Trọng Sinh 1983: Bắt Đầu Từ Việc Đoạt Lại Gia Sản

Chương 27: Cùng Nhau Cút Đi (2)

Lục Nguyệt Hạo Tuyết

14/10/2024

Cha mẹ cô cũng từng là sinh viên đại học những năm 80, yêu nhau trong trường rồi kết hôn. Nhưng sau đó, cha cô cảm thấy lương quá thấp nên khi cô học lớp một đã xin nghỉ việc để ra ngoài làm kinh doanh, còn mẹ thì tiếp tục dạy học tại trường.

Ban đầu mọi chuyện vẫn ổn, dù thỉnh thoảng có cãi vã nhưng gia đình vẫn êm ấm. Thế nhưng, thời gian trôi qua, mâu thuẫn càng ngày càng lớn. Một người thì bận rộn làm ăn, đối mặt với đủ hạng người, một người thì mải mê theo đuổi cuộc sống thi vị, hai người dần không còn hợp nhau nữa.

Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, họ nhận ra không thể sống chung được nữa. Nhưng vì lúc đó cô đang học lớp 9, cha mẹ sợ ảnh hưởng đến việc học nên đã hứa với nhau rằng trước khi cô đỗ đại học sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn.

Đến khi cô đỗ đại học, họ mới thẳng thắn nói chuyện với cô, giải thích rằng không phải họ không yêu cô, chỉ là họ không thể sống cùng nhau. Dù rất buồn, cô vẫn tôn trọng quyết định của hai người.

Sau khi ly hôn, cả hai đều tái hôn nhưng tình yêu thương dành cho cô không hề giảm, tiền bạc cũng luôn chu cấp đủ đầy.

Những lời này đã lột trần mặt mũi của Lục Hồng Quân.

Lục Gia Hinh nhìn Đinh Tĩnh đang trốn sau lưng Lục Hồng Quân, lạnh lùng nói: "Đinh Tĩnh, bà hủy hoại danh tiếng, phá hỏng tương lai tôi, thậm chí còn suýt lấy mạng tôi. Giờ bà lại đến đây ly gián cha con chúng tôi, muốn chúng tôi trở mặt thành thù. Từng món nợ này, tôi đều ghi nhớ, sau này tôi sẽ bắt mẹ con bà trả đủ cả vốn lẫn lời."

Nhìn ánh mắt đầy hận thù của cô, Đinh Tĩnh bỗng thấy hối hận vì đã đến đây. Ban đầu bà ta không định đến, nhưng vì con gái cứ khóc mãi ở nhà, bà nghĩ đến việc con gái mình chịu nhiều thiệt thòi trong khi Lục Gia Hinh lại tổ chức tiệc tân gia, lòng bà không cam tâm. Mẹ con bà sống khổ sở, Lục Gia Hinh cũng đừng mong yên ổn.

Lục Gia Quang đứng bên cạnh Lục Gia Hinh, nói: "Bác ba, bác mau đưa bà ta đi đi!"

Anh biết mối hận này khó mà hóa giải, nên mới đồng ý để Hinh Hinh chuyển ra ngoài, chứ làm sao yên tâm để em gái còn nhỏ như vậy sống một mình. Không ngờ đã nhượng bộ đến thế mà người đàn bà rắn rết kia vẫn không chịu buông tha.

Lục Hồng Quân biết nếu tiếp tục làm lớn chuyện, ông chỉ càng thêm mất mặt. Mặt mày đen kịt, ông kéo Đinh Tĩnh rời đi. Vừa bước ra khỏi cửa, Lục Gia Hinh đã đóng sầm cửa lại, khiến ông tức đến mức suýt nôn ra máu.



Người chướng mắt đi rồi, tâm trạng Lục Gia Hinh tốt hơn hẳn. Cô quay sang hỏi Lục Gia Kiệt đang đứng ở cửa bếp: "Anh năm, hình như em ngửi thấy mùi cháy gì đó."

Lục Gia Kiệt hét lên rồi lao ngay vào bếp, phát hiện nồi canh đã cạn sạch, thịt cháy đen thui.

Hôm nay đồ ăn chuẩn bị nhiều nên hỏng một món cũng không sao. Anh rửa sạch nồi rồi tiếp tục làm các món khác.

Mọi người trong nhà không còn tâm trạng ăn uống gì.

