Chương 46: Trò Chơi Tôi Chưa Bao Giờ
Sara Shepard
25/03/2023
Emma nhìn Laurel, tự hỏi không biết cô gái này là ai. Một người chị của Charlotte đang học đại học ư?
"Chào Sutton," cô gái nói. "Chào Laurel." Cô gật đầu tán thưởng cái túi xách bằng vải sọc của Laurel. "Cái túi đẹp đó."
"Cảm ơn bác Chamberlain," Laurel ríu rít nói.
Emma suýt nuốt luôn viên kẹo sinh gum trong miệng. Bác Chamberlain?
Tôi cũng hết sức kinh ngạc. Tôi chả thể nhớ nổi bác ấy.
"Mấy bồ!" Charlotte đứng trên đầu cầu thang gọi xuống. Laurel và Emma gượng cười nhìn bà Chamberlain – bà ấy trông có vẻ mong đợi được mời lên chơi cùng cả nhóm – rồi leo lên dãy cầu thang xoắn treo đầy những bức tranh loè loẹt theo phong cách của Jackson Pollock.
Charlotte đẩy cửa bước vào phòng, một căn phòng ngủ lớn gấp đôi phòng Sutton hiện ra, và lớn gấp tỷ lần phòng ngủ Emma từng có. Madeline và Cặp Sinh đôi Twitter đã ngồi sẵn trên tấm thảm sọc ở giữa phòng, miệng nhai nhóp nhép bánh quy và uống Coca không đường.
"Bọn tớ đang kể cho Lili và Gabby nghe vụ chơi khăm Nisha." Madeline kéo cái áo vải trễ vai lên để nó không lộ ra một nửa áo ngực của cô.
"Đương nhiên là tụi tớ đã nghe đồn về vụ đó," Lili vội nói, tay kéo một sợi vải tưa trên cặp găng tay xỏ ngón kiểu Avril Lavigne của cô.
"Hôm nào đó các cậu cho bọn tớ tham gia mấy trò chơi khăm nhé," Gabby nói thêm, chỉnh lại băng đô vải trên mái tóc vàng óng ả. "Bọn tớ có hàng đống ý tưởng xịn đây này."
Charlotte ngồi xuống và bốc một nắm bánh quy. "Xin lỗi nhé. Trò Lừa Gạt chỉ được giới hạn trong bốn thành viên thôi. Phải không Sutton?" Charlotte lại quay sang nhìn Emma, như thể Emma là người ra quyết định cuối cùng.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Emma. Trò Lừa Gạt. Chỉ nghe cái tên đó thôi đã khiến mạch máu cô muốn đóng băng rồi. ""Ừa," cô nói sau khi ngập ngừng một lúc.
Gabby làm mặt quỷ. "Vậy bọn tớ chỉ được làm nạn nhân của trò chơi khăm thôi, chứ không được tham gia hả?" Cô thúc cùi chỏ vào Lili và cô ấy cũng gật đầu theo. Mắt họ hừng hực lửa.
Mọi người im lặng một lúc lâu. Madeline trao đổi một cái nhìn đầy ẩn ý với Charlotte. "Cái đó khác mà."
"Ờ, khác thiệt mà." Charlotte quay sang nhìn thẳng vào Emma. Emma nghịch quai giày, thầm ước giá mà cô hiểu họ đang nói gì.
Charlotte tằng hắng, phá vỡ bầu không khí kỳ dị. "Ờ... tớ có một trò chơi cho cả nhóm đây." Cô mở bung cửa tủ quần áo trong góc phòng. "Giờ đã đủ mặt rồi, bắt đầu thôi." Cô lôi ra một chai rượu Absolut Citron giấu trong tủ. "Năm học mới phải khởi đầu với trò chơi Tôi Chưa Bao Giờ mới là phải đạo."
Charlotte đổ rượu vào mấy ly thuỷ tinh tròn rồi chuyền cho cả nhóm. "Nhắc mọi người nhớ, mỗi người phải nêu lên một chuyện mình chưa bao giờ làm. Chẳng hạn, tớ chưa bao giờ hôn kiểu Pháp với thầy Howe."
"Eo ơi!" Lili la lên chát chúa.
"Và những ai đã từng hôn thầy Howe là phải uống đấy nhé," Charlotte nói ngắn gọn.
"Phải là những chuyện có thật đó nha," Madeline vừa nói vừa đảo mắt. "Không được nói mấy thứ mà không ai trong tụi mình dám làm."
"Sutton có khả năng hôn thầy Howe lắm." Charlotte e ngại nhìn Emma. "Cậu không ngờ được cậu ấy sẽ làm những gì đâu."
Mọi người háo hức cười khúc khích. "Tớ chơi trước," Madeline xung phong. Cô nhìn mấy cô gái ngồi quanh mình rồi nói. "Tớ chưa bao giờ... nghỉ học bốn ngày liên tiếp."
Cô ngồi xổm lên chờ đợi, không uống rượu. Gabriella và Lilianna chỉ đặt ly rượu trong lòng chứ không uống. Emma cũng không nhúc nhích. Madeline gõ nhẹ lên đầu gối Emma bằng ngón trỏ và ngón cái. "Ê? Không nhớ cái lần cậu trốn đi nghỉ cuối tuần dài hạn ở San Diego hả?"
"Đúng là một cuối tuần siêu dài," Charlotte cười khúc khích. "Tớ cứ tưởng cậu chết ở đó luôn rồi chớ!" Rồi cô hất cằm về phía ly rượu của Emma. "Cạn ly đi nàng Buttercup!" (*)
*(Chú thích: Buttercup là tên một trong ba nữ siêu nhân nhí trong bộ phim hoạt hình ăn khách Powerpuff Girls của Mỹ.)*
Emma chẳng biết làm gì ngoài việc hớp một ngụm. Mùi rượu khiến cô suýt nôn hết ra. Nó có vị như vừa phải ngậm ống bơm xăng vừa ăn chanh thối cùng một lúc.
Charlotte là người tiếp theo. Cô nhịp đầu ngón tay trên miệng ly, suy nghĩ. "Xem nào. Tớ chưa bao giờ... cướp bạn trai người khác."
Tất cả mọi người lại ngồi yên lần nữa. Madeline nhìn Laurel. Charlotte quay sang nhìn Emma, phát ra một tiếng 'e hèm' nho nhỏ. Emma đột nhiên nhận ra điều Charlotte ám chỉ. Cô ngập ngừng đưa ly rượu lên môi lần nữa.
"Tốt," Charlotte nói thầm. Emma cắn nhẹ bên trong má. Ai mà ngờ được một trò chơi uống rượu sẽ moi được từng ấy thông tin về chị cô cơ chứ?
Tôi sững sờ nhìn họ. Nhờ trò chơi này mà tôi đã biết thêm được hai điều về mình. Ước gì họ chơi cả đêm.
"Em chưa bao giờ tắm khoả thân trong suối nước nóng," đến lượt Laurel nói. Tất cả mọi người đều uống trừ Laurel và Charlotte. Đoán chừng Sutton đủ ngông để làm mấy trò như vậy, Emma uống thêm một ngụm rượu.
"Tớ chưa bao giờ quay bài khi làm kiểm tra," Charlotte thông báo.
"Chào Sutton," cô gái nói. "Chào Laurel." Cô gật đầu tán thưởng cái túi xách bằng vải sọc của Laurel. "Cái túi đẹp đó."
"Cảm ơn bác Chamberlain," Laurel ríu rít nói.
Emma suýt nuốt luôn viên kẹo sinh gum trong miệng. Bác Chamberlain?
Tôi cũng hết sức kinh ngạc. Tôi chả thể nhớ nổi bác ấy.
"Mấy bồ!" Charlotte đứng trên đầu cầu thang gọi xuống. Laurel và Emma gượng cười nhìn bà Chamberlain – bà ấy trông có vẻ mong đợi được mời lên chơi cùng cả nhóm – rồi leo lên dãy cầu thang xoắn treo đầy những bức tranh loè loẹt theo phong cách của Jackson Pollock.
Charlotte đẩy cửa bước vào phòng, một căn phòng ngủ lớn gấp đôi phòng Sutton hiện ra, và lớn gấp tỷ lần phòng ngủ Emma từng có. Madeline và Cặp Sinh đôi Twitter đã ngồi sẵn trên tấm thảm sọc ở giữa phòng, miệng nhai nhóp nhép bánh quy và uống Coca không đường.
"Bọn tớ đang kể cho Lili và Gabby nghe vụ chơi khăm Nisha." Madeline kéo cái áo vải trễ vai lên để nó không lộ ra một nửa áo ngực của cô.
"Đương nhiên là tụi tớ đã nghe đồn về vụ đó," Lili vội nói, tay kéo một sợi vải tưa trên cặp găng tay xỏ ngón kiểu Avril Lavigne của cô.
"Hôm nào đó các cậu cho bọn tớ tham gia mấy trò chơi khăm nhé," Gabby nói thêm, chỉnh lại băng đô vải trên mái tóc vàng óng ả. "Bọn tớ có hàng đống ý tưởng xịn đây này."
Charlotte ngồi xuống và bốc một nắm bánh quy. "Xin lỗi nhé. Trò Lừa Gạt chỉ được giới hạn trong bốn thành viên thôi. Phải không Sutton?" Charlotte lại quay sang nhìn Emma, như thể Emma là người ra quyết định cuối cùng.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Emma. Trò Lừa Gạt. Chỉ nghe cái tên đó thôi đã khiến mạch máu cô muốn đóng băng rồi. ""Ừa," cô nói sau khi ngập ngừng một lúc.
