Chương 773: Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Thượng Quan Nhiêu
24/08/2021
Trong nháy mắt, bó bột ở chân của Kỷ An Tâm đã gần hai mươi ngày, cô cũng đang hồi phục tốt và đã có thẻ tháo ra.
Hôm nay, Hoắc Kỳ Ngang đưa con gái đi học, rồi anh đi cùng Kỷ An Tâm đến bệnh viện để tháo lớp thạch cao, Kỷ An Tâm như gỡ bỏ được gánh nặng, nhìn lớp thạch cao nặng nề đó đã được tháo ra, lại trở nên thoải mái cô thực sự rất vui sướng, Hoắc Kỳ Ngang biết cô đã chịu khổ một thời gian, cũng rất muốn đền bù cho cô.
Thế nhưng việc đầu tiên Kỷ An Tâm phải làm sau khi tháo bột là đến công ty, bởi vì ở công ty, Kiều Trì đã cử người đến quản lý, tuy rằng triển vọng của công ty vẫn chưa được cải thiện, nhưng Kiều Trì vẫn rất vững vàng giữ công ty. Đặc biệt, anh ta hy vọng Kỷ An Tâm có thể dẫn dắt công ty đi theo đúng quỹ đạo, để chuẩn bị cho những trận chiến trong tương lai.
Kỷ An Tâm cũng đã đồng ý, vì vậy sau này cô vẫn là bà chủ của công ty này, hoàn thành sự nghiệp của riêng mình.
Kỷ An Tâm đã tháo bột, đi một đôi giày bệt rất mềm, điều này khác xa phong cách nữ thần với giày cao gót thường ngày của cô, chiều cao cũng có chút ảnh hưởng.
Bước ra từ bệnh viện, Kỷ An Tâm cao 1,68m, mà khi đi cạnh người đàn ông lại trông rất nhỏ nhắn.
“Em đừng đến công ty được không? Anh không yên tâm lắm.”
Hoắc Kỳ Ngang nắm tay cô năn nỉ.
Kỷ An Tâm ngẳng đầu an ủi anh: “Đừng lo, em chỉ qua xem một chút, chỉ ngồi trong văn phòng, không đi lung tung.”
Hoắc Kỳ Ngang cũng thực sự hết cách với cô, suy nghĩ vài giây rồi nói: “Anh sẽ đi cùng em đến công ty.”
Kỷ An Tâm lập tức sửng sót, nhanh chóng từ chối: “Không được, anh không thể tới đó được.”
Hoắc Kỳ Ngang mỉm cười, khuôn mặt quyến rũ: “Sao nào? Em thấy bạn trai này không đáng ra mặt sao?”
Kỷ An Tâm lập tức bị khuôn mặt sáp đến gần, làm cho nhịp tim của cô đập nhanh, cô chớp mắt nói: “Không, ngược lại hoàn toàn, là anh quá giỏi, sẽ lộ ra em không xứng với anh.”
Hoắc Kỳ Ngang lập tức tắt nụ cười, trở lại vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Em đừng nghĩ như vậy, giữa chúng ta không có người nào không xứng với người kia, chỉ có vĩnh viễn xứng đôi.”
Kỷ An Tâm cũng nở nụ cười đồng ý: “Thôi, anh trở về toà nhà tổng thống đi! Em tới công ty.”
Hoắc Kỳ Ngang đưa cô vào xe, trợ lý Hướng Nguyệt của cô lái xe, Hướng Nguyệt không giấu được sự ngạc nhiên xen lẫn kích động trong lòng, cô không ngờ những chuyện lùm xùm trong văn phòng lại là sự thật!
Bạn trai của Kỷ tổng thực sự là phó tổng thống!
Hướng Nguyệt cần thận lái xe, Kỷ An Tâm không khỏi nhắc nhở cô ấy: “Tiểu Nguyệt, đến công ty rồi, đừng nói linh tỉnh đấy.”
