Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 34: Trường Giang số 9

Tiểu Bánh Trôi, Thang Viên Nhi

17/11/2020

Chạy một hồi, nhìn phía sau thảo đằng không còn đuổi theo, Hạ Thiên Tịch mới lau lau mồ hôi chảy ra trên trán.

"Ngu xuẩn, ngu ngốc, chỉ biết chạy trốn, ngươi không phải còn có ma pháp sao? Tại sao không dùng ma pháp? Ngay một gốc cây nho nhỏ cũng không đối phó được, ngu ngốc, ngu ngốc..."

Thanh âm trẻ con mang theo cười nhạo vang lên trong đầu.

"Là ai?" Hạ Thiên Tịch nhíu mày.

Chợt một đạo bạch sắc quang mang hiện lên, một cái tiểu đoàn tử chỉ nhỏ bằng quả trứng gà xuất hiện trước mặt Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch nhìn đoàn tử màu trắng này, một đôi mắt tròn tròn nhỏ nhỏ đen lay láy, giờ phút này chính là ngốc ngốc nhìn Hạ Thiên Tịch, mà Hạ Thiên Tịch cũng là phi thường ngốc nghếch nhìn đoàn tử này, đây là...chó sao!

Người ta biến dị đều sẽ hướng to lớn hơn, nhưng sao con chó này lại càng biến càng nhỏ?

"Ngu ngốc, ta không phải chó biến dị, ta là chó ma pháp."

Cún con toàn thân lông tóc đều dựng đứng, càng giống một cái nắm xôi nếp.

Hạ Thiên Tịch ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén nhìn về cún con "Ngươi có để đọc được ý nghĩ trong đầu ta?"

"Đương nhiên!" Cún con thập phần ngạo kiều vẫy vẫy cái đuôi "Ta chính là một bộ phận của hệ thống, hiện tại hệ thống cùng ngươi có trói buộc, cũng chính là hai chúng ta có trói buộc, ta tự nhiên có thể đọc được suy nghĩ của ngươi..." Nhìn ánh mắt Hạ Thiên Tịch càng ngày càng lạnh thậm chí còn có sát ý, cún con lập tức dựng đuôi nói "Này này, hệ thống chính là tự có công năng riêng, ngươi nếu không muốn cho ta biết, ta sẽ không thể biết, bởi vì ngươi vừa rồi không có bố trí thiết bị phòng vệ, ta mới có thể biết được."

Hạ Thiên Tịch thở dài nhẹ nhõm một hơi, vậy được, bằng không chỉ cần nghĩ trong đầu y về sau nghĩ cái gì bí mật đều bị một con chó con biết được, y không ngại giết con chó con này.

"Đúng rồi, hệ thống kia là như thế nào?"Hạ Thiên Tịch nói ra nghi hoặc trong lòng, từ sau khi trọng sinh hệ thống vẫn luôn đi theo y, tuy rằng chưa bao giờ thương tổn qua y, nhưng là y cũng cảm thấy thực không thể tin được.

"Hệ thống chính là hệ thống, nói nhiều ngươi cũng không hiểu, có điều ngươi chỉ cần biết rằng hệ thống sẽ giúp ngươi trở nên cường đại là được rồi, chờ ngươi đủ cường đại rồi, tự nhiên biết ệ thống là như thế nào."

"Vậy còn ngươi? ngươi là thế nào?" Một con chó con chỉ lớn bằng một quả trứng gà, nhìn thế nào cũng thấy quái dị.

"Ta vừa mới nói, ta là một bộ phận của hệ thống, là một con ma pháp chó, có thể dạy dỗ ma pháp cho ngươi." Cún con thập phần kiêu ngạo.

Chẳng qua nó quá nhỏ, lại đầy mặt lông,Hạ Thiên Tịch một chút cũng không nhìn ra biểu tình kiêu ngạo trên mặt nó.

"Vậy ngươi vì cái gì lúc này mới xuất hiện?" Hệ thống trong đầu chính là ở cạnh y đã mấy tháng.

"Đó còn không phải bởi vì ngươi quá yếu sao." Cún con vẫy vẫy cái đuôi, ánh mắt đen nhánh nhìn Hạ Thiên Tịch thập phần khinh thường "Tinh thần lực của ngươi quá kém, còn không đủ chống đỡ để cho ta xuất hiện, may mà ngươi tu luyện ma pháp mấy tháng, tinh thần lực rốt cục đề cao, ta mới có thể xuất hiện."



