Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 192: Gia gia ta chính là thái tử gia!
Tiểu Bánh Trôi, Thang Viên Nhi
17/11/2020
Bí: Hôm qua đọc lại bộ Phụ thân và ba hài tử mà vẫn cười rụng rốn
Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, đôi mắt đào hoa hẹp dài hơi nhướng, ánh mắt tràn ngập hứng thú nhìn bốn người, thì ra giữa tứ đại thế lực còn có chỗ không hợp!
A!
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi.
"Các vị, tứ đại thế lực ta tuyệt đối không cho phản kháng, nếu các ngươi muốn phản kháng, vậy cũng đừng trách chúng ta lấy cường ngạnh thủ đoạn ra tay trấn áp." Tinh Tuyết Y sắc mặt lạnh lùng nói.
Nàng lúc này cũng không còn tâm tư chu toàn đối với mấy người này nữa, thật sự một màn mất mặt vừa rồi Thẩm Vũ Uyên và Diêu Ân thực quá khiến người tức giận, cư nhiên làm cho tứ đại thế lực bọn họ ở trước mặt đám tân sinh này mất mặt như vậy, bọn họ về sau còn ngẩng đầu thế nào trước mặt đám tân sinh nữa?
Cho nên, Tinh Tuyết y cũng không còn vẻ mặt ôn hòa chu toàn với mấy người này nữa.
"Thủ đoạn cường ngạnh? Xuy!" Lancet không chút nể tình cười nhạo một tiếng, ngón tay quấn quanh sợi tóc kim sắc lóa mắt của mình, tiếng nói hoa lệ mang theo ngả ngớn cùng khinh thường.
"Bổn điện hạ thật ra muốn nhìn ngươi có thể thủ đoạn cường ngạnh gì trấn áp bổn điện hạ!"
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, khóe môi gợi lên, tuy không nói gì, nhưng trong đôi mắt của y cũng mang theo thần sắc khiêu khích nhìn bọn họ.
Lăng Thần đứng bên người Hạ Thiên Tịch, một tay nắm lấy tay y, ngay cả ánh mắt cũng không thèm cho Tinh Tuyết Y bọn họ, một đôi mắt màu bạc giờ phút này chỉ tràn đầy nhu tình nhìn Hạ Thiên Tịch bên cạnh, khí thế không coi ai ra gì quả thực được hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Người đứng phía sau bọn họ tất nhiên là muốn đi theo bọn họ, giờ phút này cũng không có ai đáp lời, chỉ là một đôi mắt tràn ngập khiêu khích nhìn bốn người bọn họ.
Không khí đại lễ đường giờ phút này tràn ngập giương cung bạt kiếm.
Bốn người Tinh Tuyết Y nhíu nhíu mày, bọn họ vẫn luôn biết mấy vị thái tử gia đế đô tính tình chắc chắn sẽ không dễ quản giáo, nhưng bọn họ cũng tuyệt đối không nghĩ tới, mấy người này cư nhiên công khai phản kháng, ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho bọn họ.
Ánh mắt bốn người nhìn qua nhau một phen, tứ đại thế lực tuyệt đối không cho khiêu chiến, nếu bọn họ hôm nay mặc kệ những người này, ngày mai nói không chừng sẽ có càng nhiều người phản kháng, loại tình huống này bọn họ tuyệt đối không cho phép phát sinh.
"Nếu các vị rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, như vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí." Diêu Ân tối tăm sắc mặt, không có hảo ý nói.
"Xuy" Lancet trực tiếp cho một tiếng cười nhạo.
Sắc mặt Diêu Ân lập tức khó coi hơn, quả thực là màu của phân, muốn bao nhiêu thúi thì có bấy nhiêu thúi.
"Phát lệnh." Lãnh Diễn lạnh lùng nói một tiếng, bốn người lập tức nâng lên quang não trên cổ tay, phát đi tin tức.
Hạ Thiên Tịch tuy không biết bốn người này phát tin cho ai, nhưng cũng biết bốn người này chắc chắn gọi giúp đỡ, nhíu mày một chút, y có dự cảm không tốt.
Nhưng mà, y không sợ, nếu không y liền không phải là Hạ Thiên Tịch.
Không phải đợi lâu, đại lễ đường có rất nhiều người đột nhiên dũng mãnh tiến vào, những người này ăn mặc quân trang chỉnh tề, nhưng mỗi người đều là vẻ hung thần ác sát đi vào, từ khi bọn họ đi vào, lễ đường vốn dĩ không quá chật chội liền lập tức chen chúc lên.
