Chương 1003: Chương 1043: Hiện trạng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo (1)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Sau khi rời khỏi Thôi Phán Quan, Tô Tín trực tiếp khôi phục dung mạo của mình và lẫn vào giữa đám người.
Lúc này những võ giả đang xem cuộc chiến bên ngoài nhìn thấy khí tức Thôi Phán Quan biến mất, lúc này liền muốn xem tràng cảnh của Thôi gia.
Kết quả mọi người đẩy cửa Thôi gia nhìn vào trong liền lắc đầu, thảm, quá thảm.
Võ giả trên cảnh giới Hậu Thiên đều bị chém giết, về phần những người còn lại đều bị dọa ngây ngốc.
Từ hôm nay về sau, đoán chừng sẽ không còn thế lực võ lâm Thôi gia.
Người Tiêu gia cũng quay lại liếc mắt nhìn, huyết mạch dòng chính Thôi gia cũng đã chết hết, chỉ còn lại một ít tộc nhân huyết mạch chi thứ, bọn họ tự nhiên không có hứng thú quản.
Lúc này Tiêu Hoàng lại tiến tới bên người Tô Tín và nói:
- Tô đại nhân, chẳng lẽ triều đình mặc kệ không quản chuyện lớn như vậy sao?
Tô Tín cười lạnh một tiếng nói:
- Tự gây nghiệt không thể sống, không phải bất cứ chuyện gì trên giang hồ đều có công luận, nếu triều đình cũng quản cả ân oán trong gia tộc như thế này, triều đình cũng quá mức rãnh rỗi rồi.
Tiêu Hoàng hơi nghi ngờ nhìn hắn, vừa rồi hắn không có nhìn thấy Tô Tín, loại trường hợp này Tô Tín bỗng nhiên ít xuất hiện làm cho hắn cảm thấy không đúng.
Hiện tại Tô Tín đã nói hắn không muốn xen vào chuyện này cũng hợp lý, dù sao Thôi gia cũng không phải thế lực triều đình, đừng nói Thôi Phán Quan tàn sát một Thôi gia, cho dù tàn sát một trăm Thôi gia cũng không có chút quan hệ gì với triều đình.
Kỳ thật phương thức làm việc của Tô Tín rất đơn giản, chính là một câu, không lợi không dậy sớm.
Tô Tín không có chỗ tốt gì trong việc này, cho nên hắn trốn sang một bên âm thầm xem náo nhiệt.
Thăm dò Tô Tín hai câu, Tiêu Hoàng liền dẫn một đám người Tiêu gia mặt đen rời đi.
Lần này Tiêu gia bọn họ ăn thiệt thòi lớn nhất, căn bản chính là tai bay vạ gió.
Đi một chuyến tay không còn chưa nói, còn ném mặt mũi Tiêu gia.
Sau khi kết thúc việc này, Tô Tín lập tức đi tìm tập sự mật thám địa phương và trực tiếp truyền tin tức này ra ngoài.
Người Địa phủ không dễ dàng ra tay, mỗi một lần ra tay đều có thể khiếp sợ võ lâm.
Mấu chốt nhất lúc trước người Địa phủ ra tay cũng sẽ ra tay ở nơi bí mật, hơn nữa thân phận của người Địa phủ là một bí ẩn.
Ai cũng biết bọn họ nhất định là võ giả trên giang hồ, nhưng giang hồ lớn như vậy, ai biết bọn họ là người nào?
Lần này Thôi Phán Quan hiển lộ thân phận trước mặt mọi người, có thể nói là lần duy nhất có thành viên chính thức bạo lộ ra ngoài từ khi Địa phủ thành lập đến nay, nhưng việc này cũng làm cho thế lực võ lâm nghi thần nghi quỷ.
Đối với một ít thế lực lớn, bọn họ đều biết sự tồn tại của Địa phủ và Thiên đình, có người cũng hoài nghi bên cạnh mình có người Địa phủ hoặc Thiên đình hay không.
Nhưng ánh mắt của bọn họ đều đặt lên người những cường giả, dù sao bọn họ cũng biết, người Địa phủ và Thiên đình không có phế vật, gần như là người đứng đầu trong cùng giai.
Mà hiện tại bọn họ lại thay đổi phương hướng, nhìn ai giả heo ăn thịt hổ đều giống cao thủ Địa phủ.
