Chương 24
Tiểu Bạch Y
26/07/2019
Bị tên Evil chơi xỏ mất đến mấy phút. Giờ thì thế nào cũng trễ giờ cho mà xem.
Giờ thì tôi đành phải 3 trong 1 thôi. Vừa đánh răng, vừa rửa mặt, vừa chỉnh sửa tóc tai chỉ trong 1 lần. Bởi vậy, tôi cũng giảm được một ít thời gian.
Giờ thì chỉ cần vác cặp sách rồi phi hết tốc lực đến trường thôi.
Còn 15 phút, chắc cũng đủ để đi bộ đến trường nhỉ? Tuy KTX là của trường, nhưng khoảng cách từ KTX đến dãy lớp tôi lại xa không đếm nổi.
Trường tôi có tổng cộng hai cổng chính. Một cổng ở phía trước trường, giành cho học sinh không ở KTX. Còn một cổng nữa thì ở một bên trường, giành chi học sinh ở KTX. Bởi vậy, từ cổng chính đến dãy lớp học của tôi gần hơn nhiều.
Tôi cá là bây giờ, tên Evil quái quỷ đó đã đến lớp lâu rồi. Giờ hắn chắc đang ngồi ung dung tự đắc đợi xem tôi chuẩn bị sống chết như thế nào. Nghĩ thế, tôi lại tức muốn ói máu.
Nhưng...sao trên đường đi tôi lại thấy có chuyện bất thường.
Mọi người đều nhìn tôi chằm chằm. Lại có một số người vừa bàn tán vừa liếc nhìn tôi nữa. Bình thường có ai quan tâm đến tôi đâu cơ chứ!
Đang cố vặn óc ra để nghi vấn thì một cánh tay vừa dài vừa nặng khoác lấy vai tôi.
- Bạch Cơ! Sao bà đi muộn vậy?
Tôi trợn tròn mắt, nhìn cô bạn đang cười tít mắt. Chắc bả đang rất thỏa mãn với cú đập như trời giáng vào vai tôi lúc nãy.
Bạ vừa cười lộ rõ 10 cái răng trắng bóc nói :
- Hì hì! Đương nhiên là để gặp người nổi tiếng của trường rồi!
Người nổi tiếng? Tôi sao?
Trên đầu tôi là một dấu hỏi to đùng. Rốt cuộc ngày hôm nay sao vậy nhỉ? Toàn gặp chuyện khó hiểu không!
Nhìn tôi đang mịt mù với một đám dấu hỏi trên đầu thì nói:
- Muốn biết thì đi theo tui!
Vừa nói xong, tôi bị Bạch Cơ kéo đi đâu không biết.
Chỉ còn vài phút nữa là vào học rồi, tôi không muốn muộn học đâu! Huhu!
Bạch Cơ dẫn tôi đến một căn phòng nào đó. Cũng gần với dãy lớp học của tôi nên lát nữa chỉ cần chạy hết tốc lực là có thể đến lớp rồi.
Nhưng rốt cuộc căn phòng này là phòng gì đây? Vài hôm trước tôi vẫn có đi qua chỗ này, nhưng phòng này khóa cửa kín mít. Nhưng bây giờ thì cánh cửa mở toang, rồi lại còn có rất nhiều người đến nữa chứ.
Tuy gần vào học rồi nhưng phòng này vẫn chật kín người. Nhưng họ không hề vội vàng, đơn giản là vì họ đã để cặp ở lớp. Như thế, chỉ cần đến lớp muộn chưa quá 15 phút là vẫn có thể an toàn. Huhu! Đáng lẽ tôi nên về lớp trước để cất cặp!
Đến căn phòng đó, Bạch Cơ hét lên một tiếng rõ to :
- Đại Công Chúa giá lâm!!!
Đại...Đại Công Chúa? Bạch Cơ, bà đang nói gì vậy?
- Công Chúa là sao hử?
Tôi hỏi thầm trong tai của Bạch Cơ.
- Lát nữa bà sẽ biết.
Bạch Cơ nói một cách đầy ẩn ý.
Bạch Cơ vừa dứt lời thì mọi ánh mắt đều nhắm thẳng vào tôi. Những ánh mắt đều khác nhau. Ánh mắt ghen ghét, ánh mắt khâm phục, ánh mắt tự hào,...
- Công Chúa! Xin chào Công Chúa!
Mọi người đều xúm lại gần tôi. Ôm tôi đến nghẹt thở. Lại chuyện gì nữa đây? Càng lúc đầu óc tôi càng loạn hơn rồi. Cái gì mà Công chúa giá lâm rồi lại còn Xin chào công chúa nữa chứ!
Hôm qua thì xem tôi như cái gai trong mắt, giờ thì lại xem là bông hoa trong mắt họ.
- Muốn biết thì đi theo tui!
Bạch Cơ nói rồi kéo tôi đến trước một bảng to bự chảng được treo ở giữa căn phòng. Vừa mới nhìn thấy tấm bảng, tôi đã mắt hình chữ A mồm chữ O.
Cái gì ở trên bảng dzậy? Sao tôi lại được đề là Đại Công Chúa? Còn bên cạnh tên của tôi là tên của top 10 trai đẹp mà. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Với lại, tại sao chỉ có Đại Công Chúa mà không có Nhị Công Chúa? Đầu tôi chi chít những dấu hỏi.
- Bà là người thứ 2 được trở thành Đại Công Chúa đấy! Ai lập được kỉ lục xoay 100 vòng 1 phút với Đệ Nhất Hoàng Tử thì sẽ trở thành Đại Công Chúa.
Bạch Cơ giải thích một lèo như đọc rap. Bả nhớ siêu ghê! Có thể chắc chắn một điều rằng bả cũng muốn làm Đại Công Chúa lắm.
Khoan đã! Lúc nãy bả nói gì nhỉ? Tôi là người thứ hai? Như vậy là vẫn còn một người nữa lập được kỉ lục đó?
- Người đầu tiên lập được kỉ lục đó đi du học 1 năm rồi. Chắc cũng gần về rồi!
Bạch Cơ như hiểu được suy nghĩ trong đầu tôi, thế là bả giải thích luôn mà không để tôi hỏi.
Đi du học sao? Chắc cô ấy học giỏi lắm!
Với lại cô ấy cũng gần về nữa. Không biết có gặp mặt được không nhỉ?
- Hình như bây giờ cậu ấy năm hai. Tên thì quên rồi nhưng nghe đồn cậu ấy với Đệ Nhất Hoàng Tử là một đôi đó!
Đám người gần đó xì xào. Tuy nói nhỏ nhưng tôi vẫn nghe được. Cái từ là một đôi đó như một tảng đả nặng trăm tấn đè lấy tôi.
Đúng lúc đó, tiếng chuông báo hiệu vào học vang lên.
Giờ thì tôi đành phải 3 trong 1 thôi. Vừa đánh răng, vừa rửa mặt, vừa chỉnh sửa tóc tai chỉ trong 1 lần. Bởi vậy, tôi cũng giảm được một ít thời gian.
Giờ thì chỉ cần vác cặp sách rồi phi hết tốc lực đến trường thôi.
Còn 15 phút, chắc cũng đủ để đi bộ đến trường nhỉ? Tuy KTX là của trường, nhưng khoảng cách từ KTX đến dãy lớp tôi lại xa không đếm nổi.
Trường tôi có tổng cộng hai cổng chính. Một cổng ở phía trước trường, giành cho học sinh không ở KTX. Còn một cổng nữa thì ở một bên trường, giành chi học sinh ở KTX. Bởi vậy, từ cổng chính đến dãy lớp học của tôi gần hơn nhiều.
Tôi cá là bây giờ, tên Evil quái quỷ đó đã đến lớp lâu rồi. Giờ hắn chắc đang ngồi ung dung tự đắc đợi xem tôi chuẩn bị sống chết như thế nào. Nghĩ thế, tôi lại tức muốn ói máu.
Nhưng...sao trên đường đi tôi lại thấy có chuyện bất thường.
Mọi người đều nhìn tôi chằm chằm. Lại có một số người vừa bàn tán vừa liếc nhìn tôi nữa. Bình thường có ai quan tâm đến tôi đâu cơ chứ!
Đang cố vặn óc ra để nghi vấn thì một cánh tay vừa dài vừa nặng khoác lấy vai tôi.
- Bạch Cơ! Sao bà đi muộn vậy?
Tôi trợn tròn mắt, nhìn cô bạn đang cười tít mắt. Chắc bả đang rất thỏa mãn với cú đập như trời giáng vào vai tôi lúc nãy.
Bạ vừa cười lộ rõ 10 cái răng trắng bóc nói :
- Hì hì! Đương nhiên là để gặp người nổi tiếng của trường rồi!
Người nổi tiếng? Tôi sao?
Trên đầu tôi là một dấu hỏi to đùng. Rốt cuộc ngày hôm nay sao vậy nhỉ? Toàn gặp chuyện khó hiểu không!
Nhìn tôi đang mịt mù với một đám dấu hỏi trên đầu thì nói:
- Muốn biết thì đi theo tui!
Vừa nói xong, tôi bị Bạch Cơ kéo đi đâu không biết.
Chỉ còn vài phút nữa là vào học rồi, tôi không muốn muộn học đâu! Huhu!
Bạch Cơ dẫn tôi đến một căn phòng nào đó. Cũng gần với dãy lớp học của tôi nên lát nữa chỉ cần chạy hết tốc lực là có thể đến lớp rồi.
Nhưng rốt cuộc căn phòng này là phòng gì đây? Vài hôm trước tôi vẫn có đi qua chỗ này, nhưng phòng này khóa cửa kín mít. Nhưng bây giờ thì cánh cửa mở toang, rồi lại còn có rất nhiều người đến nữa chứ.
Tuy gần vào học rồi nhưng phòng này vẫn chật kín người. Nhưng họ không hề vội vàng, đơn giản là vì họ đã để cặp ở lớp. Như thế, chỉ cần đến lớp muộn chưa quá 15 phút là vẫn có thể an toàn. Huhu! Đáng lẽ tôi nên về lớp trước để cất cặp!
Đến căn phòng đó, Bạch Cơ hét lên một tiếng rõ to :
- Đại Công Chúa giá lâm!!!
Đại...Đại Công Chúa? Bạch Cơ, bà đang nói gì vậy?
- Công Chúa là sao hử?
Tôi hỏi thầm trong tai của Bạch Cơ.
- Lát nữa bà sẽ biết.
Bạch Cơ nói một cách đầy ẩn ý.
Bạch Cơ vừa dứt lời thì mọi ánh mắt đều nhắm thẳng vào tôi. Những ánh mắt đều khác nhau. Ánh mắt ghen ghét, ánh mắt khâm phục, ánh mắt tự hào,...
- Công Chúa! Xin chào Công Chúa!
Mọi người đều xúm lại gần tôi. Ôm tôi đến nghẹt thở. Lại chuyện gì nữa đây? Càng lúc đầu óc tôi càng loạn hơn rồi. Cái gì mà Công chúa giá lâm rồi lại còn Xin chào công chúa nữa chứ!
Hôm qua thì xem tôi như cái gai trong mắt, giờ thì lại xem là bông hoa trong mắt họ.
- Muốn biết thì đi theo tui!
Bạch Cơ nói rồi kéo tôi đến trước một bảng to bự chảng được treo ở giữa căn phòng. Vừa mới nhìn thấy tấm bảng, tôi đã mắt hình chữ A mồm chữ O.
Cái gì ở trên bảng dzậy? Sao tôi lại được đề là Đại Công Chúa? Còn bên cạnh tên của tôi là tên của top 10 trai đẹp mà. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Với lại, tại sao chỉ có Đại Công Chúa mà không có Nhị Công Chúa? Đầu tôi chi chít những dấu hỏi.
- Bà là người thứ 2 được trở thành Đại Công Chúa đấy! Ai lập được kỉ lục xoay 100 vòng 1 phút với Đệ Nhất Hoàng Tử thì sẽ trở thành Đại Công Chúa.
Bạch Cơ giải thích một lèo như đọc rap. Bả nhớ siêu ghê! Có thể chắc chắn một điều rằng bả cũng muốn làm Đại Công Chúa lắm.
Khoan đã! Lúc nãy bả nói gì nhỉ? Tôi là người thứ hai? Như vậy là vẫn còn một người nữa lập được kỉ lục đó?
- Người đầu tiên lập được kỉ lục đó đi du học 1 năm rồi. Chắc cũng gần về rồi!
Bạch Cơ như hiểu được suy nghĩ trong đầu tôi, thế là bả giải thích luôn mà không để tôi hỏi.
Đi du học sao? Chắc cô ấy học giỏi lắm!
Với lại cô ấy cũng gần về nữa. Không biết có gặp mặt được không nhỉ?
- Hình như bây giờ cậu ấy năm hai. Tên thì quên rồi nhưng nghe đồn cậu ấy với Đệ Nhất Hoàng Tử là một đôi đó!
Đám người gần đó xì xào. Tuy nói nhỏ nhưng tôi vẫn nghe được. Cái từ là một đôi đó như một tảng đả nặng trăm tấn đè lấy tôi.
Đúng lúc đó, tiếng chuông báo hiệu vào học vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.