"Phàm là đệ tử gia nhập tứ đại thế lực cút ra ngoài cho lão tử." Một thanh niên cao to dẫn đầu, một thân cơ bắp thoạt nhìn phi thường bưu hãn, khuôn mặt liền khủng bố giống như Diêm Vương, hắn vừa cất tiếng nói, toàn bộ đại lễ đường đều còn nghe được thanh âm vang vọng của hắn.
Đám người này thế tới rào rạt, vừa thấy liền không phải người tốt, những tân sinh vừa ra nhập tứ đại thế lực thấy một màn như vậy, lập tức liền biết đây là lực lượng mà tứ đại thế lực chuẩn bị đi giáo huấn những người phản kháng, giờ phút này bọn họ không thể không cảm thấy may mắn bản thân không đi theo bọn hắn chống đối, theo giọng nói người này vừa gào lên, rất nhiều tân sinh vừa thấy liền sôi nổi đi tới cửa nhỏ và cửa hông đại lễ đường chui ra ngoài.
Tuy bọn họ cũng rất muốn xem kịch, nhưng tiền đề là bản thân phải có thực lực để đứng đó mà xem.
Đám tân sinh rất nhanh đi ra khỏi đại lễ đường, vừa ra tới bên ngoài liền nhìn thấy mấy vị học trưởng vẻ mặt hung thần ác sát đứng ở bên ngoài, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, nội tâm quả thực vô cùng may mắn.
Trừ bỏ nhóm người công nhiên phản kháng, chờ tân sinh đi ra hết khỏi đại lễ đường, người bên ngoài lập tức dũng mãnh tiến vào, ước chừng có hơn hai trăm người lập tức đem một đám Hạ Thiên Tịch bọn họ vây xung quanh, sắc mặt mỗi người bất thiện nhìn Hạ Thiên Tịch bọn họ.
"Tinh tỷ, chính là bọn chúng muốn tìm việc?" Thanh niên cả người đầy cơ bắp đi ra, thân cao tầm 1m9, muốn làm người bỏ qua cũng không thể.
Một đôi mắt hổ của thanh niên khinh thường nhìn qua đám người Hạ Thiên Tịch một cái, cười hắc hắc lộ ra một hàm răng trắng, nhưng lời nói lại uy hiếp mười phần: "Chính là bọn họ muốn tìm chết?"
"Ngụy Kiến, người ta chính là đế đô ba vị Thái tử gia đấy, ngươi cẩn thận những lời này của ngươi bị nhớ thương ngày sau lại khiến ngươi ăn khổ." Diêu Ân khuôn mặt tối tăm trên mặt treo ý cười xấu xa.
"Phi! Thái tử gia chó má gì? Lão tử ở trong mắt bọn họ không kém ông nội là mấy" Ngụy Kiến thuộc về nhân vật đầu óc ngu si tứ chi phát triển, chỉ bị Diêu Ân nói khiêu khích một câu liền bốc hỏa, một đôi mắt hổ tràn ngập liệt hỏa trừng mắt với đám người Hạ Thiên Tịch lớn tiếng nói: "Ba vị nào là Thái tử gia? Chuồn ra đây cho lão tử nhìn mặt một cái, Thái tử gia lớn lên hình dáng ra sao? Ta người nghèo nhà nghèo, cả đời đều không có thấy qua bộ dáng Thái tử gia."
"Đúng vậy, chuồn ra cho chúng ta nhìn xem."
"Ha ha...... Nhanh đi ra a, Thái Tử gia......"
"Chuồn ra nào...... Ha ha......"
Đám học sinh vây quanh bọn họ đều kiêu ngạo bật cười, lời lẽ khinh miệt thực rõ ràng căn bản không đem Hạ Thiên Tịch bọn họ đặt trong mắt.
Tân sinh phía sau Hạ Thiên Tịch khi nào gặp qua trường hợp như này? Giờ phút này bị dọa cũng không có ai dám nói gì, thân thể lạnh phát run không dám lên tiếng.
Hạ Thiên Tịch nheo lại đôi mắt, ánh mắt nhàn nhạt liếc những người đang cười nhạo bọn họ một cái, khóe môi cong cong bước tới phía trước một bước.
