Chương 910: Chương 950: Trốn chạy để khỏi chết (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
- Thiếu chủ, đợi đến Độc Cô thị là tốt rồi, Lục Phiến Môn có hung hăng càn quấy cũng không có khả năng công nhiên đánh Độc Cô thị.
Nhìn thấy Từ Thần vẫn không nói một lời, Từ Thành An thở dài một hơi nói:
- Thiếu chủ, hiện tại ngươi đã là huyết mạch dòng chính duy nhất của Từ gia, gia chủ bọn họ đã chết, nhưng ngươi lại còn sống.
- Ngươi còn sống đại biểu cho Từ gia còn có hi vọng, chỉ cần có một tia hi vọng, chúng ta sẽ lại lần nữa kiến lập Từ gia!
- Lúc trước chẳng phải lão tổ Từ gia dùng lực một người dựng lên cơ nghiệp Từ gia hay sao?
Cho nên thiếu chủ ngươi phải tỉnh lại, hiện tại Từ gia bị diệt, tương lai Từ gia cần nhờ ngươi chèo chống.
Rốt cuộc trong mắt Từ Thần không còn tĩnh mịch như trước, mà là sinh ra thần thái nào đó.
Hắn gật gật đầu, dùng giọng điệu khàn khàn nói:
- Ta sẽ tỉnh lại, đợi tương lai võ công ta đại thành, ta muốn giết Tô Tín đầu tiên, dùng đầu hắn bái tế tiền bối Từ gia.
- Chỉ bằng hai mặt hàng một lớn một nhỏ lưỡng không nên thân các ngươi cũng dám ba hoa chém giết Tô đại nhân? Quả thực buồn tới cực điểm!
Giọng nói mỉa mai từ bên ngoài ngôi miếu đổ nát vọng vào.
Trong nội tâm Từ Thành An và Từ Thần lập tức sinh ra kinh ngạc, lúc này bên ngoài miếu đổ nát có một bộ đầu mặc quan phục Lục Phiến Môn màu đỏ đi vào, cũng có thực lực Thần Cung Cảnh, trên gương mặt mang theo âm tàn, trong mắt còn mang theo ánh sáng xanh, nhìn thấy hai người Từ Thành An và Từ Thần như nhìn thấy trân bảo hiếm thấy.
Bộ khoái Lục Phiến Môn cười quái dị nói:
- Đám tập sự mật thám thật vô dụng, chỉ bằng tốc độ hai người các ngươi mà bọn họ lại mất dấu, làm hại lão tử tìm cả buổi mới có thể tìm thấy.
- Thật đúng lúc, những người khác còn tìm kiếm nơi khác, phần công lao này nên thuộc về lão tử, ha ha ha…
Nhìn xem bộ đầu Lục Phiến Môn này, Từ Thành An rung giọng nói:
- Ngươi là tổng bộ đầu Thiên Nam phủ, ‘ Huyết Luyện Quỷ Đao ’ Tề Long!
Tề Long kinh ngạc nói:
- Ồ? Ngươi lại biết danh hiệu của ta, chậc chậc, danh hào lão tử truyền bá rộng thế sao?
Nội tâm Từ Thành An lúc này sinh ra tâm tình tuyệt vọng, không nghĩ tới Lục Phiến Môn lại phái hung thần này đuổi giết bọn họ!
Mặc dù ‘ Huyết Luyện Quỷ Đao ’ Tề Long hiện tại chỉ là tổng bộ đầu châu phủ nhưng lúc trước hắn chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn.
Chẳng qua bởi vì hắn trời sinh tính tàn nhẫn hiếu sát, thời điểm chấp hành nhiệm vụ không khắc chế được sát ý chính mình nên giết sạch không lưi người sống, từ đó phá hư đại sự, lúc này mới bị giáng chức đến Bắc Nguyên đạo làm tổng bộ đầu châu phủ.
Luận đãi ngộ, tổng bộ đầu châu phủ đương nhiên không thể so sánh với truy phong tuần bổ, cho nên Tề Long đảm nhiệm tổng bộ đầu châu phủ cũng thu liễm không ít.
Nhưng cho dù thu liễm, tính cách tàn nhẫn hiếu sát thực sự không thu liễm bao nhiêu, làm cho cả Thiên Nam phủ người người oán trách, nếu không phải thực lực bản thân hắn mạnh, chỉ sợ không trấn áp được thế lực võ lâm trong Thiên Nam phủ.
Từ Thành An vốn phụ trách một ít tạp vụ của Từ gia, hắn từng làm qua việc tìm hiểu tin tức, cho nên bộ khoái Lục Phiến Môn thực lực mạnh, có danh tiếng thì hắn đều biết, đương nhiên trong đó có cả Tề Long.
Nhìn thấy hai người này, hưng phấn trong mắt Tề Long càng ngày càng đậm, bắt sống hai người này, như vậy công lao của hắn lớn lắm.
