Tổng Tài! Kiếp Này Làm Ơn Buông Tha Cho Tôi!
Chương 24: Cô Ta Thèm Đàn Ông- Liền Kêu Người Thoả Mãn C
Cỏ Bốn Lá
13/11/2019
#Cobonla
Mộ Thư sợ hãi, người ả bây giờ đau rát vì một cước của anh, lại bầm tím vì hồi nãy Marie đánh. Giờ lại thêm một tái vì sợ, run rẩy không dám lên tiếng
Triệu Lâm Phong cười như không cười nhìn ả, nụ cười như muốn cắn xé, giết chết con mồi ngay lập tức.
Ả như thấy ma, ra sức run lẩy bẩy quỳ xuống cầu xin anh.
“Phong... em sai rồi! Sai rồi! Tha cho em...!”
Nhưng Triệu Lâm Phong lại coi như không nghe mà tiếp tục nhìn ả bằng con mắt chứa hàn khí lạnh giá, nhìn ả đến nỗi ả tiến thoái lưỡng nan mà giật mình câm miệng.
Triệu Lâm Phong không nhanh không chậm đáp “Giờ mới biết sợ...?”
“Vâng! Em sai... em sai...” Mộ Thư sợ hãi gật gật đầu, run rẩy không thôi
“Tôi thấy hình như cô rất thiếu đàn ông?” Ý tứ câu nói này rất rõ ràng, rằng việc ả câu dẫn đã bị anh nắm thóp
“Hả...?” Mộ Thư lúc này ả càng trở nên sợ hãi, câu dẫn đã không thành công, liền bị anh nói như thế? Vậy thì... có nghĩa là...
Chưa kịp suy nghĩ hết, thì Triệu Lâm Phong đã như dội một gáo nước lạnh lên người ả. Khiến ả càng thêm tái lạnh vì sợ hãi, khuôn mặt dao kéo trở nên méo mó tái xanh mà biến dạng
“Cô thèm đàn ông, vậy tôi liền kêu người thoả mãn, 10 thằng đủ không?”
“KHÔNG!!!” Mộ Thư hét lên đầy sợ hãi, ả chỉ muốn leo lên giường anh! Nhưng không ngờ... Mẹ kiếp! 10 thằng thì cái huyệt lớn của ả cũng không chịu nổi!
“Cô chê ít? Vậy thì 20 thằng chắc là vừa đủ nhỉ?” Triệu Lâm Phong ngước nhìn về phía đám đàn em, đứa nào đứa nấy nuốt một ngụm nước bọt nhìn ả bằng con mắt thèm khát khiến ả chợt rùng mình mà khóc lóc nói
“Phong!!! Anh không thể làm thế với em! Em yêu anh mà!!!” Mộ Thư kể lể, với hy vọng thoát được kiếp nạn này! Ả thực sự rất sợ, tới tận 20 thằng? Triệu Lâm Phong nói thì sẽ làm! Ả nhất định sẽ không chịu nổi! Huống hồ...
“Cô yêu tôi?!” Nghe đến đây, anh nhếch môi, cười khinh bỉ nhìn ả, khiến ả run rẩy mà ngậm chặt miệng lại sợ hãi không dám lên tiếng
“Louis!” Anh gọi cận vệ của mình đến
“Lão đại có gì sai bảo?!” Anh ta đáp, vẻ kính cẩn
“Cô ta thèm đàn ông. Liền kêu 20 thằng tới thoả mãn!”
Anh ta liếc cái nhìn sắc bén về phía Mộ Thư, môi câu lên khinh thường rồi đáp lại
“Vâng! Thuộc hạ đã rõ!”
Lúc này, ả hoàn toàn sợ hãi, giờ ả mới biết rằng ả đã đắc tội với con điếm đó! Liền thầm chửi thề một câu rồi quay sang anh la hét thất thanh
“PHONG!!! KHÔNG!!! EM SAI RỒI!!! Á Á Á!!!”
Nói rồi một đám người liền lôi ả đi, Triệu Lâm Phong lại quay sang Louis, giơ tay tên cho dấu hiệu dừng lại, lại hô lên “Khoan đã!”
Mọi người ngạc nhiên, Louis cũng vậy liền quay sang hạ lệnh đám người dừng lại, Mộ Thư lúc này trong lòng vui mừng không ít! Như chết đuối vớ được cọc, liền thầm mỉm cười. Lẽ nào... Triệu Lâm Phong yêu ả nên mới không nỡ ra tay?
Nhưng ả hoàn toàn sai, anh quay sang đám người kia, không cần phải nói với Louis nữa. Đôi con ngươi lộ vẻ thích thú, môi câu lên cười như không cười, nụ cười của sự chết chóc dần hiện lên khiến ả thu lại bộ mặt mừng rỡ
Dự cảm không lành lại hiện lên. Anh thong thả nói với bọn họ, lại như là lời nhắc nhở trước khi hành hình “Nhớ quay video cho đặc sắc!”
Nói rồi, Mộ Thư càng hoảng hồn, như thế khác nào lấy mạng ả. Ả lại hét lên thảm thiết cầu xin con quỷ trước mặt
“KHÔNG!!! Á Á Á!!! LÀM ƠN THA... KHÔNG!!!!” Là tiếng ngân dài thảm khốc của Mộ Thư, Marie cô bé đứng lúc nãy đã chứng kiến toàn bộ sự việc, liền hoảng hồn không thôi! Cậu chủ của cô, vì chị Tiểu Niệm mà ra tay tàn nhẫn như thế?
Bé biết, rằng ả bị như thế là đáng! Nhưng lại không đành lòng như vậy... Xem ra, quả bé đoán không sai, cậu chủ vẫn rất thương chị Tiểu Niệm! Nhưng tại sao... cậu vẫn luôn hành hạ chị ấy? Điều này khiến Marie rầu rĩ suốt! Thực sự không hiểu nổi a!
Louis thấy sinh vật nhỏ đang thê thảm ngồi dưới nền nhà, tay chân bầm tím vì lúc nãy ác chiến với Mộ Thư thì liền ra tay đỡ bé lên. Lại xoa xoa đầu bé, như cảm thấy rất tủi thân, Marie liền oà khóc làm nũng Louis, khiến cậu ta lúng túng
Khuôn mặt trở nên hoảng hốt, cậu ta thực sự không biết dỗ con gái a! Liền ôm chầm cô bé vào lòng mà vỗ vỗ như trẻ con, khiến Marie cứ thút tha thút thít mà vùi đầu vào ngực anh ta mà khóc
Áo lại ướt đẫm một mảng cực kỳ thảm thương!
Bé khóc vì lo cho chị Tiểu Niệm nha! Không phải vì có trai đẹp an ủi mà khóc đâu đó!
Mộ Thư sợ hãi, người ả bây giờ đau rát vì một cước của anh, lại bầm tím vì hồi nãy Marie đánh. Giờ lại thêm một tái vì sợ, run rẩy không dám lên tiếng
Triệu Lâm Phong cười như không cười nhìn ả, nụ cười như muốn cắn xé, giết chết con mồi ngay lập tức.
Ả như thấy ma, ra sức run lẩy bẩy quỳ xuống cầu xin anh.
“Phong... em sai rồi! Sai rồi! Tha cho em...!”
Nhưng Triệu Lâm Phong lại coi như không nghe mà tiếp tục nhìn ả bằng con mắt chứa hàn khí lạnh giá, nhìn ả đến nỗi ả tiến thoái lưỡng nan mà giật mình câm miệng.
Triệu Lâm Phong không nhanh không chậm đáp “Giờ mới biết sợ...?”
“Vâng! Em sai... em sai...” Mộ Thư sợ hãi gật gật đầu, run rẩy không thôi
“Tôi thấy hình như cô rất thiếu đàn ông?” Ý tứ câu nói này rất rõ ràng, rằng việc ả câu dẫn đã bị anh nắm thóp
“Hả...?” Mộ Thư lúc này ả càng trở nên sợ hãi, câu dẫn đã không thành công, liền bị anh nói như thế? Vậy thì... có nghĩa là...
Chưa kịp suy nghĩ hết, thì Triệu Lâm Phong đã như dội một gáo nước lạnh lên người ả. Khiến ả càng thêm tái lạnh vì sợ hãi, khuôn mặt dao kéo trở nên méo mó tái xanh mà biến dạng
“Cô thèm đàn ông, vậy tôi liền kêu người thoả mãn, 10 thằng đủ không?”
“KHÔNG!!!” Mộ Thư hét lên đầy sợ hãi, ả chỉ muốn leo lên giường anh! Nhưng không ngờ... Mẹ kiếp! 10 thằng thì cái huyệt lớn của ả cũng không chịu nổi!
“Cô chê ít? Vậy thì 20 thằng chắc là vừa đủ nhỉ?” Triệu Lâm Phong ngước nhìn về phía đám đàn em, đứa nào đứa nấy nuốt một ngụm nước bọt nhìn ả bằng con mắt thèm khát khiến ả chợt rùng mình mà khóc lóc nói
“Phong!!! Anh không thể làm thế với em! Em yêu anh mà!!!” Mộ Thư kể lể, với hy vọng thoát được kiếp nạn này! Ả thực sự rất sợ, tới tận 20 thằng? Triệu Lâm Phong nói thì sẽ làm! Ả nhất định sẽ không chịu nổi! Huống hồ...
“Cô yêu tôi?!” Nghe đến đây, anh nhếch môi, cười khinh bỉ nhìn ả, khiến ả run rẩy mà ngậm chặt miệng lại sợ hãi không dám lên tiếng
“Louis!” Anh gọi cận vệ của mình đến
“Lão đại có gì sai bảo?!” Anh ta đáp, vẻ kính cẩn
“Cô ta thèm đàn ông. Liền kêu 20 thằng tới thoả mãn!”
Anh ta liếc cái nhìn sắc bén về phía Mộ Thư, môi câu lên khinh thường rồi đáp lại
“Vâng! Thuộc hạ đã rõ!”
Lúc này, ả hoàn toàn sợ hãi, giờ ả mới biết rằng ả đã đắc tội với con điếm đó! Liền thầm chửi thề một câu rồi quay sang anh la hét thất thanh
“PHONG!!! KHÔNG!!! EM SAI RỒI!!! Á Á Á!!!”
Nói rồi một đám người liền lôi ả đi, Triệu Lâm Phong lại quay sang Louis, giơ tay tên cho dấu hiệu dừng lại, lại hô lên “Khoan đã!”
Mọi người ngạc nhiên, Louis cũng vậy liền quay sang hạ lệnh đám người dừng lại, Mộ Thư lúc này trong lòng vui mừng không ít! Như chết đuối vớ được cọc, liền thầm mỉm cười. Lẽ nào... Triệu Lâm Phong yêu ả nên mới không nỡ ra tay?
Nhưng ả hoàn toàn sai, anh quay sang đám người kia, không cần phải nói với Louis nữa. Đôi con ngươi lộ vẻ thích thú, môi câu lên cười như không cười, nụ cười của sự chết chóc dần hiện lên khiến ả thu lại bộ mặt mừng rỡ
Dự cảm không lành lại hiện lên. Anh thong thả nói với bọn họ, lại như là lời nhắc nhở trước khi hành hình “Nhớ quay video cho đặc sắc!”
Nói rồi, Mộ Thư càng hoảng hồn, như thế khác nào lấy mạng ả. Ả lại hét lên thảm thiết cầu xin con quỷ trước mặt
“KHÔNG!!! Á Á Á!!! LÀM ƠN THA... KHÔNG!!!!” Là tiếng ngân dài thảm khốc của Mộ Thư, Marie cô bé đứng lúc nãy đã chứng kiến toàn bộ sự việc, liền hoảng hồn không thôi! Cậu chủ của cô, vì chị Tiểu Niệm mà ra tay tàn nhẫn như thế?
Bé biết, rằng ả bị như thế là đáng! Nhưng lại không đành lòng như vậy... Xem ra, quả bé đoán không sai, cậu chủ vẫn rất thương chị Tiểu Niệm! Nhưng tại sao... cậu vẫn luôn hành hạ chị ấy? Điều này khiến Marie rầu rĩ suốt! Thực sự không hiểu nổi a!
Louis thấy sinh vật nhỏ đang thê thảm ngồi dưới nền nhà, tay chân bầm tím vì lúc nãy ác chiến với Mộ Thư thì liền ra tay đỡ bé lên. Lại xoa xoa đầu bé, như cảm thấy rất tủi thân, Marie liền oà khóc làm nũng Louis, khiến cậu ta lúng túng
Khuôn mặt trở nên hoảng hốt, cậu ta thực sự không biết dỗ con gái a! Liền ôm chầm cô bé vào lòng mà vỗ vỗ như trẻ con, khiến Marie cứ thút tha thút thít mà vùi đầu vào ngực anh ta mà khóc
Áo lại ướt đẫm một mảng cực kỳ thảm thương!
Bé khóc vì lo cho chị Tiểu Niệm nha! Không phải vì có trai đẹp an ủi mà khóc đâu đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.