Chương 762: Vào Cái Bây
Thượng Quan Nhiêu
24/08/2021
“Chúng ta có thể không liều, tốt nhất không nên đánh mạnh, chuyện này, chủ yếu vẫn là Hoắc Kỳ Ngang cầm đầu, chỉ cần có thể làm cho cậu ta tiêu tan suy nghĩ này, ở trước mặt Hiên Viên Thần thay chúng ta nói vài lời hữu ích, cộng thêm khổ công của chúng ta trước đây, chí ít không đến mức đường cùng, còn có thể giữ được một cái mạng.”
“Cái gì? Lão đại, nói như vậy, địa vị của chúng ta đây còn có thể giữ được sao?”
“Các người mấy năm nay kiếm được còn chưa đủ nhiều sao?
Chỉ sợ cả đời này các người cũng xài không hết, cho nên vừa lòng đi!”
“Vậy chúng ta bàn điều kiện với Hoắc Kỳ Ngang như thế nào?”
“Chúng ta phải gặp cậu ta một lần, trò chuyện với mình cậu ta.”
Vương Kỳ là người đứng đầu đám người này, tất nhiên càng có lý trí một chút, hơn nữa, ông ta cũng không muốn chết, cũng hiểu được lùi lại mà cầu việc khác, ông ta biết biết đối đầu với người có địa vị cao nhất quốc gia này, không có chuyện hai bên đều thiệt, chỉ có kết cục thất bại của họ.
Những người khác cũng đều bắt đầu sợ chết, nếu tiếp tục liều mạng như vậy, thật sự tới bước đường cùng “Nhưng bây giờ, chúng ta khẳng định không có khả năng tiếp cận cậu ta.”
“Nếu có thể cùng Hoắc Kỳ Ngang đàm phán điều kiện, chúng ta căn bản không cần đi tới một bước cuối cùng kia, dù sao đi tới ` bước kia, chúng ta thực sự không có đường có thể đi rồi.”
Vương Kỳ nói xong, nhìn những người đang ngồi: “Các người có biện pháp gì không?”
“Nếu như muốn kéo chúng ta ra ngoài, vậy đứng mũi chịu sào không phải là Hoắc Minh sao? Ông ta là lão đại trước của chúng ta, nếu như chúng ta ngồi trong nhà lao, ông ta cũng phải ngồi.”
“Các người cũng không nhìn một chút ông ta là ba của ai, Hoắc Kỳ Ngang có thể không bảo vệ ông ta sao? Lại nói, Hoắc Minh chẳng qua là dùng thủ đoạn, mà trong tay chúng ta đều có mấy mạng người, Hoắc Minh so với chúng ta cao minh hơn.”
“Bất kể nói thế nào, chúng ta nhất định phải hẹn Hoắc Kỳ Ngang đi ra nói chuyện.”
“Hơn nữa, không thể bình tĩnh như vậy đàm phán, dù sao cậu ta bây giờ đang điều tra chúng ta, nói chuyện gì cũng vô dụng, cậu ta tất nhiên có ý muốn điều tra chúng ta, liền tất nhiên điều tra tới cùng.”
Vương Kỳ nhìn người đàn ông này nói: “Vậy ông nói xem có biện pháp nào đàm phán?”
“Phải nắm được nhược điểm của Hoắc Kỳ Ngang, buộc cậu ta đàm phán, chỉ cần cậu ta buông tha chúng ta, chúng ta quyết định một lần nữa đối nhân xử thế làm lại từ đầu, hoặc là rời bỏ công việc, chỉ cần cho chúng ta một con đường sống là được.”
“Điểm yếu Hoắc Kỳ Ngang là gì? Tôi dám chắc lúc này cậu ta đã sắp xếp đưa người bên cạnh đi hết rồi.”
“Không phải, điểm yếu lớn nhất của cậu ta là một người phụ nữ, một người tên là Kỷ An Tâm.”
“Kỷ An Tâm có lai lịch gì?”
