Chương 804: Chương 844: Hành hạ đến chết (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Bọn họ không phải kẻ điên như Tô Tín, có thể vì báo thù mà không quan tâm tất cả, không đi quản Cơ Ngôn Hằng mà trực tiếp dốc sức liều mạng với Tô Tín.
Đám người Thiếu Lâm tự lại phóng về phía Nhân Hoàng kiếm, lúc này không có anh linh chiến tướng xuất hiện.
Các hoàng tử khác nhìn thấy sự việc không tốt, lập tức dẫn những anh linh chiến tướng tới bên cạnh Thiếu Lâm tự, lúc này cả tế đàn lâm vào lộn xộn.
Tô Tín dù bận vẫn ung dung khôi phục chân khí, Thiết Vô Tình đi tới và nói:
- Ta nói lá gan tiểu tử ngươi thật sự quá lớn, ngươi cũng không phải đánh mặt Thiếu Lâm tự, mà là một cước giẫm vào mặt Thiếu Lâm tự.
- Ngươi ở trước mặt hành hạ Giác Nghiêm đến chết, hòa thượng Giác Minh tu Bế Khẩu Thiện cũng vì ngươi mà phá vỡ, có thể nói hôm nay ngươi tương đương bóp chết hai võ giả có tư cách trùng kích Dung Thần Cảnh của Thiếu Lâm, Thiếu Lâm tự chắc chắn không từ bỏ ý đồ.
Tô Tín vừa khôi phục chân khí vừa nói:
- Ta sớm chuẩn bị sẵn sàng, kỳ thật cho dù ta không chủ động ra tay, ngươi cho rằng Giác Nghiêm là sẽ bỏ qua cho ta sao?
- Ngươi cũng biết ân oán giữa ta và Giác Nghiêm lúc trước, ta giết đệ tử tục gia của hắn, hắn tới tìm ta báo thù nhưng không làm gì được ta, còn bị ta đào tẩu, thuận tiện tiến thêm một bước trên Nhân Bảng.
- Vấn đề này làm cho Thiếu Lâm tự mất mặt mặt, với tính cách cực đoan của Giác Nghiêm sẽ xem đây là việc sỉ nhục.
- Ta vốn nghe nói lần này Thiếu Lâm tự tới đây không có Giác Nghiêm, nhưng hắn lại chủ động xin đi tới nơi này, ngươi dám nói hắn không phải cố ý nhằm vào ta hay sao?
- Cho dù thời điểm ta ở thành Thịnh Kinh không chủ động tìm bọn chúng giết Tà Linh đạo nhân, Giác Nghiêm nhất định sẽ đi gây phiền toái cho ta.
- Đến lúc đó ta và Giác Nghiêm sinh ra xung đột, cho dù chuyện lớn hay nhỏ đều không dễ dàng kết thúc như vậy, cuối cùng rất có thể sẽ từ xung đột nhỏ biến thành xung đột lớn, cuối cùng biến thành cục diện không chết không ngớt.
- Mà ta là người ưa thích nắm quyền chủ động trong tay, cho nên phải tiên hạ thủ vi cường.
Thiết Vô Tình trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Tín, hắn nói ngụy biện tà tuyết rất có đạo lý, tối thiểu Thiết Vô Tình không biết nên phản bác như thế nào.
- Chậc chậc, dù sao ngươi ưa thích là tốt rồi, nhưng ta cảm giác ngươi sẽ nổi danh, chờ sau khi rời khỏi Côn Luân bí cảnh, ta cảm giác ngươi sẽ có tên trên Địa Bảng.
Thiên Địa Nhân ba bảng chế định vẫn luôn do người Thiết gia làm, các thần bộ khác không thể chen tay vào việc này, cho nên Thiết Vô Tình biết đại khái một ít quy tắc chế định Địa Bảng.
Cường giả Địa Bảng yếu nhất là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Nhân vật cấp bậc võ đạo tông sư, đến này người cấp bậc này rất ít động thủ đấu sinh tử.
Nhưng trừ đấu sinh tử ra, Địa Bảng cũng giống như Nhân Bảng, cũng không phải xem tu vi, mà là xem chiến tích.
Ngươi không dùng thực lực chân chính đấu sinh tử, ai biết thực lực ngươi mạnh bao nhiêu? Luận bàn không xem như giao thủ.
Đến cảnh giới này, không có ai giống người trẻ tuổi vì hư danh Nhân Bảng mà đi tìm người khác hô đánh kêu giết, cho nên Địa Bảng có khả năng mấy tháng thậm chí mấy năm đều không đổi mới.
Cho nên trên giang hồ có chút cường giả dù thực lực đủ đứng hàng Địa Bảng nhưng Lục Phiến Môn vẫn không xếp bọn họ vào bảng.
