Chương 805: Chương 845: Loạn chiến (1)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Võ giả Thiếu Lâm tự một đường quét ngang, võ giả dưới trướng Cơ Ngôn Thành cũng không kém.
Tuy người Ninh Viễn Đường Tô gia bị Tô Tín trọng thương hai người, nhưng thực lực những người khác thật sự rất bất phàm.
Gia tộc lánh đời như Ninh Viễn Đường Tô gia địa vị kinh người, tuy Tô Tín xem ra Tô gia hiện tại đã bắt đầu xuống dốc, nhưng bọn họ cũng đi lộ tuyến tinh anh.
Trong Tô gia không thiếu công pháp điển tịch cường đại, một ít tài nguyên tu luyện cũng không thiếu, hơn nữa huyết mạch Tô gia rất mạnh, bọn họ có thể nói người Tô gia trừ kinh nghiệm chiến đấu bản thân ít một chút, thực lực bọn họ trong Hóa Thần Cảnh cũng được xếp là thượng lưu.
Hơn nữa Cơ Ngôn Thành được Trịnh quốc công và mấy công hầu Đại Chu ủng hộ, tuy thực lực bọn họ không được nhưng dù sao nhiều người, cũng chiếm cứ một ít ưu thế.
Cho nên một người Ninh Viễn Đường Tô gia chạy lên lôi đài trước tiên, hắn cầm lấy Nhân Hoàng kiếm.
Thủ hạ dưới trướng các hoàng tử khác biến sắc, lập tức lao tới tấn công người Ninh Viễn Đường Tô gia.
Sắc mặt ba người Tô gia trầm xuống, nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh như vậy, bọn họ có thực lực mạnh hơn nữa cũng không ngăn cản nổi.
Tô gia lão đại Tô Trọng Hải trầm giọng nói:
- Kết trận! Trần Thiên Chi các ngươi thủ hộ phía sau, đừng cho kẻ khác đánh lén chúng ta.
Hai người Tô gia nghe vậy lập tức bày ra vị trí đứng kỳ lạ, xem vikj trí giống như dùng đối ứng Tam Tài, khí tức ba người lập tức tương liền với nhau hơn nữa bọn hắn tu luyện cùng một loại công pháp, lập tức bộc phát ra uy năng gấp mấy lần, thậm chí uy thế còn vượt qua mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh liên thủ công kích.
Đám người Trần Thiên Chi đứng sau lưng đám người Tô Trọng Hải, trong mắt của hắn lộ ra một tia sáng kỳ dị.
Những công hầu Đại Chu đứng ở phía sau nên thừa nhận áp lực không lớn, chỉ phòng bị có người đánh lén sau lưng là đủ.
Thân thể Trần Thiên Chi chậm chạp di chuyển tới gần đám người Tô Trọng Hải, cảm giác khoảng cách phù hợp, bỗng nhiên tay hắn kết quyền ấn, trong nháy mắt cương khí nóng rực bộc phát, một quyền này đánh vào tên võ giả cầm Nhân Hoàng kiếm, lập tức đánh hắn phun máu tươi, trực tiếp trọng thương!
Trong nháy mắt trận pháp do ba người Tô gia bố trí xuống biến mất, Trần Thiên Chi mượn cơ hội này cầm lấy Nhân Hoàng kiếm và lập tức bỏ chạy.
- Trần Thiên Chi! Ngươi muốn chết hay sao?
Hiện tại Cơ Ngôn Thành hận không thể xé nát Trần Thiên Chi.
Mọi người nơi này cũng không nghĩ tới, Trần Thiên Chi với tư cách đầu nhập vào Cơ Ngôn Thành đầu tiên lại lâm trận làm phản đầu tiên.
Cầm Nhân Hoàng kiếm, Trần Thiên Chi thản nhiên nói:
- Thái vương điện hạ, ta rất muốn ủng hộ ngài, nhưng ta cũng phải suy nghĩ cho trăm người già trẻ tại Long Hoa Hầu phủ.
- Đi theo một người nhất định không thể lên ngôi vị hoàng đế, Trần Thiên Chi ta còn không muốn chết sớm như vậy.
Từ khi Trần Thiên Chi biết được Cơ Ngôn Thành trong lúc vô tình đắc tội Đường Hiển, hắn suy nghĩ thật kỹ, Trần Thiên Chi cũng đã quyết định nương tựa vào hoàng tử khác.
Hắn muốn dựa vào tranh giành hoàng trữ đạt được thêm chỗ tốt, nhưng hắn vẫn không muốn theo sau một hoàng tử không có khả năng đăng cơ.
Hắn đầu nhập vào vị hoàng tử kia có tâm tư thâm hầu, không bảo Trần Thiên Chi trực tiếp thay đổi địa vị, bảo hắn tiềm phục bên người Cơ Ngôn Thành.
Bắt đầu Trần Thiên Chi còn có chút không muốn, hiện tại đã phát ra công dụng.