“Cô ta hiện tại chỉ là một người phụ trách công ty mô giới việc làm, chúng ta đã nắm giữ được tất cả tư liệu của cô ta, cùng với những người xung quanh liên quan tới cô ta.”
Ánh mắt Vương Kỳ lóe ra suy tư u ám, ông ta biết đây là một nước cờ nguy hiểm, chỉ có nắm trong tay điểm yếu, mới có thể cùng Hoắc Kỳ Ngang có nói chuyện với nhau.
“Ông chừng nào thì có thể bắt giữ được Kỷ An Tâm?”
“Tôi cảm thấy phải nhanh lên, nếu không… Hoắc Kỳ Ngang nhất định sẽ dời đi.”
“Chỉ cần lão đại ra lệnh, đêm nay liền bắt được cô ta.”
“Tốt, bố trí bắt Kỷ An Tâm trước, ngày mai hẹn đàm phán với Hoắc Kỳ Ngang, nếu không… thời gian liền thực sự không còn kịp rồi.”
Vương Kỳ ra lệnh một tiếng, người trong phòng trà, từng người liền rời đi.
Trong nhà Kỷ An Tâm, lúc này, đang là sinh nhật đứa nhỏ kia, hát xong khúc ca sinh nhật rồi, cô bé chu cái miệng nhỏ, thổi tắt ánh nến, đèn sáng lên, cô bé vui vẻ vỗ tay: “Mani, bây giờ con có thể ăn bánh ga tô chưa?”
“Có thê rồi, mẹ cắt cho con một miếng.”
“Mẹ, cắt bốn miếng đi, chúng ta ăn chung ạ.”
Một bên mẹ Kỷ lập tức dựng giơ ngón tay nói: “Hiểu Hiểu thật hiểu chuyện, lại lớn thêm một tuổi rồi.”
Kỷ An Tâm cắt gọn bánh ga-tô, chia cho ba mẹ cùng đứa nhỏ, cô cũng bưng lên một đĩa nhỏ, ngồi cùng người nhà ăn chung.
Đang ăn, đột nhiên điện thoại di động Kỷ An Tâm vang lên, cô cầm lấy vừa nhìn, là một dãy số xa lạ, cô nhíu mày nghe máy: “Alo!”
“Alo, là chị An Tâm sao? Em là Tiểu Đào, không xong rồi, Trầm tổng đã xảy ra chuyện ạ.”
“Cái gì? Anh ấy đã xảy ra chuyện gì?” Kỷ An Tâm lập tức cả kinh đứng lên, trong lòng căng thẳng.
Đầu điện thoại kia, đúng thật là tiếng trợ lý Tiểu Đào của Trầm Duệ.
“Anh ấy ngộ độc thức ăn rồi, ngất xỉu bắt tỉnh, hiện tại đang trên đường đưa đi bệnh viện, chị An Tâm, chị mau tới đây đi.”
“Được, anh ấy ở bệnh viện nào?”
“Em gửi địa chỉ cho chị.”
Nói xong, đầu bên kia gửi một cái địa chỉ liền cúp, Kỷ An Tâm nhìn tên bệnh viện, cô vội vàng nói với ba mẹ mình: “Ba mẹ, hai người trông Hiểu Hiểu, nhớ kỹ, mặc kệ có người nào qua đây, cũng không được mở cửa lung tung, gọi điện thoại báo nguy hoặc là gọi điện thoại cho Hoắc Kỳ Ngang.”
Nói xong, Kỷ An Tâm cầm lấy điện thoại của ba lên, nhập số điện thoại của Hoắc Kỳ Ngang để ba lưu lại.
“An Tâm, Trầm Duệ đã xảy ra chuyện gì?”
“Trợ lý của anh nói anh ấy ngộ độc thức ăn rồi, con sẽ qua xem thử xem, người nhà anh ấy không đây.”
“Vậy con mau nhanh đi! Một mình Trầm Duệ ở chỗ này cũng không dễ dàng.” Mẹ Kỷ khẩn trương dặn dò Kỷ An Tâm qua đi thăm.