Dù sao không có ai nghĩ tới, Thôi Đạo Hằng bị người Thôi gia mỉa mai cười nhạo vài chục năm lại là cường giả Dung Thần Cảnh, Địa phủ Thôi Phán Quan, tâm tính ẩn nhẫn như vậy làm cho trái tim người ta băng giá.
Dù sao cường giả Dung Thần Cảnh có thể mặc cho người ta dẫm dưới chân mỉa mai cười nhạo vài chục năm, đây là hành vi không phải dùng hai chữ ẩn nhẫn có thể hình dung.
Mỗi lần những người Thôi gia đang sỉ nhục Thôi Phán Quan, kỳ thật bọn họ đang múa trên lưỡi đao, vừa nghĩ tới cảnh này mọi người liền rùng mình, nội tâm sợ hãi.
Cho nên từ đó về sau, tất cả thế lực võ lâm cũng bắt đầu chú ý những tồn tại không ngờ tới và ít khả nghi nhất, cũng không dám tùy ý khi dễ những người yếu thế như trước kia, sợ đối phương đột nhiên biến thành đại ma vương.
Tô Tín lúc này kết thúc việc nơi đây và quay về thành Thịnh Kinh một chuyến.
Lần này hắn cũng nói với Hoàng Bỉnh Thành mình đi Thanh Hà đạo xem lễ, cho nên cũng không chuẩn bị dừng lại quá lâu.
Thôi Phán Quan tặng tạ lễ cho Tô Tín, hắn lúc nào cũng có thể cầm thanh Đoạn Long Kiếm, nhưng Tô Tín càng muốn nhanh chóng thu nó vào trong tay.
Bởi vì hiện tại Địa Tạng Vương đã bắt đầu đàm phán với người Thiên đình, không ai biết Cửu Trọng Kiếm Các sắp mở ra, nếu ra tay muộn sẽ không kịp.
Cho nên Tô Tín chuẩn bị trở về thành Thịnh Kinh an bài một chút sau đó quay về Giang Nam đạo.
Trước đó Tô Tín cũng phái người đi tới Giang Nam đạo đưa tin cho Lý Phôi, bảo hắn bắt đầu động thủ.
Tô Tín cũng xem tư liệu Đan Hỏa Kiếm Các Ninh gia do tập sự mật thám đưa tới trước mặt.
Lúc này những võ giả đang xem cuộc chiến bên ngoài nhìn thấy khí tức Thôi Phán Quan biến mất, lúc này liền muốn xem tràng cảnh của Thôi gia.
Kết quả mọi người đẩy cửa Thôi gia nhìn vào trong liền lắc đầu, thảm, quá thảm.
Võ giả trên cảnh giới Hậu Thiên đều bị chém giết, về phần những người còn lại đều bị dọa ngây ngốc.
Từ hôm nay về sau, đoán chừng sẽ không còn thế lực võ lâm Thôi gia.
Người Tiêu gia cũng quay lại liếc mắt nhìn, huyết mạch dòng chính Thôi gia cũng đã chết hết, chỉ còn lại một ít tộc nhân huyết mạch chi thứ, bọn họ tự nhiên không có hứng thú quản.
Lúc này Tiêu Hoàng lại tiến tới bên người Tô Tín và nói:
- Tô đại nhân, chẳng lẽ triều đình mặc kệ không quản chuyện lớn như vậy sao?
Tô Tín cười lạnh một tiếng nói:
- Tự gây nghiệt không thể sống, không phải bất cứ chuyện gì trên giang hồ đều có công luận, nếu triều đình cũng quản cả ân oán trong gia tộc như thế này, triều đình cũng quá mức rãnh rỗi rồi.
Tiêu Hoàng hơi nghi ngờ nhìn hắn, vừa rồi hắn không có nhìn thấy Tô Tín, loại trường hợp này Tô Tín bỗng nhiên ít xuất hiện làm cho hắn cảm thấy không đúng.
Hiện tại Tô Tín đã nói hắn không muốn xen vào chuyện này cũng hợp lý, dù sao Thôi gia cũng không phải thế lực triều đình, đừng nói Thôi Phán Quan tàn sát một Thôi gia, cho dù tàn sát một trăm Thôi gia cũng không có chút quan hệ gì với triều đình.
Kỳ thật phương thức làm việc của Tô Tín rất đơn giản, chính là một câu, không lợi không dậy sớm.