Tất cả mọi người không biết Trần Thiên Chi nói như vậy là có ý gì, Cơ Ngôn Thành đã bị Tô Tín làm tổn thương nguyên khí nhưng hắn vẫn là hoàng tử có khả năng trở thành hoàng trữ nhất, tại sao trong miệng của hắn biến thành không có khả năng trở thành hoàng trữ nhất?
Nhưng không đợi mọi người nghĩ rõ ràng, Cơ Ngôn Hạo đứng ra cười nói:
- Hoàng huynh, đây là điểm thất bại nhất của ngươi, Long Hoa Hầu theo ngươi nhiều năm như vậy, cuối cùng lại không đạt được một chút chỗ tốt nào, hiện tại còn muốn uy hiếp hắn, đúng là không nói nổi nha.
- Nhưng luật pháp Đại Chu chúng ta, thiên tử phạm pháp đồng tội với thứ dân, hoàng huynh, ngươi muốn động Long Hoa Hầu cũng không dễ dàng như vậy.
Thời điểm này Long Hoa Hầu trực tiếp giao Nhân Hoàng kiếm cho Đái Mạc Ngôn, trực tiếp đứng ở phía sau hắn.
Lúc này tất cả mọi người hiểu ra, Long Hoa Hầu tìm nơi nương tựa chính là Cơ Ngôn Hạo, cũng không biết bọn họ cấu kết với nhau khi nào.
Lúc này Cơ Ngôn Thành thiếu chút nữa tức nổ phổi, ngay cả Cao Việt trí mưu cao cũng đau đầu.
Hắn là cậu của Cơ Ngôn Thành, Trịnh quốc công nhất mạch là mẫu gia của Cơ Ngôn Thành, cho nên ai cũng có thể làm phản nhưng chỉ có Trịnh quốc công nhất mạch của bọn họ là nhất định phải ủng hộ Cơ Ngôn Thành.
Chỉ có điều Cao Việt như thế nào cũng không nghĩ tới, lúc trước Long Hoa Hầu Trần Thiên Chi là người đầu tiên đầu nhập vào Cơ Ngôn Thành lại làm phản.
Hắn cũng hoài nghi Trần Thiên Chi lúc trước tìm nương tựa Cơ Ngôn Thành chính là âm mưu, sau đó hắn ném suy nghĩ này ra sau đầu.
Trần Thiên Chi tìm tới nương tựa Cơ Ngôn Thành vào mười năm trước, khi đó Cơ Ngôn Hạo mới bao nhiêu? Không đến mười tuổi mà thôi.
Tuy người Ninh Viễn Đường Tô gia bị Tô Tín trọng thương hai người, nhưng thực lực những người khác thật sự rất bất phàm.
Gia tộc lánh đời như Ninh Viễn Đường Tô gia địa vị kinh người, tuy Tô Tín xem ra Tô gia hiện tại đã bắt đầu xuống dốc, nhưng bọn họ cũng đi lộ tuyến tinh anh.
Trong Tô gia không thiếu công pháp điển tịch cường đại, một ít tài nguyên tu luyện cũng không thiếu, hơn nữa huyết mạch Tô gia rất mạnh, bọn họ có thể nói người Tô gia trừ kinh nghiệm chiến đấu bản thân ít một chút, thực lực bọn họ trong Hóa Thần Cảnh cũng được xếp là thượng lưu.
Hơn nữa Cơ Ngôn Thành được Trịnh quốc công và mấy công hầu Đại Chu ủng hộ, tuy thực lực bọn họ không được nhưng dù sao nhiều người, cũng chiếm cứ một ít ưu thế.
Cho nên một người Ninh Viễn Đường Tô gia chạy lên lôi đài trước tiên, hắn cầm lấy Nhân Hoàng kiếm.
Thủ hạ dưới trướng các hoàng tử khác biến sắc, lập tức lao tới tấn công người Ninh Viễn Đường Tô gia.
Sắc mặt ba người Tô gia trầm xuống, nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh như vậy, bọn họ có thực lực mạnh hơn nữa cũng không ngăn cản nổi.
Tô gia lão đại Tô Trọng Hải trầm giọng nói:
- Kết trận! Trần Thiên Chi các ngươi thủ hộ phía sau, đừng cho kẻ khác đánh lén chúng ta.
Hai người Tô gia nghe vậy lập tức bày ra vị trí đứng kỳ lạ, xem vikj trí giống như dùng đối ứng Tam Tài, khí tức ba người lập tức tương liền với nhau hơn nữa bọn hắn tu luyện cùng một loại công pháp, lập tức bộc phát ra uy năng gấp mấy lần, thậm chí uy thế còn vượt qua mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh liên thủ công kích.
Đám người Trần Thiên Chi đứng sau lưng đám người Tô Trọng Hải, trong mắt của hắn lộ ra một tia sáng kỳ dị.
Những công hầu Đại Chu đứng ở phía sau nên thừa nhận áp lực không lớn, chỉ phòng bị có người đánh lén sau lưng là đủ.
Thân thể Trần Thiên Chi chậm chạp di chuyển tới gần đám người Tô Trọng Hải, cảm giác khoảng cách phù hợp, bỗng nhiên tay hắn kết quyền ấn, trong nháy mắt cương khí nóng rực bộc phát, một quyền này đánh vào tên võ giả cầm Nhân Hoàng kiếm, lập tức đánh hắn phun máu tươi, trực tiếp trọng thương!
Trong nháy mắt trận pháp do ba người Tô gia bố trí xuống biến mất, Trần Thiên Chi mượn cơ hội này cầm lấy Nhân Hoàng kiếm và lập tức bỏ chạy.
- Trần Thiên Chi! Ngươi muốn chết hay sao?
Hiện tại Cơ Ngôn Thành hận không thể xé nát Trần Thiên Chi.
Mọi người nơi này cũng không nghĩ tới, Trần Thiên Chi với tư cách đầu nhập vào Cơ Ngôn Thành đầu tiên lại lâm trận làm phản đầu tiên.
Cầm Nhân Hoàng kiếm, Trần Thiên Chi thản nhiên nói:
- Thái vương điện hạ, ta rất muốn ủng hộ ngài, nhưng ta cũng phải suy nghĩ cho trăm người già trẻ tại Long Hoa Hầu phủ.
- Đi theo một người nhất định không thể lên ngôi vị hoàng đế, Trần Thiên Chi ta còn không muốn chết sớm như vậy.
Từ khi Trần Thiên Chi biết được Cơ Ngôn Thành trong lúc vô tình đắc tội Đường Hiển, hắn suy nghĩ thật kỹ, Trần Thiên Chi cũng đã quyết định nương tựa vào hoàng tử khác.
Hắn muốn dựa vào tranh giành hoàng trữ đạt được thêm chỗ tốt, nhưng hắn vẫn không muốn theo sau một hoàng tử không có khả năng đăng cơ.
Hắn đầu nhập vào vị hoàng tử kia có tâm tư thâm hầu, không bảo Trần Thiên Chi trực tiếp thay đổi địa vị, bảo hắn tiềm phục bên người Cơ Ngôn Thành.
Bắt đầu Trần Thiên Chi còn có chút không muốn, hiện tại đã phát ra công dụng.
Tất cả mọi người không biết Trần Thiên Chi nói như vậy là có ý gì, Cơ Ngôn Thành đã bị Tô Tín làm tổn thương nguyên khí nhưng hắn vẫn là hoàng tử có khả năng trở thành hoàng trữ nhất, tại sao trong miệng của hắn biến thành không có khả năng trở thành hoàng trữ nhất?
Nhưng không đợi mọi người nghĩ rõ ràng, Cơ Ngôn Hạo đứng ra cười nói:
- Hoàng huynh, đây là điểm thất bại nhất của ngươi, Long Hoa Hầu theo ngươi nhiều năm như vậy, cuối cùng lại không đạt được một chút chỗ tốt nào, hiện tại còn muốn uy hiếp hắn, đúng là không nói nổi nha.
- Nhưng luật pháp Đại Chu chúng ta, thiên tử phạm pháp đồng tội với thứ dân, hoàng huynh, ngươi muốn động Long Hoa Hầu cũng không dễ dàng như vậy.
Thời điểm này Long Hoa Hầu trực tiếp giao Nhân Hoàng kiếm cho Đái Mạc Ngôn, trực tiếp đứng ở phía sau hắn.
Lúc này tất cả mọi người hiểu ra, Long Hoa Hầu tìm nơi nương tựa chính là Cơ Ngôn Hạo, cũng không biết bọn họ cấu kết với nhau khi nào.
Lúc này Cơ Ngôn Thành thiếu chút nữa tức nổ phổi, ngay cả Cao Việt trí mưu cao cũng đau đầu.
Hắn là cậu của Cơ Ngôn Thành, Trịnh quốc công nhất mạch là mẫu gia của Cơ Ngôn Thành, cho nên ai cũng có thể làm phản nhưng chỉ có Trịnh quốc công nhất mạch của bọn họ là nhất định phải ủng hộ Cơ Ngôn Thành.
Chỉ có điều Cao Việt như thế nào cũng không nghĩ tới, lúc trước Long Hoa Hầu Trần Thiên Chi là người đầu tiên đầu nhập vào Cơ Ngôn Thành lại làm phản.
Hắn cũng hoài nghi Trần Thiên Chi lúc trước tìm nương tựa Cơ Ngôn Thành chính là âm mưu, sau đó hắn ném suy nghĩ này ra sau đầu.
Trần Thiên Chi tìm tới nương tựa Cơ Ngôn Thành vào mười năm trước, khi đó Cơ Ngôn Hạo mới bao nhiêu? Không đến mười tuổi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.