Khi các món được dọn lên bàn, Lục Gia Hinh rót cho mình một ly rượu, đứng dậy, hướng về phía Lục Gia Quang và mọi người nói: "Anh cả, chị dâu, anh năm, chị dâu năm, cảm ơn mọi người. Nếu mấy năm qua không có sự chăm sóc của mọi người, chắc em đã không sống nổi."

Nếu không nhờ hai người anh luôn theo sát, Đinh Tĩnh đã sớm gây loạn, không chờ đến tận bây giờ.

Vương Hiểu Khiết nghe vậy thì chua xót trong lòng. Lúc bác gái còn sống, cô bé này không phải lo lắng gì, giờ lại bị ép đến mức này. Trẻ không mẹ như cỏ không gốc, may mà bây giờ con bé đã mạnh mẽ hơn, biết lo cho bản thân.

Lục Gia Kiệt đỡ lời: "Hinh Hinh, bác ba chỉ đang bị người đàn bà kia mê hoặc tạm thời, rồi sẽ tỉnh ngộ thôi."

Thật ra, nếu đổi là anh, có lẽ cũng muốn động tay, thật quá đáng!

Mã Lệ Lệ cảm thấy Lục Gia Hinh quá bốc đồng, liền khuyên nhủ: "Hinh Hinh, người đàn bà đó đáng ghét thật, nhưng em làm thế với cha chỉ thiệt thân. Lần này coi như xong, sau này đừng làm vậy nữa."

Để cha em tức giận, ông ấy có thể sẽ không chu cấp gì nữa, chẳng phải đúng ý của mụ đàn bà độc ác kia sao?



Lục Gia Hinh không muốn chịu đựng sự ức hiếp của Lục Hồng Quân thêm nữa, cô nói: “Chị năm, em biết chị là muốn tốt cho em. Nhưng chị cũng thấy rồi đấy, không phải em muốn gây chuyện, mà là mụ đàn bà độc ác đó cứ mượn tay cha để làm nhục em.”

“Chị cả, chị năm, các chị đừng lo cho em. Dù Lục Hồng Quân không nuôi em, em và Tiết Mậu đi bán hàng cũng có thể tự nuôi sống bản thân.”

Lục Gia Quang cau mày nói: “Hinh Hinh, bác ba đúng là làm quá, nhưng ông ấy vẫn là cha em, điều này không thay đổi được. Em gọi ông ấy như thế, để người ngoài nghe được sẽ bảo em bất hiếu. Danh tiếng bị ảnh hưởng, tương lai của em cũng sẽ gặp rắc rối.”

Lục Gia Hinh cũng không muốn tranh cãi với Lục Gia Quang về chuyện này. Dù sao trong suy nghĩ của mọi người lúc này vẫn là “cha mẹ không bao giờ sai”. Cô nói: “Anh cả, anh nói với ông ấy, ông ấy đã nuôi em 15 năm. Sau này, khi ông ấy già yếu không ai chăm sóc, em sẽ tìm người lo cho ông ấy. Còn trước đó, đừng qua lại gì nữa, nếu vì tức giận mà đổ bệnh thì đừng trách em.”

Lục Gia Quang định nói thêm, nhưng lời đến miệng lại không thể thốt ra.

Vương Hiểu Khiết cười nói: “Đừng nói nữa, thức ăn nguội hết rồi. Nào, Hinh Hinh, ăn thử món thịt viên này, chị nhớ em rất thích món này.”

“Cảm ơn chị cả.”

Dù Vương Hiểu Khiết và Lục Gia Kiệt cố gắng làm dịu không khí, bữa cơm vẫn diễn ra trong sự nặng nề. Dọn dẹp bếp núc và bát đĩa xong, hai anh em dẫn vợ con rời đi.

Trước khi đi, Lục Gia Kiệt dặn dò hai người khóa cửa cẩn thận. Anh định tối sẽ quay lại, nhưng lỡ có việc bất ngờ thì có thể không qua được.

Lục Gia Hinh biết anh lo lắng cho mình, liền cười nói: “Anh yên tâm, em với Tiết Mậu sẽ không ra ngoài lung tung đâu.”

Hiện tại bên ngoài đã bắt đầu siết chặt trật tự trị an, dù nhiều người chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng, nhưng những ai có đầu óc đều biết không nên chọc vào họng súng, chọn cách trốn tránh để tránh rắc rối. Nhưng những kẻ thích gây sự lại không hề biết thu mình. Chính vì lo lắng điều này mà Lục Gia Hinh vẫn ngăn không cho Tiết Mậu ra chợ bán hàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 1983: Bắt Đầu Từ Việc Đoạt Lại Gia Sản

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook