Chương 13: Cạnh tranh công bằng - Một Louis Rose???
Thanh mai
20/06/2017
Vy và Băng im lặng theo đuổi ý nghĩ riêng.
Băng đang đắn đo. Lami là cô nhóc xinh đẹp, thông minh, ghen tuông nổ trời, nhưng nhỏ nhen và ích kỉ đến mức trông thấy mặt đã muốn đạp. Đặc biệt, cô bé đó yêu Erik vô cùng, Băng cũng không hiểu vì sao nữa. Nhưng mấy ngày gần đây, nhiều chuyện xảy ra, Vy xuất hiện, Băng đã nghi ngờ vài điều. Từ sự thay đổi của Erik, đến thái độ của Vy... Bắt đầu là chuyện Vy có thể ngồi trên xe Erik, rồi cậu ấy cứu Vy thoát chết, lại còn phá vỡ luật chính cậu lập ra: Vy có thể nhìn cậu quá 1', có thể được cậu nắm tay, bế và ôm. Cả lần Vy bị bắt cóc ấy nữa, chưa khi nào Băng thấy Erik kích động như vậy... Linh tính của một cô gái, Băng hiểu, Vy đã chiếm vị trí không nhỏ trong Erik. Cứ đà này, rồi Vy sẽ là ý trung nhân của đại boss thôi! Nếu chuyện này xảy ra Băng sẽ rất vui, Vy hiền lành, tốt bụng, khờ quá mức, dây thần kinh thông minh thỉnh thoảng bị chập, nhưng Băng rất quý Vy. Vy cũng hợp với Erik, hai người này mà thành đôi sẽ đẹp lắm đây! Nhưng Lami... Lami có một ơn nghĩa mà Erik không thể nào quên được! Băng nhủ thầm. Cô sẽ ngầm giúp Vy có được Erik. Từ lần Erik cứu Vy trên xe buýt, thấy ánh mắt Vy nhìn cậu, cô biết Vy đã trao trái tim mình cho Erik rồi!
Còn Vy, cô lại lo lắng, xốn xang khó tả. Cô tưởng cô và Erik sẽ có thể... Tim Vy vỡ ra từng mảnh. Tình yêu đơn phương! Chỉ là tình cảm đơn phương thôi! Anh là soái ca như vậy, đương nhiên cơ hội của cô là con số 0 rồi! Biết thế mà sao cô vẫn đau, vẫn xót đến thế! Cô nhớ lại từng giây phút bên anh, và từng giây phút được anh ôm, nắm tay, được anh bế... Đặc biệt, cả nụ hôn sáng ngày... Nhưng... Lami, cô bé là vị hôn phu của anh, hôm nay Ngài Joke còn đến nữa! Vy khẽ nhắm mắt. Tình cảm của cô dành cho anh đến đây là dứt ư?
Audi đỏ dừng lại. Nhà hàng sang trọng hiện ra.
Băng lặng lẽ mở cửa. Chị quyết tâm phải giúp Vy thắng trận đầu này. Nhưng Băng không đơn độc. Từ xa, Zacky đã lao bổ tới.
- Vy đâu rồi chị!?
- Vy vẫn còn trong xe... Em biết Lami sẽ đến chứ?
- Em có nghe rồi... Nhưng em thích Vy! Chị cùng thuyền với em chứ?
Hai cô gái mưu mô xảo quyệt nhìn nhau gật đầu. Có song kiếm hợp bích này đây, dù Lami là cáo 9 đuôi cũng chẳng làm gì được!
Vy bước xuống xe. Cô đã lau hết nước mắt.
- A! Vy!
- Zacky?
- Đói quá! Nhà hàng này ngon lắm đấy! Mình vào ăn thôi! Trưa nay mình cũng chưa ăn gì!
- Vy ăn gì chưa?
- Mình... mình chưa. Nên mình cũng đói quá! Mình phải chén cả một con lợn mất!
Vy cố tỏ ra vui vẻ để che dấu tâm trạng bên trong, nhưng làm sao qua nổi đôi mắt "diều hâu săn gà" của Zacky chứ! Zac đau thầm trong lòng. Hẳn Vy đang buồn lắm! Nhưng yên tâm đi, đã có Zac với chị Băng ở đây rồi!
- Vậy vào ăn thôi!
Vy cùng Zac và Băng bước vào. Băng đi chậm lại, thành ra đi cuối cùng để có thể nhập vào với Tứ Vệ, tách xa dần Vy.
- Lami đến!
- Hả?
Cả PKH sửng sốt. Họ tưởng Ngài Joke đến vì việc làm ăn, không ngờ còn có lý do này!
- Tôi và Zac chung thuyền với Vy!
Băng đưa mắt nhìn những ng còn lại. Họ cũng đang suy nghĩ.
- Để con nhóc Lami nhảy lên đầu mình, thà làm đàn bà còn hơn!
Phong khẳng định.
- Ý cậu là làm đàn bà khổ quá nhỉ? – Băng lừ anh.
- À... không không, chỉ là thà tôi xách dép cho mấy đứa đàn bà còn hơn để con nhóc kia chỉ đạo!
- Hửm?
- À, không bao gồm Băng, chị Băng là người đặc biệt mà!
Băng cười. Đồ dẻo miệng.
- Vậy Kì và Hoàng?
- Tôi thích Vy!
- Tôi theo phe Vy!
Băng cười ha hả:
- Vậy nhé! Tất cả vào thôi! Let's go!
* * *
Tất cả chọn một bàn gần cửa sổ. Chiếc bàn tròn dành cho 7 người.
- Em ăn salad cesar tôm hùm!
Zac nhanh nhảu với thực đơn và lên món.
- Chị cũng thế, Vy chọn cái nào?
Vy thảm thương nhìn chị Băng. Chị khùng khục cười:
- Ờ... ba salad casar tôm hùm nhé!
- Bọn tôi ba thịt bò Wagyu Australia! Thêm rượu trắng Sauvignon Blanc của Bordeaux.
- Vậy em lấy cho bọn chị Pinot Noir vùng Burgundi nhé, chị nghiền loại đó!
Cô nhóc ghi thực đơn tò mò nhìn Vy, sau đó vừa ghi vừa hỏi chị Băng:
- Sao hôm nay mọi người đổi khẩu vị thế ạ?
Hoàng liếc mắt, lãng tử trả lời:
- Lâu lâu cũng phải đổi mới chút chút chứ!
Phong lắc đầu với Hoàng.
- Ăn cua đi cho mới!
- Ăn cua?
- Thế không phải chú đang "cua" bất chấp đối tượng à?
- Ờ... tôi... Mà sao lão đại chưa vào nhỉ?
Hoàng lập tức đổi chủ đề, tai vẫn còn đỏ bừng, giật lên giật xuống.
Mọi người nghe vậy cũng ngấp ngáy đứng ngồi không yên. Vy lại cảm thấy ái ngại lạ thường, dường như cô là kẻ thừa ở đây!
- Em xin lỗi, em đi vệ sinh chút!
Vy nhoẻn cười, lẳng lặng đi vào nhà vệ sinh. Dù Tứ Vệ đang ngồi ngoài kia, dù họ là những ng vô cùng thân thiết với cô, nhưng Vy cảm thấy mình lạc lõng giữa chốn phồn hoa này. Vy hất nước lên mặt. Nước mát tạm thời giúp cô lấy lại lý trí...
Vy hít sâu, bước ra ngoài. Ít ra ở cùng BW, cô sẽ an toàn!
- Á!
Vừa ra khỏi cửa, Vy va phải một ai đó.
- Anh xin lỗi, em có sao không?
Vy ngước mắt nhìn.
Mái tóc 2 light vàng đen, đôi mắt đen huyền bí, khuôn mặt tôn lên từng góc cạnh, một nụ cười làm rạng rỡ cả bầu trời mưa bão... Vy ngạc nhiên thấy nụ cười của anh chàng này còn hơn cả Khải Phong! Quyến rũ quá đi! Vy khuỵu chân chuẩn bị ngất...
- Này... em...
Anh ta đưa vòng tay ra đỡ Vy. Vy giật mình tỉnh dậy, định đứng thẳng thì một cánh tay khác đã ôm cô vào lòng.
- Có ngã thì tôi đỡ, không phiền đến Long thiếu gia cậu!
Anh xoay người, để cô đứng lại như bình thường.
- Ra là Erik Sói đêm! Không ngờ... ! Đây là...??? Tôi tưởng Lam và cậu…
- Đó là chuyện của tôi, cảm ơn Long thiếu gia quan tâm, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó!
Xong anh quay người đi, quấn Vy theo sau. Cô chỉ kịp để lại 2 tiếng cảm ơn cho chàng Hoàng tử tỏa nắng kia.
Còn Long thiếu gia - Trony Long, đứng đầu tập đoàn tài chính xuyên lục địa - khẽ mỉm cười. Đôi mắt ấy, điệu bộ luống cuống ấy, vóc người mảnh dẻ ấy, cả tiếng nói... Tất cả đều để lại ấn tượng khó phai mờ. Hơn nữa, có vẻ giữa Erik và cô nhóc kia tồn tại mối quan hệ không bình thường... Trony bắt đầu thấy hào hứng rồi đây! Trời không mưa nhưng sét vẫn giật ầm trời trong đầu anh. Trony bước đi.
Vy bị Erik ôm, trong lòng vừa vui vừa đau khổ. Đây không phải vòng tay dành cho cô, không phải sự ấm áp dành cho cô, không phải... Erik có vị hôn phu, hơn nữa cô ta sắp đến đây...
Vy vội đẩy tay Erik ra.
- Tôi mệt, tôi muốn về nhà!
Erik sững người lại. Thái độ này của cô, anh chưa từng gặp.
- Mệt?
- Phải, tôi... ờ... hơi nhức đầu. Chắc sáng nay tôi ...
- Em có mệt cũng không được về. Hôm nay em phải ở đây, VỚI TÔI!
Anh nhấn mạnh 2 từ cuối. Vy nhìn anh khó hiểu.
- Làm người thừa ở đây ư?
Anh nhếch mép cười.
- Không hề, sẽ có vai nữ chính trong hôm nay. Vai đó, tôi dành riêng cho em!
Xong, anh bước đi trước. Để lại Vy thẫn thờ khó hiểu. Vai chính... vai chính... Tên này ăn nói ẩn ý quá, làm như cô là thần tiên siêu giải đoán ý! Đâu phải ai cũng có IQ trên 200 như anh đâu chứ!
Vy lẽo đẽo theo sau. Anh nắm tay cô lôi về phía trước. Cả sảnh trước nhà hàng French Grill lặng ngắt đi. Vài tiếng ngạc nhiên thốt lên khe khẽ, vài cái miệng há hốc, vài con tim ngừng đập.
Anh đặt Vy vào chỗ của cô, sau đó ngồi xuống chỗ của mình – ghế cạnh Vy.
- Đại ca đi đâu lâu vậy?
- Dàn xếp. Có vẻ từ ngày mai, Trụ sở chính đón thêm người mới!
- Là ai vậy?
Cả Tứ Vệ lóng ngóng trước thông tin này.
- Là... có phải là... – Phong ngập ngừng. – Là Lami ư?
Anh nhìn Phong im lặng. Sau đó lên tiếng.
- Chỗ của cô ta không phải trong Trụ sở.
Cả 4 người thở phù phù như bò chạy. May quá may quá! Cứ tưởng...
- Cô ta ở đâu là do Joke sắp xếp. Tôi không có quyền.
Tất cả... á khẩu. Vậy là ... nguy cơ trên 50% là cô ta sẽ ở lại biệt thự Sói đêm rồi! Ôi mẹ ơi!
- Vậy người lão đại vừa nhắc là... - Duy Hoàng nhăn trán suy nghĩ.
- Là tôi!
Trony vỗ vai Hoàng.
- A! Trony Long!
- Sang đây lâu chưa? Sao không gọi cho tôi?
- Vừa mới đến sáng nay thôi! Tạm thời là kẻ vô gia cư, cần ăn nhờ ở đậu nhà mấy người vậy! Không phiền chứ?
PKH cười ha hả. Nắm tay Trony kéo xuống ngồi.
- Làm sao mà không phiền được chứ! Nhớ lần đầu cậu đến VN không?
- À... cái lần tôi phải nhịn đói cả buổi vì không biết dùng đũa ấy hả? Nhưng lần này tôi học dùng cái đó rồi!
- Ô có chỗ dạy hả? Chỗ nào vậy? Cho tôi địa chỉ với! – Phong mở to mắt, điệu bộ trẻ con hết mức trêu Trony.
- Ở chỗ…
- Trony! – Chị Băng nhìn anh. Anh chàng này sắp rơi vào bẫy của Phong rồi mà vẫn ngơ ngơ như bò đội nón vậy!
- Hả! A.... A... Á! Phong! Được nha mày!
- Há há! Được quá ấy chứ!
- Mấy người có định ăn đi không? Sắp đến giờ ra sân bay rồi đó!
Anh cất tiếng, Vy đang vui liền cụt hứng. Cái tên phá hoại này nữa!
- A! Lại gặp nhau rồi! Băng, giới thiệu cô gái này đi! Vừa nãy gặp quên mất không hỏi tên!
Băng khù khụ ho. Cô đưa mắt nhìn Erik. Erik vẫn bình thản ăn như không có chuyện gì. Thấy thế Băng mới cẩn trọng lên tiếng.
- Hạ Vy, thành viên mới!
- Vậy hả? Tôi còn tưởng là người của Erik chứ! Thế thì tôi có thể…
- Thì cô ấy là người của tôi! Riêng-tôi!
Anh tuyên bố ngắn gọn, nhưng chắc nịch ẩn ý. Hàm ý nói Trony cẩn thận đừng có bén mảng tới cô bé này. Tứ Vệ lại khùng khục ho. Hoàng thì bật tiếng cười ha hả trong họng nhưng chẳng thể cười to, sặc luôn miếng thịt bò chà bá trong cổ họng. Kì đưa tay vuốt nhẹ lưng thằng bạn, chính anh cũng nổi hết gân mặt gân cổ lên để nhịn cười.
- Oa anh trai! Vy là người của anh hồi nào sao không bảo em!
Zacky la oai oái. Cô nhóc đang cố gắng khuấy động bầu không khí này.
- Ồ! Lần đầu tiên nghe lại Erik nói câu này đấy! Chẳng nhẽ cậu... – Đôi mắt Trony chứa đầy kỉ niệm quá khứ.
Nhưng Erik lạnh băng đáp lại. Có vẻ anh không muốn nhắc đến thứ Trony muốn nói. Chỉ mình Vy là điếc giữa đám ng ồn ào này. Đầu óc cô để ở một nơi khác, để ở cái sân bay cô sắp tới...
- Thôi được rồi, đến sân bay!
- Sớm vậy đại ca!
- Lão Ngũ còn chưa ăn xong mà lão đại!
- Anh trai, em còn đói.....
Erik đứng dậy. Tất cả uể oải đứng dậy theo. Lời Sói đêm, ai dám cãi chứ!
- Băng!
- Gì vậy?
- Đưa Vy đi xuống dưới sảnh, tôi đã chuẩn bị sẵn quần áo!
- Có chuyện gì sao?
- Louis Rose, một Louis Rose!
Vy nghe loáng thoáng họ nói thầm với nhau như vậy. Anh đã phải cắn răng để nói lên từ "Louis Rose", đó là gì?
- Cậu... Cô ấy... Cậu...
- Đó là cách duy nhất để đối phó với Joke. Nếu không...
- Tôi cũng chưa tính sâu vấn đề này... Cậu đúng là, IQ trên 200 có khác!
Anh chỉ cười. Sau đó bước đi. Băng ngạc nhiên lẫn nể phục nhìn theo, anh đã quên được, và sắp lặp lại!
- Vy! Xuống dưới chị có chuyện với em!
- Dạ...
Băng lôi phắt Vy xuống tầng.
* * *
Trong lúc đợi 2 cô gái.
- Erik!
- ?
- Dù đó là cô gái của cậu, nhưng tôi thích tôi vẫn sẽ dành lấy!
Erik nhướn mày.
- Cậu dám sao?
- Nghĩ gì mà Trony này không dám chứ! Tôi vừa thách đấu cậu, cạnh tranh công bằng!
2 người đối đầu nhau, như 2 con sói chuẩn bị trước trận đánh. Erik cười, Trony cũng cười. Bất ngờ, Erik đứng thẳng dậy.
- Để rồi xem!
- Cậu nên nhớ, cậu có Lami đấy nhé!
Erik không nói gì, cũng không ai đoán được trong bộ não siêu phàm ấy đang nghĩ những gì.
* * *
- OAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Bộ váy đẹp quá! Chị mua cho em ạ?
- Ừm!Erik cũng bảo mua đề phòng nên chị chọn cho em một bộ! Mặc thử nào!
Vy lon ton vào phòng thay đồ.
- Chị ơi! - Cô gọi vọng ra. - Lami...
- Em không lo! Lami để chị và Tứ Vệ, cả Zac nữa, đều đứng về phía em mà! Sẽ ủng hộ em và Erik mà!
Vy lập tức chối:
- Chị ơi không phải...
- Đừng cãi! Chị biết em yêu Erik! Lami quả thật hơi khó dằn, em gặp sẽ hiểu nhưng chắc là bọn chị sẽ đối phó được thôi!
Vy im lặng. Băng nói đúng.
- Vậy... anh Trony là thế nào ạ?
- À... Trony có quá khứ tươi đẹp hơn Erik một chút, nhưng đều có nét tương đồng là vất vả. Chỉ là... Trony tìm lại được bố mẹ, thế nên cuộc sống sau này yên ổn hơn! Erik và Trony là bạn chí cốt đó! Họ quen nhau tại nhà thầy dạy võ của Erik, thân thiết cực, nhưng cách họ đối xử với nhau đến lạ! Cạnh tranh công bằng luôn, nhưng vẫn là bạn tốt! Có lần Erik cướp địa bàn Trony, lại có lần Trony cướp lô hàng của Erik, nhưng họ vẫn là đôi bạn tuyệt vời nhất trên đời, chị cá đó!
Vy ngơ người. Bạn bè kiểu gì lạ quá!
- Xong chưa em! Ra đây xem nào!
Vy bước ra. Chiếc váy đen trắng hồng dịu dàng tôn lên vóc dáng cô. Băng ngỡ ngàng nhìn.
- Không thể tin được Erik lại tinh tế đến vậy! Ra đây, còn một khâu cuối thôi!
- Gì cơ ạ?
- À... không có gì, chị đang bảo... bảo là.. chắc Erik sẽ phát thần kinh mất thôi! Xinh lắm, chị không ngoa đâu! Bây giờ để chị tô vẽ chút cho!
Băng không để Vy nói lời nào, kéo tay Vy ngồi xuống ghế. Vy chỉ kịp để lại sự lo lắng trước khi bị chị quẹt kem nên:
- Lami... xinh lắm ạ?
- Quả thực rất xinh! Nhưng trong mắt chị, Vy là xinh nhất!
10' sau...
- Đi thôi! Ra ngoài đi!
- Chị... chị Băng...
- Đây... đây là em ạ?
- Ờ, đây không phải em, đây là Nguyễn Hạ Vy cơ?
Vy không tin nổi mình trong gương. Theo chị Băng ra ngoài. Sân bay đang đợi cô.
__________________________
Từ ngày mai lịch ra là 2 ngày 1 chap! Để tránh mất chap mới ra, các bạn đọc nhấn theo dõi nhé!
Rất cảm kích các bạn đi qua để lại comment, mong truyện được mọi người nhận xét để sửa lỗi!
Cảm ơn mọi người nhiều!
Băng đang đắn đo. Lami là cô nhóc xinh đẹp, thông minh, ghen tuông nổ trời, nhưng nhỏ nhen và ích kỉ đến mức trông thấy mặt đã muốn đạp. Đặc biệt, cô bé đó yêu Erik vô cùng, Băng cũng không hiểu vì sao nữa. Nhưng mấy ngày gần đây, nhiều chuyện xảy ra, Vy xuất hiện, Băng đã nghi ngờ vài điều. Từ sự thay đổi của Erik, đến thái độ của Vy... Bắt đầu là chuyện Vy có thể ngồi trên xe Erik, rồi cậu ấy cứu Vy thoát chết, lại còn phá vỡ luật chính cậu lập ra: Vy có thể nhìn cậu quá 1', có thể được cậu nắm tay, bế và ôm. Cả lần Vy bị bắt cóc ấy nữa, chưa khi nào Băng thấy Erik kích động như vậy... Linh tính của một cô gái, Băng hiểu, Vy đã chiếm vị trí không nhỏ trong Erik. Cứ đà này, rồi Vy sẽ là ý trung nhân của đại boss thôi! Nếu chuyện này xảy ra Băng sẽ rất vui, Vy hiền lành, tốt bụng, khờ quá mức, dây thần kinh thông minh thỉnh thoảng bị chập, nhưng Băng rất quý Vy. Vy cũng hợp với Erik, hai người này mà thành đôi sẽ đẹp lắm đây! Nhưng Lami... Lami có một ơn nghĩa mà Erik không thể nào quên được! Băng nhủ thầm. Cô sẽ ngầm giúp Vy có được Erik. Từ lần Erik cứu Vy trên xe buýt, thấy ánh mắt Vy nhìn cậu, cô biết Vy đã trao trái tim mình cho Erik rồi!
Còn Vy, cô lại lo lắng, xốn xang khó tả. Cô tưởng cô và Erik sẽ có thể... Tim Vy vỡ ra từng mảnh. Tình yêu đơn phương! Chỉ là tình cảm đơn phương thôi! Anh là soái ca như vậy, đương nhiên cơ hội của cô là con số 0 rồi! Biết thế mà sao cô vẫn đau, vẫn xót đến thế! Cô nhớ lại từng giây phút bên anh, và từng giây phút được anh ôm, nắm tay, được anh bế... Đặc biệt, cả nụ hôn sáng ngày... Nhưng... Lami, cô bé là vị hôn phu của anh, hôm nay Ngài Joke còn đến nữa! Vy khẽ nhắm mắt. Tình cảm của cô dành cho anh đến đây là dứt ư?
Audi đỏ dừng lại. Nhà hàng sang trọng hiện ra.
Băng lặng lẽ mở cửa. Chị quyết tâm phải giúp Vy thắng trận đầu này. Nhưng Băng không đơn độc. Từ xa, Zacky đã lao bổ tới.
- Vy đâu rồi chị!?
- Vy vẫn còn trong xe... Em biết Lami sẽ đến chứ?
- Em có nghe rồi... Nhưng em thích Vy! Chị cùng thuyền với em chứ?
Hai cô gái mưu mô xảo quyệt nhìn nhau gật đầu. Có song kiếm hợp bích này đây, dù Lami là cáo 9 đuôi cũng chẳng làm gì được!
Vy bước xuống xe. Cô đã lau hết nước mắt.
- A! Vy!
- Zacky?
- Đói quá! Nhà hàng này ngon lắm đấy! Mình vào ăn thôi! Trưa nay mình cũng chưa ăn gì!
- Vy ăn gì chưa?
- Mình... mình chưa. Nên mình cũng đói quá! Mình phải chén cả một con lợn mất!
Vy cố tỏ ra vui vẻ để che dấu tâm trạng bên trong, nhưng làm sao qua nổi đôi mắt "diều hâu săn gà" của Zacky chứ! Zac đau thầm trong lòng. Hẳn Vy đang buồn lắm! Nhưng yên tâm đi, đã có Zac với chị Băng ở đây rồi!
- Vậy vào ăn thôi!
Vy cùng Zac và Băng bước vào. Băng đi chậm lại, thành ra đi cuối cùng để có thể nhập vào với Tứ Vệ, tách xa dần Vy.
- Lami đến!
- Hả?
Cả PKH sửng sốt. Họ tưởng Ngài Joke đến vì việc làm ăn, không ngờ còn có lý do này!
- Tôi và Zac chung thuyền với Vy!
Băng đưa mắt nhìn những ng còn lại. Họ cũng đang suy nghĩ.
- Để con nhóc Lami nhảy lên đầu mình, thà làm đàn bà còn hơn!
Phong khẳng định.
- Ý cậu là làm đàn bà khổ quá nhỉ? – Băng lừ anh.
- À... không không, chỉ là thà tôi xách dép cho mấy đứa đàn bà còn hơn để con nhóc kia chỉ đạo!
- Hửm?
- À, không bao gồm Băng, chị Băng là người đặc biệt mà!
Băng cười. Đồ dẻo miệng.
- Vậy Kì và Hoàng?
- Tôi thích Vy!
- Tôi theo phe Vy!
Băng cười ha hả:
- Vậy nhé! Tất cả vào thôi! Let's go!
* * *
Tất cả chọn một bàn gần cửa sổ. Chiếc bàn tròn dành cho 7 người.
- Em ăn salad cesar tôm hùm!
Zac nhanh nhảu với thực đơn và lên món.
- Chị cũng thế, Vy chọn cái nào?
Vy thảm thương nhìn chị Băng. Chị khùng khục cười:
- Ờ... ba salad casar tôm hùm nhé!
- Bọn tôi ba thịt bò Wagyu Australia! Thêm rượu trắng Sauvignon Blanc của Bordeaux.
- Vậy em lấy cho bọn chị Pinot Noir vùng Burgundi nhé, chị nghiền loại đó!
Cô nhóc ghi thực đơn tò mò nhìn Vy, sau đó vừa ghi vừa hỏi chị Băng:
- Sao hôm nay mọi người đổi khẩu vị thế ạ?
Hoàng liếc mắt, lãng tử trả lời:
- Lâu lâu cũng phải đổi mới chút chút chứ!
Phong lắc đầu với Hoàng.
- Ăn cua đi cho mới!
- Ăn cua?
- Thế không phải chú đang "cua" bất chấp đối tượng à?
- Ờ... tôi... Mà sao lão đại chưa vào nhỉ?
Hoàng lập tức đổi chủ đề, tai vẫn còn đỏ bừng, giật lên giật xuống.
Mọi người nghe vậy cũng ngấp ngáy đứng ngồi không yên. Vy lại cảm thấy ái ngại lạ thường, dường như cô là kẻ thừa ở đây!
- Em xin lỗi, em đi vệ sinh chút!
Vy nhoẻn cười, lẳng lặng đi vào nhà vệ sinh. Dù Tứ Vệ đang ngồi ngoài kia, dù họ là những ng vô cùng thân thiết với cô, nhưng Vy cảm thấy mình lạc lõng giữa chốn phồn hoa này. Vy hất nước lên mặt. Nước mát tạm thời giúp cô lấy lại lý trí...
Vy hít sâu, bước ra ngoài. Ít ra ở cùng BW, cô sẽ an toàn!
- Á!
Vừa ra khỏi cửa, Vy va phải một ai đó.
- Anh xin lỗi, em có sao không?
Vy ngước mắt nhìn.
Mái tóc 2 light vàng đen, đôi mắt đen huyền bí, khuôn mặt tôn lên từng góc cạnh, một nụ cười làm rạng rỡ cả bầu trời mưa bão... Vy ngạc nhiên thấy nụ cười của anh chàng này còn hơn cả Khải Phong! Quyến rũ quá đi! Vy khuỵu chân chuẩn bị ngất...
- Này... em...
Anh ta đưa vòng tay ra đỡ Vy. Vy giật mình tỉnh dậy, định đứng thẳng thì một cánh tay khác đã ôm cô vào lòng.
- Có ngã thì tôi đỡ, không phiền đến Long thiếu gia cậu!
Anh xoay người, để cô đứng lại như bình thường.
- Ra là Erik Sói đêm! Không ngờ... ! Đây là...??? Tôi tưởng Lam và cậu…
- Đó là chuyện của tôi, cảm ơn Long thiếu gia quan tâm, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó!
Xong anh quay người đi, quấn Vy theo sau. Cô chỉ kịp để lại 2 tiếng cảm ơn cho chàng Hoàng tử tỏa nắng kia.
Còn Long thiếu gia - Trony Long, đứng đầu tập đoàn tài chính xuyên lục địa - khẽ mỉm cười. Đôi mắt ấy, điệu bộ luống cuống ấy, vóc người mảnh dẻ ấy, cả tiếng nói... Tất cả đều để lại ấn tượng khó phai mờ. Hơn nữa, có vẻ giữa Erik và cô nhóc kia tồn tại mối quan hệ không bình thường... Trony bắt đầu thấy hào hứng rồi đây! Trời không mưa nhưng sét vẫn giật ầm trời trong đầu anh. Trony bước đi.
Vy bị Erik ôm, trong lòng vừa vui vừa đau khổ. Đây không phải vòng tay dành cho cô, không phải sự ấm áp dành cho cô, không phải... Erik có vị hôn phu, hơn nữa cô ta sắp đến đây...
Vy vội đẩy tay Erik ra.
- Tôi mệt, tôi muốn về nhà!
Erik sững người lại. Thái độ này của cô, anh chưa từng gặp.
- Mệt?
- Phải, tôi... ờ... hơi nhức đầu. Chắc sáng nay tôi ...
- Em có mệt cũng không được về. Hôm nay em phải ở đây, VỚI TÔI!
Anh nhấn mạnh 2 từ cuối. Vy nhìn anh khó hiểu.
- Làm người thừa ở đây ư?
Anh nhếch mép cười.
- Không hề, sẽ có vai nữ chính trong hôm nay. Vai đó, tôi dành riêng cho em!
Xong, anh bước đi trước. Để lại Vy thẫn thờ khó hiểu. Vai chính... vai chính... Tên này ăn nói ẩn ý quá, làm như cô là thần tiên siêu giải đoán ý! Đâu phải ai cũng có IQ trên 200 như anh đâu chứ!
Vy lẽo đẽo theo sau. Anh nắm tay cô lôi về phía trước. Cả sảnh trước nhà hàng French Grill lặng ngắt đi. Vài tiếng ngạc nhiên thốt lên khe khẽ, vài cái miệng há hốc, vài con tim ngừng đập.
Anh đặt Vy vào chỗ của cô, sau đó ngồi xuống chỗ của mình – ghế cạnh Vy.
- Đại ca đi đâu lâu vậy?
- Dàn xếp. Có vẻ từ ngày mai, Trụ sở chính đón thêm người mới!
- Là ai vậy?
Cả Tứ Vệ lóng ngóng trước thông tin này.
- Là... có phải là... – Phong ngập ngừng. – Là Lami ư?
Anh nhìn Phong im lặng. Sau đó lên tiếng.
- Chỗ của cô ta không phải trong Trụ sở.
Cả 4 người thở phù phù như bò chạy. May quá may quá! Cứ tưởng...
- Cô ta ở đâu là do Joke sắp xếp. Tôi không có quyền.
Tất cả... á khẩu. Vậy là ... nguy cơ trên 50% là cô ta sẽ ở lại biệt thự Sói đêm rồi! Ôi mẹ ơi!
- Vậy người lão đại vừa nhắc là... - Duy Hoàng nhăn trán suy nghĩ.
- Là tôi!
Trony vỗ vai Hoàng.
- A! Trony Long!
- Sang đây lâu chưa? Sao không gọi cho tôi?
- Vừa mới đến sáng nay thôi! Tạm thời là kẻ vô gia cư, cần ăn nhờ ở đậu nhà mấy người vậy! Không phiền chứ?
PKH cười ha hả. Nắm tay Trony kéo xuống ngồi.
- Làm sao mà không phiền được chứ! Nhớ lần đầu cậu đến VN không?
- À... cái lần tôi phải nhịn đói cả buổi vì không biết dùng đũa ấy hả? Nhưng lần này tôi học dùng cái đó rồi!
- Ô có chỗ dạy hả? Chỗ nào vậy? Cho tôi địa chỉ với! – Phong mở to mắt, điệu bộ trẻ con hết mức trêu Trony.
- Ở chỗ…
- Trony! – Chị Băng nhìn anh. Anh chàng này sắp rơi vào bẫy của Phong rồi mà vẫn ngơ ngơ như bò đội nón vậy!
- Hả! A.... A... Á! Phong! Được nha mày!
- Há há! Được quá ấy chứ!
- Mấy người có định ăn đi không? Sắp đến giờ ra sân bay rồi đó!
Anh cất tiếng, Vy đang vui liền cụt hứng. Cái tên phá hoại này nữa!
- A! Lại gặp nhau rồi! Băng, giới thiệu cô gái này đi! Vừa nãy gặp quên mất không hỏi tên!
Băng khù khụ ho. Cô đưa mắt nhìn Erik. Erik vẫn bình thản ăn như không có chuyện gì. Thấy thế Băng mới cẩn trọng lên tiếng.
- Hạ Vy, thành viên mới!
- Vậy hả? Tôi còn tưởng là người của Erik chứ! Thế thì tôi có thể…
- Thì cô ấy là người của tôi! Riêng-tôi!
Anh tuyên bố ngắn gọn, nhưng chắc nịch ẩn ý. Hàm ý nói Trony cẩn thận đừng có bén mảng tới cô bé này. Tứ Vệ lại khùng khục ho. Hoàng thì bật tiếng cười ha hả trong họng nhưng chẳng thể cười to, sặc luôn miếng thịt bò chà bá trong cổ họng. Kì đưa tay vuốt nhẹ lưng thằng bạn, chính anh cũng nổi hết gân mặt gân cổ lên để nhịn cười.
- Oa anh trai! Vy là người của anh hồi nào sao không bảo em!
Zacky la oai oái. Cô nhóc đang cố gắng khuấy động bầu không khí này.
- Ồ! Lần đầu tiên nghe lại Erik nói câu này đấy! Chẳng nhẽ cậu... – Đôi mắt Trony chứa đầy kỉ niệm quá khứ.
Nhưng Erik lạnh băng đáp lại. Có vẻ anh không muốn nhắc đến thứ Trony muốn nói. Chỉ mình Vy là điếc giữa đám ng ồn ào này. Đầu óc cô để ở một nơi khác, để ở cái sân bay cô sắp tới...
- Thôi được rồi, đến sân bay!
- Sớm vậy đại ca!
- Lão Ngũ còn chưa ăn xong mà lão đại!
- Anh trai, em còn đói.....
Erik đứng dậy. Tất cả uể oải đứng dậy theo. Lời Sói đêm, ai dám cãi chứ!
- Băng!
- Gì vậy?
- Đưa Vy đi xuống dưới sảnh, tôi đã chuẩn bị sẵn quần áo!
- Có chuyện gì sao?
- Louis Rose, một Louis Rose!
Vy nghe loáng thoáng họ nói thầm với nhau như vậy. Anh đã phải cắn răng để nói lên từ "Louis Rose", đó là gì?
- Cậu... Cô ấy... Cậu...
- Đó là cách duy nhất để đối phó với Joke. Nếu không...
- Tôi cũng chưa tính sâu vấn đề này... Cậu đúng là, IQ trên 200 có khác!
Anh chỉ cười. Sau đó bước đi. Băng ngạc nhiên lẫn nể phục nhìn theo, anh đã quên được, và sắp lặp lại!
- Vy! Xuống dưới chị có chuyện với em!
- Dạ...
Băng lôi phắt Vy xuống tầng.
* * *
Trong lúc đợi 2 cô gái.
- Erik!
- ?
- Dù đó là cô gái của cậu, nhưng tôi thích tôi vẫn sẽ dành lấy!
Erik nhướn mày.
- Cậu dám sao?
- Nghĩ gì mà Trony này không dám chứ! Tôi vừa thách đấu cậu, cạnh tranh công bằng!
2 người đối đầu nhau, như 2 con sói chuẩn bị trước trận đánh. Erik cười, Trony cũng cười. Bất ngờ, Erik đứng thẳng dậy.
- Để rồi xem!
- Cậu nên nhớ, cậu có Lami đấy nhé!
Erik không nói gì, cũng không ai đoán được trong bộ não siêu phàm ấy đang nghĩ những gì.
* * *
- OAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Bộ váy đẹp quá! Chị mua cho em ạ?
- Ừm!Erik cũng bảo mua đề phòng nên chị chọn cho em một bộ! Mặc thử nào!
Vy lon ton vào phòng thay đồ.
- Chị ơi! - Cô gọi vọng ra. - Lami...
- Em không lo! Lami để chị và Tứ Vệ, cả Zac nữa, đều đứng về phía em mà! Sẽ ủng hộ em và Erik mà!
Vy lập tức chối:
- Chị ơi không phải...
- Đừng cãi! Chị biết em yêu Erik! Lami quả thật hơi khó dằn, em gặp sẽ hiểu nhưng chắc là bọn chị sẽ đối phó được thôi!
Vy im lặng. Băng nói đúng.
- Vậy... anh Trony là thế nào ạ?
- À... Trony có quá khứ tươi đẹp hơn Erik một chút, nhưng đều có nét tương đồng là vất vả. Chỉ là... Trony tìm lại được bố mẹ, thế nên cuộc sống sau này yên ổn hơn! Erik và Trony là bạn chí cốt đó! Họ quen nhau tại nhà thầy dạy võ của Erik, thân thiết cực, nhưng cách họ đối xử với nhau đến lạ! Cạnh tranh công bằng luôn, nhưng vẫn là bạn tốt! Có lần Erik cướp địa bàn Trony, lại có lần Trony cướp lô hàng của Erik, nhưng họ vẫn là đôi bạn tuyệt vời nhất trên đời, chị cá đó!
Vy ngơ người. Bạn bè kiểu gì lạ quá!
- Xong chưa em! Ra đây xem nào!
Vy bước ra. Chiếc váy đen trắng hồng dịu dàng tôn lên vóc dáng cô. Băng ngỡ ngàng nhìn.
- Không thể tin được Erik lại tinh tế đến vậy! Ra đây, còn một khâu cuối thôi!
- Gì cơ ạ?
- À... không có gì, chị đang bảo... bảo là.. chắc Erik sẽ phát thần kinh mất thôi! Xinh lắm, chị không ngoa đâu! Bây giờ để chị tô vẽ chút cho!
Băng không để Vy nói lời nào, kéo tay Vy ngồi xuống ghế. Vy chỉ kịp để lại sự lo lắng trước khi bị chị quẹt kem nên:
- Lami... xinh lắm ạ?
- Quả thực rất xinh! Nhưng trong mắt chị, Vy là xinh nhất!
10' sau...
- Đi thôi! Ra ngoài đi!
- Chị... chị Băng...
- Đây... đây là em ạ?
- Ờ, đây không phải em, đây là Nguyễn Hạ Vy cơ?
Vy không tin nổi mình trong gương. Theo chị Băng ra ngoài. Sân bay đang đợi cô.
__________________________
Từ ngày mai lịch ra là 2 ngày 1 chap! Để tránh mất chap mới ra, các bạn đọc nhấn theo dõi nhé!
Rất cảm kích các bạn đi qua để lại comment, mong truyện được mọi người nhận xét để sửa lỗi!
Cảm ơn mọi người nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.