"Tiểu tử, ngươi muốn tìm chết sao?" Cư nhiên có người dám vào lúc này đứng ra, Ngụy Kiến nheo nheo mắt nhìn mỹ thiếu niên tinh xảo trước mặt, thân thể nhỏ gầy yếu, hắn chỉ cần vung ra một quyền chỉ sợ tiểu tử này cũng mất đi nửa cái mạng. Ngụy Kiến cười nhạo xong, tâm tình những người này cũng thực không tồi, vì thế liền tốt bụng khuyên một câu: "Tiểu tử, gia gia ta khuyên người mau chạy ra ngoài đi, gia gia ta hiện tại có thể thả ngươi, nếu không một lát nữa ngươi này da thịt non mịn, gia gia ta một quyền đi xuống ngươi liền mất mạng, ha ha..."
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, cánh môi đỏ tươi hơi cong, đuôi mắt hẹp dài nhếch lên, trong mắt ánh sáng lưu chuyển, cười nói: "là sao?" Y chớp chớp đôi mắt to đầy vô tội, cánh môi khẽ nhếch chậm rãi nói: "Đáng tiếc, ta một quyền đi xuống ngươi liền mất mạng."
Y nói chuyện thực nhẹ nhàng, nhưng người chung quanh y đều nghe được, đặc biệt là Ngụy Kiến đứng ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, hắn dáng người cao to, nghe thấy Hạ Thiên Tịch nói hoàn toàn liền cảm thấy tiểu tử này đang nói bậy, khinh thường càng cười to hơn.
Hạ Thiên Tịch cong cong môi nheo lại đôi mắt, giơ lên nắm tay hướng về phía Ngụy Kiến, hai người mặt đối mặt, vốn dĩ khoảng cách xa nhau không đến một bước, đặc biệt là Ngụy Kiến căn bản không đem Hạ Thiên Tịch đặt vào mắt, ở trong mắt Ngụy Kiến, Hạ Thiên Tịch chính là một mao tiểu tử, một đứa nhóc chưa mọc hết lông như vậy sao có thể được hắn đặt vào trong mắt.
Mà mấy người Tinh Tuyết Y cũng không đem Hạ Thiên Tịch đặt trong mắt, tuy hiện tại trên mạng y được tuyên truyền thành thần, nhưng dù sao cũng không có chính mắt thấy qua, ai cũng không quá tin tưởng thực lực Hạ Thiên Tịch.
Lại nói, Ngụy Kiến chính là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, hai người bọn họ còn chưa triệu hồi ra cơ giáp, chỉ một nắm đấm, ai có thể đi coi trọng?
Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy Hạ Thiên Tịch công kích Ngụy Kiến, ai cũng không coi là có việc gì.
Đặc biệt là bản thân Ngụy Kiến cũng không có để bụng, hắn ỷ vào khổ người bản thân lớn, cả người cơ bắp, lại vừa thấy Hạ Thiên Tịch, tay nhỏ chân nhỏ, một nắm đấm của hắn cũng to hơn hai ba lần nắm tay của tiểu tử này, cho nên hắn chỉ cười ha ha, ngay cả chuẩn bị đánh trả cũng không có, tưởng ỷ vào khổ người của bản thân chặn một quyền của Hạ Thiên Tịch.
Nhìn ra Ngụy Kiến khinh miệt, Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, y thích nhất chính là loại khinh miệt này của Ngụy Kiến, chỉ có địch nhân coi thường ngươi, ngươi mới có thể hung hăng khiến cho địch nhân một kích trí mạng.
Hạ Thiên Tịch vận dụng mấy cái ma pháp trên nắm tay mình, lúc này cũng không chỉ dùng mỗi lực lượng đi ganh đua, tuy rằng lực lượng cũng không đến mức làm đối phương xem thường, nhưng trước mắt muốn trấn trụ những người này, y cần phải làm một biện pháp nhất minh kinh nhân.
Lăng Thần đứng ở sau lưng Hạ Thiên Tịch, ánh mắt tuy đều ở trên người Hạ Thiên Tịch, nhưng hắn cũng cảnh giác hộ giá xung quanh Hạ Thiên Tịch.
Cho nên, khi đại lễ đường vang lên tiếng kêu thảm thiết, học viên vây xung quanh Hạ Thiên Tịch chính là càng thêm hào hứng.
