Chương 25
Hà Lam
12/09/2020
“Muốn trở thành một vị hồn sư hợp cách, bước đầu tiên nhất định phải có hồn lực, điểm này nghe Triệu lão sư nói các ngươi đều làm rất tốt, ta rất chờ mong các ngươi biết điểm thứ hai làm như thế nào. Từng phụ hồn sư hợp cách, đều phải biết ba kỹ năng lớn cơ bản là phụ trợ chiến đấu, phụ trợ phòng ngự, cùng với phụ trợ trị liệu, chúng ta cũng đem chúng phân thành phụ hồn sư hệ chiến đấu, phụ hồn sư hệ phòng ngự cùng phụ hồn sư hệ chữa trị, mà những kỹ năng này, dựa vào hồn thú sau này các ngươi thu phục tiến hành mở rộng cùng tăng cường, trừ đó ra, các ngươi còn cần tìm được lĩnh vực mình am hiểu. Tựa như Triệu Khánh Phàm lão sư am hiểu trị liệu, ta cùng Thượng Quan Tịnh lão sư am hiểu phụ trợ chiến đấu, nhất là quần công. Càng sớm phát hiện lĩnh vực mình am hiểu, sau này thu phục hồn thú càng có phương hướng rõ ràng.” Ngụy Đồng tiếp tục bày ra gương mặt cương thi dùng thanh âm cứng nhắc nói: “Người ở chỗ này toàn bộ đều đã có được hồn thú thứ nhất, cũng hiểu được vận dụng hồn lực, đã có thể bắt đầu tìm kiếm con đường của các ngươi rồi. Cho các ngươi một buổi trưa, cho phép các ngươi sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, chỉ cần không rời phòng học, xác định hồn thú thứ nhất của các ngươi am hiểu cái gì, hoặc là nói, ngươi có thể điều khiển nó làm cái gì, nếu đến tan học còn có người không tìm ra, đêm nay không cần trở về đi ngủ, ta sẽ cùng các ngươi.”
Ngụy Đồng nói hết lời, toàn bộ lớp tập thể ác hàn, sau đó là một mảnh kêu rên, cư nhiên là tự do phát huy, chính mình tìm kiếm.
“Lão sư, ngươi không có bất kỳ kinh nghiệm gì muốn chia sẻ cho chúng ta sao?” Tưởng Tuyên tiên phong dẫn đầu đứng lên hỏi. Hắn mặc dù đã sớm xác định là phụ hồn sư, hơn nữa có thể vận dụng hồn lực, nhưng là không xác nhận mình am hiểu lĩnh vực nào, bằng không lúc trước cũng sẽ không dùng Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu để chiến đấu đối phó Trang Dịch.
Tưởng Tuyên vốn đang trông cậy vào buổi chiều có thể được chỉ đạo, nào biết đâu cư nhiên đạt được kết quả như vậy.
Ngụy Đồng nhìn Tưởng Tuyên một cái: “Có vài đồng học không thành thật, nhờ cậy người khác hỗ trợ, cưỡng chế thu phục một ít ma thú chính mình không cách nào thuần phục, tối nay đại khái là muốn lưu lại.”
Tiếng nói Ngụy Đồng hạ xuống, trong lớp lập tức có tiếng cười trộm truyền ra, dù sao sáng sớm lúc tất cả mọi người đang nghiêm túc học tập, Tưởng Tuyên đã sớm hiểu khống chế hồn lực như thế nào, một bên ngồi trên cao nhìn xuống mọi người, mọi người trong đầu đều không quá thoải mái, lúc này thấy hắn bị chế nhạo, một số gan lớn trực tiếp nở nụ cười, nhưng mà khi Tưởng Tuyên quay đầu, những người kia lập tức thu liễm lại nụ cười, động tác cực nhanh, giống như cái gì cũng không có phát sinh qua.
Tưởng Tuyên hung hăng trừng mấy người này một chút, sau đó mặt một hồi hồng, một hồi xanh ngồi xuống.
Trang Dịch thấy thế, minh bạch Ngụy lão sư chắc chắn là sẽ không mở miệng đề điểm, hắn nghĩ nghĩ, mặc dù nghe cực kỳ không rõ ràng, nhưng là đường đi của phụ hồn sư tổng thể có thể chia làm hai, một là chủ thủ, trong đó bao hàm loại nhỏ như hiệp trợ trị liệu, phụ trợ phòng ngự vân vân, một cái là chủ công, như gia tăng hồn lực, ủng hộ sĩ khí, ngưng tụ độc khí vân vân.
Trên trang liệt kê từng loại một ra giấy, căn cứ những cái này đồng thời phân chia ra “Có thể dùng biện pháp tương tự đo đạc ra” cùng với “Đặc thù biện pháp đo đạc ra”, sau đó tiến hành quy hoạch từng cái.
