Chương 87:
Công Tử Văn Tranh
06/10/2021
Editor: May
Nhưng vẫn luôn kiên định tin tưởng đồ bà nội truyền cho cô nhất định là thứ tốt, nói không chừng giá trị xa xỉ, cho nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Lục Bắc Xuyên tựa hồ không hề để ý, “Vỡ thì vỡ, vỡ lại mua một cái khác.”
Tuy rằng không biết còn có cái vòng ngọc thứ hai tỉ lệ tốt giá trị cao hơn hay không, nhưng một cái vòng ngọc mà thôi, vật ngoài thân, chẳng lẽ vợ của Lục Bắc Xuyên anh, mang một vật chết còn phải thật cẩn thận?
Chẳng lẽ thứ này còn muốn trân quý hơn vợ của Lục Bắc Xuyên anh?
Những lời này của Lục Bắc Xuyên thật đúng là chọc trúng Diệp Trăn, cô ngửa đầu cười nhìn Lục Bắc Xuyên, “Lục tiên sinh, cảm ơn món quà của anh, em rất thích, chỉ là, anh có chuẩn bị cho mẹ không?”
Xưa nay quan hệ mẹ chồng nàng dâu phức tạp, nhưng mẹ Lục lại đối với cô rất tốt, cô không muốn để Lục Bắc Xuyên nặng bên này nhẹ bên kia có vợ liền quên mẹ, làm mẹ Lục thương tâm.
“Em yên tâm đi, anh đã chuẩn bị quà riêng cho mẹ.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Cả người Lục Bắc Xuyên nhẹ phiêu phiêu, lại vẫn duy trì thần sắc cao lãnh, nhìn khuôn mặt mỉm cười ngọt ngào kia của Diệp Trăn, âm thầm hạ quyết định, tiếp tục cướp đoạt thứ vợ thích, làm quà Lễ Tình Nhân, quà kỷ niệm ngày kết hôn, quà sinh nhật, quà ngày lễ, vân vân.
“Được, vậy chúng ta đi vào đi.”
Lục Bắc Xuyên lôi kéo tay Diệp Trăn, khóe miệng không tự giác giơ lên phía trước, đạm nhiên đi vào trong biệt thự.
Vòng tay huyết ngọc trên tay Diệp Trăn rất gây chú ý, dọc theo đường đi không ít khách khứa sôi không tự chủ được sôi nổi đặt ánh mắt ở trên cổ tay trắng muốt của cô.
Các phu nhân ở đại sảnh ngoài biệt thự nhìn đến Diệp Trăn, liếc mắt một cái liền nhìn thấy vòng tay huyết ngọc cô đeo trên cổ tay, nhưng người đang ngồi đều là kiến thức rộng rãi, loại cảm xúc lúc kinh lúc rống này không được phép tồn tại ở trên mặt bọn họ, sôi nổi bất động thanh sắc nhìn nhìn.
Ngược lại Lục phu nhân, sau khi liếc mắt một cái nhìn thấy vòng ngọc trên tay Diệp Trăn, kinh ngạc hỏi: “Trăn Trăn, đây là……”
Diệp Trăn cười nói: “Đây là Bắc Xuyên tặng cho con.”
Vừa nghe là Bắc Xuyên tặng, Lục phu nhân giả vờ tức giận nói: “Giỏi ha, các người nhìn xem, có vợ liền quên mẹ, Bắc Xuyên này có thứ gì tốt cũng mua cho vợ nó, nhưng không đưa cho tôi một món.”
Diệp Trăn vội vàng cười nói: “Vậy vừa lúc, nếu mẹ thích vòng ngọc này, con đưa vòng ngọc này cho mẹ, dù sao Bắc Xuyên cũng chuẩn bị một món quà cho mẹ, con đổi với mẹ.”
Làm bộ thật sự muốn gỡ vòng tay huyết ngọc trên tay xuống.
Mẹ Lục cười điểm trán Diệp Trăn, “Con nhóc con, mẹ đã ở tuổi này, thích hợp màu sắc tươi đẹp như vậy sao? Ta thấy con, chính là ý định muốn cho mẹ xấu mặt.”
“Sao có thể, mẹ trẻ tuổi như vậy, hai chúng ta đi ra ngoài dạo phố, nhân viên cửa hàng nhất định sẽ nhận nhầm hai chúng ta thành chị em.”
Phu nhân bên cạnh trêu ghẹo nói: “Có con dâu miệng ngọt như vậy, còn có cháu trai đáng yêu, thật là khiến người hâm mộ.”
Lục phu nhân chỉ là nhấp miệng cười, cũng không nói chuyện.
“Trăn Trăn, vòng ngọc này của con hẳn là huyết ngọc đi? Ta nhớ rõ toàn thế giới cũng không có được mấy cái, ta cũng thích sưu tầm ngọc khí, mua rất nhiều cũng không vơ vét được một cái, Bắc Xuyên lại có thể mua được một cái tỉ lệ tốt như vậy, thật là có lòng.”