"Tinh thần lực cùng ma pháp có quan hệ?"Hạ Thiên Tịch khiếp sợ, trách không được tinh thần lực của y tăng nhanh như vậy, ngay cả y cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

"Đương nhiên." Cún con lắc cái đuôi mười phần ngạo kiều "Ngươi cho là pháp sư tu luyện ma pháp là dựa vào cái gì? Còn không phải là tinh thần lực, chỉ cần tinh thần lực của họ càng cường đại, ma pháp lại càng cao, chờ tinh thần lực của ngươi đề cao đến một tầng nhất định, còn có thể dùng tinh thần lực đi công kích người khác."

"Tinh thần lực còn có thể công kích người?"Hạ Thiên Tịch lại lần nữa khiếp sợ, bởi vì cái này tại liên bang và đế quốc là điều chưa từng xảy ra.

"Đương nhiên." Cún con thập phần kiêu ngạo nhìn Hạ Thiên Tịch "Có điều, tinh thần lực hiện tại của ngươi quá kém, còn không đủ để công kích người khác, cho nên nhiệm vụ trước mắt của ngươi lúc này là tu luyện ma pháp, đề cao tinh thần lực."

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, hiện tại đã biết ma pháp có nhiều chỗ tốt như vậy, y khẳng định càng nỗ lực tu luyện.

"Ngươi tên gì?"

"Trường Giang số 9!"

"..."

Khóe miệng Hạ Thiên Tịch run rẩy "Ngươi cùng Trường Giang số 7 có quan hệ gì?"

Cún con lúc này càng thêm ngạo kiều, phi thường kiêu ngạo nói "Trường Giang số 7 là ba ta, Trường Giang số 8 là anh trai ta, ta là Trường Giang số 9."

"..."

Hạ Thiên Tịch lại tiếp tục tiến nhập rừng rậm Tử Vong, chẳng qua lúc này bên người lại thêm một tiểu viên cầu màu trắng.

Rừng rậm Tử Vong nơi chốn lộ ra quỷ dị, yên tĩnh trong rừng rậm tản mát ra từng đợt mùi vị tanh tưởi, hương vị này do rất nhiều thực vật biến dị cùng tang thi phát ra,Hạ Thiên Tịch lần này còn chưa đi được bao xa liền đụng phải một con tang thi cấp 1.

Tang thi cấp 1 hành động phi thường chậm chạp, không chạy được nhanh cũng không có linh trí, hai cái chân cứng đờ tiến tới phía Hạ Thiên Tịch đánh úp lại, Hạ Thiên Tịch còn không quên mục đích mình tiến vào rừng rậm Tử Vong, chính là lấy tinh hạch trong đầu tang thi.

Tang thi có thân thể bất tử, tuy rằng nó đã chết, nhưng chỉ cần giữ lại đầu của nó trên cổ, cho dù mất nửa thân thể, tang thi vẫn tồn tại được, cho nên để đối phó tang thi cần phải chém đứt đầu nó.

Hạ Thiên Tịch phi thường chán ghét tang thi, cả người tỏa ra mùi vị tanh tưởi quả thực khiến người không nhịn được muốn nôn.

"Thật quá ghê tởm, tiểu Hạ Hạ, ngươi mau giải quyết a!" tiểu Cửu giơ lên một bàn tay đầy thịt hồ hồ che mũi, ánh mắt chán ghét nhìn tang thi.

Hạ Thiên Tịch nhìn cún con nhân tính hóa như vậy lắc đầu cười cười, gọi nó là Trường Giang số 9 có điểm quái dị, cho nên Hạ Thiên Tịch kiên quyết gọi nó là tiểu Cửu.

Đối phó với tang thi cấp 1 Hạ Thiên Tịch vẫn là dư sức, thủy hệ nguyên tố trực tiếp đóng băng tang thi, trong tay Hạ Thiên Tịch xuất hiện một cây kiếm băng, nhảy một cái tới trước mặt tang thi đang bị đông cứng, kiếm băng hung hăng chém một cái vào cổ tang thi, đầu tang thi liền rơi xuống đất, bàn tay Hạ Thiên Tịch không chút do dự hung hăng vỗ vào đầu tang thi, ngay lập tức đầu tang thi nát như dưa hấu, một viên tinh hạch lớn cỡ tiểu Cửu xuất hiện trên mặt đất, Hạ Thiên Tịch không chút do dự cất tinh hạch vào không gian của mình.

Y muốn thu thập đủ tinh hạch sau đó tìm một chỗ hấp thu thăng cấp.



