Chương 629: Hình Nhất Nặc
Thượng Quan Nhiêu
23/08/2021
Một Mình Rời Khỏi Nhà “Tư Vũ, Lệ Thâm xuất ngoại rồi.” Tô Hi thở dài một hơi.
“Anh ấy sao lại xuất ngoại? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Là Lương Diệu.”
Trái tim Đường Tư Vũ đập mạnh: “Lương Diệu làm sao?”
Cô không phát hiện phía sau cô, Hình Nhất Nặc đang đi về phía đàn piano, nghe thấy giọng nói của cô ngoài ban công lập tức kinh ngạc dừng bước.
“Lương Diệu gặp tuyết lở, sau khi được cứu ra vẫn luôn hôn mê, tình huống vô cùng nguy hiểm. Chỗ ở hiện tại của em ấy tuyết đã phủ kín đường đi, Lệ Thâm dã người đến đón em ấy.”
Giọng nói Tô Hi tràn ngập lo lắng.
Hô hấp Đường Tư Vũ cứng lại, lo lắng hỏi: “Tại sao lại có thể như vậy? Thật hy vọng cậu ấy không xảy ra chuyện gì.”
“Bây giờ tín hiệu bên kia cũng không tốt, vẫn không thể liên lạc được, tin tức trước mắt chúng tớ biết được cũng chỉ có như vậy.”
“Cậu yên tâm, Lệ Thâm đi rồi liền nhất định sẽ đem Lương Diệu quay về.” Đường Tư Vũ an ủi.
“Tớ cũng hy vọng bọn họ đều bình an vô sự, Tư Vũ, tớ phải trông con đây, mẹ chồng tớ ngã bệnh rồi.”
“Được, cậu chú ý sức khỏe bác gái, tớ sẽ nói mẹ tớ sang thăm bà.”
“Được.” Tô Hi đáp một tiếng rồi tắt máy.
Đường Tư Vũ cầm điện thoại lo lắng thở dài một tiếng, chuyện như vậy sao có thể xảy ral Mà lúc này, Hình Nhất Nặc phía sau vội vàng đi đến, hỏi Đường Tư Vũ: “Chị dâu, Ôn Lương Diệu anh ấy làm sao vậy? Anh ấy xảy ra chuyện gì rồi?”
Đường Tư Vũ quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt vội vàng của Hình Nhất Nặc, ánh mắt lộ ra bối rối, cô biết Hình Nhất Nặc cùng Ôn Lương Diệu vẫn luôn có quan hệ tốt.
“Chị vừa nhận được tin tức của Tô Hi, nghe nói Lương Diệu ở thời điểm công tác gặp lỡ tuyết, đến nay vẫn hôn mê. Hiện tại anh trai của cậu ấy đã xuất phát đi cứu cậu ấy rồi.” Đường Tư Vũ nói cho cô biết sự thật.
Trong đầu Hình Nhất Nặc trống rỗng, thân thể cô run rẫy, cô cắn môi, nước mắt liền trào ra: “Không, anh ấy không thể xảy ra chuyện, anh ấy không được có chuyện gì.”
“Nhất Nặc, đừng lo lắng. Lệ Thâm đã đi cứu cậu ấy rồi.” Đường Tư Vũ an ủi.
Nước mắt Hình Nhất Nặc không dừng lại, trong lòng giống như bị dao cắt, vô cùng đau đớn. Cô không dám tưởng tượng Ôn Lương Diệu anh ấy đã trả qua cái gì.
Giờ phút này, cô hận không thể bay đến bên cạnh anh.
“Chị dâu, chị Tô Hi còn nói cái gì? Anh ấy sẽ không sao chứ?”
Hình Nhất Nặc kéo tay Đường Tư Vũ, đôi mắt đẫm lệ tràn đầy khao khát, cần thận hỏi lại.
“Tô Hi chưa nói gì cả, Nhất Nặc, em đừng lo lắng. Chúng ta kiên nhẫn chờ đợi tin tức, Lương Diệu sẽ không có chuyện gì cả.” Đường Tư Vũ đau lòng nhìn Hình Nhất Nặc. Cô luôn hoạt bát và đáng yêu, lúc này, lại đau lòng đến mức khóc như thế này.
Hình Nhất Nặc một bên lau nước mắt, một bên lên lầu, cô chạy nhanh về phòng mình. Cô lau nước mắt, đồng thời cô muốn làm một chuyện, cô phải đi tìm Ôn Lương Diệu, mặc kệ anh ở nơi nào cô đều sẽ tìm thấy anh, ngay lập tức.
Hình Nhất Nặc có số điện thoại của Tô Hi, cô gọi đến.
“Alo, là Nhất Nặc sao?” Giọng nói Tô Hi truyền đến.
“Chị Tô Hi, chị có thể nói cho em biết anh Lệ Thâm đi nơi nào đón anh Lương Diệu không?” Hình Nhất Nặc cố nén bi thương, tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh hỏi.
“Nhất Nặc, em biết rồi sao? Đừng lo lắng, cậu ấy sẽ không sao đâu.”
“Chị Tô Hi, chị nói cho em biết đi có được không? Em muốn lên mạng tra xem, anh ấy cách chúng ta bao nhiêu xa. “
“Chị nghe nói Lương Diệu hiện tại ở trong một bệnh viên của nước N, địa chỉ cụ thể Lệ Thâm không có nói rõ. Nhưng anh ấy đã đi đến đó rồi.”
“Nước N sao?” Hình Nhất Nặc xác thực hỏi.
“Ừ. Bên kia vẫn luôn có tuyết rơi, lúc này thời tiết vô cùng xấu, Nhất Nặc, chị biết em lo cho Lương Diệu, đừng lo lắng, em ấy sẽ không sao đâu.” Tô Hi an ủi cô.
Hình Nhất Nặc ngoài miệng đáp lại. Nhưng mà lúc này, nếu không tự cô đi thăm Ôn Lương Diệu, lời ai nói cũng không thể trấn an sự bối rối sợ hãi trong lòng cô. Hình Nhất Nặc lập tức lên mạng tra địa chỉ nước N cùng chuyến bay. Bay liên tục và nhanh nhất cũng cần một tuần mới có thể tới nơi.
Nhưng mà Hình Nhất Nặc lúc này không quan tâm, cô chỉ muốn lập tức đi, lập tức tìm Ôn Lương Diệu.
Lúc này, nỗi sợ nào cũng không thể làm cô sợ bằng chuyện Ôn Lương Diệu gặp chuyện không may.
Nhưng mà cô biết nếu ba mẹ biết cô muốn rời khỏi, khẳng định sẽ không cho cô đi.
Hình Nhất Nặc lấy vài thứ trọng yếu bỏ vào balo, cô liền ra khỏi của.
“Nhất Nặc, con đi đâu vậy?” Tưởng Lam vừa lúc nhìn thấy cô, tò mò hỏi một câu.
“Mẹ, con đi tìm bạn.” Hình Nhất Nặc không dám nhìn mẹ mình, bởi vì hai mắt của cô vừa rồi khóc đã có chút sưng lên.
“Quay về sớm một chút, có cần anh con đưa đi không?”
“Không cần đâu, bạn con sẽ đến đón con.” Hình Nhất Nặc ngoài miệng đáp, người đã bước nhanh ra khỏi cửa.
Nhưng mà Hình Nhất Nặc đến tối cũng chưa về nhà, hơn nữa không có một tin tức gì, điều này làm người nhà lo lắng, gọi điện thoại cho cô cũng không được.
May mắn là Hình Nhất Nặc cũng coi như thông minh. Cô cũng không làm người nhà lo lắng, cô cài đặt thời gian gửi một tin nhắn vào điện thoại của Hình Nhất Phàm.
Lúc 9 giờ tối, cả nhà mới biết cô hiện tại đã ngồi trên máy bay đến nước N.
Cả nhà đều bị kinh hãi.
“Nhất Phàm, lập tức tra ra chuyến bay của Nhất Nặc cho anh.”
Hình Liệt Hàn nói với em trai mình.
Hình Nhất Phàm rất nhanh đã tra ra một chút tin tức chuyến bay. Trực giác của cậu cho biết Hình Nhất Nặc nhất định sẽ chọn chuyến bay nhanh nhát kia.
“Con bé này chính là muốn chọc mẹ tức chết. Dù cho Lương Diệu thực sự xảy ra chuyện gì nó liền như vậy mà chạy đến sao? Nó ngay cả bản thân mình còn không thể tự chăm sóc tốt.” Tưởng Lam lo lắng đến đỏ cả mắt.
“Đều tại con, con không nên nói chuyện của Lương Diệu cho con bé biết. Con không nghĩ đến nó sẽ lo lắng đến tự mình chạy sang đó.” Đường Tư Vũ tự trách nói.
“Tư Vũ, không trách con. Chuyện này con bé sớm hay muộn cũng sẽ biết thôi. Hiện tại, là do Nhất Nặc quá không lý trí.”
Hình Chính Đình trần an một tiếng.
“Ba mẹ, hai người yên tâm. Con lập tức phái chuyên cơ sang chặn con bé lại.”
“Anh, như vậy đi! Em đi ngăn em ấy lại.” Hình Nhất Phàm cũng rất không yên tâm.
“Ngăn không được con bé. Con bé một lòng đều đặt trên người Lương Diệu, sao có thể cùng em về nước? “
“Vậy thì để em cùng em ấy đi thăm anh Lương Diệu đi!” Hình Nhất Phàm nói: “Con sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”
“Được, anh sẽ sắp xếp vài thủ hạ đắc lực đi cùng em. Có bắt cứ chuyện gì em phải báo cho bọn anh biết đầu tiên.” Hình Liệt Hàn nói với cậu.
“Yên tâm, em biết rồi. Máy bay của chúng ta có thể chặn chuyến bay của em ấy ở nước L. Đến lúc đó liền dùng máy bay của chúng ta đến nước N đi!” Hình Nhất Phàm nói.
Cậu hiện tại đã làm một nam tử hán thành thục, chuyện này họ cũng yên tâm giao cho cậu giải quyết.
“Mang thêm vài người đi. Lỡ như Lệ Thâm bên kia cần người, các em có thể giúp cậu ấy.” Hình Liệt Hàn nói. Hắn cầm điện thoại ở một bên gọi điện sắp xếp mọi chuyện.
“Anh ấy sao lại xuất ngoại? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Là Lương Diệu.”
Trái tim Đường Tư Vũ đập mạnh: “Lương Diệu làm sao?”
Cô không phát hiện phía sau cô, Hình Nhất Nặc đang đi về phía đàn piano, nghe thấy giọng nói của cô ngoài ban công lập tức kinh ngạc dừng bước.
“Lương Diệu gặp tuyết lở, sau khi được cứu ra vẫn luôn hôn mê, tình huống vô cùng nguy hiểm. Chỗ ở hiện tại của em ấy tuyết đã phủ kín đường đi, Lệ Thâm dã người đến đón em ấy.”
Giọng nói Tô Hi tràn ngập lo lắng.
Hô hấp Đường Tư Vũ cứng lại, lo lắng hỏi: “Tại sao lại có thể như vậy? Thật hy vọng cậu ấy không xảy ra chuyện gì.”
“Bây giờ tín hiệu bên kia cũng không tốt, vẫn không thể liên lạc được, tin tức trước mắt chúng tớ biết được cũng chỉ có như vậy.”
“Cậu yên tâm, Lệ Thâm đi rồi liền nhất định sẽ đem Lương Diệu quay về.” Đường Tư Vũ an ủi.
“Tớ cũng hy vọng bọn họ đều bình an vô sự, Tư Vũ, tớ phải trông con đây, mẹ chồng tớ ngã bệnh rồi.”
“Được, cậu chú ý sức khỏe bác gái, tớ sẽ nói mẹ tớ sang thăm bà.”
“Được.” Tô Hi đáp một tiếng rồi tắt máy.
Đường Tư Vũ cầm điện thoại lo lắng thở dài một tiếng, chuyện như vậy sao có thể xảy ral Mà lúc này, Hình Nhất Nặc phía sau vội vàng đi đến, hỏi Đường Tư Vũ: “Chị dâu, Ôn Lương Diệu anh ấy làm sao vậy? Anh ấy xảy ra chuyện gì rồi?”
Đường Tư Vũ quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt vội vàng của Hình Nhất Nặc, ánh mắt lộ ra bối rối, cô biết Hình Nhất Nặc cùng Ôn Lương Diệu vẫn luôn có quan hệ tốt.
“Chị vừa nhận được tin tức của Tô Hi, nghe nói Lương Diệu ở thời điểm công tác gặp lỡ tuyết, đến nay vẫn hôn mê. Hiện tại anh trai của cậu ấy đã xuất phát đi cứu cậu ấy rồi.” Đường Tư Vũ nói cho cô biết sự thật.
Trong đầu Hình Nhất Nặc trống rỗng, thân thể cô run rẫy, cô cắn môi, nước mắt liền trào ra: “Không, anh ấy không thể xảy ra chuyện, anh ấy không được có chuyện gì.”
“Nhất Nặc, đừng lo lắng. Lệ Thâm đã đi cứu cậu ấy rồi.” Đường Tư Vũ an ủi.
Nước mắt Hình Nhất Nặc không dừng lại, trong lòng giống như bị dao cắt, vô cùng đau đớn. Cô không dám tưởng tượng Ôn Lương Diệu anh ấy đã trả qua cái gì.
Giờ phút này, cô hận không thể bay đến bên cạnh anh.
“Chị dâu, chị Tô Hi còn nói cái gì? Anh ấy sẽ không sao chứ?”
Hình Nhất Nặc kéo tay Đường Tư Vũ, đôi mắt đẫm lệ tràn đầy khao khát, cần thận hỏi lại.
“Tô Hi chưa nói gì cả, Nhất Nặc, em đừng lo lắng. Chúng ta kiên nhẫn chờ đợi tin tức, Lương Diệu sẽ không có chuyện gì cả.” Đường Tư Vũ đau lòng nhìn Hình Nhất Nặc. Cô luôn hoạt bát và đáng yêu, lúc này, lại đau lòng đến mức khóc như thế này.
Hình Nhất Nặc một bên lau nước mắt, một bên lên lầu, cô chạy nhanh về phòng mình. Cô lau nước mắt, đồng thời cô muốn làm một chuyện, cô phải đi tìm Ôn Lương Diệu, mặc kệ anh ở nơi nào cô đều sẽ tìm thấy anh, ngay lập tức.
Hình Nhất Nặc có số điện thoại của Tô Hi, cô gọi đến.
“Alo, là Nhất Nặc sao?” Giọng nói Tô Hi truyền đến.
“Chị Tô Hi, chị có thể nói cho em biết anh Lệ Thâm đi nơi nào đón anh Lương Diệu không?” Hình Nhất Nặc cố nén bi thương, tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh hỏi.
“Nhất Nặc, em biết rồi sao? Đừng lo lắng, cậu ấy sẽ không sao đâu.”
“Chị Tô Hi, chị nói cho em biết đi có được không? Em muốn lên mạng tra xem, anh ấy cách chúng ta bao nhiêu xa. “
“Chị nghe nói Lương Diệu hiện tại ở trong một bệnh viên của nước N, địa chỉ cụ thể Lệ Thâm không có nói rõ. Nhưng anh ấy đã đi đến đó rồi.”
“Nước N sao?” Hình Nhất Nặc xác thực hỏi.
“Ừ. Bên kia vẫn luôn có tuyết rơi, lúc này thời tiết vô cùng xấu, Nhất Nặc, chị biết em lo cho Lương Diệu, đừng lo lắng, em ấy sẽ không sao đâu.” Tô Hi an ủi cô.
Hình Nhất Nặc ngoài miệng đáp lại. Nhưng mà lúc này, nếu không tự cô đi thăm Ôn Lương Diệu, lời ai nói cũng không thể trấn an sự bối rối sợ hãi trong lòng cô. Hình Nhất Nặc lập tức lên mạng tra địa chỉ nước N cùng chuyến bay. Bay liên tục và nhanh nhất cũng cần một tuần mới có thể tới nơi.
Nhưng mà Hình Nhất Nặc lúc này không quan tâm, cô chỉ muốn lập tức đi, lập tức tìm Ôn Lương Diệu.
Lúc này, nỗi sợ nào cũng không thể làm cô sợ bằng chuyện Ôn Lương Diệu gặp chuyện không may.
Nhưng mà cô biết nếu ba mẹ biết cô muốn rời khỏi, khẳng định sẽ không cho cô đi.
Hình Nhất Nặc lấy vài thứ trọng yếu bỏ vào balo, cô liền ra khỏi của.
“Nhất Nặc, con đi đâu vậy?” Tưởng Lam vừa lúc nhìn thấy cô, tò mò hỏi một câu.
“Mẹ, con đi tìm bạn.” Hình Nhất Nặc không dám nhìn mẹ mình, bởi vì hai mắt của cô vừa rồi khóc đã có chút sưng lên.
“Quay về sớm một chút, có cần anh con đưa đi không?”
“Không cần đâu, bạn con sẽ đến đón con.” Hình Nhất Nặc ngoài miệng đáp, người đã bước nhanh ra khỏi cửa.
Nhưng mà Hình Nhất Nặc đến tối cũng chưa về nhà, hơn nữa không có một tin tức gì, điều này làm người nhà lo lắng, gọi điện thoại cho cô cũng không được.
May mắn là Hình Nhất Nặc cũng coi như thông minh. Cô cũng không làm người nhà lo lắng, cô cài đặt thời gian gửi một tin nhắn vào điện thoại của Hình Nhất Phàm.
Lúc 9 giờ tối, cả nhà mới biết cô hiện tại đã ngồi trên máy bay đến nước N.
Cả nhà đều bị kinh hãi.
“Nhất Phàm, lập tức tra ra chuyến bay của Nhất Nặc cho anh.”
Hình Liệt Hàn nói với em trai mình.
Hình Nhất Phàm rất nhanh đã tra ra một chút tin tức chuyến bay. Trực giác của cậu cho biết Hình Nhất Nặc nhất định sẽ chọn chuyến bay nhanh nhát kia.
“Con bé này chính là muốn chọc mẹ tức chết. Dù cho Lương Diệu thực sự xảy ra chuyện gì nó liền như vậy mà chạy đến sao? Nó ngay cả bản thân mình còn không thể tự chăm sóc tốt.” Tưởng Lam lo lắng đến đỏ cả mắt.
“Đều tại con, con không nên nói chuyện của Lương Diệu cho con bé biết. Con không nghĩ đến nó sẽ lo lắng đến tự mình chạy sang đó.” Đường Tư Vũ tự trách nói.
“Tư Vũ, không trách con. Chuyện này con bé sớm hay muộn cũng sẽ biết thôi. Hiện tại, là do Nhất Nặc quá không lý trí.”
Hình Chính Đình trần an một tiếng.
“Ba mẹ, hai người yên tâm. Con lập tức phái chuyên cơ sang chặn con bé lại.”
“Anh, như vậy đi! Em đi ngăn em ấy lại.” Hình Nhất Phàm cũng rất không yên tâm.
“Ngăn không được con bé. Con bé một lòng đều đặt trên người Lương Diệu, sao có thể cùng em về nước? “
“Vậy thì để em cùng em ấy đi thăm anh Lương Diệu đi!” Hình Nhất Phàm nói: “Con sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”
“Được, anh sẽ sắp xếp vài thủ hạ đắc lực đi cùng em. Có bắt cứ chuyện gì em phải báo cho bọn anh biết đầu tiên.” Hình Liệt Hàn nói với cậu.
“Yên tâm, em biết rồi. Máy bay của chúng ta có thể chặn chuyến bay của em ấy ở nước L. Đến lúc đó liền dùng máy bay của chúng ta đến nước N đi!” Hình Nhất Phàm nói.
Cậu hiện tại đã làm một nam tử hán thành thục, chuyện này họ cũng yên tâm giao cho cậu giải quyết.
“Mang thêm vài người đi. Lỡ như Lệ Thâm bên kia cần người, các em có thể giúp cậu ấy.” Hình Liệt Hàn nói. Hắn cầm điện thoại ở một bên gọi điện sắp xếp mọi chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.