Chương 320: Ngăn cơn sóng dữ, chấn động bốn bề (1)
Vô Ý Bảo Bảo
09/03/2018
Editor: Fuurin
Khuất sau tầng mây, mặt trời vốn chói chang nay lại trở nên ảm đạm, nó bị che phủ bởi một bóng đen, phía rìa hiện lên sắc đỏ, trông giống hiện tượng nhật thực. Nhưng lát sau viền đỏ này cũng bị mây che phủ hoàn toàn, chỉ để lại một vòng tròn tối đen.
Còn bên kia bầu trời, mặt trăng treo trên cao giống như bị nhuộm bởi máu, đỏ đến chói mắt, khiến cả bầu trời và mặt đất đều lây nhiễm sắc đỏ.
Sắc mặt mọi người biến đổi, dị cảnh thế này, dù là người đã từng đi qua vài không gian đại lục khác nhau như Gia Cát Minh Nguyệt cũng chỉ mới gặp lần đầu.
Socrates và Thánh Chủ nhìn nhau, ánh mắt hiếm khi xuất hiện vài phần kinh sợ.
“Vạn năm sau, lúc Huyết Nguyệt và Ám Nhật xếp thành hàng, tai họa khôn cùng sẽ giáng xuống đại lục, khiến cả thế giới quay về hư vô.” Gia Cát Minh Nguyệt đột nhiên nhớ tới lời tiên tri cổ xưa mà Socrates từng nói. Cảnh tượng ghê rợn, khiến người ta sợ hãi này, phải chăng là lời tiên tri đó?
Mặt đất dưới chân bỗng rung chuyển dữ dội, đứng tại chỗ mà có cảm giác như đang trên một con thuyền lênh đênh, trái tim cũng theo đó mà phập phồng, cảm giác vô cùng khó chịu.
Phía xa truyền đến âm thanh ầm ầm do kiến trúc đổ sập và tiếng mọi người kêu la ầm ĩ vì hoảng sợ, từng đợt khói bụi bốc lên cao, ngập tràn cả bầu trời màu máu.
Động đất! Hơn nữa lại còn là động đất cường độ cao! Gia Cát Minh Nguyệt phản ứng lại, nhưng rồi cảm thấy không thích hợp, Thánh Thành tôn giáo như Saintis, hầu như mỗi tòa nhà đều có thêm ma pháp trận gia cố, sao có thể bị sập dễ dàng bởi một cơn động đất được?
Ngay sau đó, Gia Cát Minh Nguyệt lập tức cảm giác được nguyên tố năng lượng vốn dày đặc trong không gian bỗng nhiên bị loãng ra, điều đó gây nên sự thiếu hụt năng lượng, cũng chính là nguyên nhân vì sao ma pháp trận trong Nhà thờ lớn Sous không hoạt động.
Do động đất mà Giáo Đường chấn động kịch liệt, tất cả cửa sổ đều vỡ tan, đất đá và tro bụi từ trên trần nhà rớt xuống. Trong nháy mắt, bụi bay mù mịt, ngăn chặn tầm mắt của mọi người.
“Không hay rồi!” Thánh Chủ thấp giọng hô lên, khuôn mặt vốn bình tĩnh không gợn sóng cũng xuất hiện vết nứt. Tình thế đã nghiêm trọng vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn.
Giáo Đường Sous là kiến trúc tôn giáo cổ xưa nhất ở Saintis, cũng là trung tâm của Thánh Giáo, nếu như nó bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, thì đó sẽ là một đòn trí mạng đối với Thánh Giáo.
Thánh Chủ liền niệm chú ngữ, một đồ án kim quang hiện lên ngay trung tâm đại sảnh, nhưng vì thiếu hụt nguyên tố năng lượng nên nó vô cùng ảm đạm. Thánh Chủ liền dốc hết pháp lực của bản thân cho Luyện Kim trận, Quyết Định Giả và nhóm Giáo Chủ thấy tình thế không ổn, cũng bất chấp tất cả truyền pháp lực vào đó.
Socrates và những người khác tuy không phải người của Giáo Đình, nhưng họ cũng không muốn chứng kiến một tòa kiến trúc sừng sững mấy vạn năm qua cứ vậy mà sụp đổ, xuất phát từ phẩm chất của Ma Pháp Sư, họ cũng chạy đến hỗ trợ.
Dù sao Gia Cát Minh Nguyệt cũng là tân nhậm Thánh Nữ, nếu khoanh tay đứng nhìn thì thật quá đáng, đành phải gia nhập đội ngũ. Gia Cát Minh Nguyệt đã hành động, nhóm Quân Khuynh Diệu đương nhiên sẽ làm theo. Vốn dĩ Nam Cung Cẩn đang ở một bên bình tĩnh giả bộ ra tay, nhưng thấy Gia Cát Minh Nguyệt hành động, nên hắn cũng bắt chước. Ian cũng vung tay, hai mươi Ma Pháp Sư trung thành với hắn, vốn đang ẩn nấp xung quanh liền lặng yên xuất hiện, cùng nhập hội với mọi người.
Dưới sự đồng lòng của mọi họ, Luyện Kim trận sáng rực lên, Giáo Đường một lần nữa ổn định lại.
Đã tạm thời vượt qua nguy hiểm, nhưng trong lòng mọi người vẫn chưa thể bình tĩnh, tuy Giáo Đường Sous được an toàn, nhưng còn những nơi khác trong thành? Tất cả đều hiểu, Saintis đang gặp phải kiếp nạn khó khăn nhất trong lịch sử.
Thánh Chủ dẫn đầu bước ra ngoài, những người khác theo sát.
Hai Thánh Kỵ Sĩ đã áp giải Băng Thánh Nữ ra khỏi Giáo Đường cũng đuổi kịp bọn họ, bỏ rơi Băng Thánh Nữ tại chỗ. Vừa nãy, Thánh Chủ chỉ ra lệnh dẫn ả ta ra ngoài chứ không nói phải xử lý ả ra sao. Giờ đây xảy ra biến cố, hai người bọn họ đều đoán được Giáo Đình có khả năng gặp kiếp nạn kinh thiên, ai hơi đâu đi quản ả ta nữa.
Anne nhìn bóng dáng Thánh Chủ rời đi, do dự một chút, cũng lặng lẽ đi theo.
Dưới vầng sáng của Huyết Nguyệt, Saintis bị vây trong tình cảnh hỗn loạn và khủng hoảng, một ít nhà cửa ầm ầm sập xuống, khắp nơi trong thành bốc lên khói bụi mù mịt. Vô số tín đồ quỳ rạp xuống đất cao giọng niệm tụng kinh văn, thành kính cầu nguyện.
Mà tại trung tâm thành Saintis, Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp tượng trưng cho lịch sử Saintis đang rung lắc dữ dội vì động đất. Thánh Quang Hỏa Diễm mấy ngàn năm rực cháy trên đỉnh tháp lập lòe trong gió, giống như có thể tắt bất cứ lúc nào.
Đám người Thánh Chủ biến sắc, vội thi triển Phong Tường Thuật bay tới chỗ Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp. Đứng giữa không trung, cảnh tượng phía dưới càng thêm ghê người, thấy được những người gặp nạn đang vùng vẫy trong đống đổ nát, thấy trước mắt chỉ toàn màu đỏ, nghe thấy tiếng khóc tiếng kêu rên thảm thiết, lòng Gia Cát Minh Nguyệt đau xót, dù là người có ý chí sắt đá, lúc nhìn thấy cảnh này cũng thấy bi ai, huống chi nàng.
“Lập tức đi cứu người.” Thánh Chủ hạ lệnh. Thánh Kỵ Sĩ không hề do dự tuân lệnh.
“Các ngươi cũng đi đi.” Gia Cát Minh Nguyệt nói với Raphael và nhóm Quang Minh Thủ Hộ Kỵ Sĩ.
Maldini cũng triệu hồi Cự Long tọa kị Brando rồi cùng những người khác bay tới đống đổ nát, cứu những người bị mắc kẹt.
Còn Thánh Chủ và nhóm Gia Cát Minh Nguyệt, vẫn tiếp tục đi tới Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp.
“Thánh Chủ Nghê Hạ, nguy rồi, trong thành xuất hiện Thực Thi Quỷ!” Một Thánh Kỵ Sĩ trên người loang lổ vết máu lo lắng chạy đến nói, đó chính là đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ Arthur của Tòa Án Tông Giáo Miranda, do bị liên lụy bởi Băng Thánh Nữ trong cuộc thi đấu Quang Minh Ma Pháp, nên vị đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ này cũng bị triệu hồi về Saintis.
“Thực Thi Quỷ ư!” Các vị Giáo Chủ mặt mày biến sắc.
Thực Thi Quỷ là một loài ma thú cấp thấp có thuộc tính Hắc Ám do Hắc Ám Thần Điện nuôi dưỡng, sức chiến đấu của chúng không quá mạnh mẽ nhưng khả năng sinh sản và sinh mệnh lại rất dẻo dai cho nên chúng có số lượng vô cùng khổng lồ. Bản tính của Thực Thi Quỷ rất hung tàn cuồng bạo, trên chiến trường, chúng có thể ăn thịt các thi thể để chữa thương và khôi phục sức sống.Trong cuộc chiến mấy ngàn năm qua giữa Thánh Giáo và Hắc Ám Thần Điện, Thực Thi Quỷ chính là quân chủ lực trên chiến trường của phe Hắc Ám. Nhờ móng vuốt và hàm răng sắc nhọn, và ưu thế về số lượng, chúng tạo nên sự uy hiếp to lớn đối với các tín đồ, ngay cả Thánh Kỵ Sĩ có được Thánh Khí cũng không dám một mình xông vào bầy Thực Thi Quỷ chiến đấu, có câu con kiến giết được cả voi, huống hồ đây không phải kiến mà là Thực Thi Quỷ.
Đặc tính ăn thịt thi thể để chữa thương và khôi phục sức sống mới chính là điểm đáng sợ nhất của chúng, dù có là ai, khi nhìn thấy chính đồng đội mình bị một bầy dã thú cắn xé, tâm lý đều sẽ trở nên khủng hoảng, lâm vào trạng thái sợ hãi cực độ.
Đúng lúc này, dân chúng từ các phương hướng bỗng dồn dập kéo về khu trung tâm, chỗ có Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, vừa chạy vừa kêu cứu. Có một bầy ma thú lông tóc dựng đuổi sát theo họ, hình dáng của chúng nhỏ hơn so với chó hoang, nhưng bắp thịt lại rắn chắc, có sức bật kinh khủng, miệng đầy răng nanh nhọn hoắt, bốn chân mang móng vuốt nhọn hoắt, sáng loáng như lưỡi hái Tử Thần.