Kỳ thật rừng rậm Tử Vong chỉ cần không vào sâu, cơ bản bên ngoài đều là một ít tang thi ma thú cấp một hoặc hai, Hạ Thiên Tịch đối phó ma thú như vậy quả thực dư sức.

Lại liệp sát không ít ma thú cùng tang thi, Hạ Thiên Tịch hôm nay thu hoạch tương đối khá, quyết định tìm nơi nghỉ ngơi một chút, tùy tiện ăn chút linh quả giải quyết bữa trưa, y sẽ không uống dịch dinh dưỡng, nơi xa đột nhiên truyền đến cứu mạng thanh âm.

Hạ Thiên Tịch bước chân dừng lại một lát, sau đó lập tức tránh đi, y mới sẽ không hảo tâm đi giúp người khác.

Đinh!

Hệ thống thông báo: Phía trước có người cần cứu giúp, xin ngài lập tức chạy tới giúp đỡ, phần thưởng là một mảnh linh quả, đồng ý chọn Có, không đồng ý chọn Không.

Hạ Thiên Tịch co rút khóe miệng bất đắc dĩ nhìn tiểu Cửu trên vai "Hệ thống ngay cả việc này cũng quản sao?"

Tiểu Cửu vẫy vẫy cái đuôi "Đây là cơ hội cho ngươi rèn luyện."

Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ hướng tới nơi đang kêu giúp đỡ chạy đi, chỉ là cứu một người liền có được một mảnh linh quả cũng đáng.

Thêm một cái cương quyết thuật cấp thấp lên chân, để bản thân chạy càng nhanh hơn, Hạ Thiên Tịch hướng tới nơi phát ra thanh âm nhanh chóng chạy tới.

Rất xa liền nhìn thấy một đầu ước chừng cao năm thước động vật biến dị, một đôi tai to, cái miệng như bồn máu lớn, phát ra mùi tanh tưởi, mà người đang đối đầu với động vật biến dị này lại càng thêm nhỏ bé, giờ phút này nhân loại đã triệu hồi ra cơ giáp, biến thân thành chiến sĩ cơ giáp, chẳng qua hắn mới là chiến sĩ cơ giáp cấp 2, muốn chiến thắng ma thú thoạt nhìn đã đạt tới cấp bốn, có vẻ không có khả năng.

Hạ Thiên Tịch rất xa đứng một bên quan chiến, giờ phút này y thực hối hận, y hiện tại chỉ là một pháp sư cấp thấp, lại càng không phải là cơ giáp chiến sĩ, nếu cứ để y tiến lên giúp đỡ người khác, nói không chừng y cũng sẽ trở thành mồi cơm của con ma thú thổ hệ cấp bốn này.

"Ta cũng không được đổi ý sao?" Hạ Thiên Tịch nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Này quả thực chính là tìm chết a, y cư nhiên còn vội vàng lại đây, thật sự là ngu không thể tả.

"Không thể." Tiểu Cửu lắc cái đuôi ngắn ngủn của mình, ánh mắt khinh thường nhìnHạ Thiên Tịch nói "Ngươi thân là ma pháp sư hệ thống tuyển chọn, sao có thể vô dụng như vậy, nhanh tiến lên, người kia sắp không chịu được nữa rồi."

"Nhưng mà ta đánh không lại viêm ma thú." Viêm ma thú là thổ hệ ma thú, huống chi vẫn là ma thú cấp 4, trong rừng rậm tử vong, thổ hệ cùng mộc hệ quả thực là có thể xưng thiên hạ vô địch.

"Ngươi sao lại không có tiền đồ như vậy?" Tiểu Cửu biểu tình hận sắt không thành thép.

Hạ Thiên Tịch tuyệt không cảm thấy cái đó và không có tiền đồ có quan hệ gì với nhau, rõ ràng biết đánh không lại lại cứ muốn đâm đầu vào, y cũng không phải thánh mẫu Bạch Liên Hoa, yêu thương thế nhân.

"Nhanh tiến lên, ngươi học tập ma pháp lại không học thực hành, vậy ngươi học ma pháp có ích lợi gì?"

"Không được, biết rõ đánh không lại lại còn muốn làm đấng cứu thế, ta không có ngốc như vậy." Hạ Thiên Tịch nói xong, lập tức xoay người chạy đi, nếu không đợi lát nữa con viêm ma thú phát hiện ra y, phỏng chừng y chạy cũng không kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook