Chương 4: Một thần thoại mang tên Erik “Sói đêm”…
Thanh mai
19/06/2017
Nói BW có chuyện, là chuyện gì?
- Erik, Hắc Gia cho người đến BW gây chuyện. – Băng Như nói.
- Hắc Thiếu Kình đúng là nhanh tin thật! – Tưởng Kì cười.
Duy Hoàng hỏi hắn:
- Thế hai thằng hôm qua đâu rồi?
Hắn đưa mắt nhìn Vy. Vy hiểu ý, bước ra ngoài. Cô nhóc hiền lành nghĩ: "Có lẽ hai tên đó bị đánh tới bầm dập rồi..." (nghoẻo rồi cô nương ạ!)
Ở trong xe, hắn lạnh lùng hỏi Khải Phong:
- Tin hai thằng sáng nay, Joke biết chưa? (Joke là trùm xã hội đen BW, bố nuôi Erik)
- Có lẽ chưa... – Khải Phong ngập ngừng.
Nhưng Tưởng Kì đã trả lời:
- Ông ấy biết rồi!
Băng hơi giật mình vì sự lan truyền thông tin 100 tin/giây của người BW toàn thế giới.
Duy thì thốt lên "Ồ!" một tiếng.
Chỉ riêng hắn cười.
- Erik, lô hàng T – 419 đã được Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Jeyden đặt hàng.
- Canh chừng Hắc Gia, đặc biệt canh chừng.
Không khí có vẻ chùng xuống, nặng nề và sặc mùi nguy hiểm.
* * *
Vy bước ra sân trường, chuẩn bị đi nhận lớp. Lớp cô đâu nhỉ, bảng tên lớp 10A2 cứ chạy loanh quanh đâu ấy!
- Bạn gì ơi! – Một cô bé vỗ vai Vy. – Bạn quen anh Erik à?
Đó là cô bé trông cực kì xinh xắn dễ thương, mái tóc nâu bồng bềnh xõa ngang vai với nụ cười thân thiện.
- Ờ... – Vy không biết nói sao nữa. Đi nhờ xe ư? Không, không, vậy thì mất mặt cô quá, mà hắn nghe thấy thì tiêu đời! – Mình... là em gái Erik!
- Em gái? Ruột?
- Không , em họ xa!
- Vậy à... – Cô bé đó liền thân mật khoác vai Vy. – Thế thì chị chào em, là họ hàng mà chưa bao giờ chị thấy em nhỉ?
Vy ngạc ngiên nhìn cô bé.
- Tự giới thiệu: Zacky, em gái ruột Erik!
Em... em gái ruột?
- Thôi nha Vy, hôm qua Zac nghe Tứ Vệ BW nói chuyện hết rồi! Vy liều thật đấy, dám động vào người Hắc Gia... Tình yêu đúng là có ma lực kinh thật!
Nhóc chặc chặc lưỡi như bà cụ 70!
- Ê nói gì vậy? Tứ Vệ là gì? BW là ai? Rồi Hắc Gia là thứ nào? Còn yêu đương nữa! Ai yêu ai vậy?
Vy hỏi một tràng dài, nói thật, từ nãy đến giờ nói chuyện với Zacky, Vy như nói với người ngoài hành tinh ý! Chả hiểu gì cả?
- Thế sao Vy lại cứu anh trai Zacky?
- Không phải cứu Erik, lần ấy Vy tự cứu Vy thôi!
Rồi cô kể lại mọi chuyện, trừ chuyện gặp đám du côn tối qua và chuyện cô suýt chết sáng nay.
- Thế Vy không biết Erik là ai hả?
- Không ! Hắn... là người chứ ai!
- Vy không biết BW luôn hả?
- BW... BW... Sói đen hả?
- Còn Hắc Gia?
Vy lắc đầu. Zacky kinh ngạc nhìn cô.
- Thảm nào Erik lại đi theo Vy như vậy! Vy khờ quá Vy ơi! Một người như Vy mà dám động vào Hắc Gia... Nếu Erik không bảo vệ, Vy về chầu ông bà lúc nào không biết ấy!