Những tín đồ chậm chân một chút liền bị Thực Thi Quỷ vồ xuống đất, trong tiếng la thất thanh của mọi người bỗng truyền đến tiếng răng nanh và xương cốt đụng nhau kêu răng rắc, cuối cùng trong vũng máu chỉ còn sót lại một thi thể đã bị cắn xé tan nát. Một số tín đồ sợ tới mức hồn vía lên mây, chân nhũn cả xuống, chạy được mấy bước liền té nhào, trong tiếng kêu gào thảm thiết, liền biến thành thức ăn ngon trong miệng Thực Thi Quỷ.
“Oẹ!” Một Thánh Nữ mặt mày tái nhợt, hoảng sợ nôn ngay tại chỗ.
Một nhóm Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ của Thánh Giáo từ bốn phương tám hướng chạy đến, muốn ngăn cản tốc độ của Thực Thi Quỷ. Nhưng tình thế quá mức hỗn loạn, họ không thể tổ chức phòng ngự một cách có hiệu quả được, cuối cùng từng người từng người ngã xuống làm mồi dưới răng nanh đám Thực Thi Quỷ.
Các tín đồ không ngừng chạy tới Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, hiện tại họ không còn biết chỗ nào là an toàn nữa, cũng không có năng lực chống lại Thực Thi Quỷ đáng sợ, họ chỉ theo bản năng tìm đến cội nguồn tín ngưỡng của chính mình, muốn nhận được che chở từ Thần Ánh Sáng. Trong suy nghĩ của họ, Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp chính là thần tích, chỉ có nơi này, mới có thể bảo vệ họ an toàn.
Những tòa nhà vốn đang lung lay, liền bị dòng người đông đúc lướt qua chèn sập, nếu để họ tùy tiện vọt vào Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, chỉ sợ tòa thần tích này cũng bị đạp đổ.
Trên quảng trường đằng trước Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, đội Thủ Hộ Kỵ Sĩ xếp thành bức tường người che kín tháp. May thay, những người đi tới đều không phải dân chúng bình thường mà là tín đồ trung thành, dù đang vô cùng sợ hãi, những tín đồ này cũng không dám tự tiện vượt quá rào chắn để vào trong.
“Mau mở Truyền Tống Trận, sơ tán các tín đồ.” Thánh Chủ nhanh chóng quyết định, sau đó hạ lệnh.
Ma Pháp Trận vốn được che giấu nơi trung tâm quảng trường nay được mở ra, các tín đồ nhanh chóng được truyền tống tới thành phố khác, nhưng tốc độ của Truyền Tống Trận còn kém xa tốc độ lao đến của người dân, dù Ma Pháp Sư của Giáo Đình có liều mạng xé từng quyển trục truyền tống đi chăng nữa, người trong quảng trường vẫn ngày càng nhiều, chen chúc tới một con kiến cũng khó lọt.
Đối mặt với bầy Thực Thi Quỷ đông nghìn nghịt ở phía sau, các tín đồ đành tuyệt vọng dừng lại, quỳ xuống tại chỗ cầu mong các Thần che chở, dù đang ở trong thời khắc sinh tử, bọn họ vẫn giữ nguyên vẻ mặt kiên định, không chút nghi ngờ.
Gia Cát Minh Nguyệt âm thầm bực tức, Thần Thần cái cọng lông á! Nếu Thần mà có thật, thì đã sớm hiển linh rồi. Chính các nàng mới là những người đang đứng đây cố gắng bảo vệ họ nè. Quả nhiên, Thần Côn là một nghề nghiệp khiến người ta khó chịu!
Sau khi hạ lệnh xong, Thánh Chủ dẫn theo các vị Giáo Chủ và nhóm Gia Cát Minh Nguyệt bay tới chỗ bầy Thực Thi quỷ, cứu các tín đồ đang bị bao vây, không thèm để ý Thánh Hỏa có tắt hay không nữa.
Gia Cát Minh Nguyệt biết Thánh Hỏa trong Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với Thánh Giáo, đây là thứ quan trọng nhất tạo nên tín ngưỡng của họ, là minh chứng sự hiện diện của Thần Ánh Sáng. Nhưng lúc này, vì cứu các tín đồ, Thánh Chủ lại có thể quên đi vấn đề của Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp. Thấy được sự đau lòng trong mắt Thánh Chủ, Gia Cát Minh Nguyệt chợt nảy sinh thiện cảm với hắn, mặc kệ hắn có tiểu nhân ra sao, Thần Côn thế nào thì giờ phút này, hắn chính là một người đáng để nàng tôn trọng.
Phong Long điên cuống rống lên, nữ Ma Pháp Sư tiếp tục ra sân, từng đợt ma pháp ùn ùn kéo đến bao phủ bầy Thực Thi Quỷ, hủy diệt chúng hoàn toàn.
Cuối cùng Gia Cát Minh Nguyệt cũng được tận mắt nhìn thấy Ma Pháp Nghĩ Hình của Thánh Chủ, đó là một thanh pháp trượng dát vàng nạm ngọc vô cùng to lớn, thanh pháp trượng này lơ lững giữa không trung. Sau đó rơi thẳng xuống mặt đất như một tảng thiên thạch, vụ va chạm mạnh mẽ giữa pháp trượng với mặt đất tạo nên từng đợt sóng màu vàng, khi Thực Thi Quỷ bị làn sóng ấy đánh vào, trong nháy mắt chúng liền biến thành tro bụi, một chút xương cốt cũng không còn.
Chứng kiến sức mạnh của Thánh Chủ, quân lính và nhóm Ma Pháp Sư của Giáo Đình vốn rời rạc như tìm được người lãnh tụ, nhanh chóng hợp lại với nhau, đánh ra từng đợt ma pháp.
Những đợt tấn công của Thực Thi Quỷ rốt cuộc cũng tạm thời bị chặn lại, các tín đồ đã có thời gian để thở dốc, họ vô cùng kính sợ ngước nhìn lên trời.
Đúng lúc này, có một mảng đen kịt bay về phía quảng trường, nơi các tín đồ đang tụ tập.
Đó là một đám Kỵ Sĩ, cưỡi những con chim lớn màu đen. Bọn chúng mặc áo choàng đen, ngồi vững vàng trên lưng chim, hai tay nắm chặt hai pháp trượng tuy nhỏ nhưng tinh xảo, miệng niệm một loại chú ngữ như nghe như đến từ Minh Giới xa xưa. Mỗi một lần pháp trượng được vung lên, một mảng ánh sáng màu đen lại được phóng thích.
Khi một số tín đồ từng tu luyện ma pháp tiếp xúc với ánh sáng đen này, số ma pháp ít ỏi trong cơ thể họ cứ thế bị hút ra ngoài, từ pháp trượng truyền vào cơ thể bọn Kỵ Sĩ, còn cơ thể họ co rút lại, trở thành xác khô.
Cùng lúc đó, con chim màu đen khổng lồ chúng cưỡi cũng phun ra chất lỏng màu xanh lá, những chất lỏng này rơi xuống như mưa, có tính ăn mòn rất mạnh. Chỉ cần bị dính một tí, quần áo liền thủng một lỗ lớn, da phát ra tiếng xèo xèo. Vô số tín đồ bị dính phải chất lỏng, lăn lộn đầy đất, có người thậm chí còn bị ăn mòn chỉ còn lại bộ xương trắng.
“Là Long Ưng Kỵ Sĩ!” Arthur hoảng hốt kêu lên. Chúng không phải là binh lính cấp thấp như Thực Thi Quỷ, mà chính là quân chủ lực cường đại trong Quân Đoàn Thần Kỵ Hắc Ám. Ma Pháp Trượng Cắn Nuốt của Long Ưng chính là khắc tinh đáng sợ của Ma Pháp Sư loài người. Chất ăn mòn từ Long Ưng đối với Chiến Sĩ Thánh Giáo bình thường cũng có sức uy hiếp vô cùng to lớn, chỉ có Thánh Kỵ Sĩ mang áo giáp ma pháp mới có thể hoàn toàn chống được tính ăn mòn của nó.
“Chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện còn phái ra cả Long Ưng Kỵ Sĩ nữa ư?” Arthur đã từng giao đấu với Long Ưng Kỵ Sĩ. Hắn là người hiểu rõ hơn ai hết về sự đáng sợ của bọn chúng. Phía trước có khoảng hơn một ngàn Long Ưng Kỵ Sĩ, đây là lần đầu tiên hắn thấy một đội Long Ưng Kỵ Sĩ quy mô như vậy.
Chẳng ai ngờ, lời tiên đoán từ xa xưa về Huyết Nguyệt và Ám Nhật trở thành hiện thực, càng không thể ngờ, là vào lúc này, Hắc Ám Thần Điện lại bất ngờ tấn công thành Saintis. Rõ ràng Giáo Đình đang ở thế bị động do chưa chuẩn bị đầy đủ, Thánh Chủ Nghê Hạ vất vả lắm mới ngăn chặn được đám Thực Thi Quỷ, thì giờ trên trời lại có thêm Long Ưng Kỵ Sĩ.
Một Thánh Kỵ Sĩ nổi danh dùng Thánh Khí phát ra đấu khí ẩn chứa sức mạnh Quang Minh, phóng về phía Long Ưng Kỵ Sĩ. Nhưng số lượng của họ ít hơn kẻ địch rất nhiều, phản kích đều không có hiệu quả mấy. Thánh Chủ đành phải ngừng tấn công lũ Thực Thi Quỷ, chuyển sang tấn công Long Ưng Kỵ Sĩ.
So với Long Ưng Kỵ Sĩ vô cùng mạnh mẽ thì sức phá hoại của lũ Thực Thi Quỷ yếu hơn nhiều. Chỉ có bản năng ăn thịt người tàn bạo của chúng, tạo cho người ta bóng ma tâm lý mà thôi. Dưới kia Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư của Giáo Đình đã tập trung lại với nhau, có thể tạm thời ngăn cản được sự tấn công từ bầy Thực Thi Quỷ, cho nên việc cấp bách hiện tại, là phải nhanh chóng tiêu diệt đám Long Ưng Kỵ Sĩ, nếu không các tín đồ sẽ thương vong vô cùng nặng nề.
Từng đợt ma pháp rực rỡ mà mạnh mẽ đồng loạt lao tới đám Long Ưng Kỵ Sĩ. Cho dù thực lục của Thánh Chủ và nhóm Socrates rất siêu phàm, nhưng do sự việc xảy ra quá đột ngột, còn Long Ưng Kỵ Sĩ thì lại quá đông và mạnh không kém, nên trong khoảng thời gian ngắn, hai bên vẫn đang trong trạng thái giằng co.
Điều đáng mừng là, nhóm Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ phía dưới cuối cùng cũng thành công tạo thành một rào chắn, ngăn cản Thực Thi Quỷ tiến sâu vào bên trong. Vô số Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư của Giáo Đình đang từ khắp nơi chạy đến Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, chỉ cần cố gắng kiên trì thêm chút nữa, thì Giáo Đình sẽ là người giành được thắng lợi.
Khuất sau tầng mây, mặt trời vốn chói chang nay lại trở nên ảm đạm, nó bị che phủ bởi một bóng đen, phía rìa hiện lên sắc đỏ, trông giống hiện tượng nhật thực. Nhưng lát sau viền đỏ này cũng bị mây che phủ hoàn toàn, chỉ để lại một vòng tròn tối đen.
Còn bên kia bầu trời, mặt trăng treo trên cao giống như bị nhuộm bởi máu, đỏ đến chói mắt, khiến cả bầu trời và mặt đất đều lây nhiễm sắc đỏ.
Sắc mặt mọi người biến đổi, dị cảnh thế này, dù là người đã từng đi qua vài không gian đại lục khác nhau như Gia Cát Minh Nguyệt cũng chỉ mới gặp lần đầu.
Socrates và Thánh Chủ nhìn nhau, ánh mắt hiếm khi xuất hiện vài phần kinh sợ.
“Vạn năm sau, lúc Huyết Nguyệt và Ám Nhật xếp thành hàng, tai họa khôn cùng sẽ giáng xuống đại lục, khiến cả thế giới quay về hư vô.” Gia Cát Minh Nguyệt đột nhiên nhớ tới lời tiên tri cổ xưa mà Socrates từng nói. Cảnh tượng ghê rợn, khiến người ta sợ hãi này, phải chăng là lời tiên tri đó?
Mặt đất dưới chân bỗng rung chuyển dữ dội, đứng tại chỗ mà có cảm giác như đang trên một con thuyền lênh đênh, trái tim cũng theo đó mà phập phồng, cảm giác vô cùng khó chịu.
Phía xa truyền đến âm thanh ầm ầm do kiến trúc đổ sập và tiếng mọi người kêu la ầm ĩ vì hoảng sợ, từng đợt khói bụi bốc lên cao, ngập tràn cả bầu trời màu máu.
Động đất! Hơn nữa lại còn là động đất cường độ cao! Gia Cát Minh Nguyệt phản ứng lại, nhưng rồi cảm thấy không thích hợp, Thánh Thành tôn giáo như Saintis, hầu như mỗi tòa nhà đều có thêm ma pháp trận gia cố, sao có thể bị sập dễ dàng bởi một cơn động đất được?
Ngay sau đó, Gia Cát Minh Nguyệt lập tức cảm giác được nguyên tố năng lượng vốn dày đặc trong không gian bỗng nhiên bị loãng ra, điều đó gây nên sự thiếu hụt năng lượng, cũng chính là nguyên nhân vì sao ma pháp trận trong Nhà thờ lớn Sous không hoạt động.
Do động đất mà Giáo Đường chấn động kịch liệt, tất cả cửa sổ đều vỡ tan, đất đá và tro bụi từ trên trần nhà rớt xuống. Trong nháy mắt, bụi bay mù mịt, ngăn chặn tầm mắt của mọi người.
“Không hay rồi!” Thánh Chủ thấp giọng hô lên, khuôn mặt vốn bình tĩnh không gợn sóng cũng xuất hiện vết nứt. Tình thế đã nghiêm trọng vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn.
Giáo Đường Sous là kiến trúc tôn giáo cổ xưa nhất ở Saintis, cũng là trung tâm của Thánh Giáo, nếu như nó bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, thì đó sẽ là một đòn trí mạng đối với Thánh Giáo.
Thánh Chủ liền niệm chú ngữ, một đồ án kim quang hiện lên ngay trung tâm đại sảnh, nhưng vì thiếu hụt nguyên tố năng lượng nên nó vô cùng ảm đạm. Thánh Chủ liền dốc hết pháp lực của bản thân cho Luyện Kim trận, Quyết Định Giả và nhóm Giáo Chủ thấy tình thế không ổn, cũng bất chấp tất cả truyền pháp lực vào đó.
Socrates và những người khác tuy không phải người của Giáo Đình, nhưng họ cũng không muốn chứng kiến một tòa kiến trúc sừng sững mấy vạn năm qua cứ vậy mà sụp đổ, xuất phát từ phẩm chất của Ma Pháp Sư, họ cũng chạy đến hỗ trợ.
Dù sao Gia Cát Minh Nguyệt cũng là tân nhậm Thánh Nữ, nếu khoanh tay đứng nhìn thì thật quá đáng, đành phải gia nhập đội ngũ. Gia Cát Minh Nguyệt đã hành động, nhóm Quân Khuynh Diệu đương nhiên sẽ làm theo. Vốn dĩ Nam Cung Cẩn đang ở một bên bình tĩnh giả bộ ra tay, nhưng thấy Gia Cát Minh Nguyệt hành động, nên hắn cũng bắt chước. Ian cũng vung tay, hai mươi Ma Pháp Sư trung thành với hắn, vốn đang ẩn nấp xung quanh liền lặng yên xuất hiện, cùng nhập hội với mọi người.
Dưới sự đồng lòng của mọi họ, Luyện Kim trận sáng rực lên, Giáo Đường một lần nữa ổn định lại.
Đã tạm thời vượt qua nguy hiểm, nhưng trong lòng mọi người vẫn chưa thể bình tĩnh, tuy Giáo Đường Sous được an toàn, nhưng còn những nơi khác trong thành? Tất cả đều hiểu, Saintis đang gặp phải kiếp nạn khó khăn nhất trong lịch sử.
Thánh Chủ dẫn đầu bước ra ngoài, những người khác theo sát.
