Chương 900: Chương 940: Bán nước tư thông với địch (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Đại ca nhà mình cẩn thận là đúng, cũng may mắn hắn sớm tiêu hủy một ít chứng cớ trong gia tộc, nếu không chuyện hôm nay thật sự bị Lục Phiến Môn biết rõ, vậy Tư Đồ gia bọn họ sẽ thê thảm.
Vào lúc này Tô Tín lại cười nói:
- không có sao, không cần tìm, ta tin tưởng Tư Đồ gia chủ ngươi làm người, trong Tư Đồ gia nhất định là không có chút chứng cớ nào.
Tư Đồ Lãng thở ra một hơi, nụ cười trên mặt Tô Tín lập tức biến mất, tốc độ trở mặt nhanh tới mức người ta không kịp chuẩn bị.
- Nhưng Lục Phiến Môn ta làm việc, cho tới bây giờ đều không cần chứng cớ ah.
Tô Tín vung tay lên, hắn lạnh lùng nói:
- Tư Đồ gia thông đồng với địch bán nước, chứng cớ vô cùng xác thực, nếu có phản kháng, trực tiếp tru tuyệt cả nhà!
Khi Tô Tín ra lệnh một tiếng, mấy ngàn tên bộ khoái Lục Phiến Môn trực tiếp xông vào Tư Đồ gia, cũng không quản xem bọn họ khỉ gió gì phản kháng hay không phản kháng, trực tiếp gặp người liền giết.
Tròng mắt Tư Đồ Lãng và Tư Đồ Vân như nứt ra, quát lên:
- Tô Tín! Ngươi chết không yên lành!
Tô Tín nhìn hai người bọn họ và nói:
- Như thế nào, cảm thấy ta rất tàn nhẫn, cảm giác mình rất đáng thương sao?
- Lúc các ngươi làm ra chuyện bán lợi ích Trung Nguyên sao không nói lời này?
- Kim Trướng Hãn Quốc không phải Đông Tấn, cho dù Đông Tấn và Đại Chu ai làm chủ Trung Nguyên, giang hồ đều là giang hồ, võ lâm vẫn là võ lâm.
- Nhưng chờ tới khi Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, các ngươi cho rằng mình có thể ngồi yên sao?
- Đừng quên lúc trước chúng ta đối đãi võ giả Tây Vực ba mươi sáu nước như thế nào, nếu như ngày sau Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, vậy thì đến phiến bọn chúng sẽ đối đãi với chúng ta như vậy.
Đông Tấn và Đại Chu đánh nhau thế nào đều là người Trung Nguyên nội chiến, võ lâm giang hồ có thể tham dự vào trong đó, cũng có thể sống chết mặc bây, dù sao đều là người một nhà.
Một khi người Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, thiên hạ này còn nơi cho bọn họ dung thân sao?
Lúc trước võ giả Tây Vực ba mươi sáu nước đều bị võ giả Trung Nguyên khinh bỉ, cũng bởi vì lúc trước Tây Vực ba mươi sáu nước quá yếu, bị Đại Tấn ngày xưa thay nhau treo lên đánh.
Chính vì nhìn thấu điểm này, cho nên lúc ban đầu Trung Nguyên nội loạn, Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn Trung Nguyên, hội chủ Anh Hùng hội Mạc Thanh Hồi mới sẽ ra tay đồng quy vu tận với nhiều cường giả Kim Trướng Hãn Quốc.
Ánh mắt Tư Đồ Lãng lộ ra một tia hối hận, hắn không phải hối hận mình tư thông với Kim Trướng Hãn Quốc, mà là hối hận chính mình thu tay lại quá muộn.
Nếu không có những sinh ý buôn lậu này, Tư Đồ gia bọn họ cũng không có khả năng phát triển vượt bậc trong thời gian vài chục năm như hiện tại.
Nhưng vài năm trước, sinh ý Tư Đồ gia càng làm càng lớn, lúc này Tư Đồ Lãng cũng đã cảm giác được không đúng, muốn thu tay lại.
Nhưng lợi ích động nhân tâm, khi đó cho dù Tư Đồ Lãng cảm giác được không đúng nhưng hắn vẫn không buông tha.
Hiện tại hắn lại hối hận.
Nếu như lúc trước mình có thể kịp thời thu tay lại, mang theo gia tộc di chuyển đến đạo khác, Tư Đồ gia bọn họ cũng sẽ không gặp tình huống như hiện tại.
- Liều!
Tư Đồ Lãng quát một tiếng và lao về phía Tô Tín, Tư Đồ Vân khẽ cắn môi cũng lao theo.
Lục Phiến Môn nhiều cường giả như vậy, lần này Tư Đồ gia bọn họ chạy trời không khỏi nắng.
May mắn trước kia Tư Đồ Lãng chuẩn bị sẵn sàng, bảo Tư Đồ Hiến dẫn đệ tử trẻ tuổi Tư Đồ gia chạy tới Từ gia.
