có ý định dừng chân tại Bắc Nguyên đạo, cho dù Tô gia có ít xuất hiện và không đối địch với Độc Cô thị, hiện tại giết Tô Minh Viễn suy yếu Tô gia mới có lợi với Độc Cô thị.
Cho nên Độc Cô Diêm lập tức nói:
- Giết Tô Minh Viễn có thể, không cần ngươi đứng ở xa quấy rối, vạn nhất Tô Minh Viễn muốn liều chết đánh cược một lần, đầu tiên gặp nạn sẽ là ta.
- Đừng nói lực lượng của ngươi không đủ, có thể đứng trước sáu mươi trên Địa Bảng tuyệt đối có thực lực sát thương võ giả Dung Thần Cảnh.
Tô Tín cười cười không có trả lời, hắn dùng hành động nói tất cả.
Giẫm chận tới gần, Tô Tín phất tay bộc phát cả ngàn đạo kiếm khí, hóa thành một tòa kiếm ngục khủng bố bao phủ Tô Minh Viễn.
Tô Minh Viễn trọng thương nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay một âm một dương, lực lượng hai cực xuất hiện và đánh tới, nó giống như cối xay lớn nghiền nát Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín!
Độc Cô Diêm kinh nghi nói:
- Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn, thậm chí Tô gia cũng có công pháp thất truyền nguy hiểm như vậy, không hổ là thế gia vạn năm.
Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn chính là vũ kỹ cực kỳ nguy hiểm thời thượng cổ, uẩn dưỡng âm dương nhị khí trong người.
Công pháp này uẩn dưỡng âm dương nhị khí cũng không phải tương sinh, mà là mượn lực lượng âm dương tương khắc xoắn giết, gây chuyện không tốt sẽ bị quá trình tu luyện cắn trả mà chết.
Công pháp nguy hiểm như vậy cực kỳ có danh tiếng vào thời thượng cổ, nhưng bởi vì quá mức nguy hiểm cho nên người tu luyện càng ngày càng ít, cuối cùng trực tiếp thất truyền, không nghĩ tới Tô gia vẫn lưu truyền, hơn nữa Tô Minh Viễn còn luyện thành.
Thân thể Tô Tín lui lại cực nhanh, Bất Tử Ấn Pháp hướng tử mà sinh, âm dương nhị khí xoắn giết bị Tô Tín chuyển hóa thành sinh tử, không ngừng lưu chuyển trong tay hắn và biến mất.
Lực lượng âm dương quá mạnh, mạnh đến mức Bất Tử Ấn Pháp của Tô Tín cũng không thể trực tiếp thu nạp, chỉ có thể tan rã.
Tô Tín lui lại phía sau, nhìn xem Độc Cô Diêm nói:
- Độc Cô gia chủ, ngươi chuẩn bị đứng xem hay sao?
Độc Cô Diêm hừ lạnh một tiếng, trường đao màu đỏ ra khỏi vỏ, trong nháy mắt hỏa diễm quét qua tất cả, đao thế cuồng bạo nhuộm đỏ cả bầu trời và điên cuồng tấn công Tô Minh Viễn.
Võ giả cùng giai dễ dàng đánh bại đối phương, nhưng muốn giết đối phương là chuyện không dễ dàng.
Thân là tồn tại Dung Thần Cảnh, mỗi võ giả đều có một ít át chủ bài, võ giả tầm thường cũng như thế, càng không nói thế gia truyền thừa vạn năm, trong tộc có vô số công pháp như Tô gia.
Cho nên trước kia Độc Cô Diêm không cho Tô Tín quấy rối từ xa, mà là cùng hắn vây công đối chiến với Tô Minh Viễn, phòng bị Tô Minh Viễn sắp chết dốc sức liều mạng, bởi như vậy Tô Tín ở xa, nhưng hắn sẽ thừa nhận áp lực một kích liều chết của Tô Minh Viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.