Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 605
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
Văn võ bá quan phản ứng lại, nhất thời bàn luận sôi nổi, trên mặt mỗi người đều lộ ra biểu cảm kích động.
Bọn họ là mệnh quan triều đình, chỉ khi quốc gia hưng thịnh thì bọn họ mới có thể càng thêm vững chắc. Cho nên nhìn thấy chiến sự biên giới phía Nam thắng lớn thì vui mừng không thôi.
Thế nhưng có một người, sắc mặt lại không dễ nhìn lắm, người kia đương nhiên là Bình Thân Vương Long Từ Hành.
Advertisement
"Thế nhưng lại để cho những người này làm được, đáng giận. Mặc dù bọn họ không sử dụng chân khí, nhưng lại có thể so sánh với Địa Tông!
"Hơn nữa, võ công bọn họ tu luyện vô cùng kỳ lạ, hình như có thể thông qua hấp thu máu để phục hồi sức lực, phục hồi thương thế!"
Long Từ Hành thầm nghĩ trong lòng: "Loại võ công này quả thực chính là sinh ra vì chiến tranh, nhất định phải nghĩ cách để lấy được!"
"Hừ, nếu ta đã có suy nghĩ này thì Đoan Mộc Lưu kia chắc chắn cũng sẽ giống như thế."
Trong mắt Long Từ Hành hiện lên một tia lạnh lùng: "Vừa nãy từ đầu đến cuối Đoan Mộc Lưu đều chăm chú quan sát, rõ ràng ông ta có hứng thú với những vệ sĩ nhà họ Tô."
"Nếu không ngoài dự đoán của ta, thì Đoan Mộc Lưu muốn có được phương pháp tu luyện của những vệ sĩ này, tận dụng nó để hoàn thành ý đồ thống trị của mình."
Long Từ Hành thầm nghĩ: "Mà ta và Đoan Mộc Lưu hợp tác với nhau, có lẽ có thể lấy được phương pháp đào tạo chiến sĩ tương tự từ chỗ ông ta."
"Có điều cho dù có ra sao đi nữa, thì Tô Thương và vệ sĩ nhà họ Tô đã phá hư kế hoạch của ta, tất cả đều phải chết."
"Thậm chí không cần bổn vương phải ra tay, sau khi Đoan Mộc Lưu đạt được mục đích chắc chắn sẽ ra tay giết chết bọn họ."
Long Từ Hành hết sức căm thù Tô Thương.
Thế nhưng người đứng đầu quan văn Lưu Trung Liên lại vỗ tay khen ngợi.
"Thần binh trên trời hạ xuống, thần binh trên trời hạ xuống!"
Lưu Trung Liên vui mừng không thôi, sau đó quay sang thỉnh cầu hoàng đế: "Hoàng đế, vệ sĩ nhà họ Tô đánh tan quân địch, bảo vệ biên giới phía Nam, không thể không có công lao."
"Vi thần cho rằng, chúng ta có thể tiếp nhận đề nghị của Thiên Sách chiến thần, trọng thưởng Tô Thương, trọng thưởng cho nhà họ Tô!"
"Ừm."
Hoàng đế Long Hành Thiên khẽ gật đầu, cười nói: "Trẫm đã nói, nếu Tô Thương có thể dẫn đầu vệ sĩ nhà họ Tô đẩy lùi binh lính nước D, trẫm sẽ phong Tô Thương làm Soái, để tô gia một cửa tam soái."
"Bây giờ Tô Thương đã làm được, đương nhiên trẫm sẽ không nuốt lời. Mau truyền lệnh xuống, sắc phong Tô Thương nhà họ Tô làm..."
"Hoàng đế."
Lúc này, Long Từ Hành đứng ra nói: "Tôi nghe nói, Tô Thương này dốt nát kém cỏi, là một tên ăn chơi trác táng, cả ngày mê muội các câu lạc bộ quán bar cao cấp."
"Tôi công nhận vệ sĩ nhà họ Tô rất mạnh, nhưng đại thiếu gia nhà họ Tô Tô Thương lại là một tên phế vật."
Long Từ Hành vạch trần Tô Thương, thản nhiên nói: "Sắc phong người này làm Soái, chỉ sợ khó có thể khiến cho mọi người thấy phục!"
"Lời nói vua chúa, lời đã nói ra như nước hắt ra ngoài. Bình Thân Vương, chẳng lẽ ông không biết quân vương không nói đùa?"
Long Hành Thiên nhìn Bình Thân Vương, có chút không vui: "Hay là ông muốn trẫm nuốt lời, làm một quân vương tầm thường nói mà không giữ lời?"