“Em biết, Kỷ tổng, em nhất định sẽ không nói linh tinh, nhưng em vẫn muốn nói một câu, ngài phó tổng thống đẹp trai quá.”
Hướng Nguyệt cười nói.
Kỷ An Tâm không thể phủ nhận điều này, với lại, trong lòng cô cũng rất vui, như thể khen người đàn ông này là khen ngợi cô ây.
“Cũng bình thường thôi!” Kỷ An Tâm khiêm tốn nói.
Hướng Nguyệt nhanh chóng phản bác: “Đâu có? Phó tổng thống mà còn bình thường, thì còn ai đẹp trai nữa chứ!”
Kỷ An Tâm mỉm cười, nhìn ra ngoài cửa sổ, cô không phản bác lại nữa, cũng thầm công nhận, được rồi! Người đàn ông này là một người đàn ông ưa nhìn, không chỉ đẹp trai mà còn có nhân phẩm tốt, có tài nấu nướng, biết chăm trẻ con, biết nói những câu lãng mạn, biết làm ấm giường.
Kỷ An Tâm không khỏi cảm thấy có chút phức tạp, mấy ngày nay mặc dù ngủ chung giường với anh, nhưng lại có con gái ở giữa, cộng thêm cô chân còn phải bó bột, khi ngủ anh cũng không dám động vào cô.
Vừa sợ đè chân, vừa sợ con gái bị đánh thức, nên hơn nửa tháng nay hai người ngủ mỗi người một bên.
Vì vậy, thường ngày người đàn ông này hôn cô, hoặc khi đi ngang qua cô, anh ôm eo cô và hôn lên tóc cô, vừa tán tỉnh vừa trêu đùa, nhưng giữa hai người, vẫn chưa đạt đến sự thân mật nhất.
Có điều, hiện tại có con gái ở đây, chuyện đó đừng mong nghĩ tới. Vì con bé bây giờ quá bám Hoắc Kỳ Ngang.
Còn Hoắc Kỳ Ngang ở nhà trong thời gian này, vừa làm việc nhà, vừa chăm con, chăm sóc cô, vừa đi làm nên anh cũng rất bận rộn.
Kỷ An Tâm trở lại phòng làm việc, chân cô không thể bước quá nhanh nên bước đi chậm rãi, nhưng vẫn đầy uy lực.
Ngay khi bước vào, những nhân viên đang nói chuyện ồn ào đều im lặng, vội nhìn cô bằng đôi mắt đầy lo lắng.
Kỷ An Tâm mỉm cười: “Chỉ cần là về công việc, mọi người có thể thoải mái thảo luận.”
Nụ cười này, dịu dàng như gió xuân, khiến các nhân viên càng thêm choáng váng.
Sao Kỷ tổng lại như biến thành một người khác? Có điều, dù sao đây cũng là một điều tốt.
Kỷ An Tâm ngồi trong phòng làm việc, giám đốc quản lý do trụ sở cử đến, bàn giao một số công việc cho cô, Kỷ An Tâm tiếp quản, cô xử lý đến 3 giờ chiều.
Điện thoại bàn trước mặt vang lên, cô nhắc máy: “Alo, xin chào.”
“An Tâm, là anh!” Giọng của Trầm Duệ truyền đến.
“Trầm Duệ? Anh đang ở đâu?” Kỷ An Tâm ngạc nhiên hỏi.
“Dạo này anh bận quá quên nói với em, nay anh chuyển về trụ sở nước ngoài, có lẽ trong thời gian tới sẽ làm việc bên đây luôn.” Trầm Duệ mỉm cười.
Trong lòng Kỷ An Tâm gọn lên cảm giác có lỗi, cô thực sự có lỗi với Trầm Duệ.
“An Tâm, đừng cảm thấy tội lỗi. Anh rất mừng cho em khi thấy em tìm lại được hạnh phúc. Cuối cùng thì em cũng tìm được nửa kia của mình.”
Trầm Duệ cười nói.
Kỷ An Tâm mím môi nói với anh: “Vâng, nếu anh tìm được, thì nói cho em biết với.”
“Được rồi, đừng quên mời anh đến dự hôn lễ của em đấy.”
Kỷ An Tâm giật mình, cô chưa nghĩ đến điều này, nhưng vẫn đáp: “Được, nếu có ngày đó, nhất định sẽ mời anh.”
“Chúc hai người hạnh phúc.” Trầm Duệ nói xong nở nụ cười: “Anh cúp máy trước, có chút việc bận.”
“Vâng! Lần sau về nước gặp.” Kỷ An Tâm nhẹ nhàng đáp.
“Được!” Tràm Duệ đồng ý rồi cúp điện thoại.
Kỷ An Tâm thở hắt ra, cô thực sự hy vọng Trầm Duệ có thể sớm gặp được nửa kia của anh.
Kỷ An Tâm làm việc, thấm thoắt đã bốn giò, điện thoại di động của cô reo lên.
Cô cầm lên, là điện thoại của Hoắc Kỳ Ngang, cô đang ký tài liệu, bám loa ngoài trả lời: “Alo!”
“Anh đi đón Hiểu Hiểu, em có muốn đi cùng không?” Giọng của Hoắc Kỳ Ngang truyền đến.
Kỷ An Tâm mím môi cười: “Được đấy! Khoảng bao lâu thì anh tới chỗ em?”
“Khoảng nửa giờ.”
“Được! Khi nào anh tới dưới lầu thì gọi cho em, em sẽ xuống.”
Kỷ An Tâm cũng muốn đón con gái, vì cô đã lâu không đi đín cô bé rồi.
Hoắc Kỳ Ngang cười đáp lại: “Được rồi!”
Kỷ An Tâm đang bận, thời gian trôi qua lúc nào không biết, cô cầm điện thoại lên xem, đã bốn giờ rưỡi, Hoắc Kỳ Ngang còn chưa kịp gọi, cô xuống lầu chờ.
Kỷ An Tâm đứng ở cửa, có ba chiếc ô tô màu đen chạy đến, chiếc ở giữa dừng trước mặt cô, vệ sĩ xuống xe mở cửa xe.
Kỷ An Tâm cảm ơn một tiếng rồi ngồi vào, nhìn người đàn ông mặc trang phục chỉnh tề bên cạnh, tim cô đập rộn lên.
Cô đột nhiên có chút tò mò, 5 năm qua, anh thật sự chưa từng yêu người phụ nữ nào sao? Bởi vì vẻ ngoài của mình, anh chắc chắn có thể thu hút được những người con gái xuất sắc chủ động với mình.
“Nhìn gì thế?” Hoáắc Kỳ Ngang bị ánh mắt của cô làm tò mò.
“Em đang nghĩ, trong 5 năm qua, anh đã từng gặp người phụ nữ nào khiến trái tim anh loạn nhịp.” Kỷ An Tâm đang nghĩ thì hỏi thẳng luôn anh cái đó.
Hoắc Kỳ Ngang trong mắt ánh lên vẻ chắc chắn: “Không có, ngoại trừ em.”
Có một chút ngọt ngào đang nhảy nhót trong tim Kỷ An Tâm, cô tin lời anh.
“Em có gì tốt mà sao anh cứ mãi nghĩ về em? Anh hoàn toàn có thể tìm kiếm một người phụ nữ hoàn hảo hơn.” Kỷ An Tâm đột nhiên tự hạ thấp mình.
Hoắc Kỳ Ngang lo lắng nắm tay cô: “Trong mắt anh, em đã là người hoàn hảo rồi. Trong lòng anh không ai có thể thay thế được em.”
“Không, một người con gái khác đã thay thế.”
tức nhướng mày nhìn sang.
Kỷ An Tâm lập Hoắc Kỳ Ngang giật mình, vẻ căng thẳng lại tăng lên, chẳng lẽ cô lại ghen với ai rồi?
“Anh đảm bảo là không có người phụ nữ nào như vậy.” Hoắc Kỳ Ngang suýt chút nữa đã thê.
Trong mắt Kỷ An Tâm ánh lên nét cười: “Anh nghĩ lại đi.”
Hôm nay, Hoắc Kỳ Ngang đưa con gái đi học, rồi anh đi cùng Kỷ An Tâm đến bệnh viện để tháo lớp thạch cao, Kỷ An Tâm như gỡ bỏ được gánh nặng, nhìn lớp thạch cao nặng nề đó đã được tháo ra, lại trở nên thoải mái cô thực sự rất vui sướng, Hoắc Kỳ Ngang biết cô đã chịu khổ một thời gian, cũng rất muốn đền bù cho cô.
Thế nhưng việc đầu tiên Kỷ An Tâm phải làm sau khi tháo bột là đến công ty, bởi vì ở công ty, Kiều Trì đã cử người đến quản lý, tuy rằng triển vọng của công ty vẫn chưa được cải thiện, nhưng Kiều Trì vẫn rất vững vàng giữ công ty. Đặc biệt, anh ta hy vọng Kỷ An Tâm có thể dẫn dắt công ty đi theo đúng quỹ đạo, để chuẩn bị cho những trận chiến trong tương lai.
Kỷ An Tâm cũng đã đồng ý, vì vậy sau này cô vẫn là bà chủ của công ty này, hoàn thành sự nghiệp của riêng mình.
Kỷ An Tâm đã tháo bột, đi một đôi giày bệt rất mềm, điều này khác xa phong cách nữ thần với giày cao gót thường ngày của cô, chiều cao cũng có chút ảnh hưởng.
Bước ra từ bệnh viện, Kỷ An Tâm cao 1,68m, mà khi đi cạnh người đàn ông lại trông rất nhỏ nhắn.
“Em đừng đến công ty được không? Anh không yên tâm lắm.”
Hoắc Kỳ Ngang nắm tay cô năn nỉ.
Kỷ An Tâm ngẳng đầu an ủi anh: “Đừng lo, em chỉ qua xem một chút, chỉ ngồi trong văn phòng, không đi lung tung.”
Hoắc Kỳ Ngang cũng thực sự hết cách với cô, suy nghĩ vài giây rồi nói: “Anh sẽ đi cùng em đến công ty.”
Kỷ An Tâm lập tức sửng sót, nhanh chóng từ chối: “Không được, anh không thể tới đó được.”
Hoắc Kỳ Ngang mỉm cười, khuôn mặt quyến rũ: “Sao nào? Em thấy bạn trai này không đáng ra mặt sao?”
Kỷ An Tâm lập tức bị khuôn mặt sáp đến gần, làm cho nhịp tim của cô đập nhanh, cô chớp mắt nói: “Không, ngược lại hoàn toàn, là anh quá giỏi, sẽ lộ ra em không xứng với anh.”
Hoắc Kỳ Ngang lập tức tắt nụ cười, trở lại vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Em đừng nghĩ như vậy, giữa chúng ta không có người nào không xứng với người kia, chỉ có vĩnh viễn xứng đôi.”
Kỷ An Tâm cũng nở nụ cười đồng ý: “Thôi, anh trở về toà nhà tổng thống đi! Em tới công ty.”
Hoắc Kỳ Ngang đưa cô vào xe, trợ lý Hướng Nguyệt của cô lái xe, Hướng Nguyệt không giấu được sự ngạc nhiên xen lẫn kích động trong lòng, cô không ngờ những chuyện lùm xùm trong văn phòng lại là sự thật!
Bạn trai của Kỷ tổng thực sự là phó tổng thống!
Hướng Nguyệt cần thận lái xe, Kỷ An Tâm không khỏi nhắc nhở cô ấy: “Tiểu Nguyệt, đến công ty rồi, đừng nói linh tỉnh đấy.”
“Em biết, Kỷ tổng, em nhất định sẽ không nói linh tinh, nhưng em vẫn muốn nói một câu, ngài phó tổng thống đẹp trai quá.”
Hướng Nguyệt cười nói.
Kỷ An Tâm không thể phủ nhận điều này, với lại, trong lòng cô cũng rất vui, như thể khen người đàn ông này là khen ngợi cô ây.
“Cũng bình thường thôi!” Kỷ An Tâm khiêm tốn nói.
Hướng Nguyệt nhanh chóng phản bác: “Đâu có? Phó tổng thống mà còn bình thường, thì còn ai đẹp trai nữa chứ!”
Kỷ An Tâm mỉm cười, nhìn ra ngoài cửa sổ, cô không phản bác lại nữa, cũng thầm công nhận, được rồi! Người đàn ông này là một người đàn ông ưa nhìn, không chỉ đẹp trai mà còn có nhân phẩm tốt, có tài nấu nướng, biết chăm trẻ con, biết nói những câu lãng mạn, biết làm ấm giường.
Kỷ An Tâm không khỏi cảm thấy có chút phức tạp, mấy ngày nay mặc dù ngủ chung giường với anh, nhưng lại có con gái ở giữa, cộng thêm cô chân còn phải bó bột, khi ngủ anh cũng không dám động vào cô.
Vừa sợ đè chân, vừa sợ con gái bị đánh thức, nên hơn nửa tháng nay hai người ngủ mỗi người một bên.
Vì vậy, thường ngày người đàn ông này hôn cô, hoặc khi đi ngang qua cô, anh ôm eo cô và hôn lên tóc cô, vừa tán tỉnh vừa trêu đùa, nhưng giữa hai người, vẫn chưa đạt đến sự thân mật nhất.
Có điều, hiện tại có con gái ở đây, chuyện đó đừng mong nghĩ tới. Vì con bé bây giờ quá bám Hoắc Kỳ Ngang.
Còn Hoắc Kỳ Ngang ở nhà trong thời gian này, vừa làm việc nhà, vừa chăm con, chăm sóc cô, vừa đi làm nên anh cũng rất bận rộn.
Kỷ An Tâm trở lại phòng làm việc, chân cô không thể bước quá nhanh nên bước đi chậm rãi, nhưng vẫn đầy uy lực.
Ngay khi bước vào, những nhân viên đang nói chuyện ồn ào đều im lặng, vội nhìn cô bằng đôi mắt đầy lo lắng.
Kỷ An Tâm mỉm cười: “Chỉ cần là về công việc, mọi người có thể thoải mái thảo luận.”
Nụ cười này, dịu dàng như gió xuân, khiến các nhân viên càng thêm choáng váng.
Sao Kỷ tổng lại như biến thành một người khác? Có điều, dù sao đây cũng là một điều tốt.
Kỷ An Tâm ngồi trong phòng làm việc, giám đốc quản lý do trụ sở cử đến, bàn giao một số công việc cho cô, Kỷ An Tâm tiếp quản, cô xử lý đến 3 giờ chiều.
Điện thoại bàn trước mặt vang lên, cô nhắc máy: “Alo, xin chào.”
“An Tâm, là anh!” Giọng của Trầm Duệ truyền đến.
“Trầm Duệ? Anh đang ở đâu?” Kỷ An Tâm ngạc nhiên hỏi.
“Dạo này anh bận quá quên nói với em, nay anh chuyển về trụ sở nước ngoài, có lẽ trong thời gian tới sẽ làm việc bên đây luôn.” Trầm Duệ mỉm cười.
Trong lòng Kỷ An Tâm gọn lên cảm giác có lỗi, cô thực sự có lỗi với Trầm Duệ.
“An Tâm, đừng cảm thấy tội lỗi. Anh rất mừng cho em khi thấy em tìm lại được hạnh phúc. Cuối cùng thì em cũng tìm được nửa kia của mình.”
Trầm Duệ cười nói.
Kỷ An Tâm mím môi nói với anh: “Vâng, nếu anh tìm được, thì nói cho em biết với.”
“Được rồi, đừng quên mời anh đến dự hôn lễ của em đấy.”
Kỷ An Tâm giật mình, cô chưa nghĩ đến điều này, nhưng vẫn đáp: “Được, nếu có ngày đó, nhất định sẽ mời anh.”
“Chúc hai người hạnh phúc.” Trầm Duệ nói xong nở nụ cười: “Anh cúp máy trước, có chút việc bận.”
“Vâng! Lần sau về nước gặp.” Kỷ An Tâm nhẹ nhàng đáp.
“Được!” Tràm Duệ đồng ý rồi cúp điện thoại.
Kỷ An Tâm thở hắt ra, cô thực sự hy vọng Trầm Duệ có thể sớm gặp được nửa kia của anh.
Kỷ An Tâm làm việc, thấm thoắt đã bốn giò, điện thoại di động của cô reo lên.
Cô cầm lên, là điện thoại của Hoắc Kỳ Ngang, cô đang ký tài liệu, bám loa ngoài trả lời: “Alo!”
“Anh đi đón Hiểu Hiểu, em có muốn đi cùng không?” Giọng của Hoắc Kỳ Ngang truyền đến.
Kỷ An Tâm mím môi cười: “Được đấy! Khoảng bao lâu thì anh tới chỗ em?”
“Khoảng nửa giờ.”
“Được! Khi nào anh tới dưới lầu thì gọi cho em, em sẽ xuống.”
Kỷ An Tâm cũng muốn đón con gái, vì cô đã lâu không đi đín cô bé rồi.
Hoắc Kỳ Ngang cười đáp lại: “Được rồi!”
Kỷ An Tâm đang bận, thời gian trôi qua lúc nào không biết, cô cầm điện thoại lên xem, đã bốn giờ rưỡi, Hoắc Kỳ Ngang còn chưa kịp gọi, cô xuống lầu chờ.
Kỷ An Tâm đứng ở cửa, có ba chiếc ô tô màu đen chạy đến, chiếc ở giữa dừng trước mặt cô, vệ sĩ xuống xe mở cửa xe.
Kỷ An Tâm cảm ơn một tiếng rồi ngồi vào, nhìn người đàn ông mặc trang phục chỉnh tề bên cạnh, tim cô đập rộn lên.
Cô đột nhiên có chút tò mò, 5 năm qua, anh thật sự chưa từng yêu người phụ nữ nào sao? Bởi vì vẻ ngoài của mình, anh chắc chắn có thể thu hút được những người con gái xuất sắc chủ động với mình.
“Nhìn gì thế?” Hoáắc Kỳ Ngang bị ánh mắt của cô làm tò mò.
“Em đang nghĩ, trong 5 năm qua, anh đã từng gặp người phụ nữ nào khiến trái tim anh loạn nhịp.” Kỷ An Tâm đang nghĩ thì hỏi thẳng luôn anh cái đó.
Hoắc Kỳ Ngang trong mắt ánh lên vẻ chắc chắn: “Không có, ngoại trừ em.”
Có một chút ngọt ngào đang nhảy nhót trong tim Kỷ An Tâm, cô tin lời anh.
“Em có gì tốt mà sao anh cứ mãi nghĩ về em? Anh hoàn toàn có thể tìm kiếm một người phụ nữ hoàn hảo hơn.” Kỷ An Tâm đột nhiên tự hạ thấp mình.
Hoắc Kỳ Ngang lo lắng nắm tay cô: “Trong mắt anh, em đã là người hoàn hảo rồi. Trong lòng anh không ai có thể thay thế được em.”
“Không, một người con gái khác đã thay thế.”
tức nhướng mày nhìn sang.
Kỷ An Tâm lập Hoắc Kỳ Ngang giật mình, vẻ căng thẳng lại tăng lên, chẳng lẽ cô lại ghen với ai rồi?
“Anh đảm bảo là không có người phụ nữ nào như vậy.” Hoắc Kỳ Ngang suýt chút nữa đã thê.
Trong mắt Kỷ An Tâm ánh lên nét cười: “Anh nghĩ lại đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.