Vy sợ hãi nhìn Zacky. Mọi chuyện là thế nào vậy? Sao Vy không hiểu cái gì hết ý!?
- Zacky, em ra đây làm gì?
Băng Như từ phía sau tiến đến. Khuôn mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng.
- Em chỉ hỏi xem Vy là người của Tổ chức nào mà lại có thể dây vào Hắc Gia với BW như vậy thôi!
Băng Như lo sợ thật sự. Cô nhìn Zacky, ánh mắt cảnh cáo.
- Anh trai em không muốn nói tới chuyện này nhiều!
Zacky lo lắng nhìn Băng. Có vẻ cô bé không nghĩ Erik lại không muốn cho Vy biết chuyện giang hồ rắc rối ấy!
- Chết em rồi!
- Còn không mau đi nhanh! Để Erik thấy em ở đây là em rồi đời đó!
- Vậy em đi trước nhé! – Cô bé chạy vụt đi.
- Đi thôi Vy, chị nghĩ có một số chuyện em cần biết!
- Dạ...
Vy lặng lẽ bước theo Băng, tiến về phía xe BMW đen.
- Đến bar cũ nhé!
Khải Phong nháy mắt với Băng và nở nụ cười thân thiện với Vy. (Ôi người đâu mà cười thôi cũng đủ giết người rồi!!!)
- Lên xe của chị!
- Nhưng hôm nay...
- Yên tâm, chỉ nhận lớp ghi tên linh tinh thôi. Có Erik ở đây, em chỉ cần sợ cậu ấy là đủ!
Băng tiến về phía xe Audi đỏ đậu gần đó. Đến bây giờ, Vy vẫn chưa hiểu quyền lực của hắn mạnh đến mức nào, nhưng cô cảm nhận được sự đáng sợ cùng sức ảnh hưởng của hắn.
- Lên xe đi em!
- Chị ơi... T_T
- Sao vậy?
- Mở hộ em... TT_TT
* * *
Nghe chị Băng cứ cười khúc khích mà Vy phát cáu. Có mỗi chuyện không mở được cửa xe thôi mà!
- Chị!
- Sao em? – Cố nín cười.
- Hôm nay không học thật ạ?
- Hôm nay ra nhận lớp thôi! Mà em dành học bổng vào BS hả? Chắc em thông minh lắm!
- Cũng may mắn thôi chị ạ... Mà chị này, Erik là ai ạ?
- Là người em vô tình vớ phải đó!
- Em biết, nhưng, anh ấy là người như thế nào ạ?
Chị Băng suy nghĩ một chốc, đắn đo xem có nên nói hay không ...
- Thực là em không biết gì về Erik hả?
- Thiệt mà chị! Đấy là lần đầu tiên em gặp Erik...
- Sét đánh lập tức chứ gì?
Băng Như cười tinh nghịch. Vy lập tức nhận ra là đang có sự hiểu lầm không hề nhẹ ở đây.
- Không không chị! Chỉ là em đang đi học thì gặp Erik đánh nhau với bọn côn đồ đó, em không thể tránh mặt, bọn côn đồ lại nhìn thấy em... Nếu không hô cảnh sát chắc em tiêu luôn quá! Với cả em đang muộn học thì đành mặt dày nhờ xe Erik thôi...
- Vậy thôi ư?
- Vâng! Em tưởng hôm qua lúc gọi điện thoại Erik đã nói với chị...
- Hắn chỉ nói em giúp hắn tránh mặt đám người Hắc gia...
- À, chị kể em nghe về Erik đi, về BW gì đấy, cả Hắc Gia là cái gì nữa! Em nghe mọi người nói mà chẳng hiểu gì cả!
Băng Như mím chặt môi đắn đo... Dù gì sau này Vy cũng biết, nói sớm để cô đề phòng sẽ tốt hơn. Nhưng Erik không bảo là được nói, nếu nói ra sợ hắn...
- Được rồi, chị kể cho em nhưng em không được kể cho người khác nghe, không ai đấy!
- Vâng chị, chị cứ tin em!
Băng thở dài, bắt đầu kể...
- Erik tên thật là Nguyễn Hoàng Tuấn Kiệt. Erik là tên Mĩ của cậu ấy. Cậu còn được gọi là Erik "Sói đêm" vì đứng đầu "Black Wolf".
- Black Wolf?
- Tổ chức ngầm lớn nhất thế giới, buôn bán vũ khí.
- E... Erik ư?
- Ừ, Erik với bố cậu - Ngài Joke - điều hành tổ chức này. Bọn chị là người làm việc cho BW. Mẹ Erik là người Mĩ gốc Việt, bố cậu là người Mĩ. Nhưng đó chỉ là bố mẹ nuôi thôi, bố mẹ ruột của Erik mất năm cậu 3 tuổi. Ở trong cô nhi viện, bị đánh đập hành hạ, Erik không chịu nổi liền bỏ đi... Cậu ấy tự lập năm 3 tuổi... Đi đánh giày, bán báo, ăn cắp vặt... đủ cả! Cuộc đời đau thương tôi luyện con người Erik, cho đến năm hắn 5 tuổi, cậu gia nhập BW. Ở đây, Erik mới thực sự hiểu sống là như thế nào... Cậu ấy đắc tội với một đàn anh, liền bị tên đó đánh tới bất tỉnh ba ngày ba đêm, nằm trong khu ổ chuột, không ai biết tới... Nhắc lại chuyện đó, Erik chỉ cười hờ bảo đói quá nên tỉnh lại, chứ nếu không cậu ấy cũng đi gặp Diêm Vương rồi! Erik tiếp tục sống, tiếp tục là thành viên BW. Không hiểu có duyên gì mà cậu với BW cứ bám lấy nhau, không rời ra được. Nhưng Erik lần này đắc tội với một đại ca hẳn hoi, nghe đâu đi vào nhầm lãnh thổ... Cậu ấy bị đánh gãy 3 xương sườn, gãy chân, nằm trên giường 1 tháng... Chị cũng không hiểu, nhỏ tuổi như vậy làm sao mà chịu được! Nhưng cậu ấy không phải người thường! Erik vẫn sống, và lại trở lại BW. Cậu bắt đầu đi học võ. Erik theo học Kazu Baha thì phải... Đó là võ sư giỏi thất thế giới! Cậu ấy đã phải chịu đủ khổ cực để được ông đó nhận làm đệ tử. Ba năm sau hắn xuống núi, theo học bắn súng. Xạ thủ Trac thu nhận cậu. Cậu là 1 trong 3 người duy nhất trên thế giới được ông ta thu nhận đấy! Ông ta là xạ thủ có thể bắn chết 20 con chim sẻ đang bay trong một phút ở khoảng cách 500m! Erik còn học rất nhiều thứ khác nữa, chịu đủ mọi khổ cực trên đời. Nhận lại, cậu là sát thủ giỏi nhất của BW, được ông Joke nhận làm con nuôi. Bọn chị đến Việt Nam vì ở đây tránh được mắt do thám. Việt Nam rất đẹp! Bố chị người Việt, mẹ chị người Canada. Còn Hắc Gia, đó là đại gia đình họ Hắc, bên TQ, đứng đầu là Hắc Thiếu Kình, đối đầu với BW từ lâu rồi. Có thể nói 2 bên ngang tài ngang sức... Nhưng Erik, chịu nhiều khổ cực đâm ra tính cách khô khan lạnh lẽo... Em đừng gây sự với cậu ấy, tính Erik nửa người nửa sói, chị cũng không dám đảm bảo lúc nào cậu ấy tức lên mà ném em ra khỏi xe đâu đấy! Erik... Cậu ấy thực rất giỏi, nhưng...
- Sao ạ?
- Không có gì, chỉ cần tiếp xúc nhiều em sẽ quen với Erik thôi! Cậu thông minh kinh khủng, nhiều lúc chị còn phải tự hỏi tại sao cậu lại làm được những điều tưởng như không thể...
- Anh Erik... khổ quá chị nhỉ... Cuộc đời đúng là nhiều sóng gió!
- Thế nên cậu ấy mới "thép" như vậy!
Băng cười lớn.
- Thôi! Đến nơi rồi! Từ nay em phải làm quen nhiều với nơi này!
- Sao Erik lại bảo vệ em thế ạ?
- Em... khờ quá! Có lẽ vậy. Cậu ấy là kẻ trân trọng sự sống, vì thế ai cứu cậu, cậu bảo vệ lại, ai muốn giết cậu, cậu ấy giết lại! Mà có thật em không biết Erik không đấy!?
- Em không biết thật mà! Còn chưa nghe tên bao giờ ấy!
Vy vẫn còn bàng hoàng về Erik. Một con người tưởng như không tì vết lại có quá khứ như vậy... Tim cô sống dậy một thứ cảm xúc không thể nêu tên...
Băng nhìn Vy khó hiểu. Sau khi đỗ xe vào bãi, Băng cười với Vy.
- Có cần chị mở cửa xe hộ không ?
- Chị! - Vy kêu lên. – Có người dạy em rồi!
- Dạy? Cái đó phải dạy hả?
Băng cười ha hả, bước xuống xe. Vy cũng mở cửa. Cô phải lườm chị một cái mới được! Mất mặt quá! Cứ như cô là người miền núi dân tộc xuống đồng bằng chơi ý!
Mở cửa xe, Vy lại bất giác nhớ đến lúc hắn cầm tay cô ban sáng... Cảm xúc gì đây? Không không! Không được nghĩ nữa! Hắn cũng từng nói, ngoài chuyện hắn bảo vệ cô, hai người không còn quan hệ gì khác mà! Hắn quá cao... Cô... với được không? (Thừa sức chị gái ạk! ;)
Vừa xuống tới nơi, cô đã sững lại bởi sự đồ sộ trước mắt. Quán bar Life to bằng cả cái sân vận động hiện ra, rực rỡ và bí ẩn.
- Vào đi!
- Chị Băng ơi, lần đầu em vào bar đấy!
Băng cười. Không thể tin nổi trên đời còn có người như Vy!
Nhưng chưa kịp bước vào, bộ tứ BW đã lao từ trong ra. Khải Phong nắm lấy tay Băng Như kéo ra ngoài. Tưởng Kì và Duy Hoàng phi như tên bắn. Tất cả còn há mồm chưa hiểu chuyện gì thì có tiếng súng nổ, và Erik bước ra ngoài. Hắn không chạy, nhưng bước chân sải dài và nhanh. Hắn nhìn thấy Vy, BẾ CÔ TRÊN TAY RỒI TIẾN ĐẾN CHỖ CON BMW ĐEN. Là BẾ CÔ TRÊN TAY! Vy kinh ngạc nhìn hắn, không thể thốt lên một lời. Hắn bước thôi mà tố độ đã nhanh hơn cô chạy rồi, trong vòng vài giây đã có thể vừa bế cô, vừa chạy đến chỗ xe cách đó 3' đi bộ.
Hắn đặt cô vào xe, sau đó đứng thẳng dậy, nhằm vào cửa quán bar, giơ súng bắn. Cô cũng thấy Tưởng Kì và Duy Hoàng lên đạn...
- Đi thôi!
Khải Phong lao xe đến. Anh ngồi một xe với chị Băng Như. Vy nảy sinh nghi ngờ ở chỗ này...
Nhưng bây giờ không phải lúc quan tâm đến chuyện đó. Hắn vào trong xe, khóa cửa kính. Vy bị đặt ngồi ngang hàng với hắn, chỉ dám giương đôi mắt to mà nhìn.
- Thắt dây an toàn vào!
Hắn không nhìn cô, nói.
- Tôi... tôi á? – Vy lắp bắp hỏi.
Hắn không trả lời, bắt đầu lên ga. Mà ở đây chỉ có cô với hắn, không nói với cô thì nói với ai! Vy "Ờ..." một tiếng hiểu ra rồi thắt dây an toàn.
Xe lập tức lăn bánh, tốc độ 110 km/h. Một đoàn xe đằng sau đuổi theo...
Hắn rồ ga vụt đi, tăng lên 180 km/h, gió đuổi theo ngoài cửa sổ.
Vy kinh hãi nhìn hắn.
- Erik, Hắc Gia cho người đến BW gây chuyện. – Băng Như nói.
- Hắc Thiếu Kình đúng là nhanh tin thật! – Tưởng Kì cười.
Duy Hoàng hỏi hắn:
- Thế hai thằng hôm qua đâu rồi?
Hắn đưa mắt nhìn Vy. Vy hiểu ý, bước ra ngoài. Cô nhóc hiền lành nghĩ: "Có lẽ hai tên đó bị đánh tới bầm dập rồi..." (nghoẻo rồi cô nương ạ!)
Ở trong xe, hắn lạnh lùng hỏi Khải Phong:
- Tin hai thằng sáng nay, Joke biết chưa? (Joke là trùm xã hội đen BW, bố nuôi Erik)
- Có lẽ chưa... – Khải Phong ngập ngừng.
Nhưng Tưởng Kì đã trả lời:
- Ông ấy biết rồi!
Băng hơi giật mình vì sự lan truyền thông tin 100 tin/giây của người BW toàn thế giới.
Duy thì thốt lên "Ồ!" một tiếng.
Chỉ riêng hắn cười.
- Erik, lô hàng T – 419 đã được Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Jeyden đặt hàng.
- Canh chừng Hắc Gia, đặc biệt canh chừng.
Không khí có vẻ chùng xuống, nặng nề và sặc mùi nguy hiểm.
* * *
Vy bước ra sân trường, chuẩn bị đi nhận lớp. Lớp cô đâu nhỉ, bảng tên lớp 10A2 cứ chạy loanh quanh đâu ấy!
- Bạn gì ơi! – Một cô bé vỗ vai Vy. – Bạn quen anh Erik à?
Đó là cô bé trông cực kì xinh xắn dễ thương, mái tóc nâu bồng bềnh xõa ngang vai với nụ cười thân thiện.
- Ờ... – Vy không biết nói sao nữa. Đi nhờ xe ư? Không, không, vậy thì mất mặt cô quá, mà hắn nghe thấy thì tiêu đời! – Mình... là em gái Erik!
- Em gái? Ruột?
- Không , em họ xa!
- Vậy à... – Cô bé đó liền thân mật khoác vai Vy. – Thế thì chị chào em, là họ hàng mà chưa bao giờ chị thấy em nhỉ?
Vy ngạc ngiên nhìn cô bé.
- Tự giới thiệu: Zacky, em gái ruột Erik!
Em... em gái ruột?
- Thôi nha Vy, hôm qua Zac nghe Tứ Vệ BW nói chuyện hết rồi! Vy liều thật đấy, dám động vào người Hắc Gia... Tình yêu đúng là có ma lực kinh thật!
Nhóc chặc chặc lưỡi như bà cụ 70!
- Ê nói gì vậy? Tứ Vệ là gì? BW là ai? Rồi Hắc Gia là thứ nào? Còn yêu đương nữa! Ai yêu ai vậy?
Vy hỏi một tràng dài, nói thật, từ nãy đến giờ nói chuyện với Zacky, Vy như nói với người ngoài hành tinh ý! Chả hiểu gì cả?
- Thế sao Vy lại cứu anh trai Zacky?
- Không phải cứu Erik, lần ấy Vy tự cứu Vy thôi!
Rồi cô kể lại mọi chuyện, trừ chuyện gặp đám du côn tối qua và chuyện cô suýt chết sáng nay.
- Thế Vy không biết Erik là ai hả?
- Không ! Hắn... là người chứ ai!
- Vy không biết BW luôn hả?
- BW... BW... Sói đen hả?
- Còn Hắc Gia?
Vy lắc đầu. Zacky kinh ngạc nhìn cô.
- Thảm nào Erik lại đi theo Vy như vậy! Vy khờ quá Vy ơi! Một người như Vy mà dám động vào Hắc Gia... Nếu Erik không bảo vệ, Vy về chầu ông bà lúc nào không biết ấy!
Vy sợ hãi nhìn Zacky. Mọi chuyện là thế nào vậy? Sao Vy không hiểu cái gì hết ý!?
- Zacky, em ra đây làm gì?
Băng Như từ phía sau tiến đến. Khuôn mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng.
- Em chỉ hỏi xem Vy là người của Tổ chức nào mà lại có thể dây vào Hắc Gia với BW như vậy thôi!
Băng Như lo sợ thật sự. Cô nhìn Zacky, ánh mắt cảnh cáo.
- Anh trai em không muốn nói tới chuyện này nhiều!
Zacky lo lắng nhìn Băng. Có vẻ cô bé không nghĩ Erik lại không muốn cho Vy biết chuyện giang hồ rắc rối ấy!
- Chết em rồi!
- Còn không mau đi nhanh! Để Erik thấy em ở đây là em rồi đời đó!
- Vậy em đi trước nhé! – Cô bé chạy vụt đi.
- Đi thôi Vy, chị nghĩ có một số chuyện em cần biết!
- Dạ...
Vy lặng lẽ bước theo Băng, tiến về phía xe BMW đen.
- Đến bar cũ nhé!
Khải Phong nháy mắt với Băng và nở nụ cười thân thiện với Vy. (Ôi người đâu mà cười thôi cũng đủ giết người rồi!!!)
- Lên xe của chị!
- Nhưng hôm nay...
- Yên tâm, chỉ nhận lớp ghi tên linh tinh thôi. Có Erik ở đây, em chỉ cần sợ cậu ấy là đủ!
Băng tiến về phía xe Audi đỏ đậu gần đó. Đến bây giờ, Vy vẫn chưa hiểu quyền lực của hắn mạnh đến mức nào, nhưng cô cảm nhận được sự đáng sợ cùng sức ảnh hưởng của hắn.
- Lên xe đi em!
- Chị ơi... T_T
- Sao vậy?
- Mở hộ em... TT_TT
* * *
Nghe chị Băng cứ cười khúc khích mà Vy phát cáu. Có mỗi chuyện không mở được cửa xe thôi mà!
- Chị!
- Sao em? – Cố nín cười.
- Hôm nay không học thật ạ?
- Hôm nay ra nhận lớp thôi! Mà em dành học bổng vào BS hả? Chắc em thông minh lắm!
- Cũng may mắn thôi chị ạ... Mà chị này, Erik là ai ạ?
- Là người em vô tình vớ phải đó!
- Em biết, nhưng, anh ấy là người như thế nào ạ?
Chị Băng suy nghĩ một chốc, đắn đo xem có nên nói hay không ...
- Thực là em không biết gì về Erik hả?
- Thiệt mà chị! Đấy là lần đầu tiên em gặp Erik...
- Sét đánh lập tức chứ gì?
Băng Như cười tinh nghịch. Vy lập tức nhận ra là đang có sự hiểu lầm không hề nhẹ ở đây.
- Không không chị! Chỉ là em đang đi học thì gặp Erik đánh nhau với bọn côn đồ đó, em không thể tránh mặt, bọn côn đồ lại nhìn thấy em... Nếu không hô cảnh sát chắc em tiêu luôn quá! Với cả em đang muộn học thì đành mặt dày nhờ xe Erik thôi...
- Vậy thôi ư?
- Vâng! Em tưởng hôm qua lúc gọi điện thoại Erik đã nói với chị...
- Hắn chỉ nói em giúp hắn tránh mặt đám người Hắc gia...
- À, chị kể em nghe về Erik đi, về BW gì đấy, cả Hắc Gia là cái gì nữa! Em nghe mọi người nói mà chẳng hiểu gì cả!
Băng Như mím chặt môi đắn đo... Dù gì sau này Vy cũng biết, nói sớm để cô đề phòng sẽ tốt hơn. Nhưng Erik không bảo là được nói, nếu nói ra sợ hắn...
- Được rồi, chị kể cho em nhưng em không được kể cho người khác nghe, không ai đấy!
- Vâng chị, chị cứ tin em!
Băng thở dài, bắt đầu kể...
- Erik tên thật là Nguyễn Hoàng Tuấn Kiệt. Erik là tên Mĩ của cậu ấy. Cậu còn được gọi là Erik "Sói đêm" vì đứng đầu "Black Wolf".
- Black Wolf?
- Tổ chức ngầm lớn nhất thế giới, buôn bán vũ khí.
- E... Erik ư?
- Ừ, Erik với bố cậu - Ngài Joke - điều hành tổ chức này. Bọn chị là người làm việc cho BW. Mẹ Erik là người Mĩ gốc Việt, bố cậu là người Mĩ. Nhưng đó chỉ là bố mẹ nuôi thôi, bố mẹ ruột của Erik mất năm cậu 3 tuổi. Ở trong cô nhi viện, bị đánh đập hành hạ, Erik không chịu nổi liền bỏ đi... Cậu ấy tự lập năm 3 tuổi... Đi đánh giày, bán báo, ăn cắp vặt... đủ cả! Cuộc đời đau thương tôi luyện con người Erik, cho đến năm hắn 5 tuổi, cậu gia nhập BW. Ở đây, Erik mới thực sự hiểu sống là như thế nào... Cậu ấy đắc tội với một đàn anh, liền bị tên đó đánh tới bất tỉnh ba ngày ba đêm, nằm trong khu ổ chuột, không ai biết tới... Nhắc lại chuyện đó, Erik chỉ cười hờ bảo đói quá nên tỉnh lại, chứ nếu không cậu ấy cũng đi gặp Diêm Vương rồi! Erik tiếp tục sống, tiếp tục là thành viên BW. Không hiểu có duyên gì mà cậu với BW cứ bám lấy nhau, không rời ra được. Nhưng Erik lần này đắc tội với một đại ca hẳn hoi, nghe đâu đi vào nhầm lãnh thổ... Cậu ấy bị đánh gãy 3 xương sườn, gãy chân, nằm trên giường 1 tháng... Chị cũng không hiểu, nhỏ tuổi như vậy làm sao mà chịu được! Nhưng cậu ấy không phải người thường! Erik vẫn sống, và lại trở lại BW. Cậu bắt đầu đi học võ. Erik theo học Kazu Baha thì phải... Đó là võ sư giỏi thất thế giới! Cậu ấy đã phải chịu đủ khổ cực để được ông đó nhận làm đệ tử. Ba năm sau hắn xuống núi, theo học bắn súng. Xạ thủ Trac thu nhận cậu. Cậu là 1 trong 3 người duy nhất trên thế giới được ông ta thu nhận đấy! Ông ta là xạ thủ có thể bắn chết 20 con chim sẻ đang bay trong một phút ở khoảng cách 500m! Erik còn học rất nhiều thứ khác nữa, chịu đủ mọi khổ cực trên đời. Nhận lại, cậu là sát thủ giỏi nhất của BW, được ông Joke nhận làm con nuôi. Bọn chị đến Việt Nam vì ở đây tránh được mắt do thám. Việt Nam rất đẹp! Bố chị người Việt, mẹ chị người Canada. Còn Hắc Gia, đó là đại gia đình họ Hắc, bên TQ, đứng đầu là Hắc Thiếu Kình, đối đầu với BW từ lâu rồi. Có thể nói 2 bên ngang tài ngang sức... Nhưng Erik, chịu nhiều khổ cực đâm ra tính cách khô khan lạnh lẽo... Em đừng gây sự với cậu ấy, tính Erik nửa người nửa sói, chị cũng không dám đảm bảo lúc nào cậu ấy tức lên mà ném em ra khỏi xe đâu đấy! Erik... Cậu ấy thực rất giỏi, nhưng...
- Sao ạ?
- Không có gì, chỉ cần tiếp xúc nhiều em sẽ quen với Erik thôi! Cậu thông minh kinh khủng, nhiều lúc chị còn phải tự hỏi tại sao cậu lại làm được những điều tưởng như không thể...
- Anh Erik... khổ quá chị nhỉ... Cuộc đời đúng là nhiều sóng gió!
- Thế nên cậu ấy mới "thép" như vậy!
Băng cười lớn.
- Thôi! Đến nơi rồi! Từ nay em phải làm quen nhiều với nơi này!
- Sao Erik lại bảo vệ em thế ạ?
- Em... khờ quá! Có lẽ vậy. Cậu ấy là kẻ trân trọng sự sống, vì thế ai cứu cậu, cậu bảo vệ lại, ai muốn giết cậu, cậu ấy giết lại! Mà có thật em không biết Erik không đấy!?
- Em không biết thật mà! Còn chưa nghe tên bao giờ ấy!
Vy vẫn còn bàng hoàng về Erik. Một con người tưởng như không tì vết lại có quá khứ như vậy... Tim cô sống dậy một thứ cảm xúc không thể nêu tên...
Băng nhìn Vy khó hiểu. Sau khi đỗ xe vào bãi, Băng cười với Vy.
- Có cần chị mở cửa xe hộ không ?
- Chị! - Vy kêu lên. – Có người dạy em rồi!
- Dạy? Cái đó phải dạy hả?
Băng cười ha hả, bước xuống xe. Vy cũng mở cửa. Cô phải lườm chị một cái mới được! Mất mặt quá! Cứ như cô là người miền núi dân tộc xuống đồng bằng chơi ý!
Mở cửa xe, Vy lại bất giác nhớ đến lúc hắn cầm tay cô ban sáng... Cảm xúc gì đây? Không không! Không được nghĩ nữa! Hắn cũng từng nói, ngoài chuyện hắn bảo vệ cô, hai người không còn quan hệ gì khác mà! Hắn quá cao... Cô... với được không? (Thừa sức chị gái ạk! ;)
Vừa xuống tới nơi, cô đã sững lại bởi sự đồ sộ trước mắt. Quán bar Life to bằng cả cái sân vận động hiện ra, rực rỡ và bí ẩn.
- Vào đi!
- Chị Băng ơi, lần đầu em vào bar đấy!
Băng cười. Không thể tin nổi trên đời còn có người như Vy!
Nhưng chưa kịp bước vào, bộ tứ BW đã lao từ trong ra. Khải Phong nắm lấy tay Băng Như kéo ra ngoài. Tưởng Kì và Duy Hoàng phi như tên bắn. Tất cả còn há mồm chưa hiểu chuyện gì thì có tiếng súng nổ, và Erik bước ra ngoài. Hắn không chạy, nhưng bước chân sải dài và nhanh. Hắn nhìn thấy Vy, BẾ CÔ TRÊN TAY RỒI TIẾN ĐẾN CHỖ CON BMW ĐEN. Là BẾ CÔ TRÊN TAY! Vy kinh ngạc nhìn hắn, không thể thốt lên một lời. Hắn bước thôi mà tố độ đã nhanh hơn cô chạy rồi, trong vòng vài giây đã có thể vừa bế cô, vừa chạy đến chỗ xe cách đó 3' đi bộ.
Hắn đặt cô vào xe, sau đó đứng thẳng dậy, nhằm vào cửa quán bar, giơ súng bắn. Cô cũng thấy Tưởng Kì và Duy Hoàng lên đạn...
- Đi thôi!
Khải Phong lao xe đến. Anh ngồi một xe với chị Băng Như. Vy nảy sinh nghi ngờ ở chỗ này...
Nhưng bây giờ không phải lúc quan tâm đến chuyện đó. Hắn vào trong xe, khóa cửa kính. Vy bị đặt ngồi ngang hàng với hắn, chỉ dám giương đôi mắt to mà nhìn.
- Thắt dây an toàn vào!
Hắn không nhìn cô, nói.
- Tôi... tôi á? – Vy lắp bắp hỏi.
Hắn không trả lời, bắt đầu lên ga. Mà ở đây chỉ có cô với hắn, không nói với cô thì nói với ai! Vy "Ờ..." một tiếng hiểu ra rồi thắt dây an toàn.
Xe lập tức lăn bánh, tốc độ 110 km/h. Một đoàn xe đằng sau đuổi theo...
Hắn rồ ga vụt đi, tăng lên 180 km/h, gió đuổi theo ngoài cửa sổ.
Vy kinh hãi nhìn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.