Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó
Chương 5: Mục Tiêu Đầu Tiên Là Trở Thành Bao Thuê Bà
Thi Tửu Niên Hoa
16/05/2023
Đời trước lưng của Tô Đại Giang vẫn luôn không tốt, tuy rằng sau đó Tô Vi Vi kiếm được tiền nên có thể cung cấp cho ông ấy một cuộc sống có điều kiện tốt, đi khám bác sĩ tốt nhất, nhưng một thân bệnh tật đâu có thể chữa hết một cách dễ dàng như thế? Ba cô mới hơn 50 tuổi mà đã giống như một ông già.
“Con bé này, ai bảo cứ chạy khắp nơi trong ngày nắng như thế, nó không phát sốt thì ai phát sốt hả”.
Chu Kim Diệp theo sát vào nhà, miệng không buông tha người, nhưng vẫn cố ý ra chợ mua một miếng thịt lợn về để bồi bổ thân thể cho con gái.
Ba mẹ phiên bản tuổi trẻ, liền tính ngây ngô cười và lải nhải cũng đều trở nên thật đáng yêu.
……
Ăn cơm chiều xong, người một nhà cũng không có thời gian nói chuyện ấm áp gì cả, Tô Đại Giang và Chu Kim Diệp đã làm việc mệt nhọc cả một ngày nên rất nhanh đã ngủ, phòng bên cạnh được chiếc rèm chia thành hai nửa cũng có thể nghe được tiếng ngáy của Tô Đại Giang.
Tô Vi Vi:…… Càng không ngủ được.
Người một nhà ở trong tầng hầm ngầm mười mấy mét vuông không có gió, trừ bỏ hai chiếc giường thì còn chả có không gian để xoay người.
Càng không cần phải nói tới điều hòa.
Người Tô Vi Vi chảy ra hết tầng mồ hôi này tới tầng mồ hôi khác, cảm giác cả người cô sắp nhũn hết cả ra.
Đời trước, rốt cuộc cô đã làm như thế nào để chịu đựng được cuộc sống thế này, lại còn có thể cười ngây ngô?
Quả thực không dám tưởng tượng.
Không được.
Cần thiết kiếm tiền.
Cần thiết cải thiện nhà ở!
Đúng, cần phải mua phòng ở!
Nghĩ đến phòng ở, đôi mắt Tô Vi Vi sáng rực lên.
Đời trước lúc Tô Vi Vi bắt đầu kiếm tiền thì giá nhà ở Bắc Kinh đã rất cao.
Liền tính sau đó tốc độ thăng tiến trong công việc của cô rất nhanh thì muốn mua một căn phòng tốt cũng vẫn phải trả góp.
Còn bây giờ thì sao?
Chỉ cần mấy vạn khối là có thể mua được một căn phòng bình thường ở thành phố Hàng!
Nếu hiện tại có thể mua mấy bộ phòng ở……
Vậy thì cô còn cần phấn đấu gì nữa?
Tô Vi Vi càng nghĩ càng thấy hưng phấn.
Cô quyết định, đời này, nguyện vọng thứ nhất của cô là trở thành một bao thuê bà!
Mua thật nhiều, thật nhiều phòng ở, làm một cái bao thuê bà, mỗi ngày đi thu tiền thuê nhà!
Chỉ là……
Lý tưởng rất đầy đặn, hiện thực lại rất tàn khốc.
Tô Vi Vi lấy ra 1 khối 5 ở trong túi, có chút đau đầu.
Nên bắt đầu như thế nào đây?
“Con bé này, ai bảo cứ chạy khắp nơi trong ngày nắng như thế, nó không phát sốt thì ai phát sốt hả”.
Chu Kim Diệp theo sát vào nhà, miệng không buông tha người, nhưng vẫn cố ý ra chợ mua một miếng thịt lợn về để bồi bổ thân thể cho con gái.
Ba mẹ phiên bản tuổi trẻ, liền tính ngây ngô cười và lải nhải cũng đều trở nên thật đáng yêu.
……
Ăn cơm chiều xong, người một nhà cũng không có thời gian nói chuyện ấm áp gì cả, Tô Đại Giang và Chu Kim Diệp đã làm việc mệt nhọc cả một ngày nên rất nhanh đã ngủ, phòng bên cạnh được chiếc rèm chia thành hai nửa cũng có thể nghe được tiếng ngáy của Tô Đại Giang.
Tô Vi Vi:…… Càng không ngủ được.
Người một nhà ở trong tầng hầm ngầm mười mấy mét vuông không có gió, trừ bỏ hai chiếc giường thì còn chả có không gian để xoay người.
Càng không cần phải nói tới điều hòa.
Người Tô Vi Vi chảy ra hết tầng mồ hôi này tới tầng mồ hôi khác, cảm giác cả người cô sắp nhũn hết cả ra.
Đời trước, rốt cuộc cô đã làm như thế nào để chịu đựng được cuộc sống thế này, lại còn có thể cười ngây ngô?
Quả thực không dám tưởng tượng.
Không được.
Cần thiết kiếm tiền.
Cần thiết cải thiện nhà ở!
Đúng, cần phải mua phòng ở!
Nghĩ đến phòng ở, đôi mắt Tô Vi Vi sáng rực lên.
Đời trước lúc Tô Vi Vi bắt đầu kiếm tiền thì giá nhà ở Bắc Kinh đã rất cao.
Liền tính sau đó tốc độ thăng tiến trong công việc của cô rất nhanh thì muốn mua một căn phòng tốt cũng vẫn phải trả góp.
Còn bây giờ thì sao?
Chỉ cần mấy vạn khối là có thể mua được một căn phòng bình thường ở thành phố Hàng!
Nếu hiện tại có thể mua mấy bộ phòng ở……
Vậy thì cô còn cần phấn đấu gì nữa?
Tô Vi Vi càng nghĩ càng thấy hưng phấn.
Cô quyết định, đời này, nguyện vọng thứ nhất của cô là trở thành một bao thuê bà!
Mua thật nhiều, thật nhiều phòng ở, làm một cái bao thuê bà, mỗi ngày đi thu tiền thuê nhà!
Chỉ là……
Lý tưởng rất đầy đặn, hiện thực lại rất tàn khốc.
Tô Vi Vi lấy ra 1 khối 5 ở trong túi, có chút đau đầu.
Nên bắt đầu như thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.