Mấy năm trước hắn phạm sai lầm lớn nên bị giáng chức đến Bắc Nguyên đạo đảm nhiệm châu phủ tổng bộ đầu châu phủ, việc này làm nội tâm Tề Long hối hận không thôi.
Nhưng hối hận cũng vô dụng, Lục Phiến Môn kỷ luật nghiêm minh, phạm sai lầm sẽ bị phạt, việc này ai cầu tình cũng không được.
Tề Long muốn thông qua lập công trở lại hàng ngũ truy phong tuần bổ lần nữa, nhưng vấn đề hắn là tổng bộ đầu châu phủ có cơ hội lập công nào?
Huống chi dùng tính cách của hắn không đảo loạn châu phủ đã không tệ, còn nghĩ đến lập công? Căn bản không có khả năng.
Tề Long trông mong mấy năm, rốt cục trông mong cơ hội lần này, Tô Tín triệu tập tất cả lực lượng Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh và Bắc Nguyên đạo ra tay với các thế lực võ lâm, đây chính là cơ hội tốt giúp hắn lập công.
Cho nên dù đối phó Tư Đồ gia hay chém giết Từ gia, hắn đều biểu hiện không yếu kém, mỗi lần đều chém giết ở phía trước nhất, giết người cũng nhiều nhất, từ đó mới dẫn tới Thiết Thạch chú ý.
Lần này phái người đến đuổi giết hai người Từ Thành An, Thiết Thạch đều phái cao thủ trong võ giả Thần Cung Cảnh, Tề Long biểu hiện rất tốt cho nên cũng bị hắn phái đi.
Bây giờ trong mắt Tề Long, hai người này chính là công huân sống sờ sờ.
Tô đại nhân tự mình hạ lệnh muốn mạng bọn họ, nếu mình bắt sống mang về cho Tô đại nhân, chắc hẳn có thể đạt được nhiều công huân....
Vị Tô đại nhân này làm việc quả quyết tàn nhẫn, hắn nhắc lên gió tanh mưa máu tại Giang Nam đạo, đây chính là đối tượng Tề Long sùng kính.
Huống chi ai cũng biết Tô đại nhân ra tay hào phóng, hắn hoàn toàn không keo kiệt với thủ hạ lập công.
Nếu hôm nay mình bắt sống hai người bọn họ, đừng nói một lần nữa triệu hồi vào hàng ngũ truy phong tuần bổ, nói không chừng còn được Tô đại nhân tiếp kiến, đạt được thêm ban thưởng.
Nhìn thấy Từ Thần vẫn không nói một lời, Từ Thành An thở dài một hơi nói:
- Thiếu chủ, hiện tại ngươi đã là huyết mạch dòng chính duy nhất của Từ gia, gia chủ bọn họ đã chết, nhưng ngươi lại còn sống.
- Ngươi còn sống đại biểu cho Từ gia còn có hi vọng, chỉ cần có một tia hi vọng, chúng ta sẽ lại lần nữa kiến lập Từ gia!
- Lúc trước chẳng phải lão tổ Từ gia dùng lực một người dựng lên cơ nghiệp Từ gia hay sao?
Cho nên thiếu chủ ngươi phải tỉnh lại, hiện tại Từ gia bị diệt, tương lai Từ gia cần nhờ ngươi chèo chống.
Rốt cuộc trong mắt Từ Thần không còn tĩnh mịch như trước, mà là sinh ra thần thái nào đó.
Hắn gật gật đầu, dùng giọng điệu khàn khàn nói:
- Ta sẽ tỉnh lại, đợi tương lai võ công ta đại thành, ta muốn giết Tô Tín đầu tiên, dùng đầu hắn bái tế tiền bối Từ gia.
- Chỉ bằng hai mặt hàng một lớn một nhỏ lưỡng không nên thân các ngươi cũng dám ba hoa chém giết Tô đại nhân? Quả thực buồn tới cực điểm!
Giọng nói mỉa mai từ bên ngoài ngôi miếu đổ nát vọng vào.
Trong nội tâm Từ Thành An và Từ Thần lập tức sinh ra kinh ngạc, lúc này bên ngoài miếu đổ nát có một bộ đầu mặc quan phục Lục Phiến Môn màu đỏ đi vào, cũng có thực lực Thần Cung Cảnh, trên gương mặt mang theo âm tàn, trong mắt còn mang theo ánh sáng xanh, nhìn thấy hai người Từ Thành An và Từ Thần như nhìn thấy trân bảo hiếm thấy.
Bộ khoái Lục Phiến Môn cười quái dị nói:
- Đám tập sự mật thám thật vô dụng, chỉ bằng tốc độ hai người các ngươi mà bọn họ lại mất dấu, làm hại lão tử tìm cả buổi mới có thể tìm thấy.
- Thật đúng lúc, những người khác còn tìm kiếm nơi khác, phần công lao này nên thuộc về lão tử, ha ha ha…
Nhìn xem bộ đầu Lục Phiến Môn này, Từ Thành An rung giọng nói:
- Ngươi là tổng bộ đầu Thiên Nam phủ, ‘ Huyết Luyện Quỷ Đao ’ Tề Long!
Tề Long kinh ngạc nói:
- Ồ? Ngươi lại biết danh hiệu của ta, chậc chậc, danh hào lão tử truyền bá rộng thế sao?
Nội tâm Từ Thành An lúc này sinh ra tâm tình tuyệt vọng, không nghĩ tới Lục Phiến Môn lại phái hung thần này đuổi giết bọn họ!
Mặc dù ‘ Huyết Luyện Quỷ Đao ’ Tề Long hiện tại chỉ là tổng bộ đầu châu phủ nhưng lúc trước hắn chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn.
Chẳng qua bởi vì hắn trời sinh tính tàn nhẫn hiếu sát, thời điểm chấp hành nhiệm vụ không khắc chế được sát ý chính mình nên giết sạch không lưi người sống, từ đó phá hư đại sự, lúc này mới bị giáng chức đến Bắc Nguyên đạo làm tổng bộ đầu châu phủ.
Luận đãi ngộ, tổng bộ đầu châu phủ đương nhiên không thể so sánh với truy phong tuần bổ, cho nên Tề Long đảm nhiệm tổng bộ đầu châu phủ cũng thu liễm không ít.
Nhưng cho dù thu liễm, tính cách tàn nhẫn hiếu sát thực sự không thu liễm bao nhiêu, làm cho cả Thiên Nam phủ người người oán trách, nếu không phải thực lực bản thân hắn mạnh, chỉ sợ không trấn áp được thế lực võ lâm trong Thiên Nam phủ.
Từ Thành An vốn phụ trách một ít tạp vụ của Từ gia, hắn từng làm qua việc tìm hiểu tin tức, cho nên bộ khoái Lục Phiến Môn thực lực mạnh, có danh tiếng thì hắn đều biết, đương nhiên trong đó có cả Tề Long.
Nhìn thấy hai người này, hưng phấn trong mắt Tề Long càng ngày càng đậm, bắt sống hai người này, như vậy công lao của hắn lớn lắm.
Mấy năm trước hắn phạm sai lầm lớn nên bị giáng chức đến Bắc Nguyên đạo đảm nhiệm châu phủ tổng bộ đầu châu phủ, việc này làm nội tâm Tề Long hối hận không thôi.
Nhưng hối hận cũng vô dụng, Lục Phiến Môn kỷ luật nghiêm minh, phạm sai lầm sẽ bị phạt, việc này ai cầu tình cũng không được.
Tề Long muốn thông qua lập công trở lại hàng ngũ truy phong tuần bổ lần nữa, nhưng vấn đề hắn là tổng bộ đầu châu phủ có cơ hội lập công nào?
Huống chi dùng tính cách của hắn không đảo loạn châu phủ đã không tệ, còn nghĩ đến lập công? Căn bản không có khả năng.
Tề Long trông mong mấy năm, rốt cục trông mong cơ hội lần này, Tô Tín triệu tập tất cả lực lượng Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh và Bắc Nguyên đạo ra tay với các thế lực võ lâm, đây chính là cơ hội tốt giúp hắn lập công.
Cho nên dù đối phó Tư Đồ gia hay chém giết Từ gia, hắn đều biểu hiện không yếu kém, mỗi lần đều chém giết ở phía trước nhất, giết người cũng nhiều nhất, từ đó mới dẫn tới Thiết Thạch chú ý.
Lần này phái người đến đuổi giết hai người Từ Thành An, Thiết Thạch đều phái cao thủ trong võ giả Thần Cung Cảnh, Tề Long biểu hiện rất tốt cho nên cũng bị hắn phái đi.
Bây giờ trong mắt Tề Long, hai người này chính là công huân sống sờ sờ.
Tô đại nhân tự mình hạ lệnh muốn mạng bọn họ, nếu mình bắt sống mang về cho Tô đại nhân, chắc hẳn có thể đạt được nhiều công huân....
Vị Tô đại nhân này làm việc quả quyết tàn nhẫn, hắn nhắc lên gió tanh mưa máu tại Giang Nam đạo, đây chính là đối tượng Tề Long sùng kính.
Huống chi ai cũng biết Tô đại nhân ra tay hào phóng, hắn hoàn toàn không keo kiệt với thủ hạ lập công.
Nếu hôm nay mình bắt sống hai người bọn họ, đừng nói một lần nữa triệu hồi vào hàng ngũ truy phong tuần bổ, nói không chừng còn được Tô đại nhân tiếp kiến, đạt được thêm ban thưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.