Chương 1038
Thượng Quan Nhiêu
27/08/2021
“Được! Bây giờ mình xuất phát, cậu tìm một chỗ hẹn đi.”
“OK!” Lam Thiên Thần đáp.
Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng vuốt ve Đóa Đóa ở trong ngực, thể hiện ra một mặt ôn nhu của anh, anh ôm bé con đứng dậy, mở cửa, gõ cửa phòng Bạch Hạ.
Bạch Hạ vừa hay vẫn chưa bắt đầu, nghe thấy tiếng gõ cửa, liền nhanh chóng đi ra mở cửa: “Sao vậy?”
“Đóa Đóa giao cho cô chăm sóc, hôm nay tôi có việc cần phải đi ra ngoài 1 chuyến.” Hình Nhất Phàm nói.
“Được! Giao cho tôi, anh cứ yên tâm đi.” Bạch Hạ ôm Đóa Đóa vào trong ngực, nhìn anh: “Tối có về ăn cơm không vậy?”
“Để xem tình hình như thế nào đã! Nếu như không về nhà, tôi sẽ gọi điện cho cô.” Hình Nhất Phàm nhìn cô. Khuôn mặt Bạch Hạ không hiểu sao nóng lên, thế này sao lại có cảm giác giống như là cách sống của bạn trai với bạn gái vậy chứ?
“OKI Anh nhắn tin cho tôi là được.” Bạch Hạ có chút nóng mặt nói, ài, anh có trở về hay không, cô hỏi lung tung làm gì chứ?
“Được!” Hình Nhật Phàm trả lời, rôi xoay người đi vào phòng hắn.
Bạch Hạ đóng cửa phòng, có chút ngại ngùng.
Hình Nhất Phàm vào trong phòng ngủ, bên trong chỉ có một cái tủ quần áo kiểu nhỏ, bên trong để máy bộ vest mà anh mang từ biệt thự đến.
Chẳng bao lâu, người đàn ông bước ra từ phòng ngủ, đã mặc một bộ vest thẳng thắn, trên cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ đeo tay màu xanh đen quý phái, tinh tế mang khí thế vô cùng mạnh.
Hình Nhất Phàm cầm chìa khóa xe đẩy cửa ra, lúc đi qua cửa phòng Bạch Hạ, anh nhìn thoáng qua hướng đi về phía thang máy.
Lam Thiên Thần hẹn gặp mặt ở một quán cafe vô cùng yên tĩnh rất thích hợp để nói chuyện, ngồi cạnh anh là một vị thương nhân hơn 40 tuổi, trên người đều tràn ngập cảm giác của 1 người đàn ông thành công, lần này ông ấy muốn khởi kiện một người anh em tốt của mình, chỉ là bây giờ đã xé mặt trở thành kẻ thù rồi.
Khi ông nhìn về phía thanh niên đang bước vào, không khỏi khẽ giật mình, người anh em tốt mà Lam Thiên Thần giới thiệu này, trẻ hơn trong suy nghĩ của ông nhiều!
Ông nghĩ những người đi ra từ ngành luật sư này, người mà có kinh nghiệm làm sao cũng phải tầm 30 tuổi trở lên chứ?
Nhưng người thanh niên trước mắt này, rõ ràng mới chỉ có dáng vẻ hai lăm hai sáu, chỉ là phần thong dong tự tin kia làm cho ông không dám coi thường.
Nhưng vừa nãy Lam Thiên Thần nói cho ông biết thân phận của vị Hình thiếu gia này, trong lòng ông mới có nắm chắc, thì ra đây là Nhị thiếu gia của tập đoàn Hình thị!
Đúng là thiếu niên xuất anh hùng(*).
(*) Còn trẻ mà đã có tài năng xuất chúng.
“Nhất Phàm, mình giới thiệu với cậu, đây là bạn của ba mình Trần Lương, cũng là người chú mà mình kính trọng nhất.” Lam Thiên Thần đứng dậy giới thiệu.
“Chào chú Trần.” Hình Nhất Phàm đưa tay qua.
Trần Lương lập tức nắm chặt tay của hắn, ánh mắt lộ ra kính trọng: “Chào cậu Hình thiếu gia!”
“Gọi cháu Nhất Phàm là được.” Hình Nhát Phàm khách khí nói.
“Được! Vậy tôi gọi cậu là Nhất Phàm vậy! Vụ án lần này cũng khiến tôi vô cùng đau đầu! May mắn Thiên Thần giới thiệu cậu với tôi, tôi liền cảm thấy có hy vọng rồi.”
“Chú Trần vẫn là nói tình tiết vụ án này với cháu trước đi!”
Hình Nhất Phàm ngồi xuống, anh có hứng thú nhất vẫn bản án này.
Lam Thiên Thần nhìn trên mặt Hình Nhất Phàm tràn đầy hứng thú, anh nghĩ, chỉ cần là chuyện mà cậu ấy cảm thầy hứng thú, thì phần thắng của vụ án này cũng coi như là được nửa rồi.
Thời gian nói chuyện trôi qua thật nhanh, mà Bạch Hạ ở nhà vẽ tranh, cũng đã hoàn thành một nửa công việc, công việc của cô bây giờ cơ bản cũng là vẽ lại cuộc sống của cô và Hình Nhất Phàm, chuyện cưỡng hôn hôm nay cũng bị cô vẽ lại.
Chỉ là lúc vẽ hình hai người hôn nhau ra, trong đầu của cô xuất hiện, tất cả đều là tâm tình của Hình Nhất Phàm trong mấy giây đó.
Chỉ là cảm thấy trong đầu trống không, giống như có 1 thứ gì đó bùng nổ ở trong lòng vậy, khiến cho trái tim cô đập rộn ràng.
Nhưng lúc này cô nghĩ đến lời của Hình Nhất Phàm, cảm thấy có phải là anh đang lừa cô hay không?
Đây làm sao có thể là nụ hôn đầu của anh chứ? Lần trước còn nhìn thấy anh mang người phụ nữ khác về nhà cơ: mài Nếu như cô không trốn ở đó, nói không chừng ngày hôm đó anh và người phụ nữ đó sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
“OK!” Lam Thiên Thần đáp.
Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng vuốt ve Đóa Đóa ở trong ngực, thể hiện ra một mặt ôn nhu của anh, anh ôm bé con đứng dậy, mở cửa, gõ cửa phòng Bạch Hạ.
Bạch Hạ vừa hay vẫn chưa bắt đầu, nghe thấy tiếng gõ cửa, liền nhanh chóng đi ra mở cửa: “Sao vậy?”
“Đóa Đóa giao cho cô chăm sóc, hôm nay tôi có việc cần phải đi ra ngoài 1 chuyến.” Hình Nhất Phàm nói.
“Được! Giao cho tôi, anh cứ yên tâm đi.” Bạch Hạ ôm Đóa Đóa vào trong ngực, nhìn anh: “Tối có về ăn cơm không vậy?”
“Để xem tình hình như thế nào đã! Nếu như không về nhà, tôi sẽ gọi điện cho cô.” Hình Nhất Phàm nhìn cô. Khuôn mặt Bạch Hạ không hiểu sao nóng lên, thế này sao lại có cảm giác giống như là cách sống của bạn trai với bạn gái vậy chứ?
“OKI Anh nhắn tin cho tôi là được.” Bạch Hạ có chút nóng mặt nói, ài, anh có trở về hay không, cô hỏi lung tung làm gì chứ?
“Được!” Hình Nhật Phàm trả lời, rôi xoay người đi vào phòng hắn.
Bạch Hạ đóng cửa phòng, có chút ngại ngùng.
Hình Nhất Phàm vào trong phòng ngủ, bên trong chỉ có một cái tủ quần áo kiểu nhỏ, bên trong để máy bộ vest mà anh mang từ biệt thự đến.
Chẳng bao lâu, người đàn ông bước ra từ phòng ngủ, đã mặc một bộ vest thẳng thắn, trên cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ đeo tay màu xanh đen quý phái, tinh tế mang khí thế vô cùng mạnh.
