Chương 1050: Có thể, ta giúp ngươi (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Cho nên tất cả mọi người đã có thể xác định, Vũ Nguyên Xuân nhất định muốn mượn lực lượng mọi người bắt giữ thánh nữ Bạch Liên giáo, cuối cùng đổi lấy công huân cho hắn.
Tất cả mọi người mắng to Vũ Nguyên Xuân cáo già, sau đó lập tức khởi động lệnh bài kho vũ khí Thông Thiên đảo, trực tiếp truyền tống ra ngoài.
Bọn họ mặc kệ yêu nữ Bạch Liên giáo muốn giết người hay làm gì ở đây, bọn họ cũng không tin Bạch Liên giáo dám đánh tới tông môn của bọn họ.
Vũ Nguyên Xuân làm ra sắc mặt khó coi, đưa ánh mắt nhìn sang Hàn Bân:
- Hàn huynh, nếu lần này ngươi trợ giúp ta bắt giữ yêu nữ Bạch Liên giáo, ta đáp ứng sẽ giúp ngươi trở thành phó minh chủ mạnh nhất tổng minh Tam Giang Thủy Lục.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục có hơn mười vị phó minh chủ, bài danh Hàn Bân xem như đứng cuối, còn có vài tên phó minh chủ Dung Thần Cảnh, Hàn Bân muốn thượng vị cũng không dễ dàng.
Nếu hiện tại thật sự được Vũ Nguyên Xuân ủng hộ, dùng quan hệ giữa hắn và tổng minh chủ Long Thiên Khiếu, ngày sau phân phối quyền lợi, Long Khiếu Thiên nhất định sẽ đồng ý.
Hàn Bân chỉ suy nghĩ như vậy mà thôi, hắn trực tiếp bác bỏ kế hoạch của Vũ Nguyên Xuân.
Yêu nữ Bạch Liên giáo không phải dễ giết như vậy, thủ hạ dưới tay hắn không có bao nhiêu người, kết quả hôm nay còn bị Tô Tín giết một.
Hiện tại đổi thành Bạch Liên thánh nữ hung uy còn hơn cả Tô Tín, bọn họ không dám ra tay lần nữa.
Đắc tội Tô Tín, bọn họ tối thiểu còn có thể được tổng minh Tam Giang Thủy Lục che chở.
Một khi đắc tội người Bạch Liên giáo, đối phương có một trăm loại thủ đoạn làm ngươi sống không bằng chết.
Cho dù Hàn Bân muốn giúp Vũ Nguyên Xuân, nhưng bởi vì nhân quả sau đó làm hắn buông tha.
Cho dù hắn muốn chịu chết, nhưng những võ giả Hóa Thần Cảnh đi theo hắn sẽ không động thủ.
Bọn họ chỉ là võ giả xuất thân tán tu mà thôi, không đáng dốc sức liều mạng với người Bạch Liên giáo.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục nói cho cùng chỉ là liên minh lỏng lẻo, kể cả những người này danh nghĩa là thủ hạ của Hàn Bân, nhưng kỳ thật chỉ dựa sát vào hắn mà thôi, cũng không tính là tâm phúc chân chính.
Cho nên Hàn Bân không chút do dự, trực tiếp chắp tay nói:
- Vũ huynh, không phải tại hạ không muốn giúp ngươi, thật sự là ta không có lệnh của minh chủ nên không dám tự tiện ra tay, cho nên ta phải về xin chỉ thị của minh chủ trước.
Sắc mặt Vũ Nguyên Xuân âm trầm, Hàn Bân nói lời này là qua loa hắn.
Lệnh bài kho vũ khí Thông Thiên đảo chỉ có thể sử dụng một lần, thời điểm đưa ngươi ra ngoài, lệnh bài sẽ bị kho vũ khí thu hồi, đợi đến lần mở ra tiếp theo mới thả ra ngoài.
Cho dù ngươi trở về xin chỉ thị minh chủ và muốn ra tay, ngươi có thể tiến vào hay sao?
Hàn Bân lại không cho Vũ Nguyên Xuân cơ hội phát tác, trực tiếp mang người truyền tống rời đi.
Những người còn lại ở nơi này nhìn thấy đám người Hàn Bân mạnh nhất đã rời đi, bọn họ không chút do dự và rời đi..
Sau một lúc cũng chỉ còn lại Tô Tín và Vũ Nguyên Xuân.
Đối với những người này rời đi, Bạch Linh không chút ngạc nhiên, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, nàng nhìn sang Tô Tín, tuy kinh diễm nhưng làm cho người ta cảm giác rét run.
Vũ Nguyên Xuân cau mày nói:
- Tô đại nhân, ngươi không định giúp ta sao? Hai chúng ta liên thủ, nhất định có thể bắt yêu nữ này nộp lên cho triều đình, đến lúc đó công tích này sẽ hơn mười vạn đấy.
Tô Tín cười cười nói:
- Có thể ah, vậy thì mời Vũ đại nhân ngươi xuất thủ trước đi, ta sẽ hiệp trợ bên cạnh.
Lần này lại đến phiên Vũ Nguyên Xuân sửng sốt, kịch bản không có an bài như thế.
Trước kia Vũ Nguyên Xuân cạnh tranh tứ đại thần bộ với Tô Tín, hắn cũng đã xem qua cách làm người của Tô Tín.
Người này tuyệt đối là kẻ không lợi không dậy sớm, tuy tuổi không lớn lắm nhưng làm việc còn lão luyện gian xảo hơn một ít người trong Lục Phiến Môn.
Hắn mời Tô Tín cũng đối phó Bạch Linh, không đề cập tới hung hiểm trong đó, Vũ Nguyên Xuân có thể đạt được chín phần chỗ tốt trong đó, Tô Tín chỉ có thể được một phần mà thôi.
Nơi này là Giang Hoài đạo, bắt được Bạch Linh, hộ vệ Giang Hoài đạo an nguy là công lao của hắn.
Hơn nữa cho dù bắt được Bạch Linh, đạt được chỗ tốt lớn nhất cũng là Vũ Nguyên Xuân.
Tô Tín đã là tứ đại thần bộ, tăng thêm hắn sẽ là vị trí nào? Sánh vai với ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo sao?
Vũ Nguyên Xuân hắn không giống, công lao càng lớn, chờ lần tranh cử tứ đại thần bộ tiếp theo hắn sẽ có khả năng rất lớn.
Cho nên hắn nghĩ tới, Tô Tín chắc chắn sẽ không làm việc cố sức mà không có chỗ tốt.
Về phần nhìn Bạch Linh bỏ chạy có ảnh hưởng đến lợi ích triều đình hay không, điểm ấy căn bản cũng không cần cân nhắc.
Cho dù Vũ Nguyên Xuân hắn hay là Tô Tín cũng không phải là người một lòng vì việc chung.
Lợi ích của triều đình không quan trọng lợi ích của bản thân mình.
Tất cả mọi người mắng to Vũ Nguyên Xuân cáo già, sau đó lập tức khởi động lệnh bài kho vũ khí Thông Thiên đảo, trực tiếp truyền tống ra ngoài.
Bọn họ mặc kệ yêu nữ Bạch Liên giáo muốn giết người hay làm gì ở đây, bọn họ cũng không tin Bạch Liên giáo dám đánh tới tông môn của bọn họ.
Vũ Nguyên Xuân làm ra sắc mặt khó coi, đưa ánh mắt nhìn sang Hàn Bân:
- Hàn huynh, nếu lần này ngươi trợ giúp ta bắt giữ yêu nữ Bạch Liên giáo, ta đáp ứng sẽ giúp ngươi trở thành phó minh chủ mạnh nhất tổng minh Tam Giang Thủy Lục.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục có hơn mười vị phó minh chủ, bài danh Hàn Bân xem như đứng cuối, còn có vài tên phó minh chủ Dung Thần Cảnh, Hàn Bân muốn thượng vị cũng không dễ dàng.
Nếu hiện tại thật sự được Vũ Nguyên Xuân ủng hộ, dùng quan hệ giữa hắn và tổng minh chủ Long Thiên Khiếu, ngày sau phân phối quyền lợi, Long Khiếu Thiên nhất định sẽ đồng ý.
Hàn Bân chỉ suy nghĩ như vậy mà thôi, hắn trực tiếp bác bỏ kế hoạch của Vũ Nguyên Xuân.
Yêu nữ Bạch Liên giáo không phải dễ giết như vậy, thủ hạ dưới tay hắn không có bao nhiêu người, kết quả hôm nay còn bị Tô Tín giết một.
Hiện tại đổi thành Bạch Liên thánh nữ hung uy còn hơn cả Tô Tín, bọn họ không dám ra tay lần nữa.
Đắc tội Tô Tín, bọn họ tối thiểu còn có thể được tổng minh Tam Giang Thủy Lục che chở.
Một khi đắc tội người Bạch Liên giáo, đối phương có một trăm loại thủ đoạn làm ngươi sống không bằng chết.
