Chương 1043
Thượng Quan Nhiêu
27/08/2021
“Thật xin lỗi… cả người anh đều ướt hết rồi.” Bạch Hạ thực sự rất tự trách, bởi vì tới đón cô, toàn thân anh đều ướt đẫm.
Hình Nhất Phàm quay đầu liếc nhìn cô: “Tôi không sao, cô cũng không cần tự trách.”
Ai cũng không ngờ rằng mưa to như này nói đến là đến, có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Thế nhưng trong nội tâm Bạch Hạ vẫn tự trách! Lúc này cô cũng không quan tâm được bản thân mình bị ướt, nhìn thấy anh bị ướt như chuột lụt chỉ cảm thấy đau lòng.
Bởi vì anh cao quý thanh lịch như vậy, giống như một vị hoàng tử, nhưng mà lại chịu tội như vậy.
“Hắt xì…” Bạch Hạ đột nhiên hắt xì hơi một cái, vì cả người cảm thấy lạnh, khiến cho cánh tay cô cũng run run lên.
Lúc này mới ý thức được, vào mùa đông nêu như ướt sườn sượt, thật đúng là rất lạnh! Hình Nhất Phàm lập tức mở điều hòa cho độ ấm tăng lên mức cao nhát, nhưng vẫn không thể nào đuổi đi ý lạnh trên người.
Lúc này, xe Hình Nhất Phàm lái vào bãi đậu xe dưới đất của chung cư mini, Bạch Hạ đã lạnh đến mức hắt hơi máy lần.
Xe nhanh chóng dừng ở bãi đỗ, Hình Nhất Phàm đầy cửa xuống xe, bước nhanh đến cạnh ghế phụ, lúc Bạch Hạ đẩy cửa xuống xe, bởi vì bước vào chỗ đề chân trơn trượt, giày ướt của cô đột nhiên trượt một cái, kinh sợ hét lên, liền lao vào trong lòng anh.
Hình Nhất Phàm nhanh chóng đưa tay ra ôm lấy eo cô, ôm chặt cô vào trong lòng.
Hai cơ thể ướt đẫm dựa chặt vào nhau, Bạch Hạ có chút thở hào hển, ngẳắng đầu nhìn thấy ánh mắt của Hình Nhất Phàm đang nhìn xuống, cô xấu hồ lui lại một bước: “Cảm ơn.”
“Nhanh về tắm nước nóng đi.” Hình Nhất Phàm nói xong, cằm lấy cổ tay của cô đi về phía thang máy.
Lúc này Bạch Hạ cũng không quan tâm đến việc đi lấy quần áo nữa.
Vừa vào thang máy, Bạch Hạ khoanh tay, cũng không khỏi đánh giá người đàn ông đang ướt đẫm ở bên cạnh, áo sơ: mi tối màu dán chặt lên cơ thể anh, vẫn có thể rõ ràng thấy được 6 múi cơ bụng chắc chắn, nhìn nhiều thêm máy lần, làm cho tim của Bạch Hạ đập liên hồi. Cuối cùng đến tầng 18, lúc thang máy vừa mở ra Hình Nhất Phàm liền lập tức cầm lấy cổ tay của cô dắt cô ra.
Bạch Hạ dùng vân tay mở khóa, quay đầu nói với hắn: “Cám ơn anh, Hình Nhất Phàm.”
“Đừng nói những lời này nữa, nhanh chóng đi tắm đi.”
Trong mắt Hình Nhát Phàm rõ ràng hiện rõ sự lo lắng.
Bạch Hạ đẩy cửa đi vào, cô cũng chạy nhanh vào trong phòng tắm, cởi hết tất cả quần áo giày dép bị ướt ra, đứng dưới vòi hoa sen, cơ thể phát run của cô mới có được cảm giác âm áp bao vây lấy thân mình.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, đứng trong nước ấm, trong đầu của cô, lại là thân ảnh Hình Nhát Phàm không quan tâm bắt kỳ chuyện gì lao đến chỗ cô.
Giờ khắc này, nước mắt của Bạch Hạ đột nhiên trào lên hốc mắt, không phải là giọt nước, mà là nước mắt của cô, nước mắt cảm động đến tột cùng.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn, đã thật lâu chưa được người nào quan tâm đến vậy rồi, ngay cả ba cô cũng chưa từng vì cô mà làm chuyện như vậy, mà Hình Nhất Phàm lại làm.
Ở trong phòng tắm phòng bên cạnh, Hình Nhất Phàm cũng đang tắm, toàn thân anh ướt đẫm, nhưng anh cũng không hồi hận đã làm như vậy.
Nếu như anh không đến, nhìn cảnh tượng hỗn loạn kia, chỉ sợ đến xe buýt cô cũng không chen lên được.
Tự nhiên nghĩ đến dáng vẻ của cô lúc đứng dàằm mưa ở trạm xe buýt, cơ thể mỏng manh yếu đuối của cô khiến cho anh trong khoảnh khắc đó đột nhiên có một suy nghĩ, nếu như có thể, đời này, anh muốn đem cô để ở bên cạnh bảo vệ cô, không để cô bị kinh sợ hoang mang, tránh cho.
cô bị gió thổi mưa dầm.
Trừ người nhà, Hình Nhất Phàm chưa bao giờ nảy sinh ý nghĩ bảo hộ mạnh mẽ đến vậy đối với bắt kỳ cô gái nào.
Cuối cùng Bạch Hạ tắm nước nóng xong, lúc cô đi ra, có chút mơ màng, cô rót một cốc nước, khoác một cái áo khoác dày ngồi lên ghế sofa, đưa tay sờ trán.
Không biết có phải là do vừa tắm xong hay không, cô cảm thấy trán có chút nóng, nhất định là do vừa mới tắm xong!
Bạch Hạ nghĩ như vậy, cũng vô cùng tự tin với cơ thể của mình, sẽ không vì một trận mưa mà bị ốm.
Lúc này, cô nghe thấy tiếng gõ cửa, không cần nghĩ cũng biết là ai, cô nhanh chóng đứng dậy mở cửa.
Cửa mở, Hình Nhát Phàm đứng ngoài cửa, anh đã đi thay.
quần áo sạch sẽ, một đầu tóc đen vẫn còn có chút ướt, rõ ràng là chưa sấy khô đã đến đây.
“Anh sao rồi? Vẫn ổn chứ?” Bạch Hạ ngẳng đầu hỏi anh.
Hình Nhất Phàm quay đầu liếc nhìn cô: “Tôi không sao, cô cũng không cần tự trách.”
Ai cũng không ngờ rằng mưa to như này nói đến là đến, có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Thế nhưng trong nội tâm Bạch Hạ vẫn tự trách! Lúc này cô cũng không quan tâm được bản thân mình bị ướt, nhìn thấy anh bị ướt như chuột lụt chỉ cảm thấy đau lòng.
Bởi vì anh cao quý thanh lịch như vậy, giống như một vị hoàng tử, nhưng mà lại chịu tội như vậy.
“Hắt xì…” Bạch Hạ đột nhiên hắt xì hơi một cái, vì cả người cảm thấy lạnh, khiến cho cánh tay cô cũng run run lên.
Lúc này mới ý thức được, vào mùa đông nêu như ướt sườn sượt, thật đúng là rất lạnh! Hình Nhất Phàm lập tức mở điều hòa cho độ ấm tăng lên mức cao nhát, nhưng vẫn không thể nào đuổi đi ý lạnh trên người.
Lúc này, xe Hình Nhất Phàm lái vào bãi đậu xe dưới đất của chung cư mini, Bạch Hạ đã lạnh đến mức hắt hơi máy lần.
Xe nhanh chóng dừng ở bãi đỗ, Hình Nhất Phàm đầy cửa xuống xe, bước nhanh đến cạnh ghế phụ, lúc Bạch Hạ đẩy cửa xuống xe, bởi vì bước vào chỗ đề chân trơn trượt, giày ướt của cô đột nhiên trượt một cái, kinh sợ hét lên, liền lao vào trong lòng anh.
Hình Nhất Phàm nhanh chóng đưa tay ra ôm lấy eo cô, ôm chặt cô vào trong lòng.
Hai cơ thể ướt đẫm dựa chặt vào nhau, Bạch Hạ có chút thở hào hển, ngẳắng đầu nhìn thấy ánh mắt của Hình Nhất Phàm đang nhìn xuống, cô xấu hồ lui lại một bước: “Cảm ơn.”
“Nhanh về tắm nước nóng đi.” Hình Nhất Phàm nói xong, cằm lấy cổ tay của cô đi về phía thang máy.
Lúc này Bạch Hạ cũng không quan tâm đến việc đi lấy quần áo nữa.
Vừa vào thang máy, Bạch Hạ khoanh tay, cũng không khỏi đánh giá người đàn ông đang ướt đẫm ở bên cạnh, áo sơ: mi tối màu dán chặt lên cơ thể anh, vẫn có thể rõ ràng thấy được 6 múi cơ bụng chắc chắn, nhìn nhiều thêm máy lần, làm cho tim của Bạch Hạ đập liên hồi. Cuối cùng đến tầng 18, lúc thang máy vừa mở ra Hình Nhất Phàm liền lập tức cầm lấy cổ tay của cô dắt cô ra.
Bạch Hạ dùng vân tay mở khóa, quay đầu nói với hắn: “Cám ơn anh, Hình Nhất Phàm.”
“Đừng nói những lời này nữa, nhanh chóng đi tắm đi.”
Trong mắt Hình Nhát Phàm rõ ràng hiện rõ sự lo lắng.
Bạch Hạ đẩy cửa đi vào, cô cũng chạy nhanh vào trong phòng tắm, cởi hết tất cả quần áo giày dép bị ướt ra, đứng dưới vòi hoa sen, cơ thể phát run của cô mới có được cảm giác âm áp bao vây lấy thân mình.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, đứng trong nước ấm, trong đầu của cô, lại là thân ảnh Hình Nhát Phàm không quan tâm bắt kỳ chuyện gì lao đến chỗ cô.
Giờ khắc này, nước mắt của Bạch Hạ đột nhiên trào lên hốc mắt, không phải là giọt nước, mà là nước mắt của cô, nước mắt cảm động đến tột cùng.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn, đã thật lâu chưa được người nào quan tâm đến vậy rồi, ngay cả ba cô cũng chưa từng vì cô mà làm chuyện như vậy, mà Hình Nhất Phàm lại làm.
Ở trong phòng tắm phòng bên cạnh, Hình Nhất Phàm cũng đang tắm, toàn thân anh ướt đẫm, nhưng anh cũng không hồi hận đã làm như vậy.
Nếu như anh không đến, nhìn cảnh tượng hỗn loạn kia, chỉ sợ đến xe buýt cô cũng không chen lên được.
Tự nhiên nghĩ đến dáng vẻ của cô lúc đứng dàằm mưa ở trạm xe buýt, cơ thể mỏng manh yếu đuối của cô khiến cho anh trong khoảnh khắc đó đột nhiên có một suy nghĩ, nếu như có thể, đời này, anh muốn đem cô để ở bên cạnh bảo vệ cô, không để cô bị kinh sợ hoang mang, tránh cho.
cô bị gió thổi mưa dầm.
Trừ người nhà, Hình Nhất Phàm chưa bao giờ nảy sinh ý nghĩ bảo hộ mạnh mẽ đến vậy đối với bắt kỳ cô gái nào.
Cuối cùng Bạch Hạ tắm nước nóng xong, lúc cô đi ra, có chút mơ màng, cô rót một cốc nước, khoác một cái áo khoác dày ngồi lên ghế sofa, đưa tay sờ trán.
Không biết có phải là do vừa tắm xong hay không, cô cảm thấy trán có chút nóng, nhất định là do vừa mới tắm xong!
Bạch Hạ nghĩ như vậy, cũng vô cùng tự tin với cơ thể của mình, sẽ không vì một trận mưa mà bị ốm.
Lúc này, cô nghe thấy tiếng gõ cửa, không cần nghĩ cũng biết là ai, cô nhanh chóng đứng dậy mở cửa.
Cửa mở, Hình Nhát Phàm đứng ngoài cửa, anh đã đi thay.
quần áo sạch sẽ, một đầu tóc đen vẫn còn có chút ướt, rõ ràng là chưa sấy khô đã đến đây.
“Anh sao rồi? Vẫn ổn chứ?” Bạch Hạ ngẳng đầu hỏi anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.