"Tôi không hề có ý này."
Bọn họ là mệnh quan triều đình, chỉ khi quốc gia hưng thịnh thì bọn họ mới có thể càng thêm vững chắc. Cho nên nhìn thấy chiến sự biên giới phía Nam thắng lớn thì vui mừng không thôi.
Thế nhưng có một người, sắc mặt lại không dễ nhìn lắm, người kia đương nhiên là Bình Thân Vương Long Từ Hành.
Advertisement
"Thế nhưng lại để cho những người này làm được, đáng giận. Mặc dù bọn họ không sử dụng chân khí, nhưng lại có thể so sánh với Địa Tông!
"Hơn nữa, võ công bọn họ tu luyện vô cùng kỳ lạ, hình như có thể thông qua hấp thu máu để phục hồi sức lực, phục hồi thương thế!"
Long Từ Hành thầm nghĩ trong lòng: "Loại võ công này quả thực chính là sinh ra vì chiến tranh, nhất định phải nghĩ cách để lấy được!"
"Hừ, nếu ta đã có suy nghĩ này thì Đoan Mộc Lưu kia chắc chắn cũng sẽ giống như thế."
Trong mắt Long Từ Hành hiện lên một tia lạnh lùng: "Vừa nãy từ đầu đến cuối Đoan Mộc Lưu đều chăm chú quan sát, rõ ràng ông ta có hứng thú với những vệ sĩ nhà họ Tô."
"Nếu không ngoài dự đoán của ta, thì Đoan Mộc Lưu muốn có được phương pháp tu luyện của những vệ sĩ này, tận dụng nó để hoàn thành ý đồ thống trị của mình."
Long Từ Hành thầm nghĩ: "Mà ta và Đoan Mộc Lưu hợp tác với nhau, có lẽ có thể lấy được phương pháp đào tạo chiến sĩ tương tự từ chỗ ông ta."
"Có điều cho dù có ra sao đi nữa, thì Tô Thương và vệ sĩ nhà họ Tô đã phá hư kế hoạch của ta, tất cả đều phải chết."
"Thậm chí không cần bổn vương phải ra tay, sau khi Đoan Mộc Lưu đạt được mục đích chắc chắn sẽ ra tay giết chết bọn họ."
Long Từ Hành hết sức căm thù Tô Thương.
Thế nhưng người đứng đầu quan văn Lưu Trung Liên lại vỗ tay khen ngợi.
"Thần binh trên trời hạ xuống, thần binh trên trời hạ xuống!"
Lưu Trung Liên vui mừng không thôi, sau đó quay sang thỉnh cầu hoàng đế: "Hoàng đế, vệ sĩ nhà họ Tô đánh tan quân địch, bảo vệ biên giới phía Nam, không thể không có công lao."
"Vi thần cho rằng, chúng ta có thể tiếp nhận đề nghị của Thiên Sách chiến thần, trọng thưởng Tô Thương, trọng thưởng cho nhà họ Tô!"
"Ừm."
Hoàng đế Long Hành Thiên khẽ gật đầu, cười nói: "Trẫm đã nói, nếu Tô Thương có thể dẫn đầu vệ sĩ nhà họ Tô đẩy lùi binh lính nước D, trẫm sẽ phong Tô Thương làm Soái, để tô gia một cửa tam soái."
"Bây giờ Tô Thương đã làm được, đương nhiên trẫm sẽ không nuốt lời. Mau truyền lệnh xuống, sắc phong Tô Thương nhà họ Tô làm..."
"Hoàng đế."
Lúc này, Long Từ Hành đứng ra nói: "Tôi nghe nói, Tô Thương này dốt nát kém cỏi, là một tên ăn chơi trác táng, cả ngày mê muội các câu lạc bộ quán bar cao cấp."
"Tôi công nhận vệ sĩ nhà họ Tô rất mạnh, nhưng đại thiếu gia nhà họ Tô Tô Thương lại là một tên phế vật."
Long Từ Hành vạch trần Tô Thương, thản nhiên nói: "Sắc phong người này làm Soái, chỉ sợ khó có thể khiến cho mọi người thấy phục!"
"Lời nói vua chúa, lời đã nói ra như nước hắt ra ngoài. Bình Thân Vương, chẳng lẽ ông không biết quân vương không nói đùa?"
Long Hành Thiên nhìn Bình Thân Vương, có chút không vui: "Hay là ông muốn trẫm nuốt lời, làm một quân vương tầm thường nói mà không giữ lời?"
"Tôi không hề có ý này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.