Chương 990: Chương 1030: Thôi Phán Quan (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tối thiểu nếu như Thôi Phán Quan mở miệng xin Tô Tín giúp đỡ, với tư cách người dẫn đường mang Tô Tín vào Địa phủ, Tô Tín nhất định sẽ không đòi Thôi Phán Quan bất cứ thù lao gì.
Thôi Phán Quan cười khổ một tiếng nói:
- Ta có một con gái, mẫu thân của nàng chỉ là một người bình thường, nhưng huyết mạch nàng của nàng rất mạnh, thậm chí mạnh tới mức độ rộng kinh mạch còn hơn võ giả bình thường vài lần.
- Huyết mạch Thôi gia không phải không có khuyết điểm, động rộng kinh mạch của nàng vượt qua võ giả bình thường nhưng nàng lại không có kế thừa huyết mạch kinh mạch cứng cỏi của Thôi gia.
- Cho nên con gái của ta không cách nào tu luyện võ đạo, chỉ cần nàng tu luyện ra một tia chân khí sẽ xé rách kinh mạch, luyện một ít công phu bình thường cũng có thể xé rách kinh mạch.
- Thậm chí nàng không thể phục dụng một ít đan dược có dược lực lớn, bởi vì dược lực lưu động trong kinh mạch sẽ xé rách kinh mạch của nàng.
Tô Tín hơi kinh ngạc, lần đầu tiên hắn nghe nói có chuyện kỳ lạ như vậy.
Kẻ có được huyết mạch cường đại quan hệ thông gia với kẻ khác, sinh ra con nối dõi sẽ tạo thành một ít hiệu quả không tưởng tượng nổi.
Huyết mạch Thôi gia cường đại là cường đại ở chỗ có kinh mạch rộng rã mang cho người Thôi gia sức bật cường đại, giống như Thôi Phán Quan ngày xưa một kích chém giết Cự Linh Thần, sức bật cường đại kinh người.
Đáng tiếc con gái Thôi Phán Quan lại có thiếu hụt trí mạng, bằng không tương lai trên giang hồ sẽ có một chỗ cúi dùi của nàng.
Thôi Phán Quan tiếp tục nói:
- Thôi gia đã từng xuất hiện chuyện này, cho nên Thôi gia có một loại đan dược bí truyền có thể cải tiến loại tình huống này.
- Phương thức luyện chế đan dược này chỉ nằm trong tay huyết mạch dòng chính Thôi gia, cũng cần tinh huyết huyết mạch dòng chính Thôi gia làm thuốc dẫn mới có thể luyện chế.
Trên lý luận số lượng đan dược bí truyền này đủ nhiều là có thể triệt để xóa bỏ thiếu hụt như vậy, ta biết rõ bọn họ chắc chắn sẽ không làm như thế.
- Cho nên cho dù ta chủ động cung cấp tinh huyết cho bọn họ luyện chế đan dược, bọn họ cấp đan dược mỗi tháng cho con gái của ta có hạn.
- Nhưng ta không cầu nàng có bao nhiêu uy danh trên giang hồ, ta chỉ hi vọng nàng có thể tu luyện võ đạo, không làm cho ta người tóc bạc tiễn người tóc xanh.
Võ đạo đối với võ giả không chỉ có đại biểu cho thực lực, còn đại biểu cho thọ nguyên.
Thôi Phán Quan chính là cường giả Dung Thần Cảnh, hơn nữa dùng tiềm lực của hắn, tương lai cũng có khả năng đột phá Dương Thần Cảnh.
Đến lúc đó hắn có hơn ba trăm năm thọ nguyên, trăm năm sau hắn vẫn còn tráng niên, kết quả con gái của hắn lại hóa thành xương khô, Thôi Phán Quan không cách nào thừa nhận việc này.
Tô Tín lắc đầu, hắn không ủng hộ cách làm của Thôi Phán Quan.
Thôi Phán Quan từ nhỏ bị Thôi gia chèn ép, có thực lực bây giờ cũng trải qua vô số cực khổ và cơ duyên mới tu luyện tới tình trạng hiện tại.
Nhưng đáng tiếc, Tô Tín xem ra Thôi Phán Quan quả quyết thì đủ quả quyết, nhưng tàn nhẫn của hắn không đủ.
Nếu như đổi chỗ giữa Tô Tín và Thôi Phán Quan, Tô Tín nhất định sẽ lựa chọn dùng tất cả thủ đoạn diệt Thôi gia, ép hỏi ra phương thuốc đan dược bí truyền, chỉ nhốt vài tên huyết mạch dòng chính Thôi gia xem như lấy thuốc làm thuốc dẫn.
Tô Tín là Tô Tín, Thôi Phán Quan là Thôi Phán Quan, Thôi Phán Quan không muốn làm như vậy, bên trong nói rõ còn có bí mật làm người ta không biết.
