Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 581
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
Đoan Mộc Lưu lẩm bẩm nói, giọng nói có chút khàn khàn, nhưng ngữ khí lại tràn đầy sự tự tin, chắc chắn.
<
"Lão tổ tông."
Advertisement
Lúc này, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh chiếc xe dò hỏi: "Nước Hoa rốt cuộc có cái gì mà khiến cho ông nhớ mãi không quên, vừa mới xuất quan thì đã muốn đánh chiếm đất nước đó rồi?"
"Ha ha."
Đoan Mộc Lưu nhìn sang rồi khẽ cười nói: "Nơi đó, có một bí mật trường sinh."
"Trường sinh?" Người đàn ông trung niên tràn đầy nghi hoặc nói.
"Ừm."
Đoan Mộc Lưu gật đầu nói: "Nói cho cháu biết cũng không sao, nước Hoa có một bí mật cấp quốc gia, ở thời kỳ thượng cổ, có một nhóm người vô cùng cường mạnh, bọn họ nắm trong tay bí quyết để trường sinh."
"Năm đó, bọn họ đưa ra một lập luận đại ý như là không khí chúng ta đang hít thở ẩn chứa một độc tố mà chúng ta không thể nào nhận ra hay cảm giác được."
Đôi mắt của Đoan Mộc Lưu đục ngầu, ông ta nói tiếp: "Mà nhân loại muốn sống sót thì bắt buộc phải hít thở không khí, đây là một cái vòng lặp lại vô hạn."
"Vì vậy, tuổi thọ của con người là có hạn, tuổi thọ thông thường tuyệt đối cũng không vượt quá một trăm ba mươi tuổi."
"Không khí có độc sao?" Người đàn ông trung niên lại càng tò mò hơn, lần đầu tiên ông ta nghe thấy lập luận này.
"Ừm."
Đoan Mộc Lưu khẽ gật đầu, nói thêm: "Bây giờ khoa học đã phát triển, ông đoán là chất độc mãn tính mà bọn họ nói chính là dưỡng khí, con người không thể rời bỏ dưỡng khí, ỷ lại dưỡng khí mà sống, nhưng cứ như vậy thì cơ thể cũng sẽ bị oxy hóa theo, cho nên con người sẽ dần dần già yếu đi cho đến chết."
"Nhưng mà, nước Hoa thời thượng cổ, nhóm người kia được gọi là những chiến sĩ luyện khí thượng cổ."
"Bọn họ đã tìm thấy được một phương pháp, từ trong cơ thể tu luyện ra một năng lượng đặc biệt, gọi là linh khí."
Đoan Mộc Lưu rủ rỉ nói: "Linh khí có thể thay thế một phần không khí, linh khí tinh thuần, dồi dào thì còn có thể thay thế được toàn bộ dưỡng khí trong không khí, từ đó đạt được sự trường sinh."
"Nhưng mà, phương pháp này vô cùng phức tạp, hơn nữa còn cần phải có thiên phú, rất nhiều người bỏ cả đời cũng chỉ là mới ở nhập môn mà thôi, mà chiến sĩ luyện khí cảnh giới này, linh khí trong cơ thể không đủ tinh thuần và lớn mạnh, không có cách gì trường sinh được."
Đoan Mộc Lưu nói tiếp: "Mặc dù không thể trường sinh nhưng bọn họ do hít thở dưỡng khí ít, khiến cho tốc độ oxi hóa cơ thể chậm lại, tuổi thọ cũng được gia tăng, có thể sống được năm sáu trăm tuổi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."
"Còn nếu các chiến sĩ luyện khí có chút thành tựu thì thông thường sẽ có tuổi thọ ngàn năm, cũng có rất nhiều người có thể đạt được trường sinh, bởi vì cơ thể của bọn họ hoàn toàn đều là linh khí hóa hết rồi."
Nói đến đây, Đoan Mộc Lưu lại tràn đầy ngưỡng mộ, lẩm bẩm nói: "Ông đánh chiếm nước Hoa cũng chính là vì muốn tìm bí mật trường sinh này."
Người đàn ông trung niên bên cạnh là chắt trai đời sau của Đoan Mộc Lưu, Đoan Mộc Thuật, đồng thời cũng là quốc chủ của nước D, địa vị vô cùng cao quý.
Lúc này, Đoan Mộc Thuật có chút lo lắng: "Lão tổ tông, nếu như nước Hoa có người trường sinh, vậy bọn họ bây giờ chắc chắn vẫn còn sống, vậy thì sẽ cho phép chúng ta tấn công nước Hoa sao?"
"Ha ha."
<
"Lão tổ tông."
Advertisement
Lúc này, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh chiếc xe dò hỏi: "Nước Hoa rốt cuộc có cái gì mà khiến cho ông nhớ mãi không quên, vừa mới xuất quan thì đã muốn đánh chiếm đất nước đó rồi?"
"Ha ha."
Đoan Mộc Lưu nhìn sang rồi khẽ cười nói: "Nơi đó, có một bí mật trường sinh."
"Trường sinh?" Người đàn ông trung niên tràn đầy nghi hoặc nói.
"Ừm."
Đoan Mộc Lưu gật đầu nói: "Nói cho cháu biết cũng không sao, nước Hoa có một bí mật cấp quốc gia, ở thời kỳ thượng cổ, có một nhóm người vô cùng cường mạnh, bọn họ nắm trong tay bí quyết để trường sinh."
"Năm đó, bọn họ đưa ra một lập luận đại ý như là không khí chúng ta đang hít thở ẩn chứa một độc tố mà chúng ta không thể nào nhận ra hay cảm giác được."
Đôi mắt của Đoan Mộc Lưu đục ngầu, ông ta nói tiếp: "Mà nhân loại muốn sống sót thì bắt buộc phải hít thở không khí, đây là một cái vòng lặp lại vô hạn."
"Vì vậy, tuổi thọ của con người là có hạn, tuổi thọ thông thường tuyệt đối cũng không vượt quá một trăm ba mươi tuổi."
"Không khí có độc sao?" Người đàn ông trung niên lại càng tò mò hơn, lần đầu tiên ông ta nghe thấy lập luận này.
"Ừm."
Đoan Mộc Lưu khẽ gật đầu, nói thêm: "Bây giờ khoa học đã phát triển, ông đoán là chất độc mãn tính mà bọn họ nói chính là dưỡng khí, con người không thể rời bỏ dưỡng khí, ỷ lại dưỡng khí mà sống, nhưng cứ như vậy thì cơ thể cũng sẽ bị oxy hóa theo, cho nên con người sẽ dần dần già yếu đi cho đến chết."
"Nhưng mà, nước Hoa thời thượng cổ, nhóm người kia được gọi là những chiến sĩ luyện khí thượng cổ."
"Bọn họ đã tìm thấy được một phương pháp, từ trong cơ thể tu luyện ra một năng lượng đặc biệt, gọi là linh khí."
Đoan Mộc Lưu rủ rỉ nói: "Linh khí có thể thay thế một phần không khí, linh khí tinh thuần, dồi dào thì còn có thể thay thế được toàn bộ dưỡng khí trong không khí, từ đó đạt được sự trường sinh."
"Nhưng mà, phương pháp này vô cùng phức tạp, hơn nữa còn cần phải có thiên phú, rất nhiều người bỏ cả đời cũng chỉ là mới ở nhập môn mà thôi, mà chiến sĩ luyện khí cảnh giới này, linh khí trong cơ thể không đủ tinh thuần và lớn mạnh, không có cách gì trường sinh được."
Đoan Mộc Lưu nói tiếp: "Mặc dù không thể trường sinh nhưng bọn họ do hít thở dưỡng khí ít, khiến cho tốc độ oxi hóa cơ thể chậm lại, tuổi thọ cũng được gia tăng, có thể sống được năm sáu trăm tuổi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."
"Còn nếu các chiến sĩ luyện khí có chút thành tựu thì thông thường sẽ có tuổi thọ ngàn năm, cũng có rất nhiều người có thể đạt được trường sinh, bởi vì cơ thể của bọn họ hoàn toàn đều là linh khí hóa hết rồi."
Nói đến đây, Đoan Mộc Lưu lại tràn đầy ngưỡng mộ, lẩm bẩm nói: "Ông đánh chiếm nước Hoa cũng chính là vì muốn tìm bí mật trường sinh này."
Người đàn ông trung niên bên cạnh là chắt trai đời sau của Đoan Mộc Lưu, Đoan Mộc Thuật, đồng thời cũng là quốc chủ của nước D, địa vị vô cùng cao quý.
Lúc này, Đoan Mộc Thuật có chút lo lắng: "Lão tổ tông, nếu như nước Hoa có người trường sinh, vậy bọn họ bây giờ chắc chắn vẫn còn sống, vậy thì sẽ cho phép chúng ta tấn công nước Hoa sao?"
"Ha ha."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.