Tổng Tài Hắc Đạo Yêu Cô Vợ Sát Thủ
Chương 45
Kiều Cherry
12/01/2021
Kết thúc buổi lễ Âu Lạc Thần chở Kiều Kiều về biệt thự riêng của mình.Cô lúc này đã khoát lên mình một chiếc váy rộng tay cầm một tờ giấy đứng ngoài lang cang nhìn ngắm phong cảnh về đêm. Lạc Thần bước từ trong phòng tắm đi ra không nhìn thấy cô anh biết cô ở lang cang nên đi ra ôm từ phía xa giống nói trầm ấm vang lên.
" Em đã làm lễ cả ngày rồi. Sao không đi ngủ đi sẽ mệt đó."
" Em không mệt." cô rồi quay mặt lại choàng tay qua eo anh.
" Thật không."
" Thật...em có chuyện này nói cho anh biết."
" Chuyện gì em cứ nói."
" Em sẽ thăng chúc cho anh." Cô nói rồi rồi hôn vào má anh. Âu Lạc Thần ngạc nhiên hỏi lại.
" Thăng chức sao.''
" Ừm." Kiều Kiều nói rồi buôn anh ra đưa cho Âu Lạc Thần tờ giấy mà mình cầm trên tay nãy giờ. Anh ngạc nhiên cầm tờ giấy độc nét mặt hiện rõ sự vui mừng.
" Em...em có thai sao."
" Ừm được 1 tháng rồi."
" Haha....anh được làm ba rồi. Vợ anh giỏi lắm." Anh nói rồi ôm cô vào lòng nói nụ cười hạnh phúc đã vang lên trên môi của hai người.
" Em được làm mẹ rồi.Cảm ơn anh." Kiều Kiều nói rồi hôn lên môi anh.
" Cảm ơn em vì đã đến bên đời anh." Lạc Thần nói rồi trao cho cô một nụ hôn nồng nàng dưới bóng đêm là niềm hạnh phúc hơn bao giờ hết.
\(....................\)
1 tháng sau.
"oẹ....oẹ..."
" Vợ em không sao chứ." Lạc Thần lo lắng vuốt lưng cô nói.
" oẹ..em..oẹ ..không sao." Kiều Kiều mặt tái xanh vì nôn quá nhiều.
" Không được đi bệnh viện thôi." Anh nói rồi ôm Kiều Kiều đi ra xe phóng đi làm cho cô không kịp nói bất cứ lời nào.
Vừa đến bệnh viện anh bế cô đi vào đã có viện trưởng của bệnh viện ra cổng chào đón. Vì lúc Lạc Thần bế Kiều Kiều đi thì đã cho Kim Tuấn gọi báo anh sẽ đến nên mọi người ra đón. Lạc Thần bế cô vào trong vừa đặt cô ngồi trên giường của bệnh viện cô lại tiếp tục công việc của mình.
" Oẹ...oẹ..." Cô nhanh tay chụp lấy cái cốc lớn ở đầu giường mà nôn.
Lạc Thần thấy như vậy lớn tiếng nói." Các ông còn đứng đó làm gì còn không mau tới khám cho cô ấy."
Viện trưởng lật đật chạy lai mắt mạnh cho cô nói." Dạ thưa Âu tổng ,Âu phu nhân đang mang thai 3 tháng đầu sẽ có triệu chứng là ốm nghén ạ. Không có bị làm sao cả."
" Cô ấy nôn đến nhưng vậy mà ông nói không sao. Vậy tôi đối bệnh viện này cũng không sao đâu hả." anh lớn tiếng quát thẳng vào mặt viện trưởng. Làm cho mọi người sợ đến xanh mặt
" Âu tổng bớt giận."
" Thần à em không sao mà chỉ là ốm nghén thôi. Chúng ta về đi ở đây em khó chịu quá."
Kiều Kiều lúc này thấy không khí căng thẳng lên tiếng nói.
" Được được chúng ta về." Anh nói rồi dìu cô đi qua các bác sĩ không quên dùng ánh mắt giết người nhìn bọn họ. Làm cho họ chết đứng.
\(...............\)
Thời gian thấm thót thôi đưa cuối cùng đã đến ngày cô sinh.
" Lạc em sắp sinh rồi." Cô nói bằng giọng đau đớn. Lạc Thần đang lấy nước cho cô nghe cô nói như vậy chạy lại ôm cô ra xe. Vì gần tới ngày đẻ của cô anh luôn chuẩn bị xe mọi lúc và mọi nơi nên khi cô nói đau bụng anh liền ôm chạy ra xe.
Lúc này ngoài phòng cấp cứu có Lạc Thần ,ông bà Âu , Noãn Noãn,Mạnh Hùng.
Âu Lạc Thần lo lắng đứng ngồi không yên nói.
" Lâu như vậy rồi cô ấy không sao chứ."
Bà Âu thấy con mình lo lắng như vậy liền nói." Con bé không sao đâu con đừng quá lo."
Khi bà vừa nói xong tiếng la lớn của Kiều Kiều làm cho Lạc Thần không nhịn được mà chạy lại đạp thật mạnh vào cửa làm cho cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Anh định chạy vô thì lại nghe tiếng khóc của em bé lòng anh vui cười.
Lúc này các bác sĩ đẩy cô và một bé trai ra chuyển vào phòng hồi sức hạng sang. Cả đám người đang quay quanh bé trai khấu khỉnh. Chỉ riêng Lạc Thần đến bên giường cô đang nằm nói.
" Em đã vất vả rồi." Nói rồi đưa tay vén những loạn tóc bay vào mặt cô.
" Em không sao được sinh con cho anh em rất hạnh phúc." Cô nói rồi nhìn anh bằng ánh mắt hạnh phúc.
Ở bên này Noãn Noãn nựng má của thằng bé nói " Con thật là dễ thương quá đi mất."
" Cũng không dễ thương bằng anh." Mạnh Hùng mặt đen thui khi nghe cô khen người khác.
" Sao hả anh ghen với thằng bé luôn sao."
" Không có." Anh nói rồi quay mặt chỗ khác.
" Thật không có ."
"Thật."
" Con à ba con ghen với anh bé mới đẻ nhé." Noãn Noãn lấy tay đặt lên bụng mình nói.
" Không có.....mà em vừa nói anh là gì."
" ghen."
" Không từ sau nữa."
" Ba của con."
" Đúng..Đúng em nói vậy có nghĩa là em đang mang thai sao." Anh vui mừng nói
" Đúng vậy em cũng mới biết thôi.Đang định nói với anh nhưng nghe Kiều Kiều đau bụng nên em chưa kịp nói."
" Haha..Mình làm ba rồi." Anh ôm Noãn Noãn hôn vào má cô nói.
" Ừm anh được làm ba rồi."
" Mọi người nghe gì chưa. Noãn Noãn có thai rồi." anh vui mừng nói lớn quên mất ở đây là bệnh viện luôn.
" Chúc mừng cậu nhé Noãn Noãn." Kiều Kiều cười tươi nói.
" Ừm cảm ơn cậu."
" Chúc mừng mày." Lạc Thần nhìn Mạnh Hùng nói
"Haha... Không có gì ."
Trong căng phòng bỗng chóc toàn tiếng cười đùa của mọi người. Làm náo loạng không gian yên tĩnh.
" Anh yêu em và cảm ơn em vì tất cả." Lạc Thần nói rồi hôn vào môi cô.
" Em cũng vậy . Em yêu anh và cảm ơn anh vì tất cả." Nói rồi ha người trao nhau nụ hôn hạnh phúc.
END
TG. Cảm ơn các bạn vì đã theo dõi tác phẩm của mình.
" Em đã làm lễ cả ngày rồi. Sao không đi ngủ đi sẽ mệt đó."
" Em không mệt." cô rồi quay mặt lại choàng tay qua eo anh.
" Thật không."
" Thật...em có chuyện này nói cho anh biết."
" Chuyện gì em cứ nói."
" Em sẽ thăng chúc cho anh." Cô nói rồi rồi hôn vào má anh. Âu Lạc Thần ngạc nhiên hỏi lại.
" Thăng chức sao.''
" Ừm." Kiều Kiều nói rồi buôn anh ra đưa cho Âu Lạc Thần tờ giấy mà mình cầm trên tay nãy giờ. Anh ngạc nhiên cầm tờ giấy độc nét mặt hiện rõ sự vui mừng.
" Em...em có thai sao."
" Ừm được 1 tháng rồi."
" Haha....anh được làm ba rồi. Vợ anh giỏi lắm." Anh nói rồi ôm cô vào lòng nói nụ cười hạnh phúc đã vang lên trên môi của hai người.
" Em được làm mẹ rồi.Cảm ơn anh." Kiều Kiều nói rồi hôn lên môi anh.
" Cảm ơn em vì đã đến bên đời anh." Lạc Thần nói rồi trao cho cô một nụ hôn nồng nàng dưới bóng đêm là niềm hạnh phúc hơn bao giờ hết.
\(....................\)
1 tháng sau.
"oẹ....oẹ..."
" Vợ em không sao chứ." Lạc Thần lo lắng vuốt lưng cô nói.
" oẹ..em..oẹ ..không sao." Kiều Kiều mặt tái xanh vì nôn quá nhiều.
" Không được đi bệnh viện thôi." Anh nói rồi ôm Kiều Kiều đi ra xe phóng đi làm cho cô không kịp nói bất cứ lời nào.
Vừa đến bệnh viện anh bế cô đi vào đã có viện trưởng của bệnh viện ra cổng chào đón. Vì lúc Lạc Thần bế Kiều Kiều đi thì đã cho Kim Tuấn gọi báo anh sẽ đến nên mọi người ra đón. Lạc Thần bế cô vào trong vừa đặt cô ngồi trên giường của bệnh viện cô lại tiếp tục công việc của mình.
" Oẹ...oẹ..." Cô nhanh tay chụp lấy cái cốc lớn ở đầu giường mà nôn.
Lạc Thần thấy như vậy lớn tiếng nói." Các ông còn đứng đó làm gì còn không mau tới khám cho cô ấy."
Viện trưởng lật đật chạy lai mắt mạnh cho cô nói." Dạ thưa Âu tổng ,Âu phu nhân đang mang thai 3 tháng đầu sẽ có triệu chứng là ốm nghén ạ. Không có bị làm sao cả."
" Cô ấy nôn đến nhưng vậy mà ông nói không sao. Vậy tôi đối bệnh viện này cũng không sao đâu hả." anh lớn tiếng quát thẳng vào mặt viện trưởng. Làm cho mọi người sợ đến xanh mặt
" Âu tổng bớt giận."
" Thần à em không sao mà chỉ là ốm nghén thôi. Chúng ta về đi ở đây em khó chịu quá."
Kiều Kiều lúc này thấy không khí căng thẳng lên tiếng nói.
" Được được chúng ta về." Anh nói rồi dìu cô đi qua các bác sĩ không quên dùng ánh mắt giết người nhìn bọn họ. Làm cho họ chết đứng.
\(...............\)
Thời gian thấm thót thôi đưa cuối cùng đã đến ngày cô sinh.
" Lạc em sắp sinh rồi." Cô nói bằng giọng đau đớn. Lạc Thần đang lấy nước cho cô nghe cô nói như vậy chạy lại ôm cô ra xe. Vì gần tới ngày đẻ của cô anh luôn chuẩn bị xe mọi lúc và mọi nơi nên khi cô nói đau bụng anh liền ôm chạy ra xe.
Lúc này ngoài phòng cấp cứu có Lạc Thần ,ông bà Âu , Noãn Noãn,Mạnh Hùng.
Âu Lạc Thần lo lắng đứng ngồi không yên nói.
" Lâu như vậy rồi cô ấy không sao chứ."
Bà Âu thấy con mình lo lắng như vậy liền nói." Con bé không sao đâu con đừng quá lo."
Khi bà vừa nói xong tiếng la lớn của Kiều Kiều làm cho Lạc Thần không nhịn được mà chạy lại đạp thật mạnh vào cửa làm cho cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Anh định chạy vô thì lại nghe tiếng khóc của em bé lòng anh vui cười.
Lúc này các bác sĩ đẩy cô và một bé trai ra chuyển vào phòng hồi sức hạng sang. Cả đám người đang quay quanh bé trai khấu khỉnh. Chỉ riêng Lạc Thần đến bên giường cô đang nằm nói.
" Em đã vất vả rồi." Nói rồi đưa tay vén những loạn tóc bay vào mặt cô.
" Em không sao được sinh con cho anh em rất hạnh phúc." Cô nói rồi nhìn anh bằng ánh mắt hạnh phúc.
Ở bên này Noãn Noãn nựng má của thằng bé nói " Con thật là dễ thương quá đi mất."
" Cũng không dễ thương bằng anh." Mạnh Hùng mặt đen thui khi nghe cô khen người khác.
" Sao hả anh ghen với thằng bé luôn sao."
" Không có." Anh nói rồi quay mặt chỗ khác.
" Thật không có ."
"Thật."
" Con à ba con ghen với anh bé mới đẻ nhé." Noãn Noãn lấy tay đặt lên bụng mình nói.
" Không có.....mà em vừa nói anh là gì."
" ghen."
" Không từ sau nữa."
" Ba của con."
" Đúng..Đúng em nói vậy có nghĩa là em đang mang thai sao." Anh vui mừng nói
" Đúng vậy em cũng mới biết thôi.Đang định nói với anh nhưng nghe Kiều Kiều đau bụng nên em chưa kịp nói."
" Haha..Mình làm ba rồi." Anh ôm Noãn Noãn hôn vào má cô nói.
" Ừm anh được làm ba rồi."
" Mọi người nghe gì chưa. Noãn Noãn có thai rồi." anh vui mừng nói lớn quên mất ở đây là bệnh viện luôn.
" Chúc mừng cậu nhé Noãn Noãn." Kiều Kiều cười tươi nói.
" Ừm cảm ơn cậu."
" Chúc mừng mày." Lạc Thần nhìn Mạnh Hùng nói
"Haha... Không có gì ."
Trong căng phòng bỗng chóc toàn tiếng cười đùa của mọi người. Làm náo loạng không gian yên tĩnh.
" Anh yêu em và cảm ơn em vì tất cả." Lạc Thần nói rồi hôn vào môi cô.
" Em cũng vậy . Em yêu anh và cảm ơn anh vì tất cả." Nói rồi ha người trao nhau nụ hôn hạnh phúc.
END
TG. Cảm ơn các bạn vì đã theo dõi tác phẩm của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.