Bởi vì mọi người đang vô kế khả thi nói chuyện với nhau, hoặc là ngẩn người, Trang Dịch một người viết viết vẽ vẽ, lập tức có chút dễ làm người khác chú ý.
Hoàng Kiệt Lâm Duệ cùng Trang Dịch quan hệ giao hảo lập tức gom góp tới, sau khi thấy Trang Dịch liệt ra một hạng một hạng ngay ngắn rõ ràng, Lâm Duệ lập tức thấp giọng kêu lên: “Trang Dịch, cho ta mượn nghiên cứu một chút!”
Sau khi Trang Dịch viết những cái này viết rõ ra, trong đầu đại khái cũng toàn bộ nhớ kỹ, bởi vậy liền để Lâm Duệ cầm đi.
Tính tình Lâm Duệ nhiệt tình khiến cho hắn trong vòng một ngày ngắn ngủi liền nhận thức không ít người ở đây, những người kia đã sớm nghe danh tiếng Trang Dịch, thấy Lâm Duệ cầm thứ này tới đây, nhao nhao đụng lên đến, sau khi thấy cái kia, đầu óc loạn thành một đoàn len sợi lập tức nghĩ ra ý tưởng, không ít người được dẫn dắt, bắt đầu thực tế.
Vì vậy tiếng ồn ào trong lớp chậm dãi biến thành tiếng thảo luận, những người còn lại phần lớn cũng bắt đầu thực tế rồi.
Hồ điệp của Trang Dịch là ma thú thuộc tính tương đối trung tính, chỉ nhìn một cái là không biết thích hợp chủ phòng hay chủ công, nhưng mà Trang Dịch rất có kiên nhẫn, dựa theo kế hoạch từng bước một thực tế.
Khi có người nhìn thấy Trang Dịch không nháy mắt tạo vết thương trên người mình, sau đó thử dùng hồn lực chữa trị một chút, những hồn sư chưa thấy qua máu tươi này cắn răng một cái, một số người quyết đoán cũng sử dụng phương pháp tương tự.
Bất kỳ một phụ hồn sư nào, trong cả đời việc làm nhiều nhất chính là thi triển hồn lực trên người đồng đội, nhưng mà trước đó, nhất định phải lấy chính mình làm thí nghiệm. Buổi sáng khi Triệu Khánh Phàm nói lời này, không ít người còn cho là không đúng, nhưng lúc này xem như cảm nhận được ý tứ những lời này.
Tưởng Tuyên một bên ám sinh hờn dỗi, khinh thường cùng mọi người làm bạn, thấy toàn lớp đều lâm vào cuồng nhiệt nghiên cứu, chỉ đành chịu cùng vài người đồng học cũng bắt đầu bắt chước những người khác, chậm rãi thăm dò.
Trang Dịch nhìn miệng vết thương của mình, lực chú ý độ cao tập trung, chỉ huy Tam Sinh Điệp chậm rãi bay đến trên cánh tay của mình, sau đó đưa hồn lực vào trong cơ thể.
Bởi vì ngày hôm qua thông qua bông tai tận mắt nhìn qua Triệu Khánh Phàm làm thế nào phát ra hồn lực trị liệu cho Lôi Tu, bởi vậy Trang Dịch làm ngược lại là hữu mô hữu dạng, cảm giác hồn lực liên tục không ngừng thông qua miệng vết thương tiến vào trong cơ thể, mắt thấy miệng vết thương càng ngày càng nhỏ, Trang Dịch minh bạch chính mình muốn đi phương hướng là phụ hồn sư chữa trị, hắn còn không kịp mừng rỡ, đột nhiên cảm thấy trên mắt cá chân có cảm giác hơi đau nhức, giống như bị thương.
Nhưng mà trước mắt quan trọng nhất là trước đem miệng vết thương trên tay trị liệu tốt, Trang Dịch gia tăng hồn lực phát ra, Tam Sinh Điệp ngừng trên vết thương trên cánh tay, nửa giờ sau, miệng vết thương chậm rãi kết vảy, cuối cùng ngay cả vết sẹo cũng không thấy nữa, Trang Dịch thở dài một hơi, một bên thu hồi Tam Sinh Điệp, một bên cúi người xem xét mắt cá chân, khi thấy một vết đao trên mắt cá chân liền ngây ngẩn cả người.
Vết thương trên chân cùng vết thương trên tay vừa rồi giống như đúc, ngay cả chiều dài đều không kém bao nhiêu.
Trên đài Ngụy Đồng đã sớm chú ý tới Trang Dịch, nếu như nói ngày hôm qua Trang Dịch đơn giản thu phục hồn thú biến dị, khiến hắn chẳng qua cảm thấy Trang Dịch thiên phú cùng vận khí cũng không tệ, hôm nay Trang Dịch có thể đâu vào đấy liệt ra từng bước một suy đoán từng bước một thực tế.
