Tổng Tài Tuyệt Tình. Tôi Mệt Rồi, Nên Buông Tay Thôi
Chương 8: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới
Jenny
04/01/2021
Không suy nghĩ gì liền ký vào tờ ly hôn, bỗng nhiên nụ cười trên môi cô hiện lên. Thế nhưng ở phía khác, Hàn Trạch Minh nhìn Diệp Băng Băng vui vẻ thì mặt tối sầm lại.
"Ly hôn khiến cô vui đến như thế sao?"
Không quan tâm đến lời hắn nói. Cô nhẹ nhàng cười mỉm với Hàn Trạch Minh.
"Đồng phục của tôi đâu?"
"Cô... Hừ, Quản gia sẽ đưa cho cô. Giờ thì mau cút khỏi mắt tôi đi."
Diệp Băng Băng định xoay người lại đi về nơi người hầu đàn ở nhưng bỗng nhiên dừng chân lại. Diệp Băng Băng muốn nói với hắn câu này.
"Hàn Trạch Minh... À không, thưa cậu chủ, thật sự tôi cảm thấy rất vui vì chúng ta có thể đường đường chính chính ly hôn.
Tôi sẽ sống theo cách sống của tôi. Còn cậu chủ hãy cứ sống theo điều cậu chủ muốn. Chúng ta giờ đây không hề liên quan đến nhau. Thiếu gia và người hầu không bao giờ chung một thế giới cả."
Nói xong, cô cùng Quản gia đi vào phòng dành cho người hầu. Còn Hàn Trạch Minh vẫn câm lặng không nói gì. Dường như, anh cảm thấy trống vắng một cái gì đó... rất quan trọng.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hana tận tình chỉ những việc nên làm và không nên làm trong căn biệt thự này. Diệp Băng Băng cũng rất lắng nghe và ghi chép lại. Hana nhìn cô vui vẻ như vậy khiến tâm trạng cô cũng vui theo.
"Cô chủ à..."
"Ấy, đừng gọi như vậy. Chị lớn tuổi hơn em nên từ bây giờ chị cứ gọi em là Băng Băng. Hana à, chị nên làm quen đi."
"Bảo bối trong bụng cô thì phải làm sao?"
Diệp Băng Băng mỉm cười nhẹ nhàng vỗ vai Hana.
"Chị đừng lo, đây là niềm hi vọng để em sống tiếp mà. Em sẽ cố gắng không khiến bản thân mình suy nhược nữa đâu."
Hana không nói gì chỉ biết thở dài. Diệp Băng Băng cũng có lời muốn hỏi Hana.
"Chị Hana à, chị có thể cắt tóc hộ em được không?"
"Cắt tóc? Sao vậy? Tóc em đang để dài. Sao lại phải cắt."
"Em cảm thấy mình không hợp với mái tóc dài này. Em có cảm giác như từ nhỏ, tóc của em chỉ để ngang vai. Vả lại em cũng muốn được trở thành một con người mới."
"Thôi được rồi, đừng có hối hận."
"Hana à, chỉ biết gì về Bội Sam không?"
"Tôi có biết. Cậu chủ đã từng dẫn cô ấy về đây vài lần."
"Vậy Bội Sam là cô gái như thế nào?"
"Cô ấy rất tốt với mọi người. Bội Sam giống như cô vậy, không bao giờ phân biệt người hầu. Chúng tôi thật sự rất mến cô ấy.
Thế nhưng tôi không ngờ cô gái tốt như vậy, thần chết lại chọn cô ấy."
"..."
"Cô biết không Băng Băng, sau cái chết của Bội Sam. Trong suốt gần một năm qua, cậu chủ đã ở trong phòng 'CẤM' đó. Dằn vặt về bản thân đủ điều. Tôi cũng cảm thấy rất xót."
Diệp Băng Băng nghe xong lại không nói gì.
'*Không thể ngờ rằng hắn cũng có khoảng thời gian đau khổ như vậy*...'
"Ly hôn khiến cô vui đến như thế sao?"
Không quan tâm đến lời hắn nói. Cô nhẹ nhàng cười mỉm với Hàn Trạch Minh.
"Đồng phục của tôi đâu?"
"Cô... Hừ, Quản gia sẽ đưa cho cô. Giờ thì mau cút khỏi mắt tôi đi."
Diệp Băng Băng định xoay người lại đi về nơi người hầu đàn ở nhưng bỗng nhiên dừng chân lại. Diệp Băng Băng muốn nói với hắn câu này.
"Hàn Trạch Minh... À không, thưa cậu chủ, thật sự tôi cảm thấy rất vui vì chúng ta có thể đường đường chính chính ly hôn.
Tôi sẽ sống theo cách sống của tôi. Còn cậu chủ hãy cứ sống theo điều cậu chủ muốn. Chúng ta giờ đây không hề liên quan đến nhau. Thiếu gia và người hầu không bao giờ chung một thế giới cả."
Nói xong, cô cùng Quản gia đi vào phòng dành cho người hầu. Còn Hàn Trạch Minh vẫn câm lặng không nói gì. Dường như, anh cảm thấy trống vắng một cái gì đó... rất quan trọng.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hana tận tình chỉ những việc nên làm và không nên làm trong căn biệt thự này. Diệp Băng Băng cũng rất lắng nghe và ghi chép lại. Hana nhìn cô vui vẻ như vậy khiến tâm trạng cô cũng vui theo.
"Cô chủ à..."
"Ấy, đừng gọi như vậy. Chị lớn tuổi hơn em nên từ bây giờ chị cứ gọi em là Băng Băng. Hana à, chị nên làm quen đi."
"Bảo bối trong bụng cô thì phải làm sao?"
Diệp Băng Băng mỉm cười nhẹ nhàng vỗ vai Hana.
"Chị đừng lo, đây là niềm hi vọng để em sống tiếp mà. Em sẽ cố gắng không khiến bản thân mình suy nhược nữa đâu."
Hana không nói gì chỉ biết thở dài. Diệp Băng Băng cũng có lời muốn hỏi Hana.
"Chị Hana à, chị có thể cắt tóc hộ em được không?"
"Cắt tóc? Sao vậy? Tóc em đang để dài. Sao lại phải cắt."
"Em cảm thấy mình không hợp với mái tóc dài này. Em có cảm giác như từ nhỏ, tóc của em chỉ để ngang vai. Vả lại em cũng muốn được trở thành một con người mới."
"Thôi được rồi, đừng có hối hận."
"Hana à, chỉ biết gì về Bội Sam không?"
"Tôi có biết. Cậu chủ đã từng dẫn cô ấy về đây vài lần."
"Vậy Bội Sam là cô gái như thế nào?"
"Cô ấy rất tốt với mọi người. Bội Sam giống như cô vậy, không bao giờ phân biệt người hầu. Chúng tôi thật sự rất mến cô ấy.
Thế nhưng tôi không ngờ cô gái tốt như vậy, thần chết lại chọn cô ấy."
"..."
"Cô biết không Băng Băng, sau cái chết của Bội Sam. Trong suốt gần một năm qua, cậu chủ đã ở trong phòng 'CẤM' đó. Dằn vặt về bản thân đủ điều. Tôi cũng cảm thấy rất xót."
Diệp Băng Băng nghe xong lại không nói gì.
'*Không thể ngờ rằng hắn cũng có khoảng thời gian đau khổ như vậy*...'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.