Bọn họ đều cho rằng tiếng hét thảm này chính là từ Hạ Thiên Tịch phát ra, chỉ lo ngửa đầu đi cười ha ha,khi nghe tiếng phịch của trọng vật tàn nhẫn rơi trên mặt đất, tiếng vang thực lớn lấp đi tiếng cười của mấy người này, mới có người dừng lại cười to, ánh mắt ngơ ngác hướng tới nơi trọng vật vừa rơi nhìn lại.
Bởi vì, bọn họ cảm thấy tiếng rơi xuống đất này cũng quá lớn đi. Nhìn Hạ Thiên Tịch đứng ở giữa sân, với thân thể nhỏ bé của y, cho dù từ trên cao rơi xuống cũng không nên phát ra âm thanh lớn như vậy đi!
Mọi người nghĩ trong lòng, đều cảm thấy tiếng vang này tựa hồ cũng quá lớn rồi, giống như không phải tiểu thân thể của Hạ Thiên Tịch có thể phát ra, ngươi nhìn cánh tay cẳng chân của Hạ Thiên Tịch đi, gầy gầy yếu yếu...cái gì?
Mọi người lập tức chấn kinh rồi!
Ánh mắt ngơ ngác nhìn Hạ Thiên Tịch đứng ở giữa sân vừa mới thu hồi nắm tay.
Hạ Thiên Tịch khóe môi mang cười, ánh mắt nhàn nhạt nhìn qua mọi người một cái.
Mọi người lập tức không kìm được rùng mình một cái.
Y y...y sao lại đứng ở chỗ đó?
Giờ phút này y không phải là người đang nằm ở trên mặt đất cách đó không xa sao?
Ánh mắt mọi người lập tức ngơ ngác nhìn về phía không xa, khổ người lớn như vậy...vừa thấy liền biết không phải Hạ Thiên Tịch!
Mọi người sửng sốt! Đây là có chuyện gì? Vừa rồi trong nháy mắt kia đã xảy ra việc gì? Mọi người lập tức quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch!
Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, Hạ Thiên Tịch động tác thong thả, bộ pháp thong dong từng bước một chậm rãi đi đến bên cạnh Ngụy Kiến, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống hắn, tiếng nói thanh lãnh từng chữ từng chữ thật mạnh đánh vào tâm mọi người.
"Ngươi không phải muốn gặp gia gia sao? Gia gia ta chính là Thái tử gia!"
..........
Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, đôi mắt đào hoa hẹp dài hơi nhướng, ánh mắt tràn ngập hứng thú nhìn bốn người, thì ra giữa tứ đại thế lực còn có chỗ không hợp!
A!
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi.
"Các vị, tứ đại thế lực ta tuyệt đối không cho phản kháng, nếu các ngươi muốn phản kháng, vậy cũng đừng trách chúng ta lấy cường ngạnh thủ đoạn ra tay trấn áp." Tinh Tuyết Y sắc mặt lạnh lùng nói.
Nàng lúc này cũng không còn tâm tư chu toàn đối với mấy người này nữa, thật sự một màn mất mặt vừa rồi Thẩm Vũ Uyên và Diêu Ân thực quá khiến người tức giận, cư nhiên làm cho tứ đại thế lực bọn họ ở trước mặt đám tân sinh này mất mặt như vậy, bọn họ về sau còn ngẩng đầu thế nào trước mặt đám tân sinh nữa?
Cho nên, Tinh Tuyết y cũng không còn vẻ mặt ôn hòa chu toàn với mấy người này nữa.
"Thủ đoạn cường ngạnh? Xuy!" Lancet không chút nể tình cười nhạo một tiếng, ngón tay quấn quanh sợi tóc kim sắc lóa mắt của mình, tiếng nói hoa lệ mang theo ngả ngớn cùng khinh thường.
"Bổn điện hạ thật ra muốn nhìn ngươi có thể thủ đoạn cường ngạnh gì trấn áp bổn điện hạ!"
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, khóe môi gợi lên, tuy không nói gì, nhưng trong đôi mắt của y cũng mang theo thần sắc khiêu khích nhìn bọn họ.
Lăng Thần đứng bên người Hạ Thiên Tịch, một tay nắm lấy tay y, ngay cả ánh mắt cũng không thèm cho Tinh Tuyết Y bọn họ, một đôi mắt màu bạc giờ phút này chỉ tràn đầy nhu tình nhìn Hạ Thiên Tịch bên cạnh, khí thế không coi ai ra gì quả thực được hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Người đứng phía sau bọn họ tất nhiên là muốn đi theo bọn họ, giờ phút này cũng không có ai đáp lời, chỉ là một đôi mắt tràn ngập khiêu khích nhìn bốn người bọn họ.
