Tổng Tài Hắc Đạo Yêu Cô Vợ Sát Thủ
Chương 15
Kiều Cherry
12/01/2021
BUỔI SÁNG TẠI BIỆT THỰ ÂU GIA
Ánh nắng buổi sáng rực rỡ chiếu vào trên chiếc giường king size .Có hai người đang ôm nhau dưới ánh nắng ban mai.
Anh đã thức và đã ngắm cô rất lâu rồi.Anh đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô khi có ánh mặt trời thì cô lại xinh đẹp động lòng người. Rồi Âu Lạc Thần hôn lên mắt cô. Kiều Kiều thấy khó chịu rồi đôi mắt màu xanh dương dần dần hé mở.
" Em dậy rồi." Lạc Thần ôn nhu nói rồi đưa tay lên vuốt tóc cô.
"Ừm" cô trả lời thờ ơ miệng nói nhỏ" bị anh phá đến như vậy không dậy mới lại."
Anh là ai chứ Âu Lạc Thần lão đại của bang Rồng Đỏ khét tiếng tất nhiên là nghe được cô nói gì anh cười lớn."Haha ...em thật dễ thương ." anh nói rồi hôn vào má cô một cái.
" Anh ....anh sao lại hôn em chứ." Kiều Kiều đỏ mặt hỏi
" Bởi vì anh yêu em vợ à." Lạc Thần nói rồi hôn vào môi cô như chuồn chuồn đạp nước thay một lời chào buổi sáng.
" Anh lợi dụng em.''
" Anh có sao."
" Anh ...được lắm buông em ra."
" Anh...không...buông." Âu Lạc Thần nói từ từ từng tiếng một.
" Anh buông em ra. Em muốn về."
" Được không chọc em nữa." nói rồi hôn lên trán cô làm cho Kiều Kiều càng đỏ mặt.
Anh vừa buông ra Kiều Kiều liền chạy thật nhanh vào nhà tắm. Anh thấy vậy trên môi nở một nụ cười.
" Chạy chạm thôi coi chừng té đó."
Cô chạy vào nhà tắm soi gương nói" Kiều Kiều ơi mày bị làm sao vậy hả. Sao tim lại đập nhanh như vậy. Bộ dạng này mà để Noãn Noãn thấy được thì biết dấu mặt ở đâu đây." Cô vệ sinh cá nhân xong bước ra ngoài không thấy anh ở đâu. Cô bước xuống nhà thấy anh đang ngồi đọc báo. Anh thấy cô xuông cười ôn nhu nói
"Em ngồi xuống ăn sáng đi. Ăn xong anh chở em về."
Khi anh vừa nói làm cho những người làm trong nhà hết sức ngạc nhiên. Mọi người bàn tán nói" Trời đây là cậu chủ mình sao. Ôn nhu như vậy mình chưa từng thấy.". " Xem ra cô gái này có thể là cô chủ của mình rồi." Khi mọi người đang bàn tán thì bắt được một ánh mắt lạnh lùng nên không dám nói nữa.
Sau khi ăn sáng xong anh chở Kiều Kiều về Doãn Gia. Lạc Thần dừng tại cổng nói " Ngày mai em đi dự tiệc với anh nhé."
''Em không đi đâu." Kiều Kiều nói với giọng lạnh lùng.
" Sao vậy "
"Ở mấy chỗ đó chán lắm.Anh đi tìm mấy cô gái của anh đi."
"Anh chỉ có mình em thôi .Anh không thích đi với ai khác ngoài em cả."
" À mà em đang ghen sao." Anh nói với giọng điệu đùa giỡn.
"Ai thèm.Mà vì sao em phải ghen chứ."
"Vì em là vợ anh mà."
"Em còn chưa đồng ý ở bên anh mà."
"Tối hôm qua ngủ với anh .Còn ôm anh nữa.Cho nên em là vợ của anh rồi." vừa nói anh vừa nắm tay kéo cô vào lòng mình.
" Anh thật là không có liêm sỉ."
" Có liêm sỉ mà không có em thì anh không cần liêm sỉ nữa."
" Âu Lạc Thần lạnh lùng,tàn nhẫn. Đâu mất rồi. Sao để lại một người bá đạo trẻ con này chứ."
" Anh bá đạo trẻ con với mình em thôi.Nhưng mà em phải đi tiệc với anh nha." Anh như một đứa con ních ôm lấy tay cô nói
"Haha..." Cô nhịn cười không được đành nói
"Được rồi em đi."
"Vậy 5giờ tối mai anh tới chở em lựa đồ nhé."
"Ừm" Cô vừa nói vừa mở cửa xe đi ra nói
"Anh đi được rồi."
"Được tuân lệnh bà xã." Anh cười rồi phóng xe đi.
Kiều Kiều vừa đi vừa cười bước vào nhà. Gặp được đồng loạt ba người đang ăn sáng thì vẻ mặt vui vẻ trở nên lạnh lùng. Bà Đinh Ninh và Ngân Bích ngạc nhiên khi thấy Kiều Kiều bước vào lành lặng như đêm qua không có chuyện gì.
Ngân Bích thầm nghĩ " sao ả ta còn sống." khuôn mặt tức giận hiện rõ.
"Mày đi đâu từ hôm qua giờ mới về." Ông Doãn lên tiếng
"Tôi đi đâu là quyền của tôi.Ông quản nổi sao." Kiều Kiều lạnh nhạt lên tiếng
" Mày...mày tao là ba của mày đó." Ông tức giận nói
"Ba đừng giận sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của ba đó." Ngân Bích lên tiếng nói và không quên kèm theo cái liết cho Kiều Kiều.
"Ông còn biết ông là ba tui sao.Thật nực cười nhưng xin lỗi ông tôi đã xem ngày mẹ tôi mất tôi đã không còn ba nữa rồi." Kiều Kiều nói với vẻ vô cùng lạnh lùng.
"Mày....mày...đi ra khỏi nhà tao ngay."
Lời ông Doãn nói làm cho hai mẹ con nào đó mừng thầm trong lòng.
"Nhà này không phải của ông .Ông không có quyền đuổi tôi.Ngoại trừ tôi mới có cái quyền đó." Kiều Kiều nói rồi đi thẳng tới cầu thang
"Mày ...mày đứng lại đó cho tao."
Kiều Kiều bỏng đứng lại quay người xuống nói " À ngày mai tôi sẽ tới Doãn Thị. " cô nhìn tới ba người họ ánh mắt lạnh lùng vô cảm .Rồi bước lên phòng của mình.
HẾT CHAP 15
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ VÀ COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ.CẢM ƠN BẠN
Ánh nắng buổi sáng rực rỡ chiếu vào trên chiếc giường king size .Có hai người đang ôm nhau dưới ánh nắng ban mai.
Anh đã thức và đã ngắm cô rất lâu rồi.Anh đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô khi có ánh mặt trời thì cô lại xinh đẹp động lòng người. Rồi Âu Lạc Thần hôn lên mắt cô. Kiều Kiều thấy khó chịu rồi đôi mắt màu xanh dương dần dần hé mở.
" Em dậy rồi." Lạc Thần ôn nhu nói rồi đưa tay lên vuốt tóc cô.
"Ừm" cô trả lời thờ ơ miệng nói nhỏ" bị anh phá đến như vậy không dậy mới lại."
Anh là ai chứ Âu Lạc Thần lão đại của bang Rồng Đỏ khét tiếng tất nhiên là nghe được cô nói gì anh cười lớn."Haha ...em thật dễ thương ." anh nói rồi hôn vào má cô một cái.
" Anh ....anh sao lại hôn em chứ." Kiều Kiều đỏ mặt hỏi
" Bởi vì anh yêu em vợ à." Lạc Thần nói rồi hôn vào môi cô như chuồn chuồn đạp nước thay một lời chào buổi sáng.
" Anh lợi dụng em.''
" Anh có sao."
" Anh ...được lắm buông em ra."
" Anh...không...buông." Âu Lạc Thần nói từ từ từng tiếng một.
" Anh buông em ra. Em muốn về."
" Được không chọc em nữa." nói rồi hôn lên trán cô làm cho Kiều Kiều càng đỏ mặt.
Anh vừa buông ra Kiều Kiều liền chạy thật nhanh vào nhà tắm. Anh thấy vậy trên môi nở một nụ cười.
" Chạy chạm thôi coi chừng té đó."
