Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Chương 243: Cô ở đó
Tiền Tiểu Bạch
03/06/2015
Vương Triêu Quân chỉ vào ghế sa lon để cho Lữ Trị ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, nói: “Tiểu Ốc ở Thái Lan gặp được Mộc ba, ông ấy vì hít thuốc phiện mà bán cô ấy, gia đình như vậy có thể quên tự nhiên là tốt . Nếu tôi có thể cho cô ấy một thế giới thuần trắng thì tại sao không? Cô ấy hiện tại sinh hoạt như người bình thường, không phải rất tốt sao? Hơn nữa mặc kệ anh có chấp nhận hay không, cô ấy thật đúng là em gái của tôi."
“Làm sao có thể?" Lữ Trị sửng sốt.
Vương Triêu Quân gật đầu: “Vào thời điểm tôi tiếp máu cho Tiểu Ốc, bác sĩ nói máu của chúng tôi rất phù hợp, lúc đó trong đầu tôi chợt lóe một linh cảm, nghĩ tới liệu có phải hay không cô ấy chính là em gái đã bị kẻ thủ cướp đi. Nếu em gái tôi còn sống, có lẽ cũng lớn như Tiểu Ốc, vì vậy tôi tìm người làm giám định DNA, sự thật chứng minh hai chúng tôi là anh em. Lại thừa dịp cô ấy mất đi trí nhớ, người trong nhà của chúng tôi thương lượng một chút, an bài cho cô ấy một cuộc sống mới. Chúng ta nói cho cô ấy biết, cô ấy lớn lên khỏe mạnh, dưới sự chăm sóc, yêu mến của gia đình, nhưng do lầm đường lỡ bước cho nên hiện tại làm nội gián để trả nợ. Cô ấy cũng tin như vậy.”
Lần đó, sau khi bị thương, tôi để cho cô ấy nghỉ ngơi, dưỡng thương hai tháng. Hai tháng sau, khi cô ấy có thể xuống giường hoạt động từ từ thì lại phát hiện có thai. Vốn là thương thế của Tiểu Ốc cần nghỉ ngơi nửa năm mới có thể lần nữa làm nhiệm vụ, nhưng vì cô ấy mang thai nên chúng tôi giúp xin cho cô ấy nghỉ một năm, sắp xếp cho cô ấy ở nơi bí mật an toàn, sau khi sinh con xong thì lại đi thi hành nhiệm vụ. Sau khi sinh ra Kiều Kiều, cô ấy đi làm nhiệm vụ, còn Kiều Kiều thì đem về cho người nhà chúng tôi chăm sóc. Lúc rảnh thì tôi chăm sóc, có đôi khi là anh trai và chị dâu chăm sóc. Dù sao thì anh cũng yên tâm đi, chúng tôi chưa bao giờ bạc đãi Kiều Kiều, tuy bé không có tình thương của cha, nhưng có chúng tôi chăm sóc, bé vẫn trưởng thành một cách khỏe mạnh."
Lữ Trị yên lặng nghe. Nghe xong, hình như cũng không còn oán hận Vương Triêu Quân, tối thiểu anh ta cũng chăm sóc Tiểu Ốc ở cùng Kiều Kiều nhiều năm như vậy: “Cô ấy bây giờ đang ở đâu? Tôi muốn lập tức nhìn thấy cô ấy."
“Cô ấy ở chổ Lực Hoa."
“Lực Hoa là ai ?" Lữ Trị có một loại dự cảm xấu, cái người tên Lực Hoa này, nhất định là tình địch của anh.
“Là ông chủ của Tiểu Ốc. Anh ta hiện tại là minh tinh, là con trai của nhà họ Trương, có giao tình từ nhỏ với nhà chúng tôi. Tiểu Ốc bây giờ đang làm hộ vệ cho Lực Hoa, anh yên tâm cô ấy rất an toàn." Nếu như Lữ Trị chưa từng xuất hiện, có lẽ cuối cùng sẽ có một ngày Tiểu Ốc gả cho Lực Hoa! Lực Hoa không có bày tỏ rõ ràng, chắc sợ là khi nói rõ liền bạn bè cũng khó làm.
“Làm sao có thể?" Lữ Trị sửng sốt.
Vương Triêu Quân gật đầu: “Vào thời điểm tôi tiếp máu cho Tiểu Ốc, bác sĩ nói máu của chúng tôi rất phù hợp, lúc đó trong đầu tôi chợt lóe một linh cảm, nghĩ tới liệu có phải hay không cô ấy chính là em gái đã bị kẻ thủ cướp đi. Nếu em gái tôi còn sống, có lẽ cũng lớn như Tiểu Ốc, vì vậy tôi tìm người làm giám định DNA, sự thật chứng minh hai chúng tôi là anh em. Lại thừa dịp cô ấy mất đi trí nhớ, người trong nhà của chúng tôi thương lượng một chút, an bài cho cô ấy một cuộc sống mới. Chúng ta nói cho cô ấy biết, cô ấy lớn lên khỏe mạnh, dưới sự chăm sóc, yêu mến của gia đình, nhưng do lầm đường lỡ bước cho nên hiện tại làm nội gián để trả nợ. Cô ấy cũng tin như vậy.”
Lần đó, sau khi bị thương, tôi để cho cô ấy nghỉ ngơi, dưỡng thương hai tháng. Hai tháng sau, khi cô ấy có thể xuống giường hoạt động từ từ thì lại phát hiện có thai. Vốn là thương thế của Tiểu Ốc cần nghỉ ngơi nửa năm mới có thể lần nữa làm nhiệm vụ, nhưng vì cô ấy mang thai nên chúng tôi giúp xin cho cô ấy nghỉ một năm, sắp xếp cho cô ấy ở nơi bí mật an toàn, sau khi sinh con xong thì lại đi thi hành nhiệm vụ. Sau khi sinh ra Kiều Kiều, cô ấy đi làm nhiệm vụ, còn Kiều Kiều thì đem về cho người nhà chúng tôi chăm sóc. Lúc rảnh thì tôi chăm sóc, có đôi khi là anh trai và chị dâu chăm sóc. Dù sao thì anh cũng yên tâm đi, chúng tôi chưa bao giờ bạc đãi Kiều Kiều, tuy bé không có tình thương của cha, nhưng có chúng tôi chăm sóc, bé vẫn trưởng thành một cách khỏe mạnh."
Lữ Trị yên lặng nghe. Nghe xong, hình như cũng không còn oán hận Vương Triêu Quân, tối thiểu anh ta cũng chăm sóc Tiểu Ốc ở cùng Kiều Kiều nhiều năm như vậy: “Cô ấy bây giờ đang ở đâu? Tôi muốn lập tức nhìn thấy cô ấy."
“Cô ấy ở chổ Lực Hoa."
“Lực Hoa là ai ?" Lữ Trị có một loại dự cảm xấu, cái người tên Lực Hoa này, nhất định là tình địch của anh.
“Là ông chủ của Tiểu Ốc. Anh ta hiện tại là minh tinh, là con trai của nhà họ Trương, có giao tình từ nhỏ với nhà chúng tôi. Tiểu Ốc bây giờ đang làm hộ vệ cho Lực Hoa, anh yên tâm cô ấy rất an toàn." Nếu như Lữ Trị chưa từng xuất hiện, có lẽ cuối cùng sẽ có một ngày Tiểu Ốc gả cho Lực Hoa! Lực Hoa không có bày tỏ rõ ràng, chắc sợ là khi nói rõ liền bạn bè cũng khó làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.