Kỷ An Tâm đương nhiên là không có nghỉ ngờ, bởi vì người gọi điện thoại cho cô là trợ lí riêng của Trầm Duệ, hơn nữa, 5 năm Trầm Duệ qua giúp đỡ cô, làm cô cũng vô cùng đề tâm đối với chuyện của anh.
Loại tình huống này, cô làm sao có thể không tới?
Đương nhiên, Kỷ An Tâm căn bản không biết đây là một cái bẫy, lúc này, Trầm Duệ quả thực bị hôn mê bắt tỉnh ở một bữa tiệc, mà trợ lý của anh Tiểu Đào, bị người ta cầm súng chĩa vào đầu để gọi điện thoại kia, lúc này mặt cô ấy đã trắng bệch, run lẫy bẩy, vừa rồi chỉ muốn bảo toàn tính mạng mà thôi.
Mà một bên Trầm Duệ uống thuốc mê, đã hôn mê bắt tỉnh.
“Đi, xuất phát tới bệnh viện, chờ Kỷ An Tâm đến.” Đám người kia lập tức đi tới trong bệnh viện chặn Kỷ An Tâm.
: Kỷ An Tâm ở trên đường mau chạy tới, cô lo lắng Trầm Duệ, loại này lo lắng, làm cô hoàn toàn không chú ý đến nguy hiểm hiện giờ.
Mà lúc cô đi ra, đã là chín giờ rưỡi tối, vệ sĩ Hoắc Kỳ Ngang tám giờ liền rời đi, bởi vì thân phận Kỷ An Tâm cũng không nằm trong chức trách của họ, bọn họ không có áp dụng bảo vệ suốt 24h, chỉ là tiến hành hành động bảo hộ lúc cô đi ra ngoài thôi.
Tiểu khu Kỷ An Tâm thuộc khu vực cao cấp, an ninh khu vực cũng luôn canh chừng tiểu khu an toàn 24h.
Xe thể thao Kỷ An Tâm chạy thẳng đến địa điểm bên trong bệnh viện này, sau một tiếng đồng hồ chạy nhanh, cô cuối cùng đã tới, đây là một bệnh viện vô cùng xa, cái này khiến cô có chút kỳ quái, vì sao Trầm Duệ biết đến bệnh viện này.
Cô mới vừa đi vào phòng khách, liền có một bác sĩ đeo khẩu trang qua đây: “Vị tiểu thư này, cô là người nhà Trầm Duệ sao?”
“Là, là tôi.”
“Đi theo tôi, tình hình bệnh nhân không quá ổn định.”
Kỷ An Tâm vừa nghe liền đuổi theo sau, đi về hướng một phòng bệnh, bác sĩ kia đẩy cửa ra, xoay người, Kỷ An Tâm cùng lúc tiến vào, đã bị người đàn ông trốn phía sau cửa dùng miếng vải tắm thuốc mê bịt miệng mũi lại, lúc Kỷ An Tâm lưu ý đến nguy hiểm thì đã muộn, cô chỉ cảm thấy ý thức mê màn, nhìn thấy thầy thuốc kia cởi khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt hung ác.
Nhưng lúc này, cô đã ngắt đi.
“Đem cô ta mang đi.”
Hai người đàn ông đặt Kỷ An Tâm ở trên xe đẩy, đẩy một mạch tới sân sau, đưa vào trong một chiếc xe cứu thương liền trực tiếp mang đi.
Mà Trầm Duệ cùng trợ lí của anh đều bị trói trong nhà riêng tư nhân, trước khi bọn họ cùng Hoắc Kỳ Ngang nói chuyện, bọn họ không cho phép bắt luận kẻ nào để lộ tin tức.
Một đêm này, Kỷ An Tâm chưa có trở về, mà ba mẹ Kỷ gọi điện thoại tới, điện thoại con gái gọi cũng không có nhận.
Bọn họ cũng chỉ có thể suy đoán con gái mở chế độ yên lặng, đang ở trong phòng bệnh với Trầm Duệ, không có nghỉ ngờ.
Một đêm này, cứ như vậy trôi qua, sáng sớm đã tới.
Ba mẹ Kỷ từ sớm đã cho Kỷ Hiểu Hiểu mặc quần áo xong, cũng thu dọn xong hành lí, chờ đoàn xe Hoắc Kỳ Ngang tới đón người.
Sáng sớm, Hoắc Kỳ Ngang từ trong nhà anh bắt đầu xuất phát tới toà nhà tổng thống, đột nhiên, điện thoại di động của anh vang lên, anh cầm lấy nhìn thoáng qua, là điện thoại nội bộ gọi tới.
“Alo! Chào ông.” Hoắc Kỳ Ngang nghe.
“Phó tổng thống Hoắc, ngài khỏe chứ, tôi là Vương Kỳ.”
Hoắc Kỳ Ngang sắc mặt hơi căng thẳng, giọng bình tĩnh nói: “Có chuyện gì sao?”
“Ngài phó tổng thống, chúng ta có thể hẹn nhau nói chuyện vui vẻ được không?”
“Có thể, ông có thể hẹn thời gian với trợ lí của tôi.” Hoắc Kỳ Ngang không có trực tiếp cự tuyệt ông ta.
“Không phải không phải, ngài phó tổng thống có thể hiểu lầm ý của tôi, tôi nói hẹn thời gian, không phải đi nhiều trình tự phức tạp như thế này, mà là trực tiếp mặt đối mặt bàn bạc.”
“Cái này tôi sợ rằng không có thời gian, gần đây việc quốc gia bận rộn, nếu như ông muốn gặp tôi, chỉ có thể theo trình tự đi.”
Hoắc Kỳ Ngang biết Vương Kỳ muốn nói chuyện gì, mà anh không muốn cho ông ta cơ hội như vậy.
Quả nhiên Vương Kỳ cười ha ha: “Ngài phó tổng thống, nếu như trong tay tôi có người phụ nữ ngài muốn, ngài có dành thời gian trò chuyện với tôi không?”
Hoắc Kỳ Ngang vốn là muốn muốn cúp điện thoại, động tác lập tức nắm chặt, thậm chí có chút run rầy: “Ông nói cái gì?”
“Kỷ An Tâm ở trong tay tôi, tôi nghĩ muốn cùng ngài nói chuyện một chút, ngay hôm nay, làm phiền phó tổng thống một chút thời gian rồi.”
“Cái gì? Lão đại, nói như vậy, địa vị của chúng ta đây còn có thể giữ được sao?”
“Các người mấy năm nay kiếm được còn chưa đủ nhiều sao?
Chỉ sợ cả đời này các người cũng xài không hết, cho nên vừa lòng đi!”
“Vậy chúng ta bàn điều kiện với Hoắc Kỳ Ngang như thế nào?”
“Chúng ta phải gặp cậu ta một lần, trò chuyện với mình cậu ta.”
Vương Kỳ là người đứng đầu đám người này, tất nhiên càng có lý trí một chút, hơn nữa, ông ta cũng không muốn chết, cũng hiểu được lùi lại mà cầu việc khác, ông ta biết biết đối đầu với người có địa vị cao nhất quốc gia này, không có chuyện hai bên đều thiệt, chỉ có kết cục thất bại của họ.
Những người khác cũng đều bắt đầu sợ chết, nếu tiếp tục liều mạng như vậy, thật sự tới bước đường cùng “Nhưng bây giờ, chúng ta khẳng định không có khả năng tiếp cận cậu ta.”
“Nếu có thể cùng Hoắc Kỳ Ngang đàm phán điều kiện, chúng ta căn bản không cần đi tới một bước cuối cùng kia, dù sao đi tới ` bước kia, chúng ta thực sự không có đường có thể đi rồi.”
Vương Kỳ nói xong, nhìn những người đang ngồi: “Các người có biện pháp gì không?”
“Nếu như muốn kéo chúng ta ra ngoài, vậy đứng mũi chịu sào không phải là Hoắc Minh sao? Ông ta là lão đại trước của chúng ta, nếu như chúng ta ngồi trong nhà lao, ông ta cũng phải ngồi.”
“Các người cũng không nhìn một chút ông ta là ba của ai, Hoắc Kỳ Ngang có thể không bảo vệ ông ta sao? Lại nói, Hoắc Minh chẳng qua là dùng thủ đoạn, mà trong tay chúng ta đều có mấy mạng người, Hoắc Minh so với chúng ta cao minh hơn.”
“Bất kể nói thế nào, chúng ta nhất định phải hẹn Hoắc Kỳ Ngang đi ra nói chuyện.”
“Hơn nữa, không thể bình tĩnh như vậy đàm phán, dù sao cậu ta bây giờ đang điều tra chúng ta, nói chuyện gì cũng vô dụng, cậu ta tất nhiên có ý muốn điều tra chúng ta, liền tất nhiên điều tra tới cùng.”
Vương Kỳ nhìn người đàn ông này nói: “Vậy ông nói xem có biện pháp nào đàm phán?”
“Phải nắm được nhược điểm của Hoắc Kỳ Ngang, buộc cậu ta đàm phán, chỉ cần cậu ta buông tha chúng ta, chúng ta quyết định một lần nữa đối nhân xử thế làm lại từ đầu, hoặc là rời bỏ công việc, chỉ cần cho chúng ta một con đường sống là được.”
“Điểm yếu Hoắc Kỳ Ngang là gì? Tôi dám chắc lúc này cậu ta đã sắp xếp đưa người bên cạnh đi hết rồi.”
“Không phải, điểm yếu lớn nhất của cậu ta là một người phụ nữ, một người tên là Kỷ An Tâm.”
“Kỷ An Tâm có lai lịch gì?”
“Cô ta hiện tại chỉ là một người phụ trách công ty mô giới việc làm, chúng ta đã nắm giữ được tất cả tư liệu của cô ta, cùng với những người xung quanh liên quan tới cô ta.”
Ánh mắt Vương Kỳ lóe ra suy tư u ám, ông ta biết đây là một nước cờ nguy hiểm, chỉ có nắm trong tay điểm yếu, mới có thể cùng Hoắc Kỳ Ngang có nói chuyện với nhau.
“Ông chừng nào thì có thể bắt giữ được Kỷ An Tâm?”
“Tôi cảm thấy phải nhanh lên, nếu không… Hoắc Kỳ Ngang nhất định sẽ dời đi.”
“Chỉ cần lão đại ra lệnh, đêm nay liền bắt được cô ta.”
“Tốt, bố trí bắt Kỷ An Tâm trước, ngày mai hẹn đàm phán với Hoắc Kỳ Ngang, nếu không… thời gian liền thực sự không còn kịp rồi.”
Vương Kỳ ra lệnh một tiếng, người trong phòng trà, từng người liền rời đi.
Trong nhà Kỷ An Tâm, lúc này, đang là sinh nhật đứa nhỏ kia, hát xong khúc ca sinh nhật rồi, cô bé chu cái miệng nhỏ, thổi tắt ánh nến, đèn sáng lên, cô bé vui vẻ vỗ tay: “Mani, bây giờ con có thể ăn bánh ga tô chưa?”
“Có thê rồi, mẹ cắt cho con một miếng.”
“Mẹ, cắt bốn miếng đi, chúng ta ăn chung ạ.”
Một bên mẹ Kỷ lập tức dựng giơ ngón tay nói: “Hiểu Hiểu thật hiểu chuyện, lại lớn thêm một tuổi rồi.”
Kỷ An Tâm cắt gọn bánh ga-tô, chia cho ba mẹ cùng đứa nhỏ, cô cũng bưng lên một đĩa nhỏ, ngồi cùng người nhà ăn chung.
Đang ăn, đột nhiên điện thoại di động Kỷ An Tâm vang lên, cô cầm lấy vừa nhìn, là một dãy số xa lạ, cô nhíu mày nghe máy: “Alo!”
“Alo, là chị An Tâm sao? Em là Tiểu Đào, không xong rồi, Trầm tổng đã xảy ra chuyện ạ.”