Trời sinh có được thiên phú cường đại, còn có đầu óc thanh tĩnh, nhân tài như vậy mới có tư cách trở thành cường giả.
Bởi vậy, từ lúc bắt đầu đến hiện tại, hữu ý vô tình, Ngụy Đồng đều đem ánh mắt rơi vào trên người Trang Dịch, thấy Trang Dịch không phụ sự mong đợi của mọi người, nhanh nhất tìm tới lĩnh vực mình am hiểu, Ngụy Đồng còn thầm nghĩ, khó trách Triệu Khánh Phàm thích Trang Dịch như vậy, nguyên lai là cùng một loại hình, kết quả thần sắc kinh ngạc trên mặt Trang Dịch nhất thời làm Ngụy Đồng biết, có ngoài ý muốn phát sinh.
Trong lúc tìm kiếm lĩnh vực am hiểu, bất kỳ một ngoài ý muốn nho nhỏ đều là cực kỳ tuyệt vời, cái này đại biểu hắn là độc nhất vô nhị với tất cả các hồn sư khác, Ngụy Đồng đi đến trước mặt Trang Dịch, khi thấy vết thương trên mắt cá chân Trang Dịch, Ngụy Đồng cũng đồng dạng toát ra thần sắc kinh ngạc: “Vết thương này không phải vừa ở trên cánh tay ngươi sao?”
Trang Dịch phục hồi tinh thần lại, nhẹ gật đầu: “Ta còn tưởng rằng ta đã trị khỏi vết thương trên cánh tay, không thể tưởng được vậy mà lại xuất hiện ở chân…”
Đây là tình huống gì?
“Lão sư, ta đã trị xong vết thương của ta.” Đúng lúc này, thanh âm Tưởng Tuyên truyền đến.
Không thá» không nói, tÃnh tình TÆ°Æ¡Ìng Tuyên mặc dù vô cùng kiêu ngạo, là m cho ngÆ°á»i ta không thiÌch, nhÆ°ng hắn dù sao xuất thân há»n sÆ° thế gia, thiên phú không tá»i, hÆ¡n nữa hắn có há»n thú sá»m hÆ¡n má»i ngÆ°á»i rất nhiá»u, khá»ng chế há»n lá»±c vượt xa má»i ngÆ°á»i, bá»i váºy sau khi bá» phÆ°Æ¡ng pháp của Trang Dá»ch dẫn dắt, hắn tìm kiếm lÄ©nh vá»±c tÆ°Æ¡ng ứng của mình cÅ©ng hết sức nhanh chóng.
âNgÆ°Æ¡i lại thá» má»t lần, ta tá»i nhìn lại má»t chút.â Ngụy Äá»ng nói vá»i Trang Dá»ch xong, quay ngÆ°á»i Äi Äến chá» TÆ°Æ¡Ìng Tuyên.
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äứng tại chá», ôm nụ cÆ°á»i trà o phúng nhìn Ngụy Äá»ng: âTa là há»n sÆ° há» chữa trá», lão sÆ°, tháºt có lá»i, Äêm nay không thá» giúp ngÆ°Æ¡i.â
âKhông có viá»c gì, lão sÆ° có thá» bá» trà viá»c cho ngÆ°Æ¡i là m trong lá»p.â Ngụy Äá»ng cÆ°á»i Äến, bá»i vì mặt hắn cứng ngắc vô cùng nên nụ cÆ°á»i nà y thoạt nhìn cá»±c kỳ quái dá», nhìn thế nà o cÅ©ng giá»ng giả cÆ°á»i, âVết thÆ°Æ¡ng trên tay ba há»n sÆ° bên cạnh ngÆ°Æ¡i tất cả Äá»u là do ngÆ°Æ¡i là m, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thá» trá» là nh chÃnh mình, cÅ©ng trá» là nh bá»n há» a.â
Phụ há»n sÆ° nếu thi triá»n há»n lá»±c trên ngÆ°á»i mình, có thá» gia tÄng hiá»u quả, bá»i váºy xác suất thà nh công tÆ°Æ¡ng Äá»i cao, nhÆ°ng là trợ giúp ngÆ°á»i khác mà nói, tức thì sẽ khó khÄn gấp vô sá» lần, Äặc biá»t vá»i há»n sÆ° cấp má»t, cÆ¡ bản là không thá» nà o.
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên ngay từ Äầu không nỡ lÆ°u lại vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i mình, bá»i váºy lá»ng thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i bên cạnh, sau khi thá» không có kết quả, lại thÄm dò các lÄ©nh vá»±c khác, cuá»i cùng nhá» LÄng Há»ng Äá» Äiá»m má»i nghÄ© tá»i Bạch Nguyá»t Ảnh Bá» Câu là ma thú am hiá»u chữa trá», mà LÄng HôÌng lại nhá» rõ Äiá»m nà y, còn là trÆ°á»c ngà y hắn bá» Trang Dá»ch giáo huấn má»t thá»i gian ngắn.
Vì váºy TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äà nh phải cắn rÄng Äem mình cắt, tháºt vất vả trá», không nghÄ© tá»i Ngụy Äá»ng lại cho hắn má»t vấn Äá» khó khÄn nhÆ° váºy: âVêÌt thÆ°Æ¡ng cuÌa boÌ£n hoÌ£, há» có thá» tá»± xá» lý!â
âNgÆ°Æ¡i lá»ng thÆ°Æ¡ng Äá»ng bạn, thì có nghÄ©a vụ, hÆ¡n nữa phải ÄÆ°a bá»n há» trá» liá»u hảo.â Ngụy Äá»ng nghe váºy, mặt không biá»u tình mà nhìn TÆ°Æ¡Ìng Tuyên, âChúng ta sá» dÄ© Äược gá»i là phụ há»n sÆ°, là bá»i vì chúng ta phụ trợ cho Äá»ng bạn, nếu ngÆ°Æ¡i ngay cả Äiá»m nà y Äá»u không là m Äược, tháºm chà không muá»n là m, nhÆ° váºy tranh thủ ngá»± há»n sÆ° cùng chiến há»n sÆ° còn chÆ°a bắt Äầu Äi há»c, hiá»n tại chuyá»n lá»p còn ká»p.â
âLão sÆ°, ngÆ°Æ¡i Äây là nhằm và o ta!â TÆ°Æ¡Ìng Tuyên khà nhảy dá»±ng lên, trừng mắt Ngụy Äá»ng nói.
Ngụy Äá»ng quay Äầu, cho TÆ°Æ¡Ìng Tuyên má»t cái giả cÆ°á»i: âHoan nghênh hÆ°á»ng Thượng Quan Tá»nh lão sÆ° ÄÃªÌ xuâÌt chuyá»n há».â
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên tức giáºn toà n thân phát run, lại không biết là m nhÆ° thế nà o phản bác, quay Äầu thấy mấy ngÆ°á»i LÄng HôÌng Äang vô tá»i nhìn hắn, TÆ°Æ¡Ìng Tuyên nghiến rÄng nghiến lợi mà nói: âÄừng nghÄ© ta giúp các ngÆ°Æ¡i trá» liá»u, toà n bá» trá» là nh chÃnh mình cho ta!â
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äang ná»i giáºn Äùng Äùng, Trang Dá»ch lại tháºt không có tâm tÆ° xem náo nhiá»t. Hắn lại má»t lần nữa là m vết rách trên cánh tay, sau Äó dùng há»n lá»±c không ngừng ÄÆ°a và o trá» liá»u. Vết thÆ°Æ¡ng lần trÆ°á»c hắn bá» ra ná»a giá» má»i trá» là nh, bây giá» há»n lá»±c tiêu hao không Ãt, bá»i váºy tá»c Äá» cà ng cháºm, lá»±c chú ý của Trang Dá»ch táºp trung cao Äá», bá»i váºy Ngụy Äá»ng má»t lần nữa Äến bên cạnh, hắn cÅ©ng không có phát giác.
Há»i lâu sau, vết thÆ°Æ¡ng trên cánh tay rá»t cục biến mất không thấy, nhÆ°ng trên mu bà n tay kia lại nhiá»u hÆ¡n má»t vết thÆ°Æ¡ng tháºt nhá».
âÄược rá»i, há»n lá»±c của ngÆ°Æ¡i tiêu hao quá nhiá»u, hiá»n tại cần nhất chÃnh là nghá» ngÆ¡i.â Ngụy Äá»ng thấy thế, láºp tức nói, Äợi Trang Dá»ch thu há»i há»n thú, thấy Trang Dá»ch tò mò nhìn mình, Ngụy Äá»ng nghÄ© nghÄ©, má»i nói; âMa thú hình BÆ°Æ¡m bÆ°á»m là má»t trong những loà i ma thú hi hữu, hÆ¡n nữa há»n thú Äầu tiên của ngÆ°Æ¡i thân kiêm ba loại lá»±c lượng, xem nó ảnh hÆ°á»ng Äến ngÆ°Æ¡i, chúng ta có thá» xÆ°ng kỹ nÄng nà y là chuyá»n dá»i, trÆ°á»c mắt nó có thá» chuyá»n dá»i vết thÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy có thá» phân loại và o phụ há»n sÆ° há» chữa trá», nhÆ°ng mà Trang Dá»ch, nếu ngÆ°Æ¡i có thá» chuyá»n dá»i váºt khác, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i rất có thá» trá» thà nh phụ há»n sÆ° hệ chiêÌn ÄâÌu hoặc phụ há»n sÆ° hệ phoÌng ngÆ°Ì£.â
âNÄng lá»±c nà y là cá»±c kỳ cá»±c kỳ Äặc biá»t, bá»i vì chÆ°a từng có qua, cho nên khả nÄng muá»n chÃnh ngÆ°Æ¡i khai phát rá»i.â Ngụy Äá»ng tá»±a há» nghÄ© tá»i Äiá»u gì, trên mặt toát ra má»m cÆ°á»i, âNếu là xuất hiá»n á» trên thân ngÆ°á»i khác, chá» sợ cả Äá»i nà y liêÌn phế Äi, bá»i vì loại nÄng lá»±c nà y tại thá»i Äiá»m ban Äầu, cÄn bản không mang cho ngÆ°Æ¡i chá» tá»t gì, nhÆ°ng nếu là ngÆ°Æ¡i mà nói, lão sÆ° rất chá» mong.â
Ngụy Äá»ng nói xong, Äúng lúc lá»p há»c lại có ngÆ°á»i thà nh công, bá»i váºy hắn không nói thêm lá»i nà o, xoay ngÆ°á»i rá»i Äi.
