Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Chương 125: Điều tra
Tiền Tiểu Bạch
03/06/2015
Kim Tiểu Ốc tuyệt đối không động lòng, rất qua loa đem đầu nghiêng sang một bên nhìn về phía cửa sổ. Cô đã sớm không còn là đứa trẻ dễ bị người ta lừa gạt. Căn cứ theo kinh nghiệm bản thân thì người đàn ông này không đơn giản như bề ngoài đẹp trai của anh.
Trực thăng rất nhanh đáp xuống phi trường, lúc này không trốn thì đợi đến khi nào. Kim Tiểu Ốc từ trong lòng Lữ Trị thoát ra, nói:
“Tôi muốn đi vệ sinh.”
“Đi đi. Hai người các ngươi đi theo.” Lữ Trị lệnh cho hai thuộc hạ đi cùng cô.
Mặc dù gian kế thất bại, nhưng núp ở trong nhà vệ sinh, cô rốt cục cũng có thể gọi điện cho cảnh sát Vương báo cáo tình hình.
“Lập tức dừng việc điều tra, quay trở về.”
“Nhưng mà…”
Kim Tiểu Ốc định nói lại thôi. Mặc dù Vương Triệu Quân muốn cô nhanh chóng kết thúc việc điều tra nhưng dù sao đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên cô được giao. Cô thật sự muốn hoàn thành nó.
“Nhưng mà người mua tôi rất có thể chính là kẻ đã bán vũ khí cho Hoa tỷ. Hắn rất nhiều tiền, điều này khiến tôi cảm thấy rất khả nghi, hắn có thể là đại ca xã hội đen.”
“Cô xác định?”
Kim Tiểu Ốc gật đầu.
“Không chắc chắn lắm. Người này rất xảo quyệt.”
Vương Triệu Quân suy tính một hồi, nhanh chóng đưa ra chỉ thị.
“Người này tên là gì? Giờ tôi lập tức đi điều tra, cô trước tiên cứ án binh bất động.”
“Lữ Trị.”
“Được. Nhớ phải giữ vững liên lạc.”
Vương Triệu Quân nói xong thì cúp điện thoại. Chuyện không chỉ liên quan tới Thừa thị mà còn dính líu tới Lân thành Nam Châu. Anh phải cùng lãnh đạo cấp trên xin chỉ thị, mới có thể quyết định có nên tiếp tục điều tra nữa không, dù sao đó cũng là phạm vi thế lực của Lân thành.
Tắt điện thoại, Kim tiểu ốc chậm rãi từ nhà vệ sinh đi ra. Hai thuộc hạ của Lữ Trị liền lập tức bám theo. Ba người tới trước mặt Lữ Trị thì thấy một mỹ nhân kiều diễm, cứ như bạch tuộc ôm lấy anh.
Lữ Trị có chút chán ghét đẩy cô gái kia ra. Một tay kéo Kim Tiểu Ốc vào trong ngực, giới thiệu với cô gái kia.
“Đây là Kim Tiểu Ốc, bạn gái tôi. Còn đây là em họ anh, Lan Khê.”
Cô gái được gọi là Lan Khê nhìn cô một cái rồi quay sang nói với Lữ Trị:
“Anh không cần phải giới thiệu cô ta với em. Anh biết em đối với những người phụ nữ khác ở bên ngoài của anh cũng không có hứng thú. Em thích anh, em không quan tâm anh đã có người khác.”
Trực thăng rất nhanh đáp xuống phi trường, lúc này không trốn thì đợi đến khi nào. Kim Tiểu Ốc từ trong lòng Lữ Trị thoát ra, nói:
“Tôi muốn đi vệ sinh.”
“Đi đi. Hai người các ngươi đi theo.” Lữ Trị lệnh cho hai thuộc hạ đi cùng cô.
Mặc dù gian kế thất bại, nhưng núp ở trong nhà vệ sinh, cô rốt cục cũng có thể gọi điện cho cảnh sát Vương báo cáo tình hình.
“Lập tức dừng việc điều tra, quay trở về.”
“Nhưng mà…”
Kim Tiểu Ốc định nói lại thôi. Mặc dù Vương Triệu Quân muốn cô nhanh chóng kết thúc việc điều tra nhưng dù sao đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên cô được giao. Cô thật sự muốn hoàn thành nó.
“Nhưng mà người mua tôi rất có thể chính là kẻ đã bán vũ khí cho Hoa tỷ. Hắn rất nhiều tiền, điều này khiến tôi cảm thấy rất khả nghi, hắn có thể là đại ca xã hội đen.”
“Cô xác định?”
Kim Tiểu Ốc gật đầu.
“Không chắc chắn lắm. Người này rất xảo quyệt.”
Vương Triệu Quân suy tính một hồi, nhanh chóng đưa ra chỉ thị.
“Người này tên là gì? Giờ tôi lập tức đi điều tra, cô trước tiên cứ án binh bất động.”
“Lữ Trị.”
“Được. Nhớ phải giữ vững liên lạc.”
Vương Triệu Quân nói xong thì cúp điện thoại. Chuyện không chỉ liên quan tới Thừa thị mà còn dính líu tới Lân thành Nam Châu. Anh phải cùng lãnh đạo cấp trên xin chỉ thị, mới có thể quyết định có nên tiếp tục điều tra nữa không, dù sao đó cũng là phạm vi thế lực của Lân thành.
Tắt điện thoại, Kim tiểu ốc chậm rãi từ nhà vệ sinh đi ra. Hai thuộc hạ của Lữ Trị liền lập tức bám theo. Ba người tới trước mặt Lữ Trị thì thấy một mỹ nhân kiều diễm, cứ như bạch tuộc ôm lấy anh.
Lữ Trị có chút chán ghét đẩy cô gái kia ra. Một tay kéo Kim Tiểu Ốc vào trong ngực, giới thiệu với cô gái kia.
“Đây là Kim Tiểu Ốc, bạn gái tôi. Còn đây là em họ anh, Lan Khê.”
Cô gái được gọi là Lan Khê nhìn cô một cái rồi quay sang nói với Lữ Trị:
“Anh không cần phải giới thiệu cô ta với em. Anh biết em đối với những người phụ nữ khác ở bên ngoài của anh cũng không có hứng thú. Em thích anh, em không quan tâm anh đã có người khác.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.