Hiện tại hắn hi vọng những người mình có thể ngăn cản Tô Tín một thời gian ngắn, như vậy Tư Đồ Hiến sẽ có cơ hội mang theo người Tư Đồ gia đào tẩu, như vậy Tư Đồ gia bọn họ còn có thể lưu lại một đường sinh cơ.
Nhưng đáng tiếc, hai người bọn họ là võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu thế gia nên không thể so sánh với Tô Tín, huống chi Tô Tín cũng không cần ra tay, cường giả Dung Thần Cảnh, ‘ Cực Trảm Đao ’ Bạch Công Phán đã ra tay.
Không đợi Tô Tín ra tay, đao của Bạch Công Phán cũng đã ra khỏi vỏ.
Trong nháy mắt ở giữa thiên địa đều bị một tia sáng trắng bao phủ, trước mặt Tư Đồ Lãng và Tư Đồ Vân không còn bất cứ cái gì, chỉ có một đao kinh diễm.
Tia sáng trắng tan hết, đao ý lại không mất.
Dưới một đao sáng tới cực điểm, mi tâm của Tư Đồ Lãng cùng Tư Đồ Vân xuất hiện tơ máu, trong mắt còn mang theo không cam lòng ngã xuống đất.
Một đao trảm hai người, cho dù hai người này là võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu thế gia tầm thường, một đao của Bạch Công Phán cũng đầy đủ kinh diễm.
Tô Tín xem ra, đao pháp của Bạch Công Phán cùng loại với đàn chủ Hạ đàn Niên Bang hạ ‘ Bất Nhị Đao ’ Kim Khả Tín, nhưng hạch tâm lại không giống nhau.
Bất Nhị Đao của Kim Khả Tín là tăng tinh khí thần của bản thân tới mức cực hạn, trảm ra một đao vượt qua đỉnh phong của mình.
Cực Trảm Đao của Bạch Công Phán lại tu luyện đao ý tới mức đỉnh phong, thiên hạ vạn vật không thể không trảm.
Nói đơn giản, đao của Kim Khả Tín nặng về hình, Cực Trảm Đao của Bạch Công Phán lại nặng về ý.
Bạch Công Phán thu đao vào vỏ, Tô Tín cũng vượt qua thi thể Tư Đồ Lãng cùng Tư Đồ Vân bước vào Tư Đồ gia, nhưng lúc này chiến đấu đã hoàn thành rất nhanh, người Lục Phiến Môn quả thật chém giết dễ như trở bàn tay, người Tư Đồ gia hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
Vào lúc này Tô Tín lại cười nói:
- không có sao, không cần tìm, ta tin tưởng Tư Đồ gia chủ ngươi làm người, trong Tư Đồ gia nhất định là không có chút chứng cớ nào.
Tư Đồ Lãng thở ra một hơi, nụ cười trên mặt Tô Tín lập tức biến mất, tốc độ trở mặt nhanh tới mức người ta không kịp chuẩn bị.
- Nhưng Lục Phiến Môn ta làm việc, cho tới bây giờ đều không cần chứng cớ ah.
Tô Tín vung tay lên, hắn lạnh lùng nói:
- Tư Đồ gia thông đồng với địch bán nước, chứng cớ vô cùng xác thực, nếu có phản kháng, trực tiếp tru tuyệt cả nhà!
Khi Tô Tín ra lệnh một tiếng, mấy ngàn tên bộ khoái Lục Phiến Môn trực tiếp xông vào Tư Đồ gia, cũng không quản xem bọn họ khỉ gió gì phản kháng hay không phản kháng, trực tiếp gặp người liền giết.
Tròng mắt Tư Đồ Lãng và Tư Đồ Vân như nứt ra, quát lên:
- Tô Tín! Ngươi chết không yên lành!
Tô Tín nhìn hai người bọn họ và nói:
- Như thế nào, cảm thấy ta rất tàn nhẫn, cảm giác mình rất đáng thương sao?
- Lúc các ngươi làm ra chuyện bán lợi ích Trung Nguyên sao không nói lời này?
- Kim Trướng Hãn Quốc không phải Đông Tấn, cho dù Đông Tấn và Đại Chu ai làm chủ Trung Nguyên, giang hồ đều là giang hồ, võ lâm vẫn là võ lâm.
- Nhưng chờ tới khi Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, các ngươi cho rằng mình có thể ngồi yên sao?
- Đừng quên lúc trước chúng ta đối đãi võ giả Tây Vực ba mươi sáu nước như thế nào, nếu như ngày sau Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, vậy thì đến phiến bọn chúng sẽ đối đãi với chúng ta như vậy.
Đông Tấn và Đại Chu đánh nhau thế nào đều là người Trung Nguyên nội chiến, võ lâm giang hồ có thể tham dự vào trong đó, cũng có thể sống chết mặc bây, dù sao đều là người một nhà.
Một khi người Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, thiên hạ này còn nơi cho bọn họ dung thân sao?
Lúc trước võ giả Tây Vực ba mươi sáu nước đều bị võ giả Trung Nguyên khinh bỉ, cũng bởi vì lúc trước Tây Vực ba mươi sáu nước quá yếu, bị Đại Tấn ngày xưa thay nhau treo lên đánh.
Chính vì nhìn thấu điểm này, cho nên lúc ban đầu Trung Nguyên nội loạn, Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn Trung Nguyên, hội chủ Anh Hùng hội Mạc Thanh Hồi mới sẽ ra tay đồng quy vu tận với nhiều cường giả Kim Trướng Hãn Quốc.
Ánh mắt Tư Đồ Lãng lộ ra một tia hối hận, hắn không phải hối hận mình tư thông với Kim Trướng Hãn Quốc, mà là hối hận chính mình thu tay lại quá muộn.
Nếu không có những sinh ý buôn lậu này, Tư Đồ gia bọn họ cũng không có khả năng phát triển vượt bậc trong thời gian vài chục năm như hiện tại.
Nhưng vài năm trước, sinh ý Tư Đồ gia càng làm càng lớn, lúc này Tư Đồ Lãng cũng đã cảm giác được không đúng, muốn thu tay lại.
Nhưng lợi ích động nhân tâm, khi đó cho dù Tư Đồ Lãng cảm giác được không đúng nhưng hắn vẫn không buông tha.
Hiện tại hắn lại hối hận.
Nếu như lúc trước mình có thể kịp thời thu tay lại, mang theo gia tộc di chuyển đến đạo khác, Tư Đồ gia bọn họ cũng sẽ không gặp tình huống như hiện tại.
- Liều!
Tư Đồ Lãng quát một tiếng và lao về phía Tô Tín, Tư Đồ Vân khẽ cắn môi cũng lao theo.
Lục Phiến Môn nhiều cường giả như vậy, lần này Tư Đồ gia bọn họ chạy trời không khỏi nắng.
May mắn trước kia Tư Đồ Lãng chuẩn bị sẵn sàng, bảo Tư Đồ Hiến dẫn đệ tử trẻ tuổi Tư Đồ gia chạy tới Từ gia.
Hiện tại hắn hi vọng những người mình có thể ngăn cản Tô Tín một thời gian ngắn, như vậy Tư Đồ Hiến sẽ có cơ hội mang theo người Tư Đồ gia đào tẩu, như vậy Tư Đồ gia bọn họ còn có thể lưu lại một đường sinh cơ.
Nhưng đáng tiếc, hai người bọn họ là võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu thế gia nên không thể so sánh với Tô Tín, huống chi Tô Tín cũng không cần ra tay, cường giả Dung Thần Cảnh, ‘ Cực Trảm Đao ’ Bạch Công Phán đã ra tay.
Không đợi Tô Tín ra tay, đao của Bạch Công Phán cũng đã ra khỏi vỏ.
Trong nháy mắt ở giữa thiên địa đều bị một tia sáng trắng bao phủ, trước mặt Tư Đồ Lãng và Tư Đồ Vân không còn bất cứ cái gì, chỉ có một đao kinh diễm.
Tia sáng trắng tan hết, đao ý lại không mất.
Dưới một đao sáng tới cực điểm, mi tâm của Tư Đồ Lãng cùng Tư Đồ Vân xuất hiện tơ máu, trong mắt còn mang theo không cam lòng ngã xuống đất.
Một đao trảm hai người, cho dù hai người này là võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu thế gia tầm thường, một đao của Bạch Công Phán cũng đầy đủ kinh diễm.
Tô Tín xem ra, đao pháp của Bạch Công Phán cùng loại với đàn chủ Hạ đàn Niên Bang hạ ‘ Bất Nhị Đao ’ Kim Khả Tín, nhưng hạch tâm lại không giống nhau.
Bất Nhị Đao của Kim Khả Tín là tăng tinh khí thần của bản thân tới mức cực hạn, trảm ra một đao vượt qua đỉnh phong của mình.
Cực Trảm Đao của Bạch Công Phán lại tu luyện đao ý tới mức đỉnh phong, thiên hạ vạn vật không thể không trảm.
Nói đơn giản, đao của Kim Khả Tín nặng về hình, Cực Trảm Đao của Bạch Công Phán lại nặng về ý.
Bạch Công Phán thu đao vào vỏ, Tô Tín cũng vượt qua thi thể Tư Đồ Lãng cùng Tư Đồ Vân bước vào Tư Đồ gia, nhưng lúc này chiến đấu đã hoàn thành rất nhanh, người Lục Phiến Môn quả thật chém giết dễ như trở bàn tay, người Tư Đồ gia hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.