Tôi Ngủ Với Em Trai Của Nam Thần
Chương 20:
Điềm Bính Tả Thủ
09/04/2023
Chẳng lẽ là bởi vì cô ấy?
Nguyễn Tích nghĩ tới lúc trước Lục Tư Nam từng nói rằng sẽ khiến cô cách xa Lục Tư Tần một chút.
Tưởng tượng đến việc Lục Tư Nam bởi vì cô mà đánh nhau, tại sao cô lại cảm thấy rất hưng phấn?
Nguyễn Tịch trộm liếm liếm môi, kích động kẹp hai chân chặt lại.
Có phải cái này chứng minh ít nhất thì bây giờ cô đã có ấn tượng trong lòng Lục Tư Nam không? Thậm chí cho dù bây giờ cô không bao giờ xuất hiện nữa, Lục Tư Nam cũng sẽ nhớ rõ cô?
Nghĩ đến đây, cơ thể Nguyễn Tịch giống như là có một con dã thú đang thét chói tai. Cô thật sự rất thích Lục Tư Nam, thích đến nỗi cho dù Lục Tư Nam có chán ghét cô cũng không sao cả.
Chỉ trong chốc lát sau khi hai người Lục Tư Nam và Lục Tư Tần rời đi từ bên ngoài hành lang, chờ lúc trở lại thì trên mặt của Lục Tư Tần đã xuất hiện thêm mấy vết thương ứ bầm.
Nguyễn Tịch nhìn đến rất đau lòng, không phải đau lòng vì Lục Tư Tần mà đau lòng vì nửa phần gương mặt giống như đúc với gương mặt của Lục Tư Nam kia.
Sau khi tan học, Nguyễn Tịch mua băng cồn đắp mặt cho Lục Tư Tần.
“Lục Tư Nam tại sao có thể đối xử với anh như vậy? Anh là em trai ruột của anh ta, cho dù tức giận cũng không nên đánh người.”
Nguyễn Tịch vuốt ve vết bầm trên mặt Lục Tư Tần, đáy mắt tràn đầy đau lòng.
Lục Tư Tần nắm lấy tay nhỏ của Nguyễn Tịch, cười nói: “Mặc kệ, nếu không phải ông đây nghĩ anh ta sinh ra sớm hơn ông đây mười phút thì sớm đã đem anh ta đánh bò ra. Ông đây mới không có nặng, so với ông đây thì anh ta bị thương càng nghiêm trọng hơn!”
Lục Tư Tần khi đánh nhau xếp thứ hai thì không ai dám xếp thứ nhất.
“Thì ra là như vậy, nếu không thì chút nữa em mua chút thuốc đưa qua cho anh ta?”
Nguyễn Tịch nói xong, ánh mắt của Lục Tư Tần tối sầm lại.
Cô vẫn quan tâm Lục Tư Nam?
Nhớ đến lời nói vừa rồi của Lục Tư Nam ở bên ngoài, Lục Tư Nam nói: “Nguyễn Tịch tiếp cận em, nhưng mà chỉ là muốn lợi dụng em làm ván cầu để bò lên giường anh mà thôi."
Lục Tư Tần căn bản không tin nên kết quả hai người liền đánh nhau.
Lục Tư Tần và Lục Tư Nam hoàn toàn bất đồng, tâm tình của anh đều trực tiếp viết lên trên mặt, Nguyễn Tịch lập tức cười nói: “Lục Tư Nam là anh trai của anh, nếu như anh ta vẫn luôn phản đối chúng ta yêu đương. Về sau chúng ta có thể sẽ bị ép chia tay. Em muốn làm dịu mối quan hệ của hai người.
Nguyễn Tích nghĩ tới lúc trước Lục Tư Nam từng nói rằng sẽ khiến cô cách xa Lục Tư Tần một chút.
Tưởng tượng đến việc Lục Tư Nam bởi vì cô mà đánh nhau, tại sao cô lại cảm thấy rất hưng phấn?
Nguyễn Tịch trộm liếm liếm môi, kích động kẹp hai chân chặt lại.
Có phải cái này chứng minh ít nhất thì bây giờ cô đã có ấn tượng trong lòng Lục Tư Nam không? Thậm chí cho dù bây giờ cô không bao giờ xuất hiện nữa, Lục Tư Nam cũng sẽ nhớ rõ cô?
Nghĩ đến đây, cơ thể Nguyễn Tịch giống như là có một con dã thú đang thét chói tai. Cô thật sự rất thích Lục Tư Nam, thích đến nỗi cho dù Lục Tư Nam có chán ghét cô cũng không sao cả.
Chỉ trong chốc lát sau khi hai người Lục Tư Nam và Lục Tư Tần rời đi từ bên ngoài hành lang, chờ lúc trở lại thì trên mặt của Lục Tư Tần đã xuất hiện thêm mấy vết thương ứ bầm.
Nguyễn Tịch nhìn đến rất đau lòng, không phải đau lòng vì Lục Tư Tần mà đau lòng vì nửa phần gương mặt giống như đúc với gương mặt của Lục Tư Nam kia.
Sau khi tan học, Nguyễn Tịch mua băng cồn đắp mặt cho Lục Tư Tần.
“Lục Tư Nam tại sao có thể đối xử với anh như vậy? Anh là em trai ruột của anh ta, cho dù tức giận cũng không nên đánh người.”
Nguyễn Tịch vuốt ve vết bầm trên mặt Lục Tư Tần, đáy mắt tràn đầy đau lòng.
Lục Tư Tần nắm lấy tay nhỏ của Nguyễn Tịch, cười nói: “Mặc kệ, nếu không phải ông đây nghĩ anh ta sinh ra sớm hơn ông đây mười phút thì sớm đã đem anh ta đánh bò ra. Ông đây mới không có nặng, so với ông đây thì anh ta bị thương càng nghiêm trọng hơn!”
Lục Tư Tần khi đánh nhau xếp thứ hai thì không ai dám xếp thứ nhất.
“Thì ra là như vậy, nếu không thì chút nữa em mua chút thuốc đưa qua cho anh ta?”
Nguyễn Tịch nói xong, ánh mắt của Lục Tư Tần tối sầm lại.
Cô vẫn quan tâm Lục Tư Nam?
Nhớ đến lời nói vừa rồi của Lục Tư Nam ở bên ngoài, Lục Tư Nam nói: “Nguyễn Tịch tiếp cận em, nhưng mà chỉ là muốn lợi dụng em làm ván cầu để bò lên giường anh mà thôi."
Lục Tư Tần căn bản không tin nên kết quả hai người liền đánh nhau.
Lục Tư Tần và Lục Tư Nam hoàn toàn bất đồng, tâm tình của anh đều trực tiếp viết lên trên mặt, Nguyễn Tịch lập tức cười nói: “Lục Tư Nam là anh trai của anh, nếu như anh ta vẫn luôn phản đối chúng ta yêu đương. Về sau chúng ta có thể sẽ bị ép chia tay. Em muốn làm dịu mối quan hệ của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.