Chương 9
Tiểu Bạch Y
26/07/2019
Tôi cạn lời nhìn hai bà bạn ríu rít bàn luận xem nên đề cử cho chàng trai nào. Và tất nhiên là cho người tình của họ rồi. Họ học chung với người tình suốt từ lúc lớp 3 đến giờ mà. Nhưng chỉ là học chung trường thôi, chứ lớp thì khác hẳn : 11A3-11A1 và 11A3-11A5. Cách biệt đến thế là cùng. Còn tôi, giá như Tống Mạc Dương cũng học ở đây thì tốt biết mấy, tôi có thể bình chọn cho cậu ấy rồi.
Thông thường, ngày đầu tiên đi học của một năm học mới, trường sẽ cho các bạn nữ sinh bình chọn các chàng trai đẹp trai đẹp trai nhất trường. Và ba người đứng đầu bảng sẽ được gọi là Đệ Nhất Hoàng Tử, Đệ Nhị Hoàng Tử và Đệ Tam Hoàng Tử. Lễ bình chọn này diễn ra đều đều. Và chắc chắn rằng chẳng có năm nào bỏ sót. Đơn giản là vì hội trưởng cũng là một bà chị hám dzai đẹp có 1 0 2.
Tiếng chuông vang lên. Vào học rồi! Cả lớp lúc nãy còn ồn ào thế mà bây giờ im phăng phắc, ngồi tử tế. Thật may cho tôi rằng tôi ngồi ngay phía sau Bạch Cơ và bên cạnh Mộc Tầm.
Tiết đầu tiên là môn thể dục. Nhưng vì có thêm giờ bình chọn hoàng tử nên cả lớp chưa xuống sân vội. Cô giáo đang từ từ đến nên cả lớp im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng lá rơi ngoài kia.
- Nào các em, bây giờ các bạn nữ sẽ viết tên của bạn trai mà mình bình chọn rồi nộp cho cô trong vòng 15 phút nhé!
Những 15 phút! Tuy 15 phút đối với bọn con trai là lâu rồi, nhưng đối với bọn con gái chúng tôi thì nó dài như cả 15 thập kỉ. Tôi ngó ngang ngó dọc. Nên bình chọn cho ai đây? Không bình chọn không được. Tôi liếc mắt một hồi, tôi nhận ra một người ưng ý mà cũng không ưng ý.
Là Evil. Đúng là trong lớp này, tôi có thể nhận ra rằng hắn đẹp trai nhất lớp. Nhưng tính tình của hắn thì không tài nào chịu nổi. Hắn đang ngồi ở phía sau, cuối cùng của lớp. Nhìn hắn uể oải tựa vào thành ghế, thả máy bay giấy xuống sân trường với khuôn mặt chán nản. Xem ra hắn ghét việc chờ đợi lắm.
Tôi liếc mắt sang nhìn Mộc Tầm, đúng là bả bình chọn cho người tình của bả rồi. Mà nếu là vậy thì chắc Bạch Cơ cũng thế thôi.
Hừ! Đành vậy. Trường bảo bình chọn bạn trai đẹp trai nhất chứ đâu có bình chọn tính tình nên đành phải viết Evil thôi. Mà nhắc mới nhớ. Năm nào cũng tổ chức bình chọn. Nghĩa là năm trước cũng có hoàng tử chứ nhỉ? Trời ạ! Nghĩ tới điều đó tôi lại thấy thời gian trôi chậm ghê! 15 phút trôi qua sao mà dài đằng đẵng. Không biết năm trước ai là Hoàng Tử nhỉ? Tôi muốn biết quá đi!
Cuối cùng thì 15 phút cũng trôi qua. Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi. Bạch Cơ sẽ đi từng bàn thu giấy bình chọn nên tôi chỉ cần ngồi một chỗ thôi. Nộp cho cô là có thể xuống sân rồi.
Tôi cùng với Bạch Cơ và Mộc Tầm chạy vào phòng thay đồ nữ. Phòng thay đồ tầng nào cũng có. Rất tiện đi lại. Phòng thay đồ lại rộng nữa chứ! Tha hồ thay mà không sợ bị ai phát hiện.
Đồ thể dục là chiếc áo khoác màu xanh va quần dài cũng màu xanh dương. Thay đồ rất nhanh nên chỉ cần một chút là xong ngay.
- Nè! Bạch Cơ! Năm trước ai là hoàng tử vậy?
Hình như tôi hỏi không đúng thời điểm thì phải. Vì tôi vừa hỏi xong là mặt mày Bạch Cơ biến sắc. Từ vui vẻ trở nên dữ như bà chằn. Bả không nói gì cho đến khi ra khỏi phòng thay đồ nữ.
- Là tên kia chứ đâu!
Bạch Cơ chống nạnh. Dùng khuôn mặt bất cần đời nhìn tên ở phía trước mặt bả với tôi. Là Evil. Chẳng lẽ...Năm trước tên đó là Hoàng Tử sao trời? Không thể tin được!
Huhu! Đáng ghét! Năm trước hắn là hoàng tử rồi sao tôi còn bình chọn cho hắn làm gì thế không biết. Mà chắc tên Evil này được nhiều người hâm mộ lắm nên mới được trở thành Hoàng Tử. Chắc là thế rồi, vì lúc trước tôi còn thấy biết bao nhiêu cô gái bám theo Evil hoài.
Tiết đầu tiên là tiết thể dục. Huhu! Tại sao lại là thể dục cơ chứ! Tôi ghét thể dục. Từ khi còn là học sinh lớp 1 đến giờ, môn mà tôi ghét nhất là môn thể dục. Tại sao! Bởi vì tôi là đứa có thể lực tồi tệ nhất bọn con gái. Chạy thì chậm, nhảy xa thì chưa chắc là đã nhảy được 1 mét. Lại còn đến xà ngang nữa chứ. Không cầm nổi nói gì đến đu người qua xà.
Xuống dưới sân, mắt tôi như phát sáng long lanh luôn. Tuy là ghét thể dục nhưng sân thể dục thì không tài nào ghét nổi. Sân to bự chảng. Lại còn toàn là xà đơn, sân bóng rổ, bóng đá,...Tuy đẹp thế nhưng tôi không chơi được môn nào.
- Các em! Bắt đầu học nào!
Hic! Nghe giọng nói cũng có thể biết được, cô giáo dạy thể dục dữ như thế nào. Phen này chắc tôi tiêu rồi.
Đầu tiên là bài thể dục. Chỉ cần khua chân múa tay một chút là có thể thoát rồi.Nhưng còn đến phần phía sau...chắc tôi chết vì kiệt sức mất.
Tập thể dục xong thì đám con gái sẽ phải chạy bền 10 vòng sân. Còn đám con trai thì sẽ tập xà. Sau đó thì đổi lại.
Híc! Chạy những 10 vòng sân. Sân trường rộng thế, 1 vòng sân chắc cũng đã hơn 1 km rồi. Giờ phải chạy 10 vòng sân chắc tôi đuối sức luôn.
Chỉ mới chạy được nửa vòng sân, tôi đã thở dốc rồi. Thế mà Bạch Cơ với Mộc Tầm vẫn còn sung sức mà dẫn đầu đoàn mới ghê chứ. Tôi quay đầu lại nhìn Evil, trời ơi! Xà ngang khó thế kia mà hắn đu xà nhẹ như bẫng. Lại còn xoay người qua xà đến mấy chục lần. Tôi nhìn cũng đã thấy mệt rồi.
Mới chạy xong 1 vòng, giờ lại còn phải chạy thêm 9 vòng nữa. Hic! Nếu xem 1 vòng là 1 km. Suy ra tôi phải chạy những 10km lận.
Tôi lảo đảo. Đúng là thể lực của tôi cực tồi. Thế nên tôi vừa không chạy được nhanh vừa nhanh đuối sức nên chỉ mới chạy xong một vòng, tôi đã thấy xây xẩm mặt mày rồi.
Tôi lảo đảo một hồi rồi mọi thứ trước mắt mình như biến thành một màu đen xì. Và tôi không biết trăng sao gì nữa. Tôi ngất lịm đi lúc nào không hay.
Thông thường, ngày đầu tiên đi học của một năm học mới, trường sẽ cho các bạn nữ sinh bình chọn các chàng trai đẹp trai đẹp trai nhất trường. Và ba người đứng đầu bảng sẽ được gọi là Đệ Nhất Hoàng Tử, Đệ Nhị Hoàng Tử và Đệ Tam Hoàng Tử. Lễ bình chọn này diễn ra đều đều. Và chắc chắn rằng chẳng có năm nào bỏ sót. Đơn giản là vì hội trưởng cũng là một bà chị hám dzai đẹp có 1 0 2.
Tiếng chuông vang lên. Vào học rồi! Cả lớp lúc nãy còn ồn ào thế mà bây giờ im phăng phắc, ngồi tử tế. Thật may cho tôi rằng tôi ngồi ngay phía sau Bạch Cơ và bên cạnh Mộc Tầm.
Tiết đầu tiên là môn thể dục. Nhưng vì có thêm giờ bình chọn hoàng tử nên cả lớp chưa xuống sân vội. Cô giáo đang từ từ đến nên cả lớp im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng lá rơi ngoài kia.
- Nào các em, bây giờ các bạn nữ sẽ viết tên của bạn trai mà mình bình chọn rồi nộp cho cô trong vòng 15 phút nhé!
Những 15 phút! Tuy 15 phút đối với bọn con trai là lâu rồi, nhưng đối với bọn con gái chúng tôi thì nó dài như cả 15 thập kỉ. Tôi ngó ngang ngó dọc. Nên bình chọn cho ai đây? Không bình chọn không được. Tôi liếc mắt một hồi, tôi nhận ra một người ưng ý mà cũng không ưng ý.
Là Evil. Đúng là trong lớp này, tôi có thể nhận ra rằng hắn đẹp trai nhất lớp. Nhưng tính tình của hắn thì không tài nào chịu nổi. Hắn đang ngồi ở phía sau, cuối cùng của lớp. Nhìn hắn uể oải tựa vào thành ghế, thả máy bay giấy xuống sân trường với khuôn mặt chán nản. Xem ra hắn ghét việc chờ đợi lắm.
Tôi liếc mắt sang nhìn Mộc Tầm, đúng là bả bình chọn cho người tình của bả rồi. Mà nếu là vậy thì chắc Bạch Cơ cũng thế thôi.
Hừ! Đành vậy. Trường bảo bình chọn bạn trai đẹp trai nhất chứ đâu có bình chọn tính tình nên đành phải viết Evil thôi. Mà nhắc mới nhớ. Năm nào cũng tổ chức bình chọn. Nghĩa là năm trước cũng có hoàng tử chứ nhỉ? Trời ạ! Nghĩ tới điều đó tôi lại thấy thời gian trôi chậm ghê! 15 phút trôi qua sao mà dài đằng đẵng. Không biết năm trước ai là Hoàng Tử nhỉ? Tôi muốn biết quá đi!
Cuối cùng thì 15 phút cũng trôi qua. Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi. Bạch Cơ sẽ đi từng bàn thu giấy bình chọn nên tôi chỉ cần ngồi một chỗ thôi. Nộp cho cô là có thể xuống sân rồi.
Tôi cùng với Bạch Cơ và Mộc Tầm chạy vào phòng thay đồ nữ. Phòng thay đồ tầng nào cũng có. Rất tiện đi lại. Phòng thay đồ lại rộng nữa chứ! Tha hồ thay mà không sợ bị ai phát hiện.
Đồ thể dục là chiếc áo khoác màu xanh va quần dài cũng màu xanh dương. Thay đồ rất nhanh nên chỉ cần một chút là xong ngay.