Thôi Phán Quan cười cười nói:
- Được rồi, tạm thời không nói chuyện này, dù sao ta cũng đã nhẫn vài chục năm, hơn nữa ta có thể che giấu thân phận không tệ.
- Ta dám cam đoan trên giang hồ không có ai hoài nghi ta là Địa phủ Thôi Phán Quan.
Tô Tín gật gật đầu, đây là sự thật.
Thậm chí nếu như không phải Tô Tín tận mắt nhìn thấy, hắn cũng không tin Thôi Đạo Hằng trước mắt thấp kém, cẩn thận chặt chẽ có liên hệ gì với Thôi Phán Quan.
Tô Tín hỏi:
- Đúng rồi, chuyện Cửu Trọng Kiếm Các là như thế nào? Lần trước người Thiên đình bị chúng ta hãm hại, có hành động gì hay không.
Thôi Phán Quan xoa cằm nói:
- Chuyện lần trước rất đơn giản, ta dùng thân phận vốn có rời khỏi thành Thịnh Kinh, sau khi Thiên đình bị hãm hại, bọn họ muốn báo thù cũng không tìm thấy người.
- Cửu Trọng Kiếm Các hiện tại là chuyện phiền toái, trong tay Thiên đình có nhiều chìa khóa, mà Địa phủ có ít chìa khóa.
- Nhưng vấn đề mấu chốt là hai bên không ai có thể triệt để đoạt chìa khóa trong tay đối phương.
- Cho nên hiện tại người Thiên đình đã liên hệ với chúng ta, kết quả cuối cùng rất có thể song phương sẽ liên thủ cùng thăm dò Cửu Trọng Kiếm Các.
Tô Tín gật đầu, hắn suy đoán Địa phủ và Thiên đình cũng chỉ có thể làm như vậy, một phương muốn triệt để độc chiếm chỗ tốt Cửu Trọng Kiếm Các là chuyện không có khả năng.
Tối thiểu Địa phủ và Thiên đình hiện tại không tìm được hang ổ của nhau, cho dù cường đoạt cũng vô dụng.
Thôi Phán Quan phụ trách rất nhiều chuyện trong Thôi gia, đại bộ phận công tác quản sự hạ nhân là do hắn làm.
Cho nên cho dù hiện giờ qua giờ tý, Thôi Phán Quan cũng không thể nói chuyện lâu với Tô Tín, hai người bọn họ hàn huyên vài câu, Thôi Phán Quan liền trực tiếp rời đi.
Thôi Phán Quan cười khổ một tiếng nói:
- Ta có một con gái, mẫu thân của nàng chỉ là một người bình thường, nhưng huyết mạch nàng của nàng rất mạnh, thậm chí mạnh tới mức độ rộng kinh mạch còn hơn võ giả bình thường vài lần.
- Huyết mạch Thôi gia không phải không có khuyết điểm, động rộng kinh mạch của nàng vượt qua võ giả bình thường nhưng nàng lại không có kế thừa huyết mạch kinh mạch cứng cỏi của Thôi gia.
- Cho nên con gái của ta không cách nào tu luyện võ đạo, chỉ cần nàng tu luyện ra một tia chân khí sẽ xé rách kinh mạch, luyện một ít công phu bình thường cũng có thể xé rách kinh mạch.
- Thậm chí nàng không thể phục dụng một ít đan dược có dược lực lớn, bởi vì dược lực lưu động trong kinh mạch sẽ xé rách kinh mạch của nàng.
Tô Tín hơi kinh ngạc, lần đầu tiên hắn nghe nói có chuyện kỳ lạ như vậy.
Kẻ có được huyết mạch cường đại quan hệ thông gia với kẻ khác, sinh ra con nối dõi sẽ tạo thành một ít hiệu quả không tưởng tượng nổi.
Huyết mạch Thôi gia cường đại là cường đại ở chỗ có kinh mạch rộng rã mang cho người Thôi gia sức bật cường đại, giống như Thôi Phán Quan ngày xưa một kích chém giết Cự Linh Thần, sức bật cường đại kinh người.
Đáng tiếc con gái Thôi Phán Quan lại có thiếu hụt trí mạng, bằng không tương lai trên giang hồ sẽ có một chỗ cúi dùi của nàng.
Thôi Phán Quan tiếp tục nói:
- Thôi gia đã từng xuất hiện chuyện này, cho nên Thôi gia có một loại đan dược bí truyền có thể cải tiến loại tình huống này.
- Phương thức luyện chế đan dược này chỉ nằm trong tay huyết mạch dòng chính Thôi gia, cũng cần tinh huyết huyết mạch dòng chính Thôi gia làm thuốc dẫn mới có thể luyện chế.