Gabby làm mặt quỷ. "Vậy bọn tớ chỉ được làm nạn nhân của trò chơi khăm thôi, chứ không được tham gia hả?" Cô thúc cùi chỏ vào Lili và cô ấy cũng gật đầu theo. Mắt họ hừng hực lửa.
Mọi người im lặng một lúc lâu. Madeline trao đổi một cái nhìn đầy ẩn ý với Charlotte. "Cái đó khác mà."
"Ờ, khác thiệt mà." Charlotte quay sang nhìn thẳng vào Emma. Emma nghịch quai giày, thầm ước giá mà cô hiểu họ đang nói gì.
Charlotte tằng hắng, phá vỡ bầu không khí kỳ dị. "Ờ... tớ có một trò chơi cho cả nhóm đây." Cô mở bung cửa tủ quần áo trong góc phòng. "Giờ đã đủ mặt rồi, bắt đầu thôi." Cô lôi ra một chai rượu Absolut Citron giấu trong tủ. "Năm học mới phải khởi đầu với trò chơi Tôi Chưa Bao Giờ mới là phải đạo."
Charlotte đổ rượu vào mấy ly thuỷ tinh tròn rồi chuyền cho cả nhóm. "Nhắc mọi người nhớ, mỗi người phải nêu lên một chuyện mình chưa bao giờ làm. Chẳng hạn, tớ chưa bao giờ hôn kiểu Pháp với thầy Howe."
"Eo ơi!" Lili la lên chát chúa.
"Và những ai đã từng hôn thầy Howe là phải uống đấy nhé," Charlotte nói ngắn gọn.
"Phải là những chuyện có thật đó nha," Madeline vừa nói vừa đảo mắt. "Không được nói mấy thứ mà không ai trong tụi mình dám làm."
"Sutton có khả năng hôn thầy Howe lắm." Charlotte e ngại nhìn Emma. "Cậu không ngờ được cậu ấy sẽ làm những gì đâu."
Mọi người háo hức cười khúc khích. "Tớ chơi trước," Madeline xung phong. Cô nhìn mấy cô gái ngồi quanh mình rồi nói. "Tớ chưa bao giờ... nghỉ học bốn ngày liên tiếp."
Cô ngồi xổm lên chờ đợi, không uống rượu. Gabriella và Lilianna chỉ đặt ly rượu trong lòng chứ không uống. Emma cũng không nhúc nhích. Madeline gõ nhẹ lên đầu gối Emma bằng ngón trỏ và ngón cái. "Ê? Không nhớ cái lần cậu trốn đi nghỉ cuối tuần dài hạn ở San Diego hả?"
"Đúng là một cuối tuần siêu dài," Charlotte cười khúc khích. "Tớ cứ tưởng cậu chết ở đó luôn rồi chớ!" Rồi cô hất cằm về phía ly rượu của Emma. "Cạn ly đi nàng Buttercup!" (*)
*(Chú thích: Buttercup là tên một trong ba nữ siêu nhân nhí trong bộ phim hoạt hình ăn khách Powerpuff Girls của Mỹ.)*
Emma chẳng biết làm gì ngoài việc hớp một ngụm. Mùi rượu khiến cô suýt nôn hết ra. Nó có vị như vừa phải ngậm ống bơm xăng vừa ăn chanh thối cùng một lúc.
Charlotte là người tiếp theo. Cô nhịp đầu ngón tay trên miệng ly, suy nghĩ. "Xem nào. Tớ chưa bao giờ... cướp bạn trai người khác."
Tất cả mọi người lại ngồi yên lần nữa. Madeline nhìn Laurel. Charlotte quay sang nhìn Emma, phát ra một tiếng 'e hèm' nho nhỏ. Emma đột nhiên nhận ra điều Charlotte ám chỉ. Cô ngập ngừng đưa ly rượu lên môi lần nữa.
"Tốt," Charlotte nói thầm. Emma cắn nhẹ bên trong má. Ai mà ngờ được một trò chơi uống rượu sẽ moi được từng ấy thông tin về chị cô cơ chứ?
Tôi sững sờ nhìn họ. Nhờ trò chơi này mà tôi đã biết thêm được hai điều về mình. Ước gì họ chơi cả đêm.
"Em chưa bao giờ tắm khoả thân trong suối nước nóng," đến lượt Laurel nói. Tất cả mọi người đều uống trừ Laurel và Charlotte. Đoán chừng Sutton đủ ngông để làm mấy trò như vậy, Emma uống thêm một ngụm rượu.
"Tớ chưa bao giờ quay bài khi làm kiểm tra," Charlotte thông báo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.