Không khí đại lễ đường giờ phút này tràn ngập giương cung bạt kiếm.
Bốn người Tinh Tuyết Y nhíu nhíu mày, bọn họ vẫn luôn biết mấy vị thái tử gia đế đô tính tình chắc chắn sẽ không dễ quản giáo, nhưng bọn họ cũng tuyệt đối không nghĩ tới, mấy người này cư nhiên công khai phản kháng, ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho bọn họ.
Ánh mắt bốn người nhìn qua nhau một phen, tứ đại thế lực tuyệt đối không cho khiêu chiến, nếu bọn họ hôm nay mặc kệ những người này, ngày mai nói không chừng sẽ có càng nhiều người phản kháng, loại tình huống này bọn họ tuyệt đối không cho phép phát sinh.
"Nếu các vị rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, như vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí." Diêu Ân tối tăm sắc mặt, không có hảo ý nói.
"Xuy" Lancet trực tiếp cho một tiếng cười nhạo.
Sắc mặt Diêu Ân lập tức khó coi hơn, quả thực là màu của phân, muốn bao nhiêu thúi thì có bấy nhiêu thúi.
"Phát lệnh." Lãnh Diễn lạnh lùng nói một tiếng, bốn người lập tức nâng lên quang não trên cổ tay, phát đi tin tức.
Hạ Thiên Tịch tuy không biết bốn người này phát tin cho ai, nhưng cũng biết bốn người này chắc chắn gọi giúp đỡ, nhíu mày một chút, y có dự cảm không tốt.
Nhưng mà, y không sợ, nếu không y liền không phải là Hạ Thiên Tịch.
Không phải đợi lâu, đại lễ đường có rất nhiều người đột nhiên dũng mãnh tiến vào, những người này ăn mặc quân trang chỉnh tề, nhưng mỗi người đều là vẻ hung thần ác sát đi vào, từ khi bọn họ đi vào, lễ đường vốn dĩ không quá chật chội liền lập tức chen chúc lên.
"Phàm là đệ tử gia nhập tứ đại thế lực cút ra ngoài cho lão tử." Một thanh niên cao to dẫn đầu, một thân cơ bắp thoạt nhìn phi thường bưu hãn, khuôn mặt liền khủng bố giống như Diêm Vương, hắn vừa cất tiếng nói, toàn bộ đại lễ đường đều còn nghe được thanh âm vang vọng của hắn.
Đám người này thế tới rào rạt, vừa thấy liền không phải người tốt, những tân sinh vừa ra nhập tứ đại thế lực thấy một màn như vậy, lập tức liền biết đây là lực lượng mà tứ đại thế lực chuẩn bị đi giáo huấn những người phản kháng, giờ phút này bọn họ không thể không cảm thấy may mắn bản thân không đi theo bọn hắn chống đối, theo giọng nói người này vừa gào lên, rất nhiều tân sinh vừa thấy liền sôi nổi đi tới cửa nhỏ và cửa hông đại lễ đường chui ra ngoài.
Tuy bọn họ cũng rất muốn xem kịch, nhưng tiền đề là bản thân phải có thực lực để đứng đó mà xem.
Đám tân sinh rất nhanh đi ra khỏi đại lễ đường, vừa ra tới bên ngoài liền nhìn thấy mấy vị học trưởng vẻ mặt hung thần ác sát đứng ở bên ngoài, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, nội tâm quả thực vô cùng may mắn.
Trừ bỏ nhóm người công nhiên phản kháng, chờ tân sinh đi ra hết khỏi đại lễ đường, người bên ngoài lập tức dũng mãnh tiến vào, ước chừng có hơn hai trăm người lập tức đem một đám Hạ Thiên Tịch bọn họ vây xung quanh, sắc mặt mỗi người bất thiện nhìn Hạ Thiên Tịch bọn họ.
"Tinh tỷ, chính là bọn chúng muốn tìm việc?" Thanh niên cả người đầy cơ bắp đi ra, thân cao tầm 1m9, muốn làm người bỏ qua cũng không thể.