Trên lý luận số lượng đan dược bí truyền này đủ nhiều là có thể triệt để xóa bỏ thiếu hụt như vậy, ta biết rõ bọn họ chắc chắn sẽ không làm như thế.
- Cho nên cho dù ta chủ động cung cấp tinh huyết cho bọn họ luyện chế đan dược, bọn họ cấp đan dược mỗi tháng cho con gái của ta có hạn.
- Nhưng ta không cầu nàng có bao nhiêu uy danh trên giang hồ, ta chỉ hi vọng nàng có thể tu luyện võ đạo, không làm cho ta người tóc bạc tiễn người tóc xanh.
Võ đạo đối với võ giả không chỉ có đại biểu cho thực lực, còn đại biểu cho thọ nguyên.
Thôi Phán Quan chính là cường giả Dung Thần Cảnh, hơn nữa dùng tiềm lực của hắn, tương lai cũng có khả năng đột phá Dương Thần Cảnh.
Đến lúc đó hắn có hơn ba trăm năm thọ nguyên, trăm năm sau hắn vẫn còn tráng niên, kết quả con gái của hắn lại hóa thành xương khô, Thôi Phán Quan không cách nào thừa nhận việc này.
Tô Tín lắc đầu, hắn không ủng hộ cách làm của Thôi Phán Quan.
Thôi Phán Quan từ nhỏ bị Thôi gia chèn ép, có thực lực bây giờ cũng trải qua vô số cực khổ và cơ duyên mới tu luyện tới tình trạng hiện tại.
Nhưng đáng tiếc, Tô Tín xem ra Thôi Phán Quan quả quyết thì đủ quả quyết, nhưng tàn nhẫn của hắn không đủ.
Nếu như đổi chỗ giữa Tô Tín và Thôi Phán Quan, Tô Tín nhất định sẽ lựa chọn dùng tất cả thủ đoạn diệt Thôi gia, ép hỏi ra phương thuốc đan dược bí truyền, chỉ nhốt vài tên huyết mạch dòng chính Thôi gia xem như lấy thuốc làm thuốc dẫn.
Tô Tín là Tô Tín, Thôi Phán Quan là Thôi Phán Quan, Thôi Phán Quan không muốn làm như vậy, bên trong nói rõ còn có bí mật làm người ta không biết.
Thôi Phán Quan cười cười nói:
- Được rồi, tạm thời không nói chuyện này, dù sao ta cũng đã nhẫn vài chục năm, hơn nữa ta có thể che giấu thân phận không tệ.
- Ta dám cam đoan trên giang hồ không có ai hoài nghi ta là Địa phủ Thôi Phán Quan.
Tô Tín gật gật đầu, đây là sự thật.
Thậm chí nếu như không phải Tô Tín tận mắt nhìn thấy, hắn cũng không tin Thôi Đạo Hằng trước mắt thấp kém, cẩn thận chặt chẽ có liên hệ gì với Thôi Phán Quan.
Tô Tín hỏi:
- Đúng rồi, chuyện Cửu Trọng Kiếm Các là như thế nào? Lần trước người Thiên đình bị chúng ta hãm hại, có hành động gì hay không.
Thôi Phán Quan xoa cằm nói:
- Chuyện lần trước rất đơn giản, ta dùng thân phận vốn có rời khỏi thành Thịnh Kinh, sau khi Thiên đình bị hãm hại, bọn họ muốn báo thù cũng không tìm thấy người.
- Cửu Trọng Kiếm Các hiện tại là chuyện phiền toái, trong tay Thiên đình có nhiều chìa khóa, mà Địa phủ có ít chìa khóa.
- Nhưng vấn đề mấu chốt là hai bên không ai có thể triệt để đoạt chìa khóa trong tay đối phương.
- Cho nên hiện tại người Thiên đình đã liên hệ với chúng ta, kết quả cuối cùng rất có thể song phương sẽ liên thủ cùng thăm dò Cửu Trọng Kiếm Các.
Tô Tín gật đầu, hắn suy đoán Địa phủ và Thiên đình cũng chỉ có thể làm như vậy, một phương muốn triệt để độc chiếm chỗ tốt Cửu Trọng Kiếm Các là chuyện không có khả năng.
Tối thiểu Địa phủ và Thiên đình hiện tại không tìm được hang ổ của nhau, cho dù cường đoạt cũng vô dụng.
Thôi Phán Quan phụ trách rất nhiều chuyện trong Thôi gia, đại bộ phận công tác quản sự hạ nhân là do hắn làm.
Cho nên cho dù hiện giờ qua giờ tý, Thôi Phán Quan cũng không thể nói chuyện lâu với Tô Tín, hai người bọn họ hàn huyên vài câu, Thôi Phán Quan liền trực tiếp rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.