Chương 1066
Thượng Quan Nhiêu
27/08/2021
Không hiểu sao, Hình Nhất Phàm đến là vì cô, nhưng khi anh nhìn thấy cô vừa nói nói cười cười với người đàn ông khác, anh đột nhiên không muốn khiến cô vui như vậy nữa.
“Không phải, tôi đến đây vì công việc.” Hình Nhất Phàm nói.
Quả nhiên. Ánh mắt Bạch Hạ có chút tự mỉa mai, cô ngượng ngùng nói: “À, ra là vậy sao? Vậy anh cứ đi bàn công việc đi? Lát nữa chúng ta lại nói chuyện sau.”
Tạ Đức đã đến phía sau Hình Nhất Phàm rồi, ông nhanh chóng giới thiệu với con trai mình: “Nhất Vĩ, đến đây, làm quen một chút nào. Đây là Hình tiên sinh, phó tổng tập đoàn Lam thị.” Tạ Nhất Vĩ nhìn thấy Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm biết nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng.
Vừa rồi Bạch Hạ rất vui vẻ chạy đến chào hỏi người đàn ông có khí chất bất phàm này, hơn nữa anh còn là phó tổng của tập đoàn Lam thị, về thân thế, địa vị, ngoại hình, anh ta đều cảm thấy không sánh được với anh.
“Xin chào, Hình tiên sinh.” Tạ Nhất Vĩ vẫn lịch sự chào hỏi.
Hình Nhất Phàm chỉ nheo mắt lại: “Xin chào.”
Nói xong liền nhìn về phía Bạch Hạ ở bên cạnh: “Bạch tiểu thư, tối nay cô chơi cũng vui thật đấy nhỉ?”
Bạch Hạ lập tức chớp chớp mắt, Hình Nhất Phàm gọi cô là Bạch tiểu thư? Xưng hô kiểu này thật xa lạ quá!
Có điều, bây giờ cô mới biết hoá ra ngoài nghề luật sư, anh còn là phó tổng của một tập đoàn nào đó, quả nhiên là thiên tài.
“Vậy mọi người nói chuyện đi, tôi đi ăn một chút đã.” Bạch Hạ nói xong liền trở về chỗ của mình.
Tạ Nhất Vĩ hy vọng ba sẽ đến tiếp Hình Nhất Phàm, anh ta muốn quay lại ngồi cùng Bạch Hạ: “Ba, vậy con đi cùng Bạch tiểu thư đây.”
Hình Nhất Phàm nói với Tạ Đức: “Tạ tổng, ngài cứ bận trước đi, tôi cũng đi ăn một chút đồ.”
“Được, được, Hình phó tổng, cậu cứ thoải mái nha! Cần gì cứ nói với tôi.” Tạ Đức rất sợ làm mát lòng vị khách quý.
này.
Hình Nhất Phàm đi về hướng quầy buffet bên cạnh, cầm lấy đĩa và bắt đầu chọn đồ ăn.
Bạch Hạ nhìn chăm chú bóng dáng của anh, chống cằm phiền muộn suy nghĩ, hóa ra khoảng cách giữa cô và anh lại lớn như vậy.
Anh còn hơn cả một luật sư! Nhìn thái độ mà Tạ Đức đối với anh thì anh hẳn phó tổng của một tập đoàn lớn!
Bạch Thế Trạch cũng bị người thanh niên mới xuất hiện này hấp dẫn, ông bước đến gần Tạ Đức: “Người thanh niên vừa rồi là ai vậy?”
“Tôi chỉ biết là văn phòng của tổng tài của tập đoàn Lam thị đích thân g ện thoại cho tôi, bảo đây là phó tổng của công ty họ, cậu ấy có hứng thú với việc đầu tư cho công ty chúng ta. Thế Trạch, chúng ta không thể xem nhẹ việc này đâu, phải tiếp đãi cho đàng hoàn đấy.”
Bạch Thế Trạch lập tức gật đầu: “Được, anh yên tâm.”
Vừa rồi Diệp Giai Mị đi vào nhà vệ sinh một lúc, lúc này, vừa đi ra đã nhìn thấy đám phu nhân vừa rồi đang tụm lại bàn tán về một người đàn ông trẻ tuổi.
“Đó là thiếu gia của nhà ai vậy? Trông cậu ta thật ưa nhìn, tôi muốn giới thiệu con gái của mình cho cậu ta quá đi.”
Một người phụ nữ ngoài 50 nói. Diệp Giai Mị cũng tò mò nhìn về phía quầy buffet, chỉ thấy dưới ánh đèn vàng dịu, một chàng trai trẻ đang một mình gắp thức ăn, thân hình cao gây, lưng thẳng tắp, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều để lộ vẻ háp dẫn mê người, khiến cho đám đàn ông xung quanh trông giống như một đám béo ú tròn vo.
“Đó là ai vậy?” Diệp Giai Mị tò mò hỏi.
“Hình như là khách quý của Tạ tổng.”
Diệp Giai Mị không khỏi nhìn thêm vài lần, lúc này bà ta mới phát hiện Bạch Hạ và Tạ Nhất Vĩ đang cùng dùng bữa, ánh mắt bà ta lộ ra vẻ oán hận.
Bạch Hạ quả nhiên là đầy thủ đoạn, câu dẫn Tạ thiếu gia nhanh như vậy.
Bạch Hạ lúc này hoàn toàn không hè có tâm tư gì cả, hơn nữa, lúc này cả trái tim của cô đập loạn xạ vì sự xuất hiện đột ngột của Hình Nhất Phàm.
Dường như mỗi lần gặp anh, cô đều là ở nơi mà cô không nghĩ mình sẽ gặp được anh.
Ví dụ như ở lôi vào thang máy của ngôi nhà mà cô mới chuyển đến, ví dụ như là ở đây, thật là quá trùng hợp!
Hình Nhất Phàm bưng một cái đĩa, trên tay cầm một ly rượu đỏ dường như đang tìm chỗ ngồi, Bạch Hạ trong lòng thầm nghĩ, liệu anh có ngồi vào bàn của cô không?
Tình cờ có một cái ghế trống.
Cô đang nghĩ thì bổng nhìn thấy Hình Nhất Phàm bưng dĩa đi về phía mình, tim của cô lập tức đập nhanh hon.
“Không phải, tôi đến đây vì công việc.” Hình Nhất Phàm nói.
Quả nhiên. Ánh mắt Bạch Hạ có chút tự mỉa mai, cô ngượng ngùng nói: “À, ra là vậy sao? Vậy anh cứ đi bàn công việc đi? Lát nữa chúng ta lại nói chuyện sau.”
Tạ Đức đã đến phía sau Hình Nhất Phàm rồi, ông nhanh chóng giới thiệu với con trai mình: “Nhất Vĩ, đến đây, làm quen một chút nào. Đây là Hình tiên sinh, phó tổng tập đoàn Lam thị.” Tạ Nhất Vĩ nhìn thấy Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm biết nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng.
Vừa rồi Bạch Hạ rất vui vẻ chạy đến chào hỏi người đàn ông có khí chất bất phàm này, hơn nữa anh còn là phó tổng của tập đoàn Lam thị, về thân thế, địa vị, ngoại hình, anh ta đều cảm thấy không sánh được với anh.
“Xin chào, Hình tiên sinh.” Tạ Nhất Vĩ vẫn lịch sự chào hỏi.
Hình Nhất Phàm chỉ nheo mắt lại: “Xin chào.”
Nói xong liền nhìn về phía Bạch Hạ ở bên cạnh: “Bạch tiểu thư, tối nay cô chơi cũng vui thật đấy nhỉ?”
Bạch Hạ lập tức chớp chớp mắt, Hình Nhất Phàm gọi cô là Bạch tiểu thư? Xưng hô kiểu này thật xa lạ quá!
Có điều, bây giờ cô mới biết hoá ra ngoài nghề luật sư, anh còn là phó tổng của một tập đoàn nào đó, quả nhiên là thiên tài.
“Vậy mọi người nói chuyện đi, tôi đi ăn một chút đã.” Bạch Hạ nói xong liền trở về chỗ của mình.