- Nè! Bạch Cơ! Năm trước ai là hoàng tử vậy?
Hình như tôi hỏi không đúng thời điểm thì phải. Vì tôi vừa hỏi xong là mặt mày Bạch Cơ biến sắc. Từ vui vẻ trở nên dữ như bà chằn. Bả không nói gì cho đến khi ra khỏi phòng thay đồ nữ.
- Là tên kia chứ đâu!
Bạch Cơ chống nạnh. Dùng khuôn mặt bất cần đời nhìn tên ở phía trước mặt bả với tôi. Là Evil. Chẳng lẽ...Năm trước tên đó là Hoàng Tử sao trời? Không thể tin được!
Huhu! Đáng ghét! Năm trước hắn là hoàng tử rồi sao tôi còn bình chọn cho hắn làm gì thế không biết. Mà chắc tên Evil này được nhiều người hâm mộ lắm nên mới được trở thành Hoàng Tử. Chắc là thế rồi, vì lúc trước tôi còn thấy biết bao nhiêu cô gái bám theo Evil hoài.
Tiết đầu tiên là tiết thể dục. Huhu! Tại sao lại là thể dục cơ chứ! Tôi ghét thể dục. Từ khi còn là học sinh lớp 1 đến giờ, môn mà tôi ghét nhất là môn thể dục. Tại sao! Bởi vì tôi là đứa có thể lực tồi tệ nhất bọn con gái. Chạy thì chậm, nhảy xa thì chưa chắc là đã nhảy được 1 mét. Lại còn đến xà ngang nữa chứ. Không cầm nổi nói gì đến đu người qua xà.
Xuống dưới sân, mắt tôi như phát sáng long lanh luôn. Tuy là ghét thể dục nhưng sân thể dục thì không tài nào ghét nổi. Sân to bự chảng. Lại còn toàn là xà đơn, sân bóng rổ, bóng đá,...Tuy đẹp thế nhưng tôi không chơi được môn nào.
- Các em! Bắt đầu học nào!
Hic! Nghe giọng nói cũng có thể biết được, cô giáo dạy thể dục dữ như thế nào. Phen này chắc tôi tiêu rồi.
Đầu tiên là bài thể dục. Chỉ cần khua chân múa tay một chút là có thể thoát rồi.Nhưng còn đến phần phía sau...chắc tôi chết vì kiệt sức mất.
Tập thể dục xong thì đám con gái sẽ phải chạy bền 10 vòng sân. Còn đám con trai thì sẽ tập xà. Sau đó thì đổi lại.
Híc! Chạy những 10 vòng sân. Sân trường rộng thế, 1 vòng sân chắc cũng đã hơn 1 km rồi. Giờ phải chạy 10 vòng sân chắc tôi đuối sức luôn.
Chỉ mới chạy được nửa vòng sân, tôi đã thở dốc rồi. Thế mà Bạch Cơ với Mộc Tầm vẫn còn sung sức mà dẫn đầu đoàn mới ghê chứ. Tôi quay đầu lại nhìn Evil, trời ơi! Xà ngang khó thế kia mà hắn đu xà nhẹ như bẫng. Lại còn xoay người qua xà đến mấy chục lần. Tôi nhìn cũng đã thấy mệt rồi.
Mới chạy xong 1 vòng, giờ lại còn phải chạy thêm 9 vòng nữa. Hic! Nếu xem 1 vòng là 1 km. Suy ra tôi phải chạy những 10km lận.
Tôi lảo đảo. Đúng là thể lực của tôi cực tồi. Thế nên tôi vừa không chạy được nhanh vừa nhanh đuối sức nên chỉ mới chạy xong một vòng, tôi đã thấy xây xẩm mặt mày rồi.
Tôi lảo đảo một hồi rồi mọi thứ trước mắt mình như biến thành một màu đen xì. Và tôi không biết trăng sao gì nữa. Tôi ngất lịm đi lúc nào không hay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.