Tổng Tài! Kiếp Này Làm Ơn Buông Tha Cho Tôi!
Chương 36: Bắt Gặp Hẹn Hò (1)
Cỏ Bốn Lá
10/01/2020
Bên phía khu trung tâm thương mại, một cô bé
chừng 15-16 tuổi đang đứng chờ một ai đó. Dáng dấp tựa chờ người yêu của mình mình vậy, dễ thương đến nỗi khiến bao nhiêu chàng trai cô gái nhìn một lần phải ngoái đầu nhìn thêm lần nữa
Không ai khác đó chính là Marie, hôm nay cô bé phải nói là siêu cấp đáng yêu. Bé mặc một chiếc đầm trắng kiểu công chúa, mái tóc ngắn hay cột cao bây giờ được xoã ngang vai trông bồng lên cute cực!
Bây giờ tâm trạng Marie hơi thấp thỏm, hôm nay bạn cô rủ cô đi hẹn hò nhóm. Cô đã ra sức xin lỗi, nhưng vì họ đã cầu xin năn nỉ cô nên cô cũng không nỡ từ chối
Rồi một nhóm bạn tới đón cô, họ đã chọn một nhà hàng khá lớn. Bước vào ngồi xuống bàn, một người bạn gái lay lay cô
“Thiển Thiển! Họ đến rồi kìa!”
Rồi cô ấy chỉ về hướng các chàng trai đi tới. Tống Thiển Thiển là tên thật của Marie, cũng chẳng có gì đặt biệt vì đây là biệt danh mà mẹ cô đặt từ nhỏ nên những người thân hay gọi
Những chàng trai kia nhìn qua đều ăn mặc rất phong cách, cá tính. Họ bước tới phía bàn của Marie rồi ngồi xuống
Cô bạn kia lại khẽ nói nhỏ vào tai Marie
“Sức hút của cậu lớn thật! Bọn tớ phải nói rằng buổi gặp mặt này có cậu họ mới đi đấy! Quả không thổ danh là hoa khôi khoa kinh tế Tống Thiển Thiển nha!”
Một người khác lại thì thầm vào tai cô
“Mấy chàng trai này đi là đều vì cậu đó! Lo chọn một người đi! Bộ cậu định ế giống tụi này hả bé?!”
Marie cũng chỉ biết cười hehe. Thực ra... cô năm nay gần 19 tuổi rồi đó! Không phải còn là con nít đâu mà kêu bé :<, chẳng qua... là lùn bất hợp pháp thôi.
Quả thật, năm nay cô 19 mà dáng người có thể nói là ‘không được cao cho lắm’ thui!
( Cỏ: đã sử dụng biện pháp nói giảm nói tránh
*Marie: •_______• )
Càng nghĩ cái mà lại càng phồng ra hồng hồng như trái đào nhìn chỉ muốn nựng. Mấy chàng trai kia không để tâm vào lời thì thầm to nhỏ của mấy con gái, họ chỉ tập trung vào mỗi một mình cô làm cô không mấy tự nhiên.
Người bạn tên là Manh Manh kia lần lượt giới thiệu tên từng người, rồi họ làm quen nhau. Đám con gái bọn họ cũng đã tìm được người ưng ý, liền ngồi chung và trò chuyện với nhau. Chỉ riêng cô là ngôi cầm cốc nước ngọt mà uống từ từ. Bầu không khí lúc này làm cô cảm thấy thật chán nản pha lẫn chút khó chịu
Không nghĩ nhiều, cô xin phép mọi người ra phòng vệ sinh.
Không như những nhà hàng khác, ồn ào tấp nập lại sang trọng, nhà hàng lần này khá phù hợp với thiên nhiên.
Cửa hành lang được thay bằng lớp kính trong suốt, xung quanh là những khóm cây và hoa bao quanh nhau một cách tự nhiên, không cầu kì đơn điệu. Nắng ngả màu rải xuống chiếu vào ô của khiến khung cảnh trở nên thơ mộng lại lãng mạn lạ kì
Cô bước chân nhẹ nhàng đi lên sàn nhà gỗ láng mịn nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.
Đến khi giật mình nhìn lại, cô... lạc đường rồi!!! Marie dở khóc dở cười mếu mếu đi hỏi tìm nhân viên phục vụ gần đó. Thế méo nào lại chẳng có ai? Khiến cô càng thêm bối rối không thôi!
Bỗng, từ xa có tiếng nói đã thu hút cô, giọng nói của một người đàn ông có chút quen thuộc. Cô mừng rỡ, có lẽ người này sẽ giúp cô thoát khỏi cái tình cảnh ‘hiểm nghèo’ cực kì bi đát này khiến Marie mừng suýt khóc.
Từng bước chạy tới chỗ đó, rồi đột nhiên khung cảnh trước mắt khiến cô cực kỳ bất ngờ mà đứng sững người lại, hai mắt trợn tròn như không thể tin nổi
Một cô gái đang chồm người lên hôn ngấu nghiến môi người con trai, cô ấy rất táo bạo tay giật mạnh chiếc cà vạt của anh ta kéo xuống để hôn.
Người con gái đó rất đẹp, thân hình chữ S, tóc dài buông xoã tận ngang chiếc eo thon chưa đầy nắm tay. Bờ môi đỏ căng mịn đang ra sức hôn lấy hôn để như muốn nuốt trọn bờ môi của anh ta. Bàn tay không an phận bắt đầu sờ mó lung tung khắp người anh ấy
Người đàn ông đó... là Louis!!! Marie càng không thể tin vào mắt mình được nữa, cô hoảng hốt, toang chạy đi thì Louis trông thấy cô, anh bất ngờ đến nổi đã đẩy mạnh cô gái kia ra.
Không ai khác đó chính là Marie, hôm nay cô bé phải nói là siêu cấp đáng yêu. Bé mặc một chiếc đầm trắng kiểu công chúa, mái tóc ngắn hay cột cao bây giờ được xoã ngang vai trông bồng lên cute cực!
Bây giờ tâm trạng Marie hơi thấp thỏm, hôm nay bạn cô rủ cô đi hẹn hò nhóm. Cô đã ra sức xin lỗi, nhưng vì họ đã cầu xin năn nỉ cô nên cô cũng không nỡ từ chối
Rồi một nhóm bạn tới đón cô, họ đã chọn một nhà hàng khá lớn. Bước vào ngồi xuống bàn, một người bạn gái lay lay cô
“Thiển Thiển! Họ đến rồi kìa!”
Rồi cô ấy chỉ về hướng các chàng trai đi tới. Tống Thiển Thiển là tên thật của Marie, cũng chẳng có gì đặt biệt vì đây là biệt danh mà mẹ cô đặt từ nhỏ nên những người thân hay gọi
Những chàng trai kia nhìn qua đều ăn mặc rất phong cách, cá tính. Họ bước tới phía bàn của Marie rồi ngồi xuống
Cô bạn kia lại khẽ nói nhỏ vào tai Marie
“Sức hút của cậu lớn thật! Bọn tớ phải nói rằng buổi gặp mặt này có cậu họ mới đi đấy! Quả không thổ danh là hoa khôi khoa kinh tế Tống Thiển Thiển nha!”
Một người khác lại thì thầm vào tai cô
“Mấy chàng trai này đi là đều vì cậu đó! Lo chọn một người đi! Bộ cậu định ế giống tụi này hả bé?!”
Marie cũng chỉ biết cười hehe. Thực ra... cô năm nay gần 19 tuổi rồi đó! Không phải còn là con nít đâu mà kêu bé :<, chẳng qua... là lùn bất hợp pháp thôi.
Quả thật, năm nay cô 19 mà dáng người có thể nói là ‘không được cao cho lắm’ thui!
( Cỏ: đã sử dụng biện pháp nói giảm nói tránh
*Marie: •_______• )
Càng nghĩ cái mà lại càng phồng ra hồng hồng như trái đào nhìn chỉ muốn nựng. Mấy chàng trai kia không để tâm vào lời thì thầm to nhỏ của mấy con gái, họ chỉ tập trung vào mỗi một mình cô làm cô không mấy tự nhiên.
Người bạn tên là Manh Manh kia lần lượt giới thiệu tên từng người, rồi họ làm quen nhau. Đám con gái bọn họ cũng đã tìm được người ưng ý, liền ngồi chung và trò chuyện với nhau. Chỉ riêng cô là ngôi cầm cốc nước ngọt mà uống từ từ. Bầu không khí lúc này làm cô cảm thấy thật chán nản pha lẫn chút khó chịu
Không nghĩ nhiều, cô xin phép mọi người ra phòng vệ sinh.
Không như những nhà hàng khác, ồn ào tấp nập lại sang trọng, nhà hàng lần này khá phù hợp với thiên nhiên.
Cửa hành lang được thay bằng lớp kính trong suốt, xung quanh là những khóm cây và hoa bao quanh nhau một cách tự nhiên, không cầu kì đơn điệu. Nắng ngả màu rải xuống chiếu vào ô của khiến khung cảnh trở nên thơ mộng lại lãng mạn lạ kì
Cô bước chân nhẹ nhàng đi lên sàn nhà gỗ láng mịn nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.
Đến khi giật mình nhìn lại, cô... lạc đường rồi!!! Marie dở khóc dở cười mếu mếu đi hỏi tìm nhân viên phục vụ gần đó. Thế méo nào lại chẳng có ai? Khiến cô càng thêm bối rối không thôi!
Bỗng, từ xa có tiếng nói đã thu hút cô, giọng nói của một người đàn ông có chút quen thuộc. Cô mừng rỡ, có lẽ người này sẽ giúp cô thoát khỏi cái tình cảnh ‘hiểm nghèo’ cực kì bi đát này khiến Marie mừng suýt khóc.
Từng bước chạy tới chỗ đó, rồi đột nhiên khung cảnh trước mắt khiến cô cực kỳ bất ngờ mà đứng sững người lại, hai mắt trợn tròn như không thể tin nổi
Một cô gái đang chồm người lên hôn ngấu nghiến môi người con trai, cô ấy rất táo bạo tay giật mạnh chiếc cà vạt của anh ta kéo xuống để hôn.
Người con gái đó rất đẹp, thân hình chữ S, tóc dài buông xoã tận ngang chiếc eo thon chưa đầy nắm tay. Bờ môi đỏ căng mịn đang ra sức hôn lấy hôn để như muốn nuốt trọn bờ môi của anh ta. Bàn tay không an phận bắt đầu sờ mó lung tung khắp người anh ấy
Người đàn ông đó... là Louis!!! Marie càng không thể tin vào mắt mình được nữa, cô hoảng hốt, toang chạy đi thì Louis trông thấy cô, anh bất ngờ đến nổi đã đẩy mạnh cô gái kia ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.