Chương 1033
Thượng Quan Nhiêu
27/08/2021
Có thể trong không khí hòa lẫn các loại mùi không khí khác nhau, khiến quý công tử như anh không thích hợp.
Bạch Hạ đứng trước một quầy chất đầy rau tươi, một hồi liền mua mấy thứ, Hình Nhất Phàm cũng nhắc nhở cô mua một số thực phẩm kèm theo.
“Chúng ta mua tôm đi! Tôm chỗ này vô cùng tươi.” Bạch Hạ nhìn anh nói: “Cũng có thể mua nửa con gà để nấu canh.”
“Được!” Hình Nhất Phàm không có ý kiến, Bạch Hạ dẫn anh đi hướng mua gia cầm sống, mặc dù ở đây đã được dọn dẹp sạch sẽ, lông mày Hình Nhất Phàm vẫn là nhíu chặt.
Bạch Hạ thuần thục gọi nửa con gà, sau đó, lại đi qua đây.
bắt tôm tươi.
Lúc này trong tay Hình Nhất Phàm xách theo rau xanh cô mua, nhìn thấy chiếc túi cô mang qua, anh tự nhiên tự tay nhận lấy.
“Tôi qua đó, sẽ rất tanh đáy.” Bạch Hạ lập tức không cho anh đụng vào.
Hình Nhất Phàm ngần ra, oán giận một tiếng: “Tôi cũng không có cao quý hơn cô, chuyện cô có thể làm, tôi đều có thể làm được.”
Bạch Hạ cong môi cười: “Nhưng chuyện như. thế này, tôi không muốn để cho anh làm!”
Những lời này khiến khuôn mặt người đàn ông sững sờ vài giây, mà lúc này, Bạch Hạ xách theo túi đi về phía trước, phía sau trong lòng Hình Nhất Phàm có chút phức tạp.
Mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, thế nhưng, anh bị cảm động rồi. Lúc này ở lầu dưới tòa nhà Bạch Hạ ở, một chiếc màu đen xe có rèm che đứng ở cửa tòa nhà, Diệp Giai Mị ăn mặc sang trọng bước xuống, bà ta ngẳng đầu liếc mắt nhìn tòa nhà cao lớn này, ánh mắt hiện lên sự oán hận, con nhỏ Bạch Hạ này thật đúng là biết chọn, lại chọn ngay một tòa nhà mắc như vậy, lại có thể tùy tiện tiêu tiền của chồng bà ta như vậy sao?
Hôm nay bà ta tới nơi đây, không phải để xem Bạch Hạ thiếu cái gì, bà ta chỉ đến để xem Bạch Hạ mua nhà gì, mua đồ đạc gì sang trọng.
Bà ta cũng không muốn chồng bà ta ngắm ngầm tốn quá nhiều tiền vì cô, bà ta muốn kiểm soát tắt cả tin tức.
Diệp Giai Mị ở cửa ghi danh một tí, bà ta liền đi vào, chuẩn bị đi tìm Bạch Hạ. Diệp Giai Mị đi thang máy lên lầu, mà lúc này, ở bãi đỗ xe dưới lầu, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm cũng đã trở về, đi về phía thang máy.
Vào lúc này thang máy cũng không cần phải chen lấn, Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm: “Vậy tôi ở nhà làm việc một lát, lúc mười một giò sẽ qua tìm anh.”
Hình Nhất Phàm đồng ý, anh cũng hy vọng cô sau khi hoàn thành công việc, buổi tối có thể nghỉ ngơi như bình thường, cũng không biết vì sao, anh rất lo lắng người phụ nữ này khiến cho thân thể kiệt sức. Lúc này trong đầu Bạch Hạ cốt truyện lại vô cùng phong phú, bởi vì ngày hôm nay cô muốn vẽ nội dung, chính là hình ảnh vai nam chính của cô đưa nữ chính đi dạo chợ bán thức ăn, suy nghĩ một chút sắc mặt căng thẳng Hình Nhát Phàm vừa rồi, cô đã cảm thấy vẽ lên được, nhất định rất sảng khoái.
Diệp Giai Mị đã đến cửa Bạch Hạ, còn bám chuông cửa, nhưng bên trong không có ai mở cửa cho bà ta, điều này khiến bà ta có chút oán giận.
Bà ta đang suy nghĩ chẳng lẽ Bạch Hạ thật sự dám chặn bà ta ngoài cửa sao? Nói như vậy, bà ta có thể báo lại với chồng một chút rồi.
Nhưng đúng lúc này, bà ta nghe bên cạnh cửa thang máy vang lên một tiếng.
Ánh mắt Diệp Giai Mị nhanh chóng xoay qua chỗ khác, thì thấy Bạch Hạ cùng một thanh niên cao lớn đẹp trai bước ra, xem bộ dạng hai người đôi diện nhau, còn giống như là cặp tình nhân.
Bạch Hạ ngắng đầu nhìn về phía người phụ nữ đứng ở cửa, cô hơi trừng mắt nhìn, không ngờ là Diệp Giai Mị vậy mà thật sự chạy tới đây.
*ÒI Đi ra ngoài à?” Diệp Giai Mị thấy có người ngoài ở đây, bà ta lập tức mỉm cười, giả bộ giống mẹ kế tốt của Bạch Hạ.
Bạch Hạ thấy bà ta, tâm tình lập tức u ám, cô có chút bối rồi nói với Hình Nhất Phàm bên cạnh: “Anh đi về trước đi!”
Hình Nhất Phàm đã điều tra bối cảnh gia thế của cô, nhìn người phụ nữ này hẳn là mẹ kế của cô, người phụ nữ này mặt ngoài thì nhiệt tình, kì thực nụ cười giả tạo, làm bộ làm tịch.
“Được rồi! Tôi sẽ về thẳng nhà, có chuyện gì bắt cứ lúc nào hãy gọi cho tôi.” Hình Nhất Phàm có chút không yên tâm khi cô và người phụ nữ này một chỗ, liền ra ám hiệu một câu.
Bạch Hạ cũng đã hiểu, cô nở nụ cười: “Được! Tôi biết rồi.”
Ánh mắt Diệp Giai Mị dán vào đàn ông cao lớn tuần tú đứng bên cạnh Bạch Hạ, tuy là bà ta đã ngoài bốn mươi, nhưng nhìn thấy người đàn ông anh tuần còn trẻ như vậy, vẫn là không khỏi muốn ngắm nhìn thêm máy lần nữa.
Trong lòng bắt đầu có chút đố kị với Bạch Hạ, cô hiện tại trẻ đẹp, lại khiến cho người đàn ông đẹp trai như vậy thích cô, cuộc sống như thé, bà ta lại không có.
Diệp Giai Mị nhìn Hình Nhất Phàm mở cửa bên cạnh đi vào, bà không khỏi ngắn ra, là hàng xóm sống bên cạnh sao?
Bạch Hạ cau mày không khách khí hỏi bà ta: “Bà tới làm gì? Tôi không phải kêu bà đừng đến sao?”
Bạch Hạ đứng trước một quầy chất đầy rau tươi, một hồi liền mua mấy thứ, Hình Nhất Phàm cũng nhắc nhở cô mua một số thực phẩm kèm theo.
“Chúng ta mua tôm đi! Tôm chỗ này vô cùng tươi.” Bạch Hạ nhìn anh nói: “Cũng có thể mua nửa con gà để nấu canh.”
“Được!” Hình Nhất Phàm không có ý kiến, Bạch Hạ dẫn anh đi hướng mua gia cầm sống, mặc dù ở đây đã được dọn dẹp sạch sẽ, lông mày Hình Nhất Phàm vẫn là nhíu chặt.
Bạch Hạ thuần thục gọi nửa con gà, sau đó, lại đi qua đây.
bắt tôm tươi.
Lúc này trong tay Hình Nhất Phàm xách theo rau xanh cô mua, nhìn thấy chiếc túi cô mang qua, anh tự nhiên tự tay nhận lấy.
“Tôi qua đó, sẽ rất tanh đáy.” Bạch Hạ lập tức không cho anh đụng vào.
Hình Nhất Phàm ngần ra, oán giận một tiếng: “Tôi cũng không có cao quý hơn cô, chuyện cô có thể làm, tôi đều có thể làm được.”
Bạch Hạ cong môi cười: “Nhưng chuyện như. thế này, tôi không muốn để cho anh làm!”
Những lời này khiến khuôn mặt người đàn ông sững sờ vài giây, mà lúc này, Bạch Hạ xách theo túi đi về phía trước, phía sau trong lòng Hình Nhất Phàm có chút phức tạp.
Mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, thế nhưng, anh bị cảm động rồi. Lúc này ở lầu dưới tòa nhà Bạch Hạ ở, một chiếc màu đen xe có rèm che đứng ở cửa tòa nhà, Diệp Giai Mị ăn mặc sang trọng bước xuống, bà ta ngẳng đầu liếc mắt nhìn tòa nhà cao lớn này, ánh mắt hiện lên sự oán hận, con nhỏ Bạch Hạ này thật đúng là biết chọn, lại chọn ngay một tòa nhà mắc như vậy, lại có thể tùy tiện tiêu tiền của chồng bà ta như vậy sao?
Hôm nay bà ta tới nơi đây, không phải để xem Bạch Hạ thiếu cái gì, bà ta chỉ đến để xem Bạch Hạ mua nhà gì, mua đồ đạc gì sang trọng.
Bà ta cũng không muốn chồng bà ta ngắm ngầm tốn quá nhiều tiền vì cô, bà ta muốn kiểm soát tắt cả tin tức.
Diệp Giai Mị ở cửa ghi danh một tí, bà ta liền đi vào, chuẩn bị đi tìm Bạch Hạ. Diệp Giai Mị đi thang máy lên lầu, mà lúc này, ở bãi đỗ xe dưới lầu, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm cũng đã trở về, đi về phía thang máy.
Vào lúc này thang máy cũng không cần phải chen lấn, Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm: “Vậy tôi ở nhà làm việc một lát, lúc mười một giò sẽ qua tìm anh.”
Hình Nhất Phàm đồng ý, anh cũng hy vọng cô sau khi hoàn thành công việc, buổi tối có thể nghỉ ngơi như bình thường, cũng không biết vì sao, anh rất lo lắng người phụ nữ này khiến cho thân thể kiệt sức. Lúc này trong đầu Bạch Hạ cốt truyện lại vô cùng phong phú, bởi vì ngày hôm nay cô muốn vẽ nội dung, chính là hình ảnh vai nam chính của cô đưa nữ chính đi dạo chợ bán thức ăn, suy nghĩ một chút sắc mặt căng thẳng Hình Nhát Phàm vừa rồi, cô đã cảm thấy vẽ lên được, nhất định rất sảng khoái.
Diệp Giai Mị đã đến cửa Bạch Hạ, còn bám chuông cửa, nhưng bên trong không có ai mở cửa cho bà ta, điều này khiến bà ta có chút oán giận.
Bà ta đang suy nghĩ chẳng lẽ Bạch Hạ thật sự dám chặn bà ta ngoài cửa sao? Nói như vậy, bà ta có thể báo lại với chồng một chút rồi.
Nhưng đúng lúc này, bà ta nghe bên cạnh cửa thang máy vang lên một tiếng.
Ánh mắt Diệp Giai Mị nhanh chóng xoay qua chỗ khác, thì thấy Bạch Hạ cùng một thanh niên cao lớn đẹp trai bước ra, xem bộ dạng hai người đôi diện nhau, còn giống như là cặp tình nhân.
Bạch Hạ ngắng đầu nhìn về phía người phụ nữ đứng ở cửa, cô hơi trừng mắt nhìn, không ngờ là Diệp Giai Mị vậy mà thật sự chạy tới đây.
*ÒI Đi ra ngoài à?” Diệp Giai Mị thấy có người ngoài ở đây, bà ta lập tức mỉm cười, giả bộ giống mẹ kế tốt của Bạch Hạ.
Bạch Hạ thấy bà ta, tâm tình lập tức u ám, cô có chút bối rồi nói với Hình Nhất Phàm bên cạnh: “Anh đi về trước đi!”
Hình Nhất Phàm đã điều tra bối cảnh gia thế của cô, nhìn người phụ nữ này hẳn là mẹ kế của cô, người phụ nữ này mặt ngoài thì nhiệt tình, kì thực nụ cười giả tạo, làm bộ làm tịch.
“Được rồi! Tôi sẽ về thẳng nhà, có chuyện gì bắt cứ lúc nào hãy gọi cho tôi.” Hình Nhất Phàm có chút không yên tâm khi cô và người phụ nữ này một chỗ, liền ra ám hiệu một câu.
Bạch Hạ cũng đã hiểu, cô nở nụ cười: “Được! Tôi biết rồi.”
Ánh mắt Diệp Giai Mị dán vào đàn ông cao lớn tuần tú đứng bên cạnh Bạch Hạ, tuy là bà ta đã ngoài bốn mươi, nhưng nhìn thấy người đàn ông anh tuần còn trẻ như vậy, vẫn là không khỏi muốn ngắm nhìn thêm máy lần nữa.
Trong lòng bắt đầu có chút đố kị với Bạch Hạ, cô hiện tại trẻ đẹp, lại khiến cho người đàn ông đẹp trai như vậy thích cô, cuộc sống như thé, bà ta lại không có.
Diệp Giai Mị nhìn Hình Nhất Phàm mở cửa bên cạnh đi vào, bà không khỏi ngắn ra, là hàng xóm sống bên cạnh sao?
Bạch Hạ cau mày không khách khí hỏi bà ta: “Bà tới làm gì? Tôi không phải kêu bà đừng đến sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.