Ngụy Đồng nói hết lời, toàn bộ lớp tập thể ác hàn, sau đó là một mảnh kêu rên, cư nhiên là tự do phát huy, chính mình tìm kiếm.
“Lão sư, ngươi không có bất kỳ kinh nghiệm gì muốn chia sẻ cho chúng ta sao?” Tưởng Tuyên tiên phong dẫn đầu đứng lên hỏi. Hắn mặc dù đã sớm xác định là phụ hồn sư, hơn nữa có thể vận dụng hồn lực, nhưng là không xác nhận mình am hiểu lĩnh vực nào, bằng không lúc trước cũng sẽ không dùng Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu để chiến đấu đối phó Trang Dịch.
Tưởng Tuyên vốn đang trông cậy vào buổi chiều có thể được chỉ đạo, nào biết đâu cư nhiên đạt được kết quả như vậy.
Ngụy Đồng nhìn Tưởng Tuyên một cái: “Có vài đồng học không thành thật, nhờ cậy người khác hỗ trợ, cưỡng chế thu phục một ít ma thú chính mình không cách nào thuần phục, tối nay đại khái là muốn lưu lại.”
Tiếng nói Ngụy Đồng hạ xuống, trong lớp lập tức có tiếng cười trộm truyền ra, dù sao sáng sớm lúc tất cả mọi người đang nghiêm túc học tập, Tưởng Tuyên đã sớm hiểu khống chế hồn lực như thế nào, một bên ngồi trên cao nhìn xuống mọi người, mọi người trong đầu đều không quá thoải mái, lúc này thấy hắn bị chế nhạo, một số gan lớn trực tiếp nở nụ cười, nhưng mà khi Tưởng Tuyên quay đầu, những người kia lập tức thu liễm lại nụ cười, động tác cực nhanh, giống như cái gì cũng không có phát sinh qua.
Tưởng Tuyên hung hăng trừng mấy người này một chút, sau đó mặt một hồi hồng, một hồi xanh ngồi xuống.
Trang Dịch thấy thế, minh bạch Ngụy lão sư chắc chắn là sẽ không mở miệng đề điểm, hắn nghĩ nghĩ, mặc dù nghe cực kỳ không rõ ràng, nhưng là đường đi của phụ hồn sư tổng thể có thể chia làm hai, một là chủ thủ, trong đó bao hàm loại nhỏ như hiệp trợ trị liệu, phụ trợ phòng ngự vân vân, một cái là chủ công, như gia tăng hồn lực, ủng hộ sĩ khí, ngưng tụ độc khí vân vân.
Trên trang liệt kê từng loại một ra giấy, căn cứ những cái này đồng thời phân chia ra “Có thể dùng biện pháp tương tự đo đạc ra” cùng với “Đặc thù biện pháp đo đạc ra”, sau đó tiến hành quy hoạch từng cái.
Bởi vì mọi người đang vô kế khả thi nói chuyện với nhau, hoặc là ngẩn người, Trang Dịch một người viết viết vẽ vẽ, lập tức có chút dễ làm người khác chú ý.
Hoàng Kiệt Lâm Duệ cùng Trang Dịch quan hệ giao hảo lập tức gom góp tới, sau khi thấy Trang Dịch liệt ra một hạng một hạng ngay ngắn rõ ràng, Lâm Duệ lập tức thấp giọng kêu lên: “Trang Dịch, cho ta mượn nghiên cứu một chút!”
Sau khi Trang Dịch viết những cái này viết rõ ra, trong đầu đại khái cũng toàn bộ nhớ kỹ, bởi vậy liền để Lâm Duệ cầm đi.
Tính tình Lâm Duệ nhiệt tình khiến cho hắn trong vòng một ngày ngắn ngủi liền nhận thức không ít người ở đây, những người kia đã sớm nghe danh tiếng Trang Dịch, thấy Lâm Duệ cầm thứ này tới đây, nhao nhao đụng lên đến, sau khi thấy cái kia, đầu óc loạn thành một đoàn len sợi lập tức nghĩ ra ý tưởng, không ít người được dẫn dắt, bắt đầu thực tế.
Vì vậy tiếng ồn ào trong lớp chậm dãi biến thành tiếng thảo luận, những người còn lại phần lớn cũng bắt đầu thực tế rồi.
Hồ điệp của Trang Dịch là ma thú thuộc tính tương đối trung tính, chỉ nhìn một cái là không biết thích hợp chủ phòng hay chủ công, nhưng mà Trang Dịch rất có kiên nhẫn, dựa theo kế hoạch từng bước một thực tế.
Khi có người nhìn thấy Trang Dịch không nháy mắt tạo vết thương trên người mình, sau đó thử dùng hồn lực chữa trị một chút, những hồn sư chưa thấy qua máu tươi này cắn răng một cái, một số người quyết đoán cũng sử dụng phương pháp tương tự.
Bất kỳ một phụ hồn sư nào, trong cả đời việc làm nhiều nhất chính là thi triển hồn lực trên người đồng đội, nhưng mà trước đó, nhất định phải lấy chính mình làm thí nghiệm. Buổi sáng khi Triệu Khánh Phàm nói lời này, không ít người còn cho là không đúng, nhưng lúc này xem như cảm nhận được ý tứ những lời này.
Tưởng Tuyên một bên ám sinh hờn dỗi, khinh thường cùng mọi người làm bạn, thấy toàn lớp đều lâm vào cuồng nhiệt nghiên cứu, chỉ đành chịu cùng vài người đồng học cũng bắt đầu bắt chước những người khác, chậm rãi thăm dò.
Trang Dịch nhìn miệng vết thương của mình, lực chú ý độ cao tập trung, chỉ huy Tam Sinh Điệp chậm rãi bay đến trên cánh tay của mình, sau đó đưa hồn lực vào trong cơ thể.
Bởi vì ngày hôm qua thông qua bông tai tận mắt nhìn qua Triệu Khánh Phàm làm thế nào phát ra hồn lực trị liệu cho Lôi Tu, bởi vậy Trang Dịch làm ngược lại là hữu mô hữu dạng, cảm giác hồn lực liên tục không ngừng thông qua miệng vết thương tiến vào trong cơ thể, mắt thấy miệng vết thương càng ngày càng nhỏ, Trang Dịch minh bạch chính mình muốn đi phương hướng là phụ hồn sư chữa trị, hắn còn không kịp mừng rỡ, đột nhiên cảm thấy trên mắt cá chân có cảm giác hơi đau nhức, giống như bị thương.
Nhưng mà trước mắt quan trọng nhất là trước đem miệng vết thương trên tay trị liệu tốt, Trang Dịch gia tăng hồn lực phát ra, Tam Sinh Điệp ngừng trên vết thương trên cánh tay, nửa giờ sau, miệng vết thương chậm rãi kết vảy, cuối cùng ngay cả vết sẹo cũng không thấy nữa, Trang Dịch thở dài một hơi, một bên thu hồi Tam Sinh Điệp, một bên cúi người xem xét mắt cá chân, khi thấy một vết đao trên mắt cá chân liền ngây ngẩn cả người.
Vết thương trên chân cùng vết thương trên tay vừa rồi giống như đúc, ngay cả chiều dài đều không kém bao nhiêu.
Trên đài Ngụy Đồng đã sớm chú ý tới Trang Dịch, nếu như nói ngày hôm qua Trang Dịch đơn giản thu phục hồn thú biến dị, khiến hắn chẳng qua cảm thấy Trang Dịch thiên phú cùng vận khí cũng không tệ, hôm nay Trang Dịch có thể đâu vào đấy liệt ra từng bước một suy đoán từng bước một thực tế.
Trời sinh có được thiên phú cường đại, còn có đầu óc thanh tĩnh, nhân tài như vậy mới có tư cách trở thành cường giả.
Bởi vậy, từ lúc bắt đầu đến hiện tại, hữu ý vô tình, Ngụy Đồng đều đem ánh mắt rơi vào trên người Trang Dịch, thấy Trang Dịch không phụ sự mong đợi của mọi người, nhanh nhất tìm tới lĩnh vực mình am hiểu, Ngụy Đồng còn thầm nghĩ, khó trách Triệu Khánh Phàm thích Trang Dịch như vậy, nguyên lai là cùng một loại hình, kết quả thần sắc kinh ngạc trên mặt Trang Dịch nhất thời làm Ngụy Đồng biết, có ngoài ý muốn phát sinh.