Hình Nhất Phàm cầm chìa khóa xe đẩy cửa ra, lúc đi qua cửa phòng Bạch Hạ, anh nhìn thoáng qua hướng đi về phía thang máy.
Lam Thiên Thần hẹn gặp mặt ở một quán cafe vô cùng yên tĩnh rất thích hợp để nói chuyện, ngồi cạnh anh là một vị thương nhân hơn 40 tuổi, trên người đều tràn ngập cảm giác của 1 người đàn ông thành công, lần này ông ấy muốn khởi kiện một người anh em tốt của mình, chỉ là bây giờ đã xé mặt trở thành kẻ thù rồi.
Khi ông nhìn về phía thanh niên đang bước vào, không khỏi khẽ giật mình, người anh em tốt mà Lam Thiên Thần giới thiệu này, trẻ hơn trong suy nghĩ của ông nhiều!
Ông nghĩ những người đi ra từ ngành luật sư này, người mà có kinh nghiệm làm sao cũng phải tầm 30 tuổi trở lên chứ?
Nhưng người thanh niên trước mắt này, rõ ràng mới chỉ có dáng vẻ hai lăm hai sáu, chỉ là phần thong dong tự tin kia làm cho ông không dám coi thường.
Nhưng vừa nãy Lam Thiên Thần nói cho ông biết thân phận của vị Hình thiếu gia này, trong lòng ông mới có nắm chắc, thì ra đây là Nhị thiếu gia của tập đoàn Hình thị!
Đúng là thiếu niên xuất anh hùng(*).
(*) Còn trẻ mà đã có tài năng xuất chúng.
“Nhất Phàm, mình giới thiệu với cậu, đây là bạn của ba mình Trần Lương, cũng là người chú mà mình kính trọng nhất.” Lam Thiên Thần đứng dậy giới thiệu.
“Chào chú Trần.” Hình Nhất Phàm đưa tay qua.
Trần Lương lập tức nắm chặt tay của hắn, ánh mắt lộ ra kính trọng: “Chào cậu Hình thiếu gia!”
“Gọi cháu Nhất Phàm là được.” Hình Nhát Phàm khách khí nói.
“Được! Vậy tôi gọi cậu là Nhất Phàm vậy! Vụ án lần này cũng khiến tôi vô cùng đau đầu! May mắn Thiên Thần giới thiệu cậu với tôi, tôi liền cảm thấy có hy vọng rồi.”
“Chú Trần vẫn là nói tình tiết vụ án này với cháu trước đi!”
Hình Nhất Phàm ngồi xuống, anh có hứng thú nhất vẫn bản án này.
Lam Thiên Thần nhìn trên mặt Hình Nhất Phàm tràn đầy hứng thú, anh nghĩ, chỉ cần là chuyện mà cậu ấy cảm thầy hứng thú, thì phần thắng của vụ án này cũng coi như là được nửa rồi.
Thời gian nói chuyện trôi qua thật nhanh, mà Bạch Hạ ở nhà vẽ tranh, cũng đã hoàn thành một nửa công việc, công việc của cô bây giờ cơ bản cũng là vẽ lại cuộc sống của cô và Hình Nhất Phàm, chuyện cưỡng hôn hôm nay cũng bị cô vẽ lại.
Chỉ là lúc vẽ hình hai người hôn nhau ra, trong đầu của cô xuất hiện, tất cả đều là tâm tình của Hình Nhất Phàm trong mấy giây đó.
Chỉ là cảm thấy trong đầu trống không, giống như có 1 thứ gì đó bùng nổ ở trong lòng vậy, khiến cho trái tim cô đập rộn ràng.
Nhưng lúc này cô nghĩ đến lời của Hình Nhất Phàm, cảm thấy có phải là anh đang lừa cô hay không?
Đây làm sao có thể là nụ hôn đầu của anh chứ? Lần trước còn nhìn thấy anh mang người phụ nữ khác về nhà cơ: mài Nếu như cô không trốn ở đó, nói không chừng ngày hôm đó anh và người phụ nữ đó sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.