Tạ Nhất Vĩ hy vọng ba sẽ đến tiếp Hình Nhất Phàm, anh ta muốn quay lại ngồi cùng Bạch Hạ: “Ba, vậy con đi cùng Bạch tiểu thư đây.”
Hình Nhất Phàm nói với Tạ Đức: “Tạ tổng, ngài cứ bận trước đi, tôi cũng đi ăn một chút đồ.”
“Được, được, Hình phó tổng, cậu cứ thoải mái nha! Cần gì cứ nói với tôi.” Tạ Đức rất sợ làm mát lòng vị khách quý.
này.
Hình Nhất Phàm đi về hướng quầy buffet bên cạnh, cầm lấy đĩa và bắt đầu chọn đồ ăn.
Bạch Hạ nhìn chăm chú bóng dáng của anh, chống cằm phiền muộn suy nghĩ, hóa ra khoảng cách giữa cô và anh lại lớn như vậy.
Anh còn hơn cả một luật sư! Nhìn thái độ mà Tạ Đức đối với anh thì anh hẳn phó tổng của một tập đoàn lớn!
Bạch Thế Trạch cũng bị người thanh niên mới xuất hiện này hấp dẫn, ông bước đến gần Tạ Đức: “Người thanh niên vừa rồi là ai vậy?”
“Tôi chỉ biết là văn phòng của tổng tài của tập đoàn Lam thị đích thân g ện thoại cho tôi, bảo đây là phó tổng của công ty họ, cậu ấy có hứng thú với việc đầu tư cho công ty chúng ta. Thế Trạch, chúng ta không thể xem nhẹ việc này đâu, phải tiếp đãi cho đàng hoàn đấy.”
Bạch Thế Trạch lập tức gật đầu: “Được, anh yên tâm.”
Vừa rồi Diệp Giai Mị đi vào nhà vệ sinh một lúc, lúc này, vừa đi ra đã nhìn thấy đám phu nhân vừa rồi đang tụm lại bàn tán về một người đàn ông trẻ tuổi.
“Đó là thiếu gia của nhà ai vậy? Trông cậu ta thật ưa nhìn, tôi muốn giới thiệu con gái của mình cho cậu ta quá đi.”
Một người phụ nữ ngoài 50 nói. Diệp Giai Mị cũng tò mò nhìn về phía quầy buffet, chỉ thấy dưới ánh đèn vàng dịu, một chàng trai trẻ đang một mình gắp thức ăn, thân hình cao gây, lưng thẳng tắp, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều để lộ vẻ háp dẫn mê người, khiến cho đám đàn ông xung quanh trông giống như một đám béo ú tròn vo.
“Đó là ai vậy?” Diệp Giai Mị tò mò hỏi.
“Hình như là khách quý của Tạ tổng.”
Diệp Giai Mị không khỏi nhìn thêm vài lần, lúc này bà ta mới phát hiện Bạch Hạ và Tạ Nhất Vĩ đang cùng dùng bữa, ánh mắt bà ta lộ ra vẻ oán hận.
Bạch Hạ quả nhiên là đầy thủ đoạn, câu dẫn Tạ thiếu gia nhanh như vậy.
Bạch Hạ lúc này hoàn toàn không hè có tâm tư gì cả, hơn nữa, lúc này cả trái tim của cô đập loạn xạ vì sự xuất hiện đột ngột của Hình Nhất Phàm.
Dường như mỗi lần gặp anh, cô đều là ở nơi mà cô không nghĩ mình sẽ gặp được anh.
Ví dụ như ở lôi vào thang máy của ngôi nhà mà cô mới chuyển đến, ví dụ như là ở đây, thật là quá trùng hợp!
Hình Nhất Phàm bưng một cái đĩa, trên tay cầm một ly rượu đỏ dường như đang tìm chỗ ngồi, Bạch Hạ trong lòng thầm nghĩ, liệu anh có ngồi vào bàn của cô không?
Tình cờ có một cái ghế trống.
Cô đang nghĩ thì bổng nhìn thấy Hình Nhất Phàm bưng dĩa đi về phía mình, tim của cô lập tức đập nhanh hon.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.