Trong lúc tìm kiếm lĩnh vực am hiểu, bất kỳ một ngoài ý muốn nho nhỏ đều là cực kỳ tuyệt vời, cái này đại biểu hắn là độc nhất vô nhị với tất cả các hồn sư khác, Ngụy Đồng đi đến trước mặt Trang Dịch, khi thấy vết thương trên mắt cá chân Trang Dịch, Ngụy Đồng cũng đồng dạng toát ra thần sắc kinh ngạc: “Vết thương này không phải vừa ở trên cánh tay ngươi sao?”
Trang Dịch phục hồi tinh thần lại, nhẹ gật đầu: “Ta còn tưởng rằng ta đã trị khỏi vết thương trên cánh tay, không thể tưởng được vậy mà lại xuất hiện ở chân…”
Đây là tình huống gì?
“Lão sư, ta đã trị xong vết thương của ta.” Đúng lúc này, thanh âm Tưởng Tuyên truyền đến.
Không thá» không nói, tÃnh tình TÆ°Æ¡Ìng Tuyên mặc dù vô cùng kiêu ngạo, là m cho ngÆ°á»i ta không thiÌch, nhÆ°ng hắn dù sao xuất thân há»n sÆ° thế gia, thiên phú không tá»i, hÆ¡n nữa hắn có há»n thú sá»m hÆ¡n má»i ngÆ°á»i rất nhiá»u, khá»ng chế há»n lá»±c vượt xa má»i ngÆ°á»i, bá»i váºy sau khi bá» phÆ°Æ¡ng pháp của Trang Dá»ch dẫn dắt, hắn tìm kiếm lÄ©nh vá»±c tÆ°Æ¡ng ứng của mình cÅ©ng hết sức nhanh chóng.
âNgÆ°Æ¡i lại thá» má»t lần, ta tá»i nhìn lại má»t chút.â Ngụy Äá»ng nói vá»i Trang Dá»ch xong, quay ngÆ°á»i Äi Äến chá» TÆ°Æ¡Ìng Tuyên.
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äứng tại chá», ôm nụ cÆ°á»i trà o phúng nhìn Ngụy Äá»ng: âTa là há»n sÆ° há» chữa trá», lão sÆ°, tháºt có lá»i, Äêm nay không thá» giúp ngÆ°Æ¡i.â
âKhông có viá»c gì, lão sÆ° có thá» bá» trà viá»c cho ngÆ°Æ¡i là m trong lá»p.â Ngụy Äá»ng cÆ°á»i Äến, bá»i vì mặt hắn cứng ngắc vô cùng nên nụ cÆ°á»i nà y thoạt nhìn cá»±c kỳ quái dá», nhìn thế nà o cÅ©ng giá»ng giả cÆ°á»i, âVết thÆ°Æ¡ng trên tay ba há»n sÆ° bên cạnh ngÆ°Æ¡i tất cả Äá»u là do ngÆ°Æ¡i là m, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thá» trá» là nh chÃnh mình, cÅ©ng trá» là nh bá»n há» a.â
Phụ há»n sÆ° nếu thi triá»n há»n lá»±c trên ngÆ°á»i mình, có thá» gia tÄng hiá»u quả, bá»i váºy xác suất thà nh công tÆ°Æ¡ng Äá»i cao, nhÆ°ng là trợ giúp ngÆ°á»i khác mà nói, tức thì sẽ khó khÄn gấp vô sá» lần, Äặc biá»t vá»i há»n sÆ° cấp má»t, cÆ¡ bản là không thá» nà o.
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên ngay từ Äầu không nỡ lÆ°u lại vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i mình, bá»i váºy lá»ng thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i bên cạnh, sau khi thá» không có kết quả, lại thÄm dò các lÄ©nh vá»±c khác, cuá»i cùng nhá» LÄng Há»ng Äá» Äiá»m má»i nghÄ© tá»i Bạch Nguyá»t Ảnh Bá» Câu là ma thú am hiá»u chữa trá», mà LÄng HôÌng lại nhá» rõ Äiá»m nà y, còn là trÆ°á»c ngà y hắn bá» Trang Dá»ch giáo huấn má»t thá»i gian ngắn.
Vì váºy TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äà nh phải cắn rÄng Äem mình cắt, tháºt vất vả trá», không nghÄ© tá»i Ngụy Äá»ng lại cho hắn má»t vấn Äá» khó khÄn nhÆ° váºy: âVêÌt thÆ°Æ¡ng cuÌa boÌ£n hoÌ£, há» có thá» tá»± xá» lý!â
âNgÆ°Æ¡i lá»ng thÆ°Æ¡ng Äá»ng bạn, thì có nghÄ©a vụ, hÆ¡n nữa phải ÄÆ°a bá»n há» trá» liá»u hảo.â Ngụy Äá»ng nghe váºy, mặt không biá»u tình mà nhìn TÆ°Æ¡Ìng Tuyên, âChúng ta sá» dÄ© Äược gá»i là phụ há»n sÆ°, là bá»i vì chúng ta phụ trợ cho Äá»ng bạn, nếu ngÆ°Æ¡i ngay cả Äiá»m nà y Äá»u không là m Äược, tháºm chà không muá»n là m, nhÆ° váºy tranh thủ ngá»± há»n sÆ° cùng chiến há»n sÆ° còn chÆ°a bắt Äầu Äi há»c, hiá»n tại chuyá»n lá»p còn ká»p.â
âLão sÆ°, ngÆ°Æ¡i Äây là nhằm và o ta!â TÆ°Æ¡Ìng Tuyên khà nhảy dá»±ng lên, trừng mắt Ngụy Äá»ng nói.