Nhưng vẫn luôn kiên định tin tưởng đồ bà nội truyền cho cô nhất định là thứ tốt, nói không chừng giá trị xa xỉ, cho nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Lục Bắc Xuyên tựa hồ không hề để ý, “Vỡ thì vỡ, vỡ lại mua một cái khác.”
Tuy rằng không biết còn có cái vòng ngọc thứ hai tỉ lệ tốt giá trị cao hơn hay không, nhưng một cái vòng ngọc mà thôi, vật ngoài thân, chẳng lẽ vợ của Lục Bắc Xuyên anh, mang một vật chết còn phải thật cẩn thận?
Chẳng lẽ thứ này còn muốn trân quý hơn vợ của Lục Bắc Xuyên anh?
Những lời này của Lục Bắc Xuyên thật đúng là chọc trúng Diệp Trăn, cô ngửa đầu cười nhìn Lục Bắc Xuyên, “Lục tiên sinh, cảm ơn món quà của anh, em rất thích, chỉ là, anh có chuẩn bị cho mẹ không?”
Xưa nay quan hệ mẹ chồng nàng dâu phức tạp, nhưng mẹ Lục lại đối với cô rất tốt, cô không muốn để Lục Bắc Xuyên nặng bên này nhẹ bên kia có vợ liền quên mẹ, làm mẹ Lục thương tâm.
“Em yên tâm đi, anh đã chuẩn bị quà riêng cho mẹ.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Cả người Lục Bắc Xuyên nhẹ phiêu phiêu, lại vẫn duy trì thần sắc cao lãnh, nhìn khuôn mặt mỉm cười ngọt ngào kia của Diệp Trăn, âm thầm hạ quyết định, tiếp tục cướp đoạt thứ vợ thích, làm quà Lễ Tình Nhân, quà kỷ niệm ngày kết hôn, quà sinh nhật, quà ngày lễ, vân vân.
“Được, vậy chúng ta đi vào đi.”
Lục Bắc Xuyên lôi kéo tay Diệp Trăn, khóe miệng không tự giác giơ lên phía trước, đạm nhiên đi vào trong biệt thự.
Vòng tay huyết ngọc trên tay Diệp Trăn rất gây chú ý, dọc theo đường đi không ít khách khứa sôi không tự chủ được sôi nổi đặt ánh mắt ở trên cổ tay trắng muốt của cô.
Các phu nhân ở đại sảnh ngoài biệt thự nhìn đến Diệp Trăn, liếc mắt một cái liền nhìn thấy vòng tay huyết ngọc cô đeo trên cổ tay, nhưng người đang ngồi đều là kiến thức rộng rãi, loại cảm xúc lúc kinh lúc rống này không được phép tồn tại ở trên mặt bọn họ, sôi nổi bất động thanh sắc nhìn nhìn.
Ngược lại Lục phu nhân, sau khi liếc mắt một cái nhìn thấy vòng ngọc trên tay Diệp Trăn, kinh ngạc hỏi: “Trăn Trăn, đây là……”
Diệp Trăn cười nói: “Đây là Bắc Xuyên tặng cho con.”
Vừa nghe là Bắc Xuyên tặng, Lục phu nhân giả vờ tức giận nói: “Giỏi ha, các người nhìn xem, có vợ liền quên mẹ, Bắc Xuyên này có thứ gì tốt cũng mua cho vợ nó, nhưng không đưa cho tôi một món.”
Diệp Trăn vội vàng cười nói: “Vậy vừa lúc, nếu mẹ thích vòng ngọc này, con đưa vòng ngọc này cho mẹ, dù sao Bắc Xuyên cũng chuẩn bị một món quà cho mẹ, con đổi với mẹ.”
Làm bộ thật sự muốn gỡ vòng tay huyết ngọc trên tay xuống.
Mẹ Lục cười điểm trán Diệp Trăn, “Con nhóc con, mẹ đã ở tuổi này, thích hợp màu sắc tươi đẹp như vậy sao? Ta thấy con, chính là ý định muốn cho mẹ xấu mặt.”
“Sao có thể, mẹ trẻ tuổi như vậy, hai chúng ta đi ra ngoài dạo phố, nhân viên cửa hàng nhất định sẽ nhận nhầm hai chúng ta thành chị em.”
Phu nhân bên cạnh trêu ghẹo nói: “Có con dâu miệng ngọt như vậy, còn có cháu trai đáng yêu, thật là khiến người hâm mộ.”
Lục phu nhân chỉ là nhấp miệng cười, cũng không nói chuyện.
“Trăn Trăn, vòng ngọc này của con hẳn là huyết ngọc đi? Ta nhớ rõ toàn thế giới cũng không có được mấy cái, ta cũng thích sưu tầm ngọc khí, mua rất nhiều cũng không vơ vét được một cái, Bắc Xuyên lại có thể mua được một cái tỉ lệ tốt như vậy, thật là có lòng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.