Tôi Không Hề, Tôi Không Có

Chương 3: Tình huynh đệ cảm động trời xanh

Yên Miêu Dữ Tửu

28/01/2024

Editor Milley

Mặc dù cuốn bé học sinh tiêu biểu đọc là hàng đã xuất bản cắt "những thứ" không còn lại gì, nhưng thầy Chủ nhiệm vẫn không khỏi cảm thấy xấu hổ.

Cậu gọi Học sinh tiêu biểu ra khỏi phòng học, hỏi bé: "Em có biết cuốn sách đó viết về cái gì không?"

Vốn dĩ Học sinh tiêu biểu còn đang kinh hồn bạt vía, nghe thầy hỏi câu này xong liền bị kéo về thế giới trong sách, cực kỳ cảm động mà nói: "Dạ! Đó là câu chuyện viết về cách hai người đàn ông cùng nhau chung tay làm việc, gặt được công thành danh toại, ca ngợi tình nghĩa anh em đơn thuần rung động lòng người!"

Chủ nhiệm lớp: "..."

Học sinh tiêu biểu: "Thầy ơi, em mang sách ngoài vào lớp học là em không đúng. Nhưng nó thật sự hay quá, em nhất thời không nhịn được, về sau em không dám nữa ạ."

Chủ nhiệm lớp giáo huấn Học sinh tiêu biểu hai câu, quả thật không còn gì để nói nữa, đành thả em nó về lớp. Cậu dương dương tự đắc cầm cuốn sách trong tay: "Tịch thu."

Học sinh tiêu biểu quyến luyến, van nài níu kéo: "Thầy, cho em đọc nốt chương cuối cùng được không thầy? Em chỉ còn mỗi chương cuối là chưa đọc thôi, không đọc được hết chương em không thể tập trung học bài được."

Chủ nhiệm lớp hận sắt không thành thép*: "Có cái gì hay mà đọc? Chẳng phải cái kết là ca ngợi tình nghĩa anh em đơn thuần rung động lòng người hay sao!"

* 恨铁不成钢 yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.

Học sinh tiêu biểu bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Thầy cũng đọc qua rồi ạ?"

Mặt Chủ nhiệm lớp dài như ngựa: "...Thầy không hề, thầy không có."



Việc tịch thu là điều không thể nghi ngờ. Chỉ là Chủ nhiệm lớp sau khi quay về văn phòng, nhịn không được não bổ nhiều chút.

Lại nói miếng thịt cuối cùng là miếng ngon nhất, Học sinh tiêu biểu không đọc được chương cuối, nhất định sẽ không chú tâm học hành, chứ đừng nói đến việc tập trung học trên lớp, lỡ như máu dồn lên não, lên mạng kiếm bản online thì làm sao đây?"

Có điều ở trên mạng là phiên bản chưa cắt, hoàn toàn đầy đủ, đã thế lại có phiên ngoại dài 15000 từ về "đạo tàn bụ".

"... Câu chuyện viết về cách hai người đàn ông cùng nhau chung tay làm việc, gặt được công thành danh toại, ca ngợi tình nghĩa anh em đơn thuần rung động lòng người!"

Lời của Học sinh tiêu biểu vang vảng bên tai, Chủ nhiệm lớp lại tưởng tượng ra khung cảnh thê thảm tam quan của thằng bé bị lật đổ.

Quá thảm rồi!

Tuân thủ đạo đức có trách nhiệm với học sinh, Chủ nhiệm lớp lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho "Thằng dở người": Cha của bé Học sinh tiêu biểu, bé Học sinh tiêu biểu ở trên lớp đọc sách ngoài, đã bị tôi tịch thu. Dạy dỗ trẻ là trách nhiệm chung của cha mẹ và thầy cô, mong anh thông cảm và hợp tác. Xin cảm ơn.

Nghĩ một hồi lại lấy cuốn sách "Tác phẩm đầu tay" ra chụp một bức, liền gửi đi nốt.

Mười phút sau, cậu nhận được tin nhắn trả lời lại của Phụ huynh tiêu biểu: Xin lỗi thầy Chủ nhiệm lớp, tôi thấy cuốn sách đó viết hay quá, liền đưa cho thằng bé đọc, không ngờ rằng thằng bé lại đọc ở trên lớp. Thầy cứ mạnh tay dạy dỗ nó, không cần ngại đâu.

Chủ nhiệm lớp nâng nhẹ điện thoại cười khẩy, tôi nghĩ người cần mạnh tay dạy dỗ là anh mới đúng, tối nay tôi sẽ về viết chết anh thêm lần nữa!

Ngay lúc cậu làm dáng dạy dỗ Phụ huynh tiêu biểu một bài học, thì bên kia lại gửi tin nhắn tới, lần này là một cái link txt.

Chủ nhiệm lớp, phiên bản đầy đủ của cuốn "Tác phẩm đầu tay" đặc sắc lắm luôn. Phụ huynh tiêu biểu nói.



Chủ nhiệm lớp dứt khoát thẳng tay kéo Phụ huynh tiêu biểu vào danh sách đen.

Bộ dạng kinh sợ thân phận bị vạch trần từng lớp này qua lớp khác hòa theo khói thuốc thổi đi. Chủ nhiệm lớp ngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy không quá thích hợp. Dù sao người kia là phụ huynh, còn mình là giáo viên. Hơn nữa lại là giáo viên chủ nhiệm lớp, không thể tức giận với phụ huynh học sinh được. Có gì từ từ nói, ít nhất phải hỏi thử xem họ làm sao bóc được acclone của mình, kéo đen họ không phải là bước đi hay nhất.

Kết quả cậu kéo "Thằng dở người" ra khỏi danh sách đen, đối phương lại đâm đầu gửi thêm một tin: Chủ nhiệm lớp, thầy nhìn kỹ tấm này xem, tay của thầy đẹp quá!

Lần này không thèm chớp mắt một cái, trực tiếp quăng anh ta vào danh sách đen.

Dẹp mẹ đi, nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân!!

- ----

Milley tặng bé Học sinh tiêu biểu:

"Đôi ta mới gặp đã lìa

Trách ai bẻ khóa quăng chìa xa nhau."

- ----

Bản dịch phèn lòi này chỉ xuất hiện duy nhất tại Wattpad.

-Hết chương 3-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Không Hề, Tôi Không Có

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook