Chương 119: A Vũ nổi tiếng
Tiểu Bạch Y
26/07/2019
Vài tuần sau khi tiểu công chúa ra đời, cả nhà cũng đã đặt được tên cho con bé. Tên là Tống Dịch Hy.
Vấn đề là...trước đó vài ngày đã có một đám nhà báo chen chúc trước cửa bệnh viện rồi. Lúc nào cũng chỉ có những câu: Linh Linh đã hạ sinh con trai hay con gái ạ?
- Thật là, họ lại đến làm phiền nữa!
A Vũ chạy từ trong bệnh viện ra đã thấy bố bị một đám nhà báo bu lấy quanh. Thế này thì cậu sao ra ngoài được, cậu đã được ra quy định bất cứ khi nào có bóng dáng nhà báo là cậu phải cố mà trốn. Bởi nếu họ tìm ra cậu thì thế nào cậu cũng sẽ chẳng có nổi một ngày yên ổn. Mẹ cậu nổi tiếng quá mà.
Xem ra làm con người nổi tiếng cũng chẳng sung sướng gì.
Đúng lúc cậu định quay vào trong bệnh viện thì một người trong đám nhà báo liền trông thấy:
- Kia có phải là Tống Kị Vũ, con trai của Linh Linh?
- Đúng rồi!
Tống Mạc Dương nghe nhà báo nói thì quay đầu lại. Anh khẽ nhíu mày khi nhìn thấy thằng nhóc con của mình đang đứng như tượng trước cửa. Thế là bị nhìn thấy mặt rồi còn đâu.
Mọi sự chú ý của nhà báo liền đổ dồn về phía Tống Kị Vũ. Như hiểu được sau đó phải làm gì, cậu liền nhanh chóng che mặt lại rồi chạy biến đi.
Cậu chạy ra đến ngoài đường rồi họ vẫn không tha.
- Trời ạ! Bọn họ bám dai như đỉa!
Cậu vừa chạy vừa than trời than đất. Sau đó cậu mới nhìn xung quanh. Đây rồi! Cậu sắp được cứu sống rồi!
Cậu chạy vào một khu chung cư cách cậu vài bước chân. Cậu không đi thang máy mà cậu đi thang bộ lên tầng 15.
Còn đám nhà báo thì bị ngăn lại bởi những con người tò mò. Và khi họ chạy được vào bên trong thì cậu đã mất hút. Họ đành chán nản quay về.
Đúng lúc đó có hai mẹ con vừa bước vào. Trông thấy một đám nhà báo đi ra đông như kiến thì họ trố mắt nhìn.
- Chuyện gì vậy nhỉ?
Cô bé đi cùng mẹ tự hỏi. Bác nhân viên nghe thấy thì liền trả lời:
- Họ đuổi theo cậu bé nào đó! Hình như cậu bé đó sống ở đây thì phải!
- Ở đây có ai nổi tiếng hả mẹ?
- Chịu!
Họ chẳng bận tâm đến, bước tới thang máy rồi chọn tầng số 15.
Ting!
Thang máy kêu lên một cái họ bước ra ngoài. Cô bé liền tròn mắt:
- Ớ! A Vũ! Cậu làm gì ở đây?
Tống Kị Vũ đựng dựa vào cửa phòng số 1509 nghe thấy tiếng hỏi thì cậu quay đầu lại.
- Trương Hiểu Đồng! Cậu về rồi!
Cậu chạy tới ôm chặt lấy cô bé.
- Sao cháu lại ở đây?
Người mẹ ấy, không ai khác là Bạch Cơ.
- Nhà báo đã thấy mặt cháu rồi! Sau này sống không nổi nữa rồi!
- Có sao đâu! Làm người nổi tiếng sướng mà!
Cô bé vừa mở cửa vừa nói.
- Thế rồi cậu bây giờ tính sao?
- Ở đây chơi chút đã rồi về!
Vừa vào nhà, Hiểu Đồng liền cầm lấy Ipad. Sau đó cô phá lên cười rồi nhìn A Vũ:
- A Vũ! Cậu nhìn này! Cậu nổi tiếng rồi đấy!
Cậu nghe thế thì nhanh chóng chạy lại. Ngay trên đầu bảng tin đã có dòng chữ to tướng: TIỂU THÁI TỬ CỦA DIỄN VIÊN NỔI TIẾNG LINH LINH.
- Gì chứ! Sao nhanh dữ vậy?
- Cậu nổi tiếng thật rồi đấy!
-...
Bạch Cơ liền tiến tới:
- Bố con tới trước chung cư rồi. Hay con về đi rồi bữa sau tới chơi cũng được!
- Cũng được ạ!
------------
Cậu bước chậm xuống dưới sảnh, liền trông thấy chiếc xe đen quen thuộc của bố. Cậu chậm rãi mở cửa rồi ngồi vào trong.
Vừa ngồi xuống đã nhận một tràng vỗ tay của bố:
- Hay lắm! Con nổi tiếng rồi đấy!
- Cả bố cũng...
Tống Mạc Dương gạt đi lời của con trai. Yêu cầu tài xế lái xe đi. Cậu nổi sung lên đấu khẩu với bố.
Nguyên cả ngày hôm đó, anh tài xế tội nghiệp đã không được yên thân rồi.
--------------
Buổi tối, về đến nhà, A Vũ liền ngả người xuống sô pha liền thấy như mình vừa được sống lại.
- Nhà trống quá!
Câu nói của cậu khiến các người hầu trong nhà đứng người. Họ là không khí sao?
Một cô hầu nữ liền chạy vào nhà, trên tay còn có một phong thư.
- Cái gì thế?
- Dạ, cái này gửi tiểu thiếu gia ạ!
- Tôi?
Nghe thấy mình, A Vũ liền ngồi bật dậy. Lần đầu tiên gửi thư cho mình, cậu chạy như bay tới chỗ cô hầu nữ ấy nhận lấy với tốc độ bàn thờ.
Cậu liền mở phong thư ra. Là một tờ giấy mời.
- Thư mời gặp mặt?
- Là mời con lên sóng truyền hình!
- Gì chứ?
Cậu liền đọc địa chỉ và thời gian. Là công ty của bố. Hơn nữa thời gian là chiều ngày mai.
- Bố...
Tống Mạc Dương khoanh tay nhìn cậu con trai của mình.
------------
Chiều hôm sau, chương trình mà A Vũ quay được trực tiếp trên truyền hình nên ở bệnh viện Thạch Linh vẫn xem được qua Ipad.
- Quả nhiên là con trai anh!
Tống Mạc Dương nhìn cậu con trai mình qua màn hình Ipad mà tấm tắc khen.
- Gì chứ! Con em mà!
- Con của hai chúng ta!
- Thế mới đúng!
Qua chương trình đó, từ khóa tìm kiếm Tống Kị Vũ đã đứng gần vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Cũng qua chương trình đó mà Tống Kị Vũ đã trở thành một diễn viên nhí qua những bộ phim nổi tiếng.
Thạch Linh: Diễn viên nổi tiếng.
Tống Mạc Dương: CEO công ty Nhạc Hinh.
Tống Kị Vũ: Diễn viên nhí nổi tiếng.
Quả là một gia đình nghệ thuật.
Vấn đề là...trước đó vài ngày đã có một đám nhà báo chen chúc trước cửa bệnh viện rồi. Lúc nào cũng chỉ có những câu: Linh Linh đã hạ sinh con trai hay con gái ạ?
- Thật là, họ lại đến làm phiền nữa!
A Vũ chạy từ trong bệnh viện ra đã thấy bố bị một đám nhà báo bu lấy quanh. Thế này thì cậu sao ra ngoài được, cậu đã được ra quy định bất cứ khi nào có bóng dáng nhà báo là cậu phải cố mà trốn. Bởi nếu họ tìm ra cậu thì thế nào cậu cũng sẽ chẳng có nổi một ngày yên ổn. Mẹ cậu nổi tiếng quá mà.
Xem ra làm con người nổi tiếng cũng chẳng sung sướng gì.
Đúng lúc cậu định quay vào trong bệnh viện thì một người trong đám nhà báo liền trông thấy:
- Kia có phải là Tống Kị Vũ, con trai của Linh Linh?
- Đúng rồi!
Tống Mạc Dương nghe nhà báo nói thì quay đầu lại. Anh khẽ nhíu mày khi nhìn thấy thằng nhóc con của mình đang đứng như tượng trước cửa. Thế là bị nhìn thấy mặt rồi còn đâu.
Mọi sự chú ý của nhà báo liền đổ dồn về phía Tống Kị Vũ. Như hiểu được sau đó phải làm gì, cậu liền nhanh chóng che mặt lại rồi chạy biến đi.
Cậu chạy ra đến ngoài đường rồi họ vẫn không tha.
- Trời ạ! Bọn họ bám dai như đỉa!
Cậu vừa chạy vừa than trời than đất. Sau đó cậu mới nhìn xung quanh. Đây rồi! Cậu sắp được cứu sống rồi!
Cậu chạy vào một khu chung cư cách cậu vài bước chân. Cậu không đi thang máy mà cậu đi thang bộ lên tầng 15.
Còn đám nhà báo thì bị ngăn lại bởi những con người tò mò. Và khi họ chạy được vào bên trong thì cậu đã mất hút. Họ đành chán nản quay về.
Đúng lúc đó có hai mẹ con vừa bước vào. Trông thấy một đám nhà báo đi ra đông như kiến thì họ trố mắt nhìn.
- Chuyện gì vậy nhỉ?
Cô bé đi cùng mẹ tự hỏi. Bác nhân viên nghe thấy thì liền trả lời:
- Họ đuổi theo cậu bé nào đó! Hình như cậu bé đó sống ở đây thì phải!
- Ở đây có ai nổi tiếng hả mẹ?
- Chịu!
Họ chẳng bận tâm đến, bước tới thang máy rồi chọn tầng số 15.
Ting!
Thang máy kêu lên một cái họ bước ra ngoài. Cô bé liền tròn mắt:
- Ớ! A Vũ! Cậu làm gì ở đây?
Tống Kị Vũ đựng dựa vào cửa phòng số 1509 nghe thấy tiếng hỏi thì cậu quay đầu lại.
- Trương Hiểu Đồng! Cậu về rồi!
Cậu chạy tới ôm chặt lấy cô bé.
- Sao cháu lại ở đây?
Người mẹ ấy, không ai khác là Bạch Cơ.
- Nhà báo đã thấy mặt cháu rồi! Sau này sống không nổi nữa rồi!
- Có sao đâu! Làm người nổi tiếng sướng mà!
Cô bé vừa mở cửa vừa nói.
- Thế rồi cậu bây giờ tính sao?
- Ở đây chơi chút đã rồi về!
Vừa vào nhà, Hiểu Đồng liền cầm lấy Ipad. Sau đó cô phá lên cười rồi nhìn A Vũ:
- A Vũ! Cậu nhìn này! Cậu nổi tiếng rồi đấy!
Cậu nghe thế thì nhanh chóng chạy lại. Ngay trên đầu bảng tin đã có dòng chữ to tướng: TIỂU THÁI TỬ CỦA DIỄN VIÊN NỔI TIẾNG LINH LINH.
- Gì chứ! Sao nhanh dữ vậy?
- Cậu nổi tiếng thật rồi đấy!
-...
Bạch Cơ liền tiến tới:
- Bố con tới trước chung cư rồi. Hay con về đi rồi bữa sau tới chơi cũng được!
- Cũng được ạ!
------------
Cậu bước chậm xuống dưới sảnh, liền trông thấy chiếc xe đen quen thuộc của bố. Cậu chậm rãi mở cửa rồi ngồi vào trong.
Vừa ngồi xuống đã nhận một tràng vỗ tay của bố:
- Hay lắm! Con nổi tiếng rồi đấy!
- Cả bố cũng...
Tống Mạc Dương gạt đi lời của con trai. Yêu cầu tài xế lái xe đi. Cậu nổi sung lên đấu khẩu với bố.
Nguyên cả ngày hôm đó, anh tài xế tội nghiệp đã không được yên thân rồi.
--------------
Buổi tối, về đến nhà, A Vũ liền ngả người xuống sô pha liền thấy như mình vừa được sống lại.
- Nhà trống quá!
Câu nói của cậu khiến các người hầu trong nhà đứng người. Họ là không khí sao?
Một cô hầu nữ liền chạy vào nhà, trên tay còn có một phong thư.
- Cái gì thế?
- Dạ, cái này gửi tiểu thiếu gia ạ!
- Tôi?
Nghe thấy mình, A Vũ liền ngồi bật dậy. Lần đầu tiên gửi thư cho mình, cậu chạy như bay tới chỗ cô hầu nữ ấy nhận lấy với tốc độ bàn thờ.
Cậu liền mở phong thư ra. Là một tờ giấy mời.
- Thư mời gặp mặt?
- Là mời con lên sóng truyền hình!
- Gì chứ?
Cậu liền đọc địa chỉ và thời gian. Là công ty của bố. Hơn nữa thời gian là chiều ngày mai.
- Bố...
Tống Mạc Dương khoanh tay nhìn cậu con trai của mình.
------------
Chiều hôm sau, chương trình mà A Vũ quay được trực tiếp trên truyền hình nên ở bệnh viện Thạch Linh vẫn xem được qua Ipad.
- Quả nhiên là con trai anh!
Tống Mạc Dương nhìn cậu con trai mình qua màn hình Ipad mà tấm tắc khen.
- Gì chứ! Con em mà!
- Con của hai chúng ta!
- Thế mới đúng!
Qua chương trình đó, từ khóa tìm kiếm Tống Kị Vũ đã đứng gần vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Cũng qua chương trình đó mà Tống Kị Vũ đã trở thành một diễn viên nhí qua những bộ phim nổi tiếng.
Thạch Linh: Diễn viên nổi tiếng.
Tống Mạc Dương: CEO công ty Nhạc Hinh.
Tống Kị Vũ: Diễn viên nhí nổi tiếng.
Quả là một gia đình nghệ thuật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.