Tổng Tài Bố Đường: Cưới Trước Yêu Sau
Đánh giá: 6/10 từ 11 lượt
Cô chỉ trùng hợp cứu anh một lần, sao lại rước phải phiền toái như thế?
Chưa nói đến chuyện bị ép cưới đối tượng "có tuổi" năm nay ba mươi ba, cô còn bị nhảy dù thành diễn viên trong công ty của anh, cùng anh "phu thê hòa hợp".
Cô cứ thế mơ hồ tự bán mình đi.
Trước khi cưới, mẹ chồng nói:
"Tìm đâu ra con nhỏ thôn dã, cũng muốn làm mợ trẻ nhà họ Văn chúng ta?"
Bà ấy còn nói:
"Con trai, con tốt lắm sao? Con lớn hơn cô ta mười một tuổi, ai thiệt ai hời, người sáng mắt vừa nhìn là hiểu. Một người đàn ông ba mươi ba tuổi, còn không tìm được vợ, không phải là quá xấu xí, thì chính là do không cứng được!
Anh: "..."
Sau khi kết hôn, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý để ứng phó với chuyện chăn gối của họ, nhưng anh kết hôn một tháng, vẫn luôn ở trong phòng làm việc.
Cô không nhịn được nữa!
Không phải anh đang phớt lờ sức hút của cô sao?
Hoặc là không làm, nếu đã làm phải làm đến cùng, cô ôm gối chạy vào phòng làm việc, nghiêm mặt nói:
"Có bệnh không tiện nói thì phải đi chữa, chữa sớm khỏi sớm, ngày mai đến bệnh viện khám xem.
Anh hờ hững nhìn cô, thản nhiên nói:
"Không hứng thú với người còn chưa dậy thì xong."
"..."
Ở công ty, cô che giấu khắp nơi, chỉ sợ người khác biết mình có "quan hệ" với sếp.
Anh cũng phối hợp, ra ngoài không nắm tay, bước đi không cong lưng.
Nhưng vì sao lúc cô quay phim, bên cạnh anh luôn có ngôi sao nữ hạng A lượn quanh!
Mẹ kiếp, dám chim chuột với người đàn ông của cô trước mặt cô, cô chịu được sao?
Đêm tối gió lạnh, cô một lần nữa chui vào phòng làm việc, cầm trang nhất của tạp chí giải trí đập vào trước mặt anh:
"Họ Văn kia, anh là người có vợ rồi!"
Anh ngẩng đầu lên:
"Em cũng là người có chồng rồi!"
Chưa nói đến chuyện bị ép cưới đối tượng "có tuổi" năm nay ba mươi ba, cô còn bị nhảy dù thành diễn viên trong công ty của anh, cùng anh "phu thê hòa hợp".
Cô cứ thế mơ hồ tự bán mình đi.
Trước khi cưới, mẹ chồng nói:
"Tìm đâu ra con nhỏ thôn dã, cũng muốn làm mợ trẻ nhà họ Văn chúng ta?"
Bà ấy còn nói:
"Con trai, con tốt lắm sao? Con lớn hơn cô ta mười một tuổi, ai thiệt ai hời, người sáng mắt vừa nhìn là hiểu. Một người đàn ông ba mươi ba tuổi, còn không tìm được vợ, không phải là quá xấu xí, thì chính là do không cứng được!
Anh: "..."
Sau khi kết hôn, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý để ứng phó với chuyện chăn gối của họ, nhưng anh kết hôn một tháng, vẫn luôn ở trong phòng làm việc.
Cô không nhịn được nữa!
Không phải anh đang phớt lờ sức hút của cô sao?
Hoặc là không làm, nếu đã làm phải làm đến cùng, cô ôm gối chạy vào phòng làm việc, nghiêm mặt nói:
"Có bệnh không tiện nói thì phải đi chữa, chữa sớm khỏi sớm, ngày mai đến bệnh viện khám xem.
Anh hờ hững nhìn cô, thản nhiên nói:
"Không hứng thú với người còn chưa dậy thì xong."
"..."
Ở công ty, cô che giấu khắp nơi, chỉ sợ người khác biết mình có "quan hệ" với sếp.
Anh cũng phối hợp, ra ngoài không nắm tay, bước đi không cong lưng.
Nhưng vì sao lúc cô quay phim, bên cạnh anh luôn có ngôi sao nữ hạng A lượn quanh!
Mẹ kiếp, dám chim chuột với người đàn ông của cô trước mặt cô, cô chịu được sao?
Đêm tối gió lạnh, cô một lần nữa chui vào phòng làm việc, cầm trang nhất của tạp chí giải trí đập vào trước mặt anh:
"Họ Văn kia, anh là người có vợ rồi!"
Anh ngẩng đầu lên:
"Em cũng là người có chồng rồi!"
5 chương mới nhất truyện Tổng Tài Bố Đường: Cưới Trước Yêu Sau
- Chương 304 - Có Phải Ông Thật Sự Quen Với Mẹ Em Không?
- Chương 303 - Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Ba, Anh Muốn Tìm Tình Địch Cho Em Sao?
- Chương 302 - Em Ăn No Rồi Thì Chúng Ta Làm Chuyện Nên Làm Thôi.
- Chương 301 - Khu Bất Động Sản Mới Bán Gặp Chuyện.
- Chương 300 - Không Gì Có Thể Cướp Cô Đi Khỏi Anh Một Lần Nữa, Bất Cứ Thứ Gì Cũng Không Thể!
Danh sách chương truyện Tổng Tài Bố Đường: Cưới Trước Yêu Sau
- Chương 211 - Nụ Hôn Tựa Mưa Xuân Tháng Tư.
- Chương 212 - Cô Gái Ơi, Hai Người Đang Làm Cái Gì Vậy?
- Chương 213 - Huyết Thống Là Một Thứ Gì Đó Rất Kỳ Diệu.
- Chương 214 - Lại Phải Đổi Đồ Trong Văn Phòng.
- Chương 215 - Tôi Làm Việc Tự Có Chừng Mực, Không Cần Cậu Phải Chỉ Bảo!
- Chương 216 - Không Biết Mình Nên Dùng Thân Phận Gì.
- Chương 217 - Trong Trí Nhớ Cô Lại Chưa Từng Có Cảnh Này.
- Chương 218 - Không Tồn Tại Trong Trí Nhớ.
- Chương 219 - “Em Không Muốn Hỏi Anh Chuyện Là Như Thế Nào Sao?”
- Chương 220 - Tần Nguyệt Là Người Con Gái Đầu Tiên Mà Anh Từng Yêu.
- Chương 221 - Ý Niệm Cuối Cùng.
- Chương 222 - Chỉ Là Liên Hôn Gia Tộc.
- Chương 223 - Em Không Phải Là Thế Thân Của Bất Kỳ Ai.
- Chương 224 - Có Người Còn Sốt Ruột Hơn Cả Chúng Ta.
- Chương 225 - Quả Thật Cô Rất Giống Một Người.
- Chương 226 - Tần Nguyệt Là Tần Nguyệt, Tôi Là Tôi, Trước Nay Anh Ấy Đều Phân Rõ Tình Cảm Của Mình.
- Chương 227 - Tôi Chỉ Là Hàng Giả, Bọn Họ Nghiên Cứu Ra Được Mới Là Lạ Đó.
- Chương 228 - Đằng Sau Sự Dịu Dàng Đó Là Tấm Chân Tình, Hay Chỉ Là Lợi Dụng, Là Nỗi Thương Tiếc, Hay Chỉ Là Sự Dối Trá.
- Chương 229 - Trận Mưa Đêm Nay Không Hề Có Ý Định Tạnh…
- Chương 230 - Anh Chú Văn Cái Tên Mờ Ám.
- Chương 231 - Sự Việc Lần Này Có Liên Quan Đến…Bà Chủ Văn, Thẩm Tinh Nguyệt.
- Chương 232 - “Dù Nói Cảm Ơn Tôi Cũng Không Đến Lượt Anh Nói.”
- Chương 233 - Cảnh Trong Mơ Quá Chân Thật.
- Chương 234 - Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Có Một Ngày, Em Có Thể Lên Được Phòng Bếp, Xuống Được Phòng Khách.
- Chương 235 - Không Phải Là Anh Muốn Cái Đó Đấy Chứ…
- Chương 236 - Năm Lần Bảy Lượt Lau Súng Cướp Cò Nhưng Rồi Lại Không Hành Động.
- Chương 237 - “Chẳng Lẽ Em Muốn Làm Loại Chuyện Này Vào Ban Ngày?”
- Chương 238 - Vào Sáng Sớm Đàn Ông Rất Dễ Xúc Động, Cô Nên Ngoan Ngoãn Thì Hơn.
- Chương 239 - Không Dùng Thì Anh Mua Nhiều Thế Làm Gì, Để Thổi Bong Bóng Chơi Sao?
- Chương 240 - Giám Đốc Văn Chỉnh Đốn Lại Kỉ Cương Vợ Chồng.