Ngụy Äá»ng quay Äầu, cho TÆ°Æ¡Ìng Tuyên má»t cái giả cÆ°á»i: âHoan nghênh hÆ°á»ng Thượng Quan Tá»nh lão sÆ° ÄÃªÌ xuâÌt chuyá»n há».â
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên tức giáºn toà n thân phát run, lại không biết là m nhÆ° thế nà o phản bác, quay Äầu thấy mấy ngÆ°á»i LÄng HôÌng Äang vô tá»i nhìn hắn, TÆ°Æ¡Ìng Tuyên nghiến rÄng nghiến lợi mà nói: âÄừng nghÄ© ta giúp các ngÆ°Æ¡i trá» liá»u, toà n bá» trá» là nh chÃnh mình cho ta!â
TÆ°Æ¡Ìng Tuyên Äang ná»i giáºn Äùng Äùng, Trang Dá»ch lại tháºt không có tâm tÆ° xem náo nhiá»t. Hắn lại má»t lần nữa là m vết rách trên cánh tay, sau Äó dùng há»n lá»±c không ngừng ÄÆ°a và o trá» liá»u. Vết thÆ°Æ¡ng lần trÆ°á»c hắn bá» ra ná»a giá» má»i trá» là nh, bây giá» há»n lá»±c tiêu hao không Ãt, bá»i váºy tá»c Äá» cà ng cháºm, lá»±c chú ý của Trang Dá»ch táºp trung cao Äá», bá»i váºy Ngụy Äá»ng má»t lần nữa Äến bên cạnh, hắn cÅ©ng không có phát giác.
Há»i lâu sau, vết thÆ°Æ¡ng trên cánh tay rá»t cục biến mất không thấy, nhÆ°ng trên mu bà n tay kia lại nhiá»u hÆ¡n má»t vết thÆ°Æ¡ng tháºt nhá».
âÄược rá»i, há»n lá»±c của ngÆ°Æ¡i tiêu hao quá nhiá»u, hiá»n tại cần nhất chÃnh là nghá» ngÆ¡i.â Ngụy Äá»ng thấy thế, láºp tức nói, Äợi Trang Dá»ch thu há»i há»n thú, thấy Trang Dá»ch tò mò nhìn mình, Ngụy Äá»ng nghÄ© nghÄ©, má»i nói; âMa thú hình BÆ°Æ¡m bÆ°á»m là má»t trong những loà i ma thú hi hữu, hÆ¡n nữa há»n thú Äầu tiên của ngÆ°Æ¡i thân kiêm ba loại lá»±c lượng, xem nó ảnh hÆ°á»ng Äến ngÆ°Æ¡i, chúng ta có thá» xÆ°ng kỹ nÄng nà y là chuyá»n dá»i, trÆ°á»c mắt nó có thá» chuyá»n dá»i vết thÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy có thá» phân loại và o phụ há»n sÆ° há» chữa trá», nhÆ°ng mà Trang Dá»ch, nếu ngÆ°Æ¡i có thá» chuyá»n dá»i váºt khác, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i rất có thá» trá» thà nh phụ há»n sÆ° hệ chiêÌn ÄâÌu hoặc phụ há»n sÆ° hệ phoÌng ngÆ°Ì£.â
âNÄng lá»±c nà y là cá»±c kỳ cá»±c kỳ Äặc biá»t, bá»i vì chÆ°a từng có qua, cho nên khả nÄng muá»n chÃnh ngÆ°Æ¡i khai phát rá»i.â Ngụy Äá»ng tá»±a há» nghÄ© tá»i Äiá»u gì, trên mặt toát ra má»m cÆ°á»i, âNếu là xuất hiá»n á» trên thân ngÆ°á»i khác, chá» sợ cả Äá»i nà y liêÌn phế Äi, bá»i vì loại nÄng lá»±c nà y tại thá»i Äiá»m ban Äầu, cÄn bản không mang cho ngÆ°Æ¡i chá» tá»t gì, nhÆ°ng nếu là ngÆ°Æ¡i mà nói, lão sÆ° rất chá» mong.â
Ngụy Äá»ng nói xong, Äúng lúc lá»p há»c lại có ngÆ°á»i thà nh công, bá»i váºy hắn không nói thêm lá»i nà o, xoay ngÆ°á»i rá»i Äi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.