Tô Tín không có chỗ tốt gì trong việc này, cho nên hắn trốn sang một bên âm thầm xem náo nhiệt.
Thăm dò Tô Tín hai câu, Tiêu Hoàng liền dẫn một đám người Tiêu gia mặt đen rời đi.
Lần này Tiêu gia bọn họ ăn thiệt thòi lớn nhất, căn bản chính là tai bay vạ gió.
Đi một chuyến tay không còn chưa nói, còn ném mặt mũi Tiêu gia.
Sau khi kết thúc việc này, Tô Tín lập tức đi tìm tập sự mật thám địa phương và trực tiếp truyền tin tức này ra ngoài.
Người Địa phủ không dễ dàng ra tay, mỗi một lần ra tay đều có thể khiếp sợ võ lâm.
Mấu chốt nhất lúc trước người Địa phủ ra tay cũng sẽ ra tay ở nơi bí mật, hơn nữa thân phận của người Địa phủ là một bí ẩn.
Ai cũng biết bọn họ nhất định là võ giả trên giang hồ, nhưng giang hồ lớn như vậy, ai biết bọn họ là người nào?
Lần này Thôi Phán Quan hiển lộ thân phận trước mặt mọi người, có thể nói là lần duy nhất có thành viên chính thức bạo lộ ra ngoài từ khi Địa phủ thành lập đến nay, nhưng việc này cũng làm cho thế lực võ lâm nghi thần nghi quỷ.
Đối với một ít thế lực lớn, bọn họ đều biết sự tồn tại của Địa phủ và Thiên đình, có người cũng hoài nghi bên cạnh mình có người Địa phủ hoặc Thiên đình hay không.
Nhưng ánh mắt của bọn họ đều đặt lên người những cường giả, dù sao bọn họ cũng biết, người Địa phủ và Thiên đình không có phế vật, gần như là người đứng đầu trong cùng giai.
Mà hiện tại bọn họ lại thay đổi phương hướng, nhìn ai giả heo ăn thịt hổ đều giống cao thủ Địa phủ.
Dù sao không có ai nghĩ tới, Thôi Đạo Hằng bị người Thôi gia mỉa mai cười nhạo vài chục năm lại là cường giả Dung Thần Cảnh, Địa phủ Thôi Phán Quan, tâm tính ẩn nhẫn như vậy làm cho trái tim người ta băng giá.
Dù sao cường giả Dung Thần Cảnh có thể mặc cho người ta dẫm dưới chân mỉa mai cười nhạo vài chục năm, đây là hành vi không phải dùng hai chữ ẩn nhẫn có thể hình dung.
Mỗi lần những người Thôi gia đang sỉ nhục Thôi Phán Quan, kỳ thật bọn họ đang múa trên lưỡi đao, vừa nghĩ tới cảnh này mọi người liền rùng mình, nội tâm sợ hãi.
Cho nên từ đó về sau, tất cả thế lực võ lâm cũng bắt đầu chú ý những tồn tại không ngờ tới và ít khả nghi nhất, cũng không dám tùy ý khi dễ những người yếu thế như trước kia, sợ đối phương đột nhiên biến thành đại ma vương.
Tô Tín lúc này kết thúc việc nơi đây và quay về thành Thịnh Kinh một chuyến.
Lần này hắn cũng nói với Hoàng Bỉnh Thành mình đi Thanh Hà đạo xem lễ, cho nên cũng không chuẩn bị dừng lại quá lâu.
Thôi Phán Quan tặng tạ lễ cho Tô Tín, hắn lúc nào cũng có thể cầm thanh Đoạn Long Kiếm, nhưng Tô Tín càng muốn nhanh chóng thu nó vào trong tay.
Bởi vì hiện tại Địa Tạng Vương đã bắt đầu đàm phán với người Thiên đình, không ai biết Cửu Trọng Kiếm Các sắp mở ra, nếu ra tay muộn sẽ không kịp.
Cho nên Tô Tín chuẩn bị trở về thành Thịnh Kinh an bài một chút sau đó quay về Giang Nam đạo.
Trước đó Tô Tín cũng phái người đi tới Giang Nam đạo đưa tin cho Lý Phôi, bảo hắn bắt đầu động thủ.
Tô Tín cũng xem tư liệu Đan Hỏa Kiếm Các Ninh gia do tập sự mật thám đưa tới trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.