Một đôi mắt hổ của thanh niên khinh thường nhìn qua đám người Hạ Thiên Tịch một cái, cười hắc hắc lộ ra một hàm răng trắng, nhưng lời nói lại uy hiếp mười phần: "Chính là bọn họ muốn tìm chết?"
"Ngụy Kiến, người ta chính là đế đô ba vị Thái tử gia đấy, ngươi cẩn thận những lời này của ngươi bị nhớ thương ngày sau lại khiến ngươi ăn khổ." Diêu Ân khuôn mặt tối tăm trên mặt treo ý cười xấu xa.
"Phi! Thái tử gia chó má gì? Lão tử ở trong mắt bọn họ không kém ông nội là mấy" Ngụy Kiến thuộc về nhân vật đầu óc ngu si tứ chi phát triển, chỉ bị Diêu Ân nói khiêu khích một câu liền bốc hỏa, một đôi mắt hổ tràn ngập liệt hỏa trừng mắt với đám người Hạ Thiên Tịch lớn tiếng nói: "Ba vị nào là Thái tử gia? Chuồn ra đây cho lão tử nhìn mặt một cái, Thái tử gia lớn lên hình dáng ra sao? Ta người nghèo nhà nghèo, cả đời đều không có thấy qua bộ dáng Thái tử gia."
"Đúng vậy, chuồn ra cho chúng ta nhìn xem."
"Ha ha...... Nhanh đi ra a, Thái Tử gia......"
"Chuồn ra nào...... Ha ha......"
Đám học sinh vây quanh bọn họ đều kiêu ngạo bật cười, lời lẽ khinh miệt thực rõ ràng căn bản không đem Hạ Thiên Tịch bọn họ đặt trong mắt.
Tân sinh phía sau Hạ Thiên Tịch khi nào gặp qua trường hợp như này? Giờ phút này bị dọa cũng không có ai dám nói gì, thân thể lạnh phát run không dám lên tiếng.
Hạ Thiên Tịch nheo lại đôi mắt, ánh mắt nhàn nhạt liếc những người đang cười nhạo bọn họ một cái, khóe môi cong cong bước tới phía trước một bước.
"Tiểu tử, ngươi muốn tìm chết sao?" Cư nhiên có người dám vào lúc này đứng ra, Ngụy Kiến nheo nheo mắt nhìn mỹ thiếu niên tinh xảo trước mặt, thân thể nhỏ gầy yếu, hắn chỉ cần vung ra một quyền chỉ sợ tiểu tử này cũng mất đi nửa cái mạng. Ngụy Kiến cười nhạo xong, tâm tình những người này cũng thực không tồi, vì thế liền tốt bụng khuyên một câu: "Tiểu tử, gia gia ta khuyên người mau chạy ra ngoài đi, gia gia ta hiện tại có thể thả ngươi, nếu không một lát nữa ngươi này da thịt non mịn, gia gia ta một quyền đi xuống ngươi liền mất mạng, ha ha..."
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, cánh môi đỏ tươi hơi cong, đuôi mắt hẹp dài nhếch lên, trong mắt ánh sáng lưu chuyển, cười nói: "là sao?" Y chớp chớp đôi mắt to đầy vô tội, cánh môi khẽ nhếch chậm rãi nói: "Đáng tiếc, ta một quyền đi xuống ngươi liền mất mạng."
Y nói chuyện thực nhẹ nhàng, nhưng người chung quanh y đều nghe được, đặc biệt là Ngụy Kiến đứng ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, hắn dáng người cao to, nghe thấy Hạ Thiên Tịch nói hoàn toàn liền cảm thấy tiểu tử này đang nói bậy, khinh thường càng cười to hơn.
Hạ Thiên Tịch cong cong môi nheo lại đôi mắt, giơ lên nắm tay hướng về phía Ngụy Kiến, hai người mặt đối mặt, vốn dĩ khoảng cách xa nhau không đến một bước, đặc biệt là Ngụy Kiến căn bản không đem Hạ Thiên Tịch đặt vào mắt, ở trong mắt Ngụy Kiến, Hạ Thiên Tịch chính là một mao tiểu tử, một đứa nhóc chưa mọc hết lông như vậy sao có thể được hắn đặt vào trong mắt.
Mà mấy người Tinh Tuyết Y cũng không đem Hạ Thiên Tịch đặt trong mắt, tuy hiện tại trên mạng y được tuyên truyền thành thần, nhưng dù sao cũng không có chính mắt thấy qua, ai cũng không quá tin tưởng thực lực Hạ Thiên Tịch.