“Cái gì? Anh ấy đã xảy ra chuyện gì?” Kỷ An Tâm lập tức cả kinh đứng lên, trong lòng căng thẳng.
Đầu điện thoại kia, đúng thật là tiếng trợ lý Tiểu Đào của Trầm Duệ.
“Anh ấy ngộ độc thức ăn rồi, ngất xỉu bắt tỉnh, hiện tại đang trên đường đưa đi bệnh viện, chị An Tâm, chị mau tới đây đi.”
“Được, anh ấy ở bệnh viện nào?”
“Em gửi địa chỉ cho chị.”
Nói xong, đầu bên kia gửi một cái địa chỉ liền cúp, Kỷ An Tâm nhìn tên bệnh viện, cô vội vàng nói với ba mẹ mình: “Ba mẹ, hai người trông Hiểu Hiểu, nhớ kỹ, mặc kệ có người nào qua đây, cũng không được mở cửa lung tung, gọi điện thoại báo nguy hoặc là gọi điện thoại cho Hoắc Kỳ Ngang.”
Nói xong, Kỷ An Tâm cầm lấy điện thoại của ba lên, nhập số điện thoại của Hoắc Kỳ Ngang để ba lưu lại.
“An Tâm, Trầm Duệ đã xảy ra chuyện gì?”
“Trợ lý của anh nói anh ấy ngộ độc thức ăn rồi, con sẽ qua xem thử xem, người nhà anh ấy không đây.”
“Vậy con mau nhanh đi! Một mình Trầm Duệ ở chỗ này cũng không dễ dàng.” Mẹ Kỷ khẩn trương dặn dò Kỷ An Tâm qua đi thăm.
Kỷ An Tâm đương nhiên là không có nghỉ ngờ, bởi vì người gọi điện thoại cho cô là trợ lí riêng của Trầm Duệ, hơn nữa, 5 năm Trầm Duệ qua giúp đỡ cô, làm cô cũng vô cùng đề tâm đối với chuyện của anh.
Loại tình huống này, cô làm sao có thể không tới?
Đương nhiên, Kỷ An Tâm căn bản không biết đây là một cái bẫy, lúc này, Trầm Duệ quả thực bị hôn mê bắt tỉnh ở một bữa tiệc, mà trợ lý của anh Tiểu Đào, bị người ta cầm súng chĩa vào đầu để gọi điện thoại kia, lúc này mặt cô ấy đã trắng bệch, run lẫy bẩy, vừa rồi chỉ muốn bảo toàn tính mạng mà thôi.
Mà một bên Trầm Duệ uống thuốc mê, đã hôn mê bắt tỉnh.
“Đi, xuất phát tới bệnh viện, chờ Kỷ An Tâm đến.” Đám người kia lập tức đi tới trong bệnh viện chặn Kỷ An Tâm.
: Kỷ An Tâm ở trên đường mau chạy tới, cô lo lắng Trầm Duệ, loại này lo lắng, làm cô hoàn toàn không chú ý đến nguy hiểm hiện giờ.
Mà lúc cô đi ra, đã là chín giờ rưỡi tối, vệ sĩ Hoắc Kỳ Ngang tám giờ liền rời đi, bởi vì thân phận Kỷ An Tâm cũng không nằm trong chức trách của họ, bọn họ không có áp dụng bảo vệ suốt 24h, chỉ là tiến hành hành động bảo hộ lúc cô đi ra ngoài thôi.
Tiểu khu Kỷ An Tâm thuộc khu vực cao cấp, an ninh khu vực cũng luôn canh chừng tiểu khu an toàn 24h.
Xe thể thao Kỷ An Tâm chạy thẳng đến địa điểm bên trong bệnh viện này, sau một tiếng đồng hồ chạy nhanh, cô cuối cùng đã tới, đây là một bệnh viện vô cùng xa, cái này khiến cô có chút kỳ quái, vì sao Trầm Duệ biết đến bệnh viện này.
Cô mới vừa đi vào phòng khách, liền có một bác sĩ đeo khẩu trang qua đây: “Vị tiểu thư này, cô là người nhà Trầm Duệ sao?”
“Là, là tôi.”
“Đi theo tôi, tình hình bệnh nhân không quá ổn định.”
Kỷ An Tâm vừa nghe liền đuổi theo sau, đi về hướng một phòng bệnh, bác sĩ kia đẩy cửa ra, xoay người, Kỷ An Tâm cùng lúc tiến vào, đã bị người đàn ông trốn phía sau cửa dùng miếng vải tắm thuốc mê bịt miệng mũi lại, lúc Kỷ An Tâm lưu ý đến nguy hiểm thì đã muộn, cô chỉ cảm thấy ý thức mê màn, nhìn thấy thầy thuốc kia cởi khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt hung ác.
Nhưng lúc này, cô đã ngắt đi.
“Đem cô ta mang đi.”
Hai người đàn ông đặt Kỷ An Tâm ở trên xe đẩy, đẩy một mạch tới sân sau, đưa vào trong một chiếc xe cứu thương liền trực tiếp mang đi.
Mà Trầm Duệ cùng trợ lí của anh đều bị trói trong nhà riêng tư nhân, trước khi bọn họ cùng Hoắc Kỳ Ngang nói chuyện, bọn họ không cho phép bắt luận kẻ nào để lộ tin tức.
Một đêm này, Kỷ An Tâm chưa có trở về, mà ba mẹ Kỷ gọi điện thoại tới, điện thoại con gái gọi cũng không có nhận.
Bọn họ cũng chỉ có thể suy đoán con gái mở chế độ yên lặng, đang ở trong phòng bệnh với Trầm Duệ, không có nghỉ ngờ.
Một đêm này, cứ như vậy trôi qua, sáng sớm đã tới.
Ba mẹ Kỷ từ sớm đã cho Kỷ Hiểu Hiểu mặc quần áo xong, cũng thu dọn xong hành lí, chờ đoàn xe Hoắc Kỳ Ngang tới đón người.
Sáng sớm, Hoắc Kỳ Ngang từ trong nhà anh bắt đầu xuất phát tới toà nhà tổng thống, đột nhiên, điện thoại di động của anh vang lên, anh cầm lấy nhìn thoáng qua, là điện thoại nội bộ gọi tới.
“Alo! Chào ông.” Hoắc Kỳ Ngang nghe.
“Phó tổng thống Hoắc, ngài khỏe chứ, tôi là Vương Kỳ.”
Hoắc Kỳ Ngang sắc mặt hơi căng thẳng, giọng bình tĩnh nói: “Có chuyện gì sao?”
“Ngài phó tổng thống, chúng ta có thể hẹn nhau nói chuyện vui vẻ được không?”
“Có thể, ông có thể hẹn thời gian với trợ lí của tôi.” Hoắc Kỳ Ngang không có trực tiếp cự tuyệt ông ta.
“Không phải không phải, ngài phó tổng thống có thể hiểu lầm ý của tôi, tôi nói hẹn thời gian, không phải đi nhiều trình tự phức tạp như thế này, mà là trực tiếp mặt đối mặt bàn bạc.”
“Cái này tôi sợ rằng không có thời gian, gần đây việc quốc gia bận rộn, nếu như ông muốn gặp tôi, chỉ có thể theo trình tự đi.”
Hoắc Kỳ Ngang biết Vương Kỳ muốn nói chuyện gì, mà anh không muốn cho ông ta cơ hội như vậy.
Quả nhiên Vương Kỳ cười ha ha: “Ngài phó tổng thống, nếu như trong tay tôi có người phụ nữ ngài muốn, ngài có dành thời gian trò chuyện với tôi không?”
Hoắc Kỳ Ngang vốn là muốn muốn cúp điện thoại, động tác lập tức nắm chặt, thậm chí có chút run rầy: “Ông nói cái gì?”
“Kỷ An Tâm ở trong tay tôi, tôi nghĩ muốn cùng ngài nói chuyện một chút, ngay hôm nay, làm phiền phó tổng thống một chút thời gian rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.