Nguyên nhân đầu tiên là bọn họ không ra tay nên không có chiến tích, ngoài ra Lục Phiến Môn còn có chút tâm tư nhỏ.
Bọn họ ước gì cao thủ tông môn võ lâm giết tới giết lui, từ đó suy yếu lực lượng của bọn họ, nếu như không thông qua đấu sinh tử, mọi người liều tu vi là có thể tiến vào Địa Bảng, như vậy còn ý nghĩa gì?
Tất cả mọi người thành thành thật thật bế quan tu luyện, như vậy cũng không hay.
Tô Tín lúc này hành hạ Giác Nghiêm đến chết, mấy trăm người nhìn, phần thực lực này không phải làm giả.
Dù sao thực lực Giác Nghiêm bày ra đó, thanh danh Trảm Ác Tăng cũng không phải tầm thường.
Thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành, cho dù võ giả Dung Thần Cảnh đến cũng khó giết Giác Nghiêm, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại chết trong tay Tô Tín.
Đặc biệt Tô Tín cuối cùng dùng nguyên thần chi kiếm chém giết Giác Nghiêm, việc này quả thật kinh diễm.
Một kiếm này người không tinh thông tinh thần bí pháp rất khó phòng bị, Giác Nghiêm cũng bị võ giả Hóa Thần Cảnh Thiếu Lâm tự bảo vệ nhưng vẫn bị một kiếm của Tô Tín giết, đây là việc mọi người cảm thấy kinh diễm.
Lúc này tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm cũng đến giai đoạn gay cấn.
Cũng may mắn Giác Minh mở miệng giết mấy anh linh chiến tướng, làm cho lực lượng nghiêng về một phía, phần đông võ giả dưới trướng các hoàng tử liên tục vây công anh linh chiến tướng, do đó tiếp cận Nhân Hoàng kiếm.
Phần đông thủ hạ hoàng tử, thực lực Cơ Ngôn Thành và Cơ Ngôn Hằng là mạnh nhất.
Đám người Thiếu Lâm tự trực tiếp đuổi theo phát tiết oán hận Tô Tín lên người những kẻ khác, uy thế quả thật quá khủng bố.
Giác Minh bởi vì Bế Khẩu Thiện bị phá, thực lực của hắn phát huy tới mức đỉnh phong, một tiếng Sư Tử Hống đi qua, âm thanh lớn làm võ giả Hóa Thần Cảnh không thể đối địch với hắn.
Đám người Thiếu Lâm tự lại phóng về phía Nhân Hoàng kiếm, lúc này không có anh linh chiến tướng xuất hiện.
Các hoàng tử khác nhìn thấy sự việc không tốt, lập tức dẫn những anh linh chiến tướng tới bên cạnh Thiếu Lâm tự, lúc này cả tế đàn lâm vào lộn xộn.
Tô Tín dù bận vẫn ung dung khôi phục chân khí, Thiết Vô Tình đi tới và nói:
- Ta nói lá gan tiểu tử ngươi thật sự quá lớn, ngươi cũng không phải đánh mặt Thiếu Lâm tự, mà là một cước giẫm vào mặt Thiếu Lâm tự.
- Ngươi ở trước mặt hành hạ Giác Nghiêm đến chết, hòa thượng Giác Minh tu Bế Khẩu Thiện cũng vì ngươi mà phá vỡ, có thể nói hôm nay ngươi tương đương bóp chết hai võ giả có tư cách trùng kích Dung Thần Cảnh của Thiếu Lâm, Thiếu Lâm tự chắc chắn không từ bỏ ý đồ.
Tô Tín vừa khôi phục chân khí vừa nói:
- Ta sớm chuẩn bị sẵn sàng, kỳ thật cho dù ta không chủ động ra tay, ngươi cho rằng Giác Nghiêm là sẽ bỏ qua cho ta sao?
- Ngươi cũng biết ân oán giữa ta và Giác Nghiêm lúc trước, ta giết đệ tử tục gia của hắn, hắn tới tìm ta báo thù nhưng không làm gì được ta, còn bị ta đào tẩu, thuận tiện tiến thêm một bước trên Nhân Bảng.
- Vấn đề này làm cho Thiếu Lâm tự mất mặt mặt, với tính cách cực đoan của Giác Nghiêm sẽ xem đây là việc sỉ nhục.
- Ta vốn nghe nói lần này Thiếu Lâm tự tới đây không có Giác Nghiêm, nhưng hắn lại chủ động xin đi tới nơi này, ngươi dám nói hắn không phải cố ý nhằm vào ta hay sao?
