Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Chương 173: Tôi thử
Tiền Tiểu Bạch
03/06/2015
Tiểu Ốc không ở vị trí số một, nhưng cũng không phải là kém nhất. Cô không phải trụ cột, cũng không đứng kế cuối. Thật ra như vậy là tốt nhất, không dễ dàng đưa tới họa sát thân. Bởi nếu quá nổi trội sẽ dễ dàng bị người ghen tỵ ,sẽ bị người đánh hoặc là ám sát. Nơi này là Macao, là Thiên đường cũng là địa ngục. Đối với người thắng tiền mà nói là mùa xuân hi vọng, còn đối với người thua tiền thì là mùa đông tuyệt vọng. Chúng ta có thể ở chỗ này cả đêm phất lên rất nhanh, nhưng cũng có thể liền quần cụt cũng không có.
Nhìn nơi này mỗi ngày trình diễn các màn đại hỉ đại bi, Tiểu Ốc dần dần có chút chết lặng. Cô không thích nơi này, quá nhiều việc chém giết, mỗi ngày cứ luân phiên trình diễn, vay lãi suất cao rồi bị chém tay chặt chân, chỗ nào cũng có. Ban đêm nếu ra cửa cũng phải đặc biệt cẩn thận, vì đạt được tiền đánh bạc mà nhiều người bí quá làm liều, nạn cướp bóc vào ban đêm đặc biệt nhiều hơn.
Tiểu Ốc cứ như vậy mà trải qua ngày. Mới vừa ứng phó xong một khách quen, Tiểu Ốc từ trong sòng bạc đi ra, cô nghĩ muốn hít thở một chút không khí mới mẻ. Lối đi bộ rất an tĩnh, chỉ có tiếng gió gào thét ở bên tai, bây giờ đã là tháng tư, Tiểu Ốc cởi bỏ giày cao gót cầm ở trong tay, nhắm mắt lại mà đi, cô đi rất chậm. Tiểu Ốc yêu thích nhất là mỗi lúc trời tối sau khi tan việc, đi bộ sát vách phố, tìm một cửa hàng nhỏ để ăn khuya, mực viên cũng tốt, bánh trứng cũng tốt, chỉ cần là ấm áp, cô đều thích. Bởi như vậy cô mới cảm thấy ấm lòng, cũng giảm bớt mệt mỏi. Sòng bạc quản rất nghiêm, không phải là người nổi trội nhất trong sòng bạc, căn bản sẽ không được vào phòng làm việc của ông chủ. Tìm lâu như vậy mà cũng không có chút tin tức, xem ra cô không thể sa sút như vậy, mà phải để bản thân tỏa sáng lên, nhanh chóng trở thành người đứng đầu. Nhưng muốn đứng đầu, nhất định phải có một hậu thuẫn vững mạnh, cô không muốn kéo Lữ Trị vào, cho nên chỉ có thể dựa vào mình, hi vọng sẽ không bị chèn ép quá thảm.
Gió vẫn đang thổi bên tai, có lẽ lúc này Đậu Diệc Phồn cũng đang ở Macao, liệu anh có hay không nghe được tiếng gió giống như vậy?
Sòng bạc trừ những cô gái như Tiểu Ốc, còn có diễn viên vũ điệu cao cấp, họ thân thủ xinh đẹp động lòng người, cũng thường xuyên lấy được lòng của những khách cũ. Ngày hôm đó diễn viên vũ điệu nổi danh nhất của sòng bạc bị bệnh không thể lên đài, tới lúc gấp rút mọi người không biết nên làm thế nào cho phải thì Tiểu Ốc nhẹ nhàng đẩy cửa ra: “Để tôi thử."
Nhìn nơi này mỗi ngày trình diễn các màn đại hỉ đại bi, Tiểu Ốc dần dần có chút chết lặng. Cô không thích nơi này, quá nhiều việc chém giết, mỗi ngày cứ luân phiên trình diễn, vay lãi suất cao rồi bị chém tay chặt chân, chỗ nào cũng có. Ban đêm nếu ra cửa cũng phải đặc biệt cẩn thận, vì đạt được tiền đánh bạc mà nhiều người bí quá làm liều, nạn cướp bóc vào ban đêm đặc biệt nhiều hơn.
Tiểu Ốc cứ như vậy mà trải qua ngày. Mới vừa ứng phó xong một khách quen, Tiểu Ốc từ trong sòng bạc đi ra, cô nghĩ muốn hít thở một chút không khí mới mẻ. Lối đi bộ rất an tĩnh, chỉ có tiếng gió gào thét ở bên tai, bây giờ đã là tháng tư, Tiểu Ốc cởi bỏ giày cao gót cầm ở trong tay, nhắm mắt lại mà đi, cô đi rất chậm. Tiểu Ốc yêu thích nhất là mỗi lúc trời tối sau khi tan việc, đi bộ sát vách phố, tìm một cửa hàng nhỏ để ăn khuya, mực viên cũng tốt, bánh trứng cũng tốt, chỉ cần là ấm áp, cô đều thích. Bởi như vậy cô mới cảm thấy ấm lòng, cũng giảm bớt mệt mỏi. Sòng bạc quản rất nghiêm, không phải là người nổi trội nhất trong sòng bạc, căn bản sẽ không được vào phòng làm việc của ông chủ. Tìm lâu như vậy mà cũng không có chút tin tức, xem ra cô không thể sa sút như vậy, mà phải để bản thân tỏa sáng lên, nhanh chóng trở thành người đứng đầu. Nhưng muốn đứng đầu, nhất định phải có một hậu thuẫn vững mạnh, cô không muốn kéo Lữ Trị vào, cho nên chỉ có thể dựa vào mình, hi vọng sẽ không bị chèn ép quá thảm.
Gió vẫn đang thổi bên tai, có lẽ lúc này Đậu Diệc Phồn cũng đang ở Macao, liệu anh có hay không nghe được tiếng gió giống như vậy?
Sòng bạc trừ những cô gái như Tiểu Ốc, còn có diễn viên vũ điệu cao cấp, họ thân thủ xinh đẹp động lòng người, cũng thường xuyên lấy được lòng của những khách cũ. Ngày hôm đó diễn viên vũ điệu nổi danh nhất của sòng bạc bị bệnh không thể lên đài, tới lúc gấp rút mọi người không biết nên làm thế nào cho phải thì Tiểu Ốc nhẹ nhàng đẩy cửa ra: “Để tôi thử."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.