Tôi Đã Mê Đắm Cô Giáo

Chương 28: Tôi Đã Mê Đắm Cô Giáo

Bạch Hùng Tiểu Tỷ

03/09/2024

Chắc hẳn anh sẽ không từ chối đâu nhỉ... Nam Nhược thầm nghĩ.

Sau một vài lần tiếp xúc, cô cảm thấy ba của Kha Tư Viễn có vẻ không khó gần như ấn tượng ban đầu. Mặc dù người đàn ông này luôn luôn nói bằng giọng điệu bình tĩnh nhưng dường như đằng sau lớp vỏ bọc bình tĩnh ấy là bao nhiêu cảm xúc cuộn trào mãnh liệt, đầy bức bối và kìm nén. Song, cụ thể là gì thì Nam Nhược không biết, cũng không đoán được.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, trước khi tan ca, cuối cùng cô vẫn quyết định nhắn tin vào số điện thoại của ba Kha Tư Viễn:

"Chào ba của Tư Viễn, tôi là cô Nam, giáo viên chủ nhiệm lớp em Tư Viễn. Mỗi năm nhà trường sẽ sắp xếp cho chủ nhiệm lớp thăm nhà để phụ huynh và nhà trường có thể trao đổi với nhau kỹ càng hơn, nhằm hiểu học sinh một cách toàn diện hơn, thúc đẩy học sinh phát triển và tiến bộ về mọi mặt. Học kỳ trước tôi đã không thể đến thăm anh, tôi xin chân thành xin lỗi về việc này. Dạo gần đây anh có thời gian rảnh không? Nếu tiện thì phiền anh hãy liên hệ với tôi. Chủ nhiệm lớp Kha Tư Viễn, Nam Nhược."

Soạn tin nhắn xong, Nam Nhược đọc lại hai lần, thấy không có vấn đề gì mới nhấn nút gửi.

"Phù!" Nam Nhược thở hắt ra. Đằng nào cũng đã gửi tin nhắn rồi, được hay không thì cũng mặc kệ vậy.

Cô đứng dậy, cầm túi xách rời khỏi văn phòng.



Khương Kỳ đã hẹn gặp mặt Nam Nhược sau giờ tan làm hôm nay. Kể từ bữa ăn ở tiệm gà rán, mặc dù thỉnh thoảng hai người vẫn giữ liên lạc với nhau qua Wechat nhưng vẫn chưa gặp nhau lần nào. Khương Kỳ hẹn Nam Nhược mấy lần, nhưng lúc đó cô đang bận chuẩn bị cho tiết mục diễn chống dịch nên từ chối hết. Còn lần này thì cô không từ chối nữa. Nam Nhược không có tình cảm gì với Khương Kỳ, nhưng gặp mặt một lần để trò chuyện với tư cách là bạn bè cũng không phải là không được.

Hiện tại nhiều cửa hàng đã không còn cho ăn tại quán nữa, Khương Kỳ tìm một quán ăn gia đình cho đặt bàn trước. Mỗi ngày quán ăn này chỉ tiếp đãi vài bàn khách nhất định, người bàn này đi rồi thì lại đổi bàn khác.

Vị trí của quán ăn khá khuất, nằm tại đầu kia của Mai Sơn, đi từ trường tiểu học Thực Nghiệm ở trung tâm thành phố đến đây phải đổi chuyến tàu điện ngầm một lần, xuống xe còn phải đi bộ thêm mười phút. Khương Kỳ muốn đi đón Nam Nhược nhưng bị cô từ chối. Họ còn chẳng phải bạn bè hữu nghị, cần gì phải cư xử mập mờ như thể hai người đang trong mối quan hệ trên tình bạn nhưng chưa phải là yêu* chứ?

*Trên tình bạn nhưng chưa phải là yêu (恋人未满): Thời cổ đại, cụm từ này ám chỉ người ham mê sắc đẹp, dù đã thê thiếp thành đàn nhưng vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục hái hoa ngắt cỏ. Sau này ý nghĩa của cụm từ khác đi qua lời truyền miệng, biến thành mối quan hệ vi diệu, vượt trên tình bạn nhưng lại chưa tiến triển thành người yêu.

Quán ăn rất nhỏ, kể cả khi khách ngồi hết chỗ thì cũng chỉ chứa nổi bốn bàn khách. Chủ quán là một đôi vợ chồng già, kinh doanh quán ăn nhỏ này đã được mấy chục năm, nổi tiếng khắp gần xa p thành phố Dư, là quán ăn có thể chưa đến bao giờ nhưng nhất định ai cũng từng nghe qua.

Lúc Nam Nhược đến, cô nhận ra Khương Kỳ đã có mặt tại đây. Quán ăn này không có công thức cố định, các món ăn ở đây hoàn toàn được ông chủ nấu dựa trên những nguyên liệu nấu ăn có được gần đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Đã Mê Đắm Cô Giáo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook