Trầm Mê Làm Loạn
Đánh giá: 8.3/10 từ 6 lượt
Bạn đang đọc truyện Trầm Mê Làm Loạn của tác giả Xuyên Lan. Từ nhỏ đến lớn, Hứa Tứ Nguyệt vẫn luôn là một mỹ nhân.
Mà vì đẹp thế nên cô cậy vào đó mà bắt nạt bạn học, sau này còn vì đánh cược với người ta mà di trêu ghẹo thiếu niên tuấn tú, lãnh đạm nhất trường kia.
Thiếu niên kia hay mặc sơ mi trắng tinh, không tì vết, khuôn mặt lạnh nhạt, đường nét tinh tế, giọng nói cũng thanh lãnh, tính tình trầm mặc, kiệm lời.
Hứa Tứ Nguyệt ôm tâm lý đùa cợt, muốn nhìn xem người kia sẽ vì cô mà có những cảm xúc gì, vì cô mà không còn lạnh lẽo, vì cô mà đỏ mặt, vì cô ghen tuông, vì cô trầm mê...
Đang chơi đùa đến quên hết thảy thì gia đình cô đột nhiên gặp biến cố, thế nên cô cũng không còn tâm trạng gì cả, cứ thế rời đi, cắt đứt mọi phương thức liên lạc, thậm chí còn không nói với hắn một câu từ biệt.
Vài năm sau Hứa Tứ Nguyệt trở về nước, bị ép phải liên hôn, cô kịch liệt từ chối, nhưng vẫn bị đưa đến gặp mặt đối phương.
Thính đường xa hoa, ánh sáng tối tăm.
Người đàn ông ngồi trên cao kia vẫn lạnh nhạt tự phụ như thế, chỉ là ánh mắt đen kịt chăm chú nhìn cô đang sôi trào ánh lửa u ám.
Hắn nắm mặt cô nâng lên, giọng nói lành lạnh, lại ẩn chứa sự run rẩy.
"Bốn năm, em có còn nhớ không, em nợ tôi."
Hứa Tứ Nguyệt biết, cô xong rồi.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Cám Dỗ hoặc Mạc Nghiên Xuyên Sách
Mà vì đẹp thế nên cô cậy vào đó mà bắt nạt bạn học, sau này còn vì đánh cược với người ta mà di trêu ghẹo thiếu niên tuấn tú, lãnh đạm nhất trường kia.
Thiếu niên kia hay mặc sơ mi trắng tinh, không tì vết, khuôn mặt lạnh nhạt, đường nét tinh tế, giọng nói cũng thanh lãnh, tính tình trầm mặc, kiệm lời.
Hứa Tứ Nguyệt ôm tâm lý đùa cợt, muốn nhìn xem người kia sẽ vì cô mà có những cảm xúc gì, vì cô mà không còn lạnh lẽo, vì cô mà đỏ mặt, vì cô ghen tuông, vì cô trầm mê...
Đang chơi đùa đến quên hết thảy thì gia đình cô đột nhiên gặp biến cố, thế nên cô cũng không còn tâm trạng gì cả, cứ thế rời đi, cắt đứt mọi phương thức liên lạc, thậm chí còn không nói với hắn một câu từ biệt.
Vài năm sau Hứa Tứ Nguyệt trở về nước, bị ép phải liên hôn, cô kịch liệt từ chối, nhưng vẫn bị đưa đến gặp mặt đối phương.
Thính đường xa hoa, ánh sáng tối tăm.
Người đàn ông ngồi trên cao kia vẫn lạnh nhạt tự phụ như thế, chỉ là ánh mắt đen kịt chăm chú nhìn cô đang sôi trào ánh lửa u ám.
Hắn nắm mặt cô nâng lên, giọng nói lành lạnh, lại ẩn chứa sự run rẩy.
"Bốn năm, em có còn nhớ không, em nợ tôi."
Hứa Tứ Nguyệt biết, cô xong rồi.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Cám Dỗ hoặc Mạc Nghiên Xuyên Sách