- Cho dù thời điểm ta ở thành Thịnh Kinh không chủ động tìm bọn chúng giết Tà Linh đạo nhân, Giác Nghiêm nhất định sẽ đi gây phiền toái cho ta.
- Đến lúc đó ta và Giác Nghiêm sinh ra xung đột, cho dù chuyện lớn hay nhỏ đều không dễ dàng kết thúc như vậy, cuối cùng rất có thể sẽ từ xung đột nhỏ biến thành xung đột lớn, cuối cùng biến thành cục diện không chết không ngớt.
- Mà ta là người ưa thích nắm quyền chủ động trong tay, cho nên phải tiên hạ thủ vi cường.
Thiết Vô Tình trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Tín, hắn nói ngụy biện tà tuyết rất có đạo lý, tối thiểu Thiết Vô Tình không biết nên phản bác như thế nào.
- Chậc chậc, dù sao ngươi ưa thích là tốt rồi, nhưng ta cảm giác ngươi sẽ nổi danh, chờ sau khi rời khỏi Côn Luân bí cảnh, ta cảm giác ngươi sẽ có tên trên Địa Bảng.
Thiên Địa Nhân ba bảng chế định vẫn luôn do người Thiết gia làm, các thần bộ khác không thể chen tay vào việc này, cho nên Thiết Vô Tình biết đại khái một ít quy tắc chế định Địa Bảng.
Cường giả Địa Bảng yếu nhất là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Nhân vật cấp bậc võ đạo tông sư, đến này người cấp bậc này rất ít động thủ đấu sinh tử.
Nhưng trừ đấu sinh tử ra, Địa Bảng cũng giống như Nhân Bảng, cũng không phải xem tu vi, mà là xem chiến tích.
Ngươi không dùng thực lực chân chính đấu sinh tử, ai biết thực lực ngươi mạnh bao nhiêu? Luận bàn không xem như giao thủ.
Đến cảnh giới này, không có ai giống người trẻ tuổi vì hư danh Nhân Bảng mà đi tìm người khác hô đánh kêu giết, cho nên Địa Bảng có khả năng mấy tháng thậm chí mấy năm đều không đổi mới.
Cho nên trên giang hồ có chút cường giả dù thực lực đủ đứng hàng Địa Bảng nhưng Lục Phiến Môn vẫn không xếp bọn họ vào bảng.
Nguyên nhân đầu tiên là bọn họ không ra tay nên không có chiến tích, ngoài ra Lục Phiến Môn còn có chút tâm tư nhỏ.
Bọn họ ước gì cao thủ tông môn võ lâm giết tới giết lui, từ đó suy yếu lực lượng của bọn họ, nếu như không thông qua đấu sinh tử, mọi người liều tu vi là có thể tiến vào Địa Bảng, như vậy còn ý nghĩa gì?
Tất cả mọi người thành thành thật thật bế quan tu luyện, như vậy cũng không hay.
Tô Tín lúc này hành hạ Giác Nghiêm đến chết, mấy trăm người nhìn, phần thực lực này không phải làm giả.
Dù sao thực lực Giác Nghiêm bày ra đó, thanh danh Trảm Ác Tăng cũng không phải tầm thường.
Thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành, cho dù võ giả Dung Thần Cảnh đến cũng khó giết Giác Nghiêm, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại chết trong tay Tô Tín.
Đặc biệt Tô Tín cuối cùng dùng nguyên thần chi kiếm chém giết Giác Nghiêm, việc này quả thật kinh diễm.
Một kiếm này người không tinh thông tinh thần bí pháp rất khó phòng bị, Giác Nghiêm cũng bị võ giả Hóa Thần Cảnh Thiếu Lâm tự bảo vệ nhưng vẫn bị một kiếm của Tô Tín giết, đây là việc mọi người cảm thấy kinh diễm.
Lúc này tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm cũng đến giai đoạn gay cấn.
Cũng may mắn Giác Minh mở miệng giết mấy anh linh chiến tướng, làm cho lực lượng nghiêng về một phía, phần đông võ giả dưới trướng các hoàng tử liên tục vây công anh linh chiến tướng, do đó tiếp cận Nhân Hoàng kiếm.
Phần đông thủ hạ hoàng tử, thực lực Cơ Ngôn Thành và Cơ Ngôn Hằng là mạnh nhất.
Đám người Thiếu Lâm tự trực tiếp đuổi theo phát tiết oán hận Tô Tín lên người những kẻ khác, uy thế quả thật quá khủng bố.
Giác Minh bởi vì Bế Khẩu Thiện bị phá, thực lực của hắn phát huy tới mức đỉnh phong, một tiếng Sư Tử Hống đi qua, âm thanh lớn làm võ giả Hóa Thần Cảnh không thể đối địch với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.