Hai Thánh Kỵ Sĩ đã áp giải Băng Thánh Nữ ra khỏi Giáo Đường cũng đuổi kịp bọn họ, bỏ rơi Băng Thánh Nữ tại chỗ. Vừa nãy, Thánh Chủ chỉ ra lệnh dẫn ả ta ra ngoài chứ không nói phải xử lý ả ra sao. Giờ đây xảy ra biến cố, hai người bọn họ đều đoán được Giáo Đình có khả năng gặp kiếp nạn kinh thiên, ai hơi đâu đi quản ả ta nữa.
Anne nhìn bóng dáng Thánh Chủ rời đi, do dự một chút, cũng lặng lẽ đi theo.
Dưới vầng sáng của Huyết Nguyệt, Saintis bị vây trong tình cảnh hỗn loạn và khủng hoảng, một ít nhà cửa ầm ầm sập xuống, khắp nơi trong thành bốc lên khói bụi mù mịt. Vô số tín đồ quỳ rạp xuống đất cao giọng niệm tụng kinh văn, thành kính cầu nguyện.
Mà tại trung tâm thành Saintis, Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp tượng trưng cho lịch sử Saintis đang rung lắc dữ dội vì động đất. Thánh Quang Hỏa Diễm mấy ngàn năm rực cháy trên đỉnh tháp lập lòe trong gió, giống như có thể tắt bất cứ lúc nào.
Đám người Thánh Chủ biến sắc, vội thi triển Phong Tường Thuật bay tới chỗ Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp. Đứng giữa không trung, cảnh tượng phía dưới càng thêm ghê người, thấy được những người gặp nạn đang vùng vẫy trong đống đổ nát, thấy trước mắt chỉ toàn màu đỏ, nghe thấy tiếng khóc tiếng kêu rên thảm thiết, lòng Gia Cát Minh Nguyệt đau xót, dù là người có ý chí sắt đá, lúc nhìn thấy cảnh này cũng thấy bi ai, huống chi nàng.
“Lập tức đi cứu người.” Thánh Chủ hạ lệnh. Thánh Kỵ Sĩ không hề do dự tuân lệnh.
“Các ngươi cũng đi đi.” Gia Cát Minh Nguyệt nói với Raphael và nhóm Quang Minh Thủ Hộ Kỵ Sĩ.
Maldini cũng triệu hồi Cự Long tọa kị Brando rồi cùng những người khác bay tới đống đổ nát, cứu những người bị mắc kẹt.
Còn Thánh Chủ và nhóm Gia Cát Minh Nguyệt, vẫn tiếp tục đi tới Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp.
“Thánh Chủ Nghê Hạ, nguy rồi, trong thành xuất hiện Thực Thi Quỷ!” Một Thánh Kỵ Sĩ trên người loang lổ vết máu lo lắng chạy đến nói, đó chính là đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ Arthur của Tòa Án Tông Giáo Miranda, do bị liên lụy bởi Băng Thánh Nữ trong cuộc thi đấu Quang Minh Ma Pháp, nên vị đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ này cũng bị triệu hồi về Saintis.
“Thực Thi Quỷ ư!” Các vị Giáo Chủ mặt mày biến sắc.
Thực Thi Quỷ là một loài ma thú cấp thấp có thuộc tính Hắc Ám do Hắc Ám Thần Điện nuôi dưỡng, sức chiến đấu của chúng không quá mạnh mẽ nhưng khả năng sinh sản và sinh mệnh lại rất dẻo dai cho nên chúng có số lượng vô cùng khổng lồ. Bản tính của Thực Thi Quỷ rất hung tàn cuồng bạo, trên chiến trường, chúng có thể ăn thịt các thi thể để chữa thương và khôi phục sức sống.Trong cuộc chiến mấy ngàn năm qua giữa Thánh Giáo và Hắc Ám Thần Điện, Thực Thi Quỷ chính là quân chủ lực trên chiến trường của phe Hắc Ám. Nhờ móng vuốt và hàm răng sắc nhọn, và ưu thế về số lượng, chúng tạo nên sự uy hiếp to lớn đối với các tín đồ, ngay cả Thánh Kỵ Sĩ có được Thánh Khí cũng không dám một mình xông vào bầy Thực Thi Quỷ chiến đấu, có câu con kiến giết được cả voi, huống hồ đây không phải kiến mà là Thực Thi Quỷ.
Đặc tính ăn thịt thi thể để chữa thương và khôi phục sức sống mới chính là điểm đáng sợ nhất của chúng, dù có là ai, khi nhìn thấy chính đồng đội mình bị một bầy dã thú cắn xé, tâm lý đều sẽ trở nên khủng hoảng, lâm vào trạng thái sợ hãi cực độ.
Đúng lúc này, dân chúng từ các phương hướng bỗng dồn dập kéo về khu trung tâm, chỗ có Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, vừa chạy vừa kêu cứu. Có một bầy ma thú lông tóc dựng đuổi sát theo họ, hình dáng của chúng nhỏ hơn so với chó hoang, nhưng bắp thịt lại rắn chắc, có sức bật kinh khủng, miệng đầy răng nanh nhọn hoắt, bốn chân mang móng vuốt nhọn hoắt, sáng loáng như lưỡi hái Tử Thần.
Những tín đồ chậm chân một chút liền bị Thực Thi Quỷ vồ xuống đất, trong tiếng la thất thanh của mọi người bỗng truyền đến tiếng răng nanh và xương cốt đụng nhau kêu răng rắc, cuối cùng trong vũng máu chỉ còn sót lại một thi thể đã bị cắn xé tan nát. Một số tín đồ sợ tới mức hồn vía lên mây, chân nhũn cả xuống, chạy được mấy bước liền té nhào, trong tiếng kêu gào thảm thiết, liền biến thành thức ăn ngon trong miệng Thực Thi Quỷ.
“Oẹ!” Một Thánh Nữ mặt mày tái nhợt, hoảng sợ nôn ngay tại chỗ.
Một nhóm Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ của Thánh Giáo từ bốn phương tám hướng chạy đến, muốn ngăn cản tốc độ của Thực Thi Quỷ. Nhưng tình thế quá mức hỗn loạn, họ không thể tổ chức phòng ngự một cách có hiệu quả được, cuối cùng từng người từng người ngã xuống làm mồi dưới răng nanh đám Thực Thi Quỷ.
Các tín đồ không ngừng chạy tới Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, hiện tại họ không còn biết chỗ nào là an toàn nữa, cũng không có năng lực chống lại Thực Thi Quỷ đáng sợ, họ chỉ theo bản năng tìm đến cội nguồn tín ngưỡng của chính mình, muốn nhận được che chở từ Thần Ánh Sáng. Trong suy nghĩ của họ, Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp chính là thần tích, chỉ có nơi này, mới có thể bảo vệ họ an toàn.
Những tòa nhà vốn đang lung lay, liền bị dòng người đông đúc lướt qua chèn sập, nếu để họ tùy tiện vọt vào Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, chỉ sợ tòa thần tích này cũng bị đạp đổ.
Trên quảng trường đằng trước Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, đội Thủ Hộ Kỵ Sĩ xếp thành bức tường người che kín tháp. May thay, những người đi tới đều không phải dân chúng bình thường mà là tín đồ trung thành, dù đang vô cùng sợ hãi, những tín đồ này cũng không dám tự tiện vượt quá rào chắn để vào trong.
“Mau mở Truyền Tống Trận, sơ tán các tín đồ.” Thánh Chủ nhanh chóng quyết định, sau đó hạ lệnh.
Ma Pháp Trận vốn được che giấu nơi trung tâm quảng trường nay được mở ra, các tín đồ nhanh chóng được truyền tống tới thành phố khác, nhưng tốc độ của Truyền Tống Trận còn kém xa tốc độ lao đến của người dân, dù Ma Pháp Sư của Giáo Đình có liều mạng xé từng quyển trục truyền tống đi chăng nữa, người trong quảng trường vẫn ngày càng nhiều, chen chúc tới một con kiến cũng khó lọt.
Đối mặt với bầy Thực Thi Quỷ đông nghìn nghịt ở phía sau, các tín đồ đành tuyệt vọng dừng lại, quỳ xuống tại chỗ cầu mong các Thần che chở, dù đang ở trong thời khắc sinh tử, bọn họ vẫn giữ nguyên vẻ mặt kiên định, không chút nghi ngờ.
Gia Cát Minh Nguyệt âm thầm bực tức, Thần Thần cái cọng lông á! Nếu Thần mà có thật, thì đã sớm hiển linh rồi. Chính các nàng mới là những người đang đứng đây cố gắng bảo vệ họ nè. Quả nhiên, Thần Côn là một nghề nghiệp khiến người ta khó chịu!
Sau khi hạ lệnh xong, Thánh Chủ dẫn theo các vị Giáo Chủ và nhóm Gia Cát Minh Nguyệt bay tới chỗ bầy Thực Thi quỷ, cứu các tín đồ đang bị bao vây, không thèm để ý Thánh Hỏa có tắt hay không nữa.
Gia Cát Minh Nguyệt biết Thánh Hỏa trong Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với Thánh Giáo, đây là thứ quan trọng nhất tạo nên tín ngưỡng của họ, là minh chứng sự hiện diện của Thần Ánh Sáng. Nhưng lúc này, vì cứu các tín đồ, Thánh Chủ lại có thể quên đi vấn đề của Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp. Thấy được sự đau lòng trong mắt Thánh Chủ, Gia Cát Minh Nguyệt chợt nảy sinh thiện cảm với hắn, mặc kệ hắn có tiểu nhân ra sao, Thần Côn thế nào thì giờ phút này, hắn chính là một người đáng để nàng tôn trọng.
Phong Long điên cuống rống lên, nữ Ma Pháp Sư tiếp tục ra sân, từng đợt ma pháp ùn ùn kéo đến bao phủ bầy Thực Thi Quỷ, hủy diệt chúng hoàn toàn.
Cuối cùng Gia Cát Minh Nguyệt cũng được tận mắt nhìn thấy Ma Pháp Nghĩ Hình của Thánh Chủ, đó là một thanh pháp trượng dát vàng nạm ngọc vô cùng to lớn, thanh pháp trượng này lơ lững giữa không trung. Sau đó rơi thẳng xuống mặt đất như một tảng thiên thạch, vụ va chạm mạnh mẽ giữa pháp trượng với mặt đất tạo nên từng đợt sóng màu vàng, khi Thực Thi Quỷ bị làn sóng ấy đánh vào, trong nháy mắt chúng liền biến thành tro bụi, một chút xương cốt cũng không còn.
Chứng kiến sức mạnh của Thánh Chủ, quân lính và nhóm Ma Pháp Sư của Giáo Đình vốn rời rạc như tìm được người lãnh tụ, nhanh chóng hợp lại với nhau, đánh ra từng đợt ma pháp.
Những đợt tấn công của Thực Thi Quỷ rốt cuộc cũng tạm thời bị chặn lại, các tín đồ đã có thời gian để thở dốc, họ vô cùng kính sợ ngước nhìn lên trời.
Đúng lúc này, có một mảng đen kịt bay về phía quảng trường, nơi các tín đồ đang tụ tập.
Đó là một đám Kỵ Sĩ, cưỡi những con chim lớn màu đen. Bọn chúng mặc áo choàng đen, ngồi vững vàng trên lưng chim, hai tay nắm chặt hai pháp trượng tuy nhỏ nhưng tinh xảo, miệng niệm một loại chú ngữ như nghe như đến từ Minh Giới xa xưa. Mỗi một lần pháp trượng được vung lên, một mảng ánh sáng màu đen lại được phóng thích.
Khi một số tín đồ từng tu luyện ma pháp tiếp xúc với ánh sáng đen này, số ma pháp ít ỏi trong cơ thể họ cứ thế bị hút ra ngoài, từ pháp trượng truyền vào cơ thể bọn Kỵ Sĩ, còn cơ thể họ co rút lại, trở thành xác khô.
Cùng lúc đó, con chim màu đen khổng lồ chúng cưỡi cũng phun ra chất lỏng màu xanh lá, những chất lỏng này rơi xuống như mưa, có tính ăn mòn rất mạnh. Chỉ cần bị dính một tí, quần áo liền thủng một lỗ lớn, da phát ra tiếng xèo xèo. Vô số tín đồ bị dính phải chất lỏng, lăn lộn đầy đất, có người thậm chí còn bị ăn mòn chỉ còn lại bộ xương trắng.
“Là Long Ưng Kỵ Sĩ!” Arthur hoảng hốt kêu lên. Chúng không phải là binh lính cấp thấp như Thực Thi Quỷ, mà chính là quân chủ lực cường đại trong Quân Đoàn Thần Kỵ Hắc Ám. Ma Pháp Trượng Cắn Nuốt của Long Ưng chính là khắc tinh đáng sợ của Ma Pháp Sư loài người. Chất ăn mòn từ Long Ưng đối với Chiến Sĩ Thánh Giáo bình thường cũng có sức uy hiếp vô cùng to lớn, chỉ có Thánh Kỵ Sĩ mang áo giáp ma pháp mới có thể hoàn toàn chống được tính ăn mòn của nó.
“Chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện còn phái ra cả Long Ưng Kỵ Sĩ nữa ư?” Arthur đã từng giao đấu với Long Ưng Kỵ Sĩ. Hắn là người hiểu rõ hơn ai hết về sự đáng sợ của bọn chúng. Phía trước có khoảng hơn một ngàn Long Ưng Kỵ Sĩ, đây là lần đầu tiên hắn thấy một đội Long Ưng Kỵ Sĩ quy mô như vậy.
Chẳng ai ngờ, lời tiên đoán từ xa xưa về Huyết Nguyệt và Ám Nhật trở thành hiện thực, càng không thể ngờ, là vào lúc này, Hắc Ám Thần Điện lại bất ngờ tấn công thành Saintis. Rõ ràng Giáo Đình đang ở thế bị động do chưa chuẩn bị đầy đủ, Thánh Chủ Nghê Hạ vất vả lắm mới ngăn chặn được đám Thực Thi Quỷ, thì giờ trên trời lại có thêm Long Ưng Kỵ Sĩ.
Một Thánh Kỵ Sĩ nổi danh dùng Thánh Khí phát ra đấu khí ẩn chứa sức mạnh Quang Minh, phóng về phía Long Ưng Kỵ Sĩ. Nhưng số lượng của họ ít hơn kẻ địch rất nhiều, phản kích đều không có hiệu quả mấy. Thánh Chủ đành phải ngừng tấn công lũ Thực Thi Quỷ, chuyển sang tấn công Long Ưng Kỵ Sĩ.
So với Long Ưng Kỵ Sĩ vô cùng mạnh mẽ thì sức phá hoại của lũ Thực Thi Quỷ yếu hơn nhiều. Chỉ có bản năng ăn thịt người tàn bạo của chúng, tạo cho người ta bóng ma tâm lý mà thôi. Dưới kia Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư của Giáo Đình đã tập trung lại với nhau, có thể tạm thời ngăn cản được sự tấn công từ bầy Thực Thi Quỷ, cho nên việc cấp bách hiện tại, là phải nhanh chóng tiêu diệt đám Long Ưng Kỵ Sĩ, nếu không các tín đồ sẽ thương vong vô cùng nặng nề.
Từng đợt ma pháp rực rỡ mà mạnh mẽ đồng loạt lao tới đám Long Ưng Kỵ Sĩ. Cho dù thực lục của Thánh Chủ và nhóm Socrates rất siêu phàm, nhưng do sự việc xảy ra quá đột ngột, còn Long Ưng Kỵ Sĩ thì lại quá đông và mạnh không kém, nên trong khoảng thời gian ngắn, hai bên vẫn đang trong trạng thái giằng co.
Điều đáng mừng là, nhóm Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ phía dưới cuối cùng cũng thành công tạo thành một rào chắn, ngăn cản Thực Thi Quỷ tiến sâu vào bên trong. Vô số Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư của Giáo Đình đang từ khắp nơi chạy đến Quang Minh Kỳ Nguyện Tháp, chỉ cần cố gắng kiên trì thêm chút nữa, thì Giáo Đình sẽ là người giành được thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.