Cô chạy vào nhà tắm soi gương nói" Kiều Kiều ơi mày bị làm sao vậy hả. Sao tim lại đập nhanh như vậy. Bộ dạng này mà để Noãn Noãn thấy được thì biết dấu mặt ở đâu đây." Cô vệ sinh cá nhân xong bước ra ngoài không thấy anh ở đâu. Cô bước xuống nhà thấy anh đang ngồi đọc báo. Anh thấy cô xuông cười ôn nhu nói
"Em ngồi xuống ăn sáng đi. Ăn xong anh chở em về."
Khi anh vừa nói làm cho những người làm trong nhà hết sức ngạc nhiên. Mọi người bàn tán nói" Trời đây là cậu chủ mình sao. Ôn nhu như vậy mình chưa từng thấy.". " Xem ra cô gái này có thể là cô chủ của mình rồi." Khi mọi người đang bàn tán thì bắt được một ánh mắt lạnh lùng nên không dám nói nữa.
Sau khi ăn sáng xong anh chở Kiều Kiều về Doãn Gia. Lạc Thần dừng tại cổng nói " Ngày mai em đi dự tiệc với anh nhé."
''Em không đi đâu." Kiều Kiều nói với giọng lạnh lùng.
" Sao vậy "
"Ở mấy chỗ đó chán lắm.Anh đi tìm mấy cô gái của anh đi."
"Anh chỉ có mình em thôi .Anh không thích đi với ai khác ngoài em cả."
" À mà em đang ghen sao." Anh nói với giọng điệu đùa giỡn.
"Ai thèm.Mà vì sao em phải ghen chứ."
"Vì em là vợ anh mà."
"Em còn chưa đồng ý ở bên anh mà."
"Tối hôm qua ngủ với anh .Còn ôm anh nữa.Cho nên em là vợ của anh rồi." vừa nói anh vừa nắm tay kéo cô vào lòng mình.
" Anh thật là không có liêm sỉ."
" Có liêm sỉ mà không có em thì anh không cần liêm sỉ nữa."
" Âu Lạc Thần lạnh lùng,tàn nhẫn. Đâu mất rồi. Sao để lại một người bá đạo trẻ con này chứ."
" Anh bá đạo trẻ con với mình em thôi.Nhưng mà em phải đi tiệc với anh nha." Anh như một đứa con ních ôm lấy tay cô nói
"Haha..." Cô nhịn cười không được đành nói
"Được rồi em đi."
"Vậy 5giờ tối mai anh tới chở em lựa đồ nhé."
"Ừm" Cô vừa nói vừa mở cửa xe đi ra nói
"Anh đi được rồi."
"Được tuân lệnh bà xã." Anh cười rồi phóng xe đi.
Kiều Kiều vừa đi vừa cười bước vào nhà. Gặp được đồng loạt ba người đang ăn sáng thì vẻ mặt vui vẻ trở nên lạnh lùng. Bà Đinh Ninh và Ngân Bích ngạc nhiên khi thấy Kiều Kiều bước vào lành lặng như đêm qua không có chuyện gì.
Ngân Bích thầm nghĩ " sao ả ta còn sống." khuôn mặt tức giận hiện rõ.
"Mày đi đâu từ hôm qua giờ mới về." Ông Doãn lên tiếng
"Tôi đi đâu là quyền của tôi.Ông quản nổi sao." Kiều Kiều lạnh nhạt lên tiếng
" Mày...mày tao là ba của mày đó." Ông tức giận nói
"Ba đừng giận sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của ba đó." Ngân Bích lên tiếng nói và không quên kèm theo cái liết cho Kiều Kiều.
"Ông còn biết ông là ba tui sao.Thật nực cười nhưng xin lỗi ông tôi đã xem ngày mẹ tôi mất tôi đã không còn ba nữa rồi." Kiều Kiều nói với vẻ vô cùng lạnh lùng.
"Mày....mày...đi ra khỏi nhà tao ngay."
Lời ông Doãn nói làm cho hai mẹ con nào đó mừng thầm trong lòng.
"Nhà này không phải của ông .Ông không có quyền đuổi tôi.Ngoại trừ tôi mới có cái quyền đó." Kiều Kiều nói rồi đi thẳng tới cầu thang
"Mày ...mày đứng lại đó cho tao."
Kiều Kiều bỏng đứng lại quay người xuống nói " À ngày mai tôi sẽ tới Doãn Thị. " cô nhìn tới ba người họ ánh mắt lạnh lùng vô cảm .Rồi bước lên phòng của mình.
HẾT CHAP 15
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ VÀ COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ.CẢM ƠN BẠN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.