Lại nói, Ngụy Kiến chính là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, hai người bọn họ còn chưa triệu hồi ra cơ giáp, chỉ một nắm đấm, ai có thể đi coi trọng?
Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy Hạ Thiên Tịch công kích Ngụy Kiến, ai cũng không coi là có việc gì.
Đặc biệt là bản thân Ngụy Kiến cũng không có để bụng, hắn ỷ vào khổ người bản thân lớn, cả người cơ bắp, lại vừa thấy Hạ Thiên Tịch, tay nhỏ chân nhỏ, một nắm đấm của hắn cũng to hơn hai ba lần nắm tay của tiểu tử này, cho nên hắn chỉ cười ha ha, ngay cả chuẩn bị đánh trả cũng không có, tưởng ỷ vào khổ người của bản thân chặn một quyền của Hạ Thiên Tịch.
Nhìn ra Ngụy Kiến khinh miệt, Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, y thích nhất chính là loại khinh miệt này của Ngụy Kiến, chỉ có địch nhân coi thường ngươi, ngươi mới có thể hung hăng khiến cho địch nhân một kích trí mạng.
Hạ Thiên Tịch vận dụng mấy cái ma pháp trên nắm tay mình, lúc này cũng không chỉ dùng mỗi lực lượng đi ganh đua, tuy rằng lực lượng cũng không đến mức làm đối phương xem thường, nhưng trước mắt muốn trấn trụ những người này, y cần phải làm một biện pháp nhất minh kinh nhân.
Lăng Thần đứng ở sau lưng Hạ Thiên Tịch, ánh mắt tuy đều ở trên người Hạ Thiên Tịch, nhưng hắn cũng cảnh giác hộ giá xung quanh Hạ Thiên Tịch.
Cho nên, khi đại lễ đường vang lên tiếng kêu thảm thiết, học viên vây xung quanh Hạ Thiên Tịch chính là càng thêm hào hứng.
Bọn họ đều cho rằng tiếng hét thảm này chính là từ Hạ Thiên Tịch phát ra, chỉ lo ngửa đầu đi cười ha ha,khi nghe tiếng phịch của trọng vật tàn nhẫn rơi trên mặt đất, tiếng vang thực lớn lấp đi tiếng cười của mấy người này, mới có người dừng lại cười to, ánh mắt ngơ ngác hướng tới nơi trọng vật vừa rơi nhìn lại.
Bởi vì, bọn họ cảm thấy tiếng rơi xuống đất này cũng quá lớn đi. Nhìn Hạ Thiên Tịch đứng ở giữa sân, với thân thể nhỏ bé của y, cho dù từ trên cao rơi xuống cũng không nên phát ra âm thanh lớn như vậy đi!
Mọi người nghĩ trong lòng, đều cảm thấy tiếng vang này tựa hồ cũng quá lớn rồi, giống như không phải tiểu thân thể của Hạ Thiên Tịch có thể phát ra, ngươi nhìn cánh tay cẳng chân của Hạ Thiên Tịch đi, gầy gầy yếu yếu...cái gì?
Mọi người lập tức chấn kinh rồi!
Ánh mắt ngơ ngác nhìn Hạ Thiên Tịch đứng ở giữa sân vừa mới thu hồi nắm tay.
Hạ Thiên Tịch khóe môi mang cười, ánh mắt nhàn nhạt nhìn qua mọi người một cái.
Mọi người lập tức không kìm được rùng mình một cái.
Y y...y sao lại đứng ở chỗ đó?
Giờ phút này y không phải là người đang nằm ở trên mặt đất cách đó không xa sao?
Ánh mắt mọi người lập tức ngơ ngác nhìn về phía không xa, khổ người lớn như vậy...vừa thấy liền biết không phải Hạ Thiên Tịch!
Mọi người sửng sốt! Đây là có chuyện gì? Vừa rồi trong nháy mắt kia đã xảy ra việc gì? Mọi người lập tức quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch!
Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, Hạ Thiên Tịch động tác thong thả, bộ pháp thong dong từng bước một chậm rãi đi đến bên cạnh Ngụy Kiến, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống hắn, tiếng nói thanh lãnh từng chữ từng chữ thật mạnh đánh vào tâm mọi người.
"Ngươi không phải muốn gặp gia gia sao? Gia gia ta chính là Thái tử gia!"
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.