Cho dù Hàn Bân muốn giúp Vũ Nguyên Xuân, nhưng bởi vì nhân quả sau đó làm hắn buông tha.
Cho dù hắn muốn chịu chết, nhưng những võ giả Hóa Thần Cảnh đi theo hắn sẽ không động thủ.
Bọn họ chỉ là võ giả xuất thân tán tu mà thôi, không đáng dốc sức liều mạng với người Bạch Liên giáo.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục nói cho cùng chỉ là liên minh lỏng lẻo, kể cả những người này danh nghĩa là thủ hạ của Hàn Bân, nhưng kỳ thật chỉ dựa sát vào hắn mà thôi, cũng không tính là tâm phúc chân chính.
Cho nên Hàn Bân không chút do dự, trực tiếp chắp tay nói:
- Vũ huynh, không phải tại hạ không muốn giúp ngươi, thật sự là ta không có lệnh của minh chủ nên không dám tự tiện ra tay, cho nên ta phải về xin chỉ thị của minh chủ trước.
Sắc mặt Vũ Nguyên Xuân âm trầm, Hàn Bân nói lời này là qua loa hắn.
Lệnh bài kho vũ khí Thông Thiên đảo chỉ có thể sử dụng một lần, thời điểm đưa ngươi ra ngoài, lệnh bài sẽ bị kho vũ khí thu hồi, đợi đến lần mở ra tiếp theo mới thả ra ngoài.
Cho dù ngươi trở về xin chỉ thị minh chủ và muốn ra tay, ngươi có thể tiến vào hay sao?
Hàn Bân lại không cho Vũ Nguyên Xuân cơ hội phát tác, trực tiếp mang người truyền tống rời đi.
Những người còn lại ở nơi này nhìn thấy đám người Hàn Bân mạnh nhất đã rời đi, bọn họ không chút do dự và rời đi..
Sau một lúc cũng chỉ còn lại Tô Tín và Vũ Nguyên Xuân.
Đối với những người này rời đi, Bạch Linh không chút ngạc nhiên, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, nàng nhìn sang Tô Tín, tuy kinh diễm nhưng làm cho người ta cảm giác rét run.
Vũ Nguyên Xuân cau mày nói:
- Tô đại nhân, ngươi không định giúp ta sao? Hai chúng ta liên thủ, nhất định có thể bắt yêu nữ này nộp lên cho triều đình, đến lúc đó công tích này sẽ hơn mười vạn đấy.
Tô Tín cười cười nói:
- Có thể ah, vậy thì mời Vũ đại nhân ngươi xuất thủ trước đi, ta sẽ hiệp trợ bên cạnh.
Lần này lại đến phiên Vũ Nguyên Xuân sửng sốt, kịch bản không có an bài như thế.
Trước kia Vũ Nguyên Xuân cạnh tranh tứ đại thần bộ với Tô Tín, hắn cũng đã xem qua cách làm người của Tô Tín.
Người này tuyệt đối là kẻ không lợi không dậy sớm, tuy tuổi không lớn lắm nhưng làm việc còn lão luyện gian xảo hơn một ít người trong Lục Phiến Môn.
Hắn mời Tô Tín cũng đối phó Bạch Linh, không đề cập tới hung hiểm trong đó, Vũ Nguyên Xuân có thể đạt được chín phần chỗ tốt trong đó, Tô Tín chỉ có thể được một phần mà thôi.
Nơi này là Giang Hoài đạo, bắt được Bạch Linh, hộ vệ Giang Hoài đạo an nguy là công lao của hắn.
Hơn nữa cho dù bắt được Bạch Linh, đạt được chỗ tốt lớn nhất cũng là Vũ Nguyên Xuân.
Tô Tín đã là tứ đại thần bộ, tăng thêm hắn sẽ là vị trí nào? Sánh vai với ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo sao?
Vũ Nguyên Xuân hắn không giống, công lao càng lớn, chờ lần tranh cử tứ đại thần bộ tiếp theo hắn sẽ có khả năng rất lớn.
Cho nên hắn nghĩ tới, Tô Tín chắc chắn sẽ không làm việc cố sức mà không có chỗ tốt.
Về phần nhìn Bạch Linh bỏ chạy có ảnh hưởng đến lợi ích triều đình hay không, điểm ấy căn bản cũng không cần cân nhắc.
Cho dù Vũ Nguyên Xuân hắn hay là Tô Tín cũng không phải là người một lòng vì việc chung.
Lợi ích của